Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta

Chương 30 - Ác Chỉnh Mộ Dung

/142




"Chủ nhân, người kia lại đuổi theo." Băng liếc nhìn phía sau, đối Linh Thứu nói.

Đuổi theo nàng làm gì? Hẳn là nàng ngày hôm nay là gây chú ý cho người khác? Quay đầu nhìn về phía lão nhân với nam hài kia. "Các ngươi đi trước đi, buổi tối ta đi đón các ngươi."

"Ồ nha, được." Lão nhân gật đầu. "Cái kia địa chỉ, ta..."

Linh Thứu khoát tay áo một cái. "Ta có biện pháp tìm tới." Ông lão vừa đi, Linh Thứu liền nhìn Băng một chút, Băng lĩnh hội đi theo sát lão nhân.

Mộ Dung Sùng Tĩnh thấy Linh Thứu với Lão nhân tách ra, cũng không có suy nghĩ nhiều, mà là tiếp tục theo, tiếp theo liền nghe đến Linh Thứu không rõ một câu. "Ngươi không cảm thấy tẻ nhạt sao?"

Mộ Dung Sùng Tĩnh xem Linh Thứu quanh thân không có bất kỳ ai, còn tưởng rằng nàng phát hiện mình, chính là đang nói chuyện với mình, đang muốn hồi đáp, liền cảm giác một cơn gió từ trên đỉnh đầu kéo tới.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Mộ Dung Sùng Tĩnh vội vàng xoay người, sau một khắc liền nghe một tiếng 'Oành', một cái chậu hoa vừa vặn rơi vào chổ hắn mới vừa đứng.

"Mẹ ta nha doạ chết ta!" Mộ Dung Sùng Tĩnh ngẩng đầu nhìn, là một quán rượu, bên ngoài thả mấy bồn hoa, nhưng xem vị trí không giống như sẽ rơi xuống?

Xẹp xẹp miệng, quên đi, vẫn là theo người quan trọng, nhìn về phương hướng Linh Thứu, đã có chút khoảng cách, Mộ Dung Sùng Tĩnh lúc này dùng tới linh lực của chính mình, Phong Linh lực, vèo thoáng cái cấp tốc hướng về Linh Thứu đuổi theo.

Nhưng mà rất nhanh... Lại là 'Oành' một tiếng, lần này Mộ Dung Sùng Tĩnh trực tiếp bị một chiếc xe đẩy ngã.

"Mẹ nó! Cái nào không có mắt!" Tốc độ nhanh bao nhiêu, Mộ Dung Sùng Tĩnh giờ khắc này đau bấy nhiêu, xoa chân, khó khăn bò lên.

Bên cạnh một người đàn ông trung niên cũng mau đứng lên, cái trán cũng bị dọa một trận mồ hồi, chạy tới vội vàng xin lỗi: "Thật xin lỗi vị công tử này, ta thật không có cố ý, ta cũng không biết vừa nãy xảy ra chuyện gì, xe đẩy tự nhiên liền không điều khiển được.. Chuyện này chuyện này...Công tử người không sao chứ? "

Người đàn ông trung niên không nói, Mộ Dung Sùng Tĩnh còn không tức giận, vừa nghe đến giải thích, không giận cũng không được rồi! "Không điều khiển được! Xe có thể chính mình chạy sao? "

"Có thể, có thể nó vừa nãy thực sự là chính nó chạy a" người đàn ông trung niên oan ức nói.

Mộ Dung Sùng Tĩnh còn muốn nói gì nữa, dư quang cong lên đã sớm không thấy bóng người Linh Thứu đâu, trừng mắt nhìn người đàn ông trung niên một chút, dù sao hắn không đến mức cùng một bình dân bách tính mà tính toán: "Cẩn thận một chút đi! Sau này đẩy xe cẩn trọng chút! Thực sự là! Hỏng mất chuyện tốt của bổn công tử rồi!."

Quỷ lão đầu ở bên cạnh nhìn ha ha cười lớn, thực sự là chơi vui nha!

Ân, chính là không biết trong Mai Uyển ba người nha hoàn kia thế nào rồi, hắn cùng nha đầu lúc đi ra, thì đã bàn giao các nàng cho những tiểu quỷ kia! Không biết có thú vị như vậy không? Quỷ lão đầu thâm trầm nở nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/142

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status