Edit: Va
Beta: Minh + Su
“Hoan nghênh đã tiến vào Vương Giả Vinh Quang, quân địch sẽ đến chiến trường trong 5 giây nữa.”
Trò chơi bắt đầu, năm người sau khi xuất hiện ở nước suối, Hàn Vũ chọn nhân vật Hàn Tín dẫn đầu rời đi, bốn người còn lại đều vào vị trí của mình. Lâm Nhụy là pháp sư nên cô trực tiếp được đi phổ thông.
Hàn Vũ đánh dã chiến. Cậu không đánh dã ở nhà mình mà là chạy đến buff đối diện trộm dã, những thao tác này chỉ có người chơi lâu năm thuần thục mới dám làm. Hàn Tín mà cậu chơi sở hữu tính năng anh hùng chạy nhanh nhất nên cũng không dễ dàng bị địch nhân đuổi theo.
Lâm Nhụy đánh mấy tên tiểu binh ở trên đường. Cô còn phải để ý xem buff xanh nhà mình có bị Con Khỉ đối diện trộm mất chưa vì dù sao cũng là do người đánh dã nhà mình trộm dã của đối phương trước. Một khi bị phát hiện thì sẽ gặp phải quần ẩu, việc này rất nguy hiểm. Hơn nữa, địch ở đối diện còn mang theo lửa giận dẫn người tới trộm dã nhà mình.
Cũng may là Hàn Vũ chơi Hàn Tín không tồi. Cậu ngồi xổm ở bên cạnh bụi cỏ, thừa dịp lúc hồng buff sắp bị xạ thủ đối diện đánh thì đúng lúc xông lên đi thu hồng buff. Lúc xạ thủ đối diện cùng xe tăng phản ứng lại thì Hàn Vũ đã chạy đi thật xa.
Lâm Nhụy thầm khen Hàn Vũ ở trong lòng.
Hàn Vũ còn đang đánh dã. Còn Lâm Nhụy thì đang cùng Tiểu Kiều đánh chậm rì rì. Cô tránh né bị đánh hông qua cây quạt của Tiểu Kiều. Lâm Nhụy hiện tại chỉ mới có ba cấp nên vẫn chưa có chiêu thức mạnh. Vậy cho nên cô cũng không dám đi quá xa tháp nhà mình bởi vì nếu lỡ lơ đãng một lúc thì liền có khả năng sẽ bị Con Khỉ ở phe đối diện bắt.
Đánh dã Hàn Vũ cấp bốn. Cậu nhảy mấy cái lên rồi mò đến bụi cỏ ở bên cạnh Lâm Nhụy xong yên lặng ngồi xổm xuống.
Đây là muốn bắt địch.
Lâm Nhuỵ hiểu ý tứ của Hàn Vũ. Giờ phút này, lòng bàn tay cầm di động của cô bởi vì khẩn trương mà bắt đầu đổ mồ hôi. Ừm, nhất định phải khiến Hàn Vũ nhìn mình với con mắt khác chứ không thể làm một đồng đội đầu heo được.
Cô điều khiển Đát Kỷ đi đến giữa tháp, khoảng cách gần hơn so với vị trí của Tiểu Kiều đối diện. Cô làm bộ như bản thân đang rửa sạch binh tuyến. Quả nhiên, Tiểu Kiều ở phía đối diện thấy cô gần như vậy thì liền nhịn không được mà muốn động thủ xử cô. Tiểu Kiều nhảy ra khỏi tháp phòng ngự rồi phát động kỹ năng và bắt đầu đánh Đát Kỷ.
Hiện giờ, Tiểu Kiều với cô đều giống nhau. Cả hai đều chỉ mới là tam cấp nên không có chiêu hiểm. Lâm Nhụy giả vờ như tránh né không kịp kỹ năng của Tiểu Kiều. Cô bị đánh trúng mất hơn phân nửa cây máu. Sau đó, Lâm Nhụy mới bắt đầu phóng vào tháp phòng ngự nhà mình để trốn. Tiểu Kiều ở phía đối diện thấy vậy thì liền càng thêm phấn chấn, nó vội vàn muốn mượn cơ hội này để cướp lấy máu của cô.
Thấy Tiểu Kiều cắn câu, Lâm Nhụy nhẹ nhàng thở ra. Cô vừa chạy trốn vừa chú ý khoảng cách của Tiểu Kiều với cô và Hàn Vũ. Chờ đến khi Tiểu Kiều sắp chạy qua chỗ Hàn Vũ đang ngồi trốn, Lâm Nhuỵ liền đúng lúc quay đầu lại quăng cho Tiểu Kiều một chiêu, đó là mị hoặc tình yêu: “Tới chơi đùa cùng Đát Kỷ đi ~”
Tiểu Kiều bị choáng váng trong nháy mắt, Hàn Vũ đang ngồi xổm trốn ở trong bụi cỏ liền bay vọt ra, chỉ mới đánh mấy chiêu thì liền thu phục được Tiểu Kiều.
Lúc này, hệ thống vương giả thông báo: “First Blood.”
Màn hình hiện lên thông báo Hàn Tín bên ta đánh chết địch quân Tiểu Kiều, người trợ giúp là Đát Kỷ .
Lúc này, chỉ mới bắt đầu chơi được 5 phút đồng hồ.
“6666. Haha. Vũ muội thật lợi hại.”
“Cô em này không tồi a.”
Đây là lời khen ngợi từ đồng đội.
Bởi vì đây là lần đầu lập được chiến công nên tâm tình của Lâm Nhụy thực tốt. Cô vừa uống nước suối bổ huyết vừa chú ý tới màn hình vì muốn nhìn xem Hàn Vũ có nói gì không.
Lần này, Hàn Vũ cũng không hề làm cô thất vọng. Trên góc nhỏ bên phải màn hình có biểu hiện một tin nhắn đến từ Hàn Vũ: “Chơi cũng tạm được.”
Thực rõ ràng, đây là câu nói với Lâm Nhụy. Tuy chỉ là hai chữ đơn giản nhưng Lâm Nhuỵ lại rất vui vẻ. Đến cuối cùng thì bản thân cũng không bị mất mặt. Mới nãy, cô thực khẩn trương. Kỳ thật, từ lúc nhảy khỏi vòng phòng bị cho đến tháp đối diện thì cô rất lo lắng Con Khỉ ở phía đối diện cũng nấp trong bụi cỏ khác để đánh cô bất ngờ. Đây gọi là giết người không thành mà còn bị phản lại. Con Khỉ nếu muốn đánh chết cô thì chỉ cần dùng hai gậy. Nếu như thế thật thì thực mất mặt.
Lúc Lâm Nhuỵ đang nghỉ ngơi để hồi phục sức lực thì Tiểu Kiều ở phía đối diện đã gửi một tin nhắn mà tất cả mọi người bên đội của cô đều có thể nhìn thấy: “Các cậu quá vô sỉ!”
Cái từ các cậu này là chỉ ai thì không cần nói cũng biết.
Dù sao thì cô và Hàn Vũ thắng cũng thuộc về dạng đánh lén, Tiểu Kiều còn chưa có phản ứng gì thì đã chết.
“O(∩_∩)O~”
Ấn gửi biểu cảm xong, Lâm Nhụy cũng đã tiếp máu đủ. Cô tiếp tục đi săn địch.
Tiểu Kiều còn rất sợ hãi trong lòng nên cũng không dám ra ngoài tháp mà chỉ ở bên trong đánh tiểu binh. Điều này rất thuận tiện cho Lâm Nhụy. Cô đưa binh tuyến nhà mình qua phía tháp đối diện để công phá tháp của đối phương.
Cô giết sạch mấy sóng binh tuyến xong nên cũng dần dần có tiền trong trò chơi. Cô mua đồ trang bị và bắt đầu viện trợ cho đồng đội.
Hậu duệ cùng Arthur ở phía cuối đường, hai người đang thong thả chơi nên tạm thời không cần lo lắng. Chỉ còn một mình Lữ Bố đứng đầu đường là phải đối chiến với Lỗ Ban cùng Lưu Thiền ở phe đối diện nên có chút gian nan.
Lâm Nhụy thấy Hàn vũ đã đi hỗ trợ Lữ Bộ, nhìn bộ dáng thì chắc là sắp đánh, vì thế nên cô cũng thao túng Đát Kỷ rồi thật cẩn thận men theo từ đường sông lên trước.
Độ sát thương của Lỗ Ban ở phe đối diện rất cao, Lưu Thiền bảo vệ Lỗ Ban thực tốt nên không dễ đánh cho lắm. Hàn Tín cùng Lữ Bố phối hợp nhau để đánh Lỗ Ban nhưng Lữ Bố cũng chết trận, chỉ còn lại mình Hàn Tín và Lưu Thiền, hai người đều còn nửa cây máu. Mới nãy, Hàn Tính đã dùng chiêu hiểm để đánh nhưng Lưu Thiền lại quá nhiều máu, đánh mãi không chết, bởi vậy mà Hàn Tín muốn rời đi.
Lúc này, Lưu Thiền đột nhiên đánh Hàn Tín một chiêu choáng váng. Lưu Thiền tới gần Hàn Tín rồi múa may hai tay đánh cậu.
Hàn Tín da mỏng nên khi bị đánh hai cái thì máu liền ít đi rất nhiều. Cậu muốn chạy nhưng lại bị choáng váng và không thể động đậy nên chỉ có thể mặc cho bị đánh.
“Mẹ kiếp.”
Trong căn phòng xa hoa, Hàn Vũ nửa nằm trên sô pha mềm mại. Cậu nhịn không được mà thấp giọng mắng một câu thô tục.
Cậu nhăn lại gương mặt đẹp rồi cúi đầu nhìn màn hình. Hàn Tín của cậu bị Lưu Thiền đánh chỉ còn lại có một chút máu và gần sắp chết. Ngay lúc này, chiêu choáng váng của Lưu Thiền đã không còn tác dụng. Nhưng mà lúc cậu muốn đi thì đi cũng không xong bởi vì Lưu Thiền đuổi theo không bỏ và dính ở bên người nên cậu không có cách nào rời đi được.
Hàn Vũ đã có thể tưởng tượng ra bộ dáng của mình khi chết sau ba giây nữa.
Đều do cậu quá chủ quan…
Đúng lúc này, ngay thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Hàn Vũ đột nhiên thấy đồng đội Đát Kỷ đến. Trong thoáng chốc, cô liền hiện sát bên cạnh Lưu Thiền, đánh Lưu Thiền đang đuổi theo Hàn Tín chiêu kỹ năng thứ hai, trong nháy mắt liền khiến Lưu Thiền choáng váng.
Chỉ đánh hai giây mà thôi.
Nhưng quả thực là cứu tinh.
Hàn Vũ vui mừng khôn xiết. Cậu vội vàng vận dụng kỹ năng chạy xuyên tường của Hàn Tín.
Cứ tưởng tượng đến cảnh Lưu Thiền ở phe đối diện, tâm tình buồn bực bi phẫn vì con mồi tới tay đột nhiên xổng mất.
Haha... Thật là sảng khoái.
Lúc Hàn Vũ uống nước suối bổ huyết thì vừa vặn lại nghe thấy tiếng Hệ thống thông báo lần nữa, Đát Kỷ bên phe ta đã đánh chết Lưu Thiền ở phe đối diện.
Trình độ chơi của cô em này cũng không tồi a.
Hàn Vũ nhịn không được mà nhướng mày.
Vương Giả Vinh Quang thực hot. Trước đây, Hàn Vũ chỉ chơi thử vài ván, thấy cảm giác không tồi nên liền chơi thường xuyên hơn, xem như là một trò giải trí nho nhỏ mà thôi! Mà trình chơi game của mấy cô gái chơi trò này đều không giỏi bằng con trai. Vậy cho nên trong ngày thường, cậu không hề dẫn theo nữ sinh cùng chơi và cũng không có hứng thú chơi game cùng con gái.
Đêm nay, bởi vì không ngủ được nên cậu liền cùng bạn bè chơi game. Vì do tổ hợp đội 5 người mà thiếu một, lúc này lại đã là đêm khuya, những người bạn tốt khác đều không online. Đang lúc anh đang đau đầu tìm người lấp chỗ trống thì lại thấy trong danh sách bạn tốt hiển thị hôm nay đột nhiên có thêm một nữ sinh, mà trùng hợp là cô ấy cũng đang online nên cậu liền thuận tay mời cho đủ người.
Vốn dĩ đã chuẩn bị hố tốt, chỉ cần không phải quá đen thì dựa vào kỹ thuật của cậu cùng với đám bạn thân thì vẫn có thể ngăn được cơn sóng dữ và đánh thắng trận này.
Ai ngờ chỉ mới bắt đầu chơi không lâu mà cô nữ sinh này đã liền cho cậu một sự bất ngờ, vừa nãy còn cứu cậu một mạng.
“Là Mộc Mộc nha.”
Đây là nick name của cô trong trò chơi, chỉ là hai người chưa từng nói chuyện với nhau nên ngay cả việc cô là ai và tên là gì thì cậu cũng không biết.
Ân, cậu đã nhớ kỹ cô.
Hàn Vũ cong khóe môi, đối với cô gái chủ động này, cậu càng thêm thấy hứng thú.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Đủ 1k vote thì up tặng chương là 2 chương nhé >< Tại đọc chùa nhju qass ><
Beta: Minh + Su
“Hoan nghênh đã tiến vào Vương Giả Vinh Quang, quân địch sẽ đến chiến trường trong 5 giây nữa.”
Trò chơi bắt đầu, năm người sau khi xuất hiện ở nước suối, Hàn Vũ chọn nhân vật Hàn Tín dẫn đầu rời đi, bốn người còn lại đều vào vị trí của mình. Lâm Nhụy là pháp sư nên cô trực tiếp được đi phổ thông.
Hàn Vũ đánh dã chiến. Cậu không đánh dã ở nhà mình mà là chạy đến buff đối diện trộm dã, những thao tác này chỉ có người chơi lâu năm thuần thục mới dám làm. Hàn Tín mà cậu chơi sở hữu tính năng anh hùng chạy nhanh nhất nên cũng không dễ dàng bị địch nhân đuổi theo.
Lâm Nhụy đánh mấy tên tiểu binh ở trên đường. Cô còn phải để ý xem buff xanh nhà mình có bị Con Khỉ đối diện trộm mất chưa vì dù sao cũng là do người đánh dã nhà mình trộm dã của đối phương trước. Một khi bị phát hiện thì sẽ gặp phải quần ẩu, việc này rất nguy hiểm. Hơn nữa, địch ở đối diện còn mang theo lửa giận dẫn người tới trộm dã nhà mình.
Cũng may là Hàn Vũ chơi Hàn Tín không tồi. Cậu ngồi xổm ở bên cạnh bụi cỏ, thừa dịp lúc hồng buff sắp bị xạ thủ đối diện đánh thì đúng lúc xông lên đi thu hồng buff. Lúc xạ thủ đối diện cùng xe tăng phản ứng lại thì Hàn Vũ đã chạy đi thật xa.
Lâm Nhụy thầm khen Hàn Vũ ở trong lòng.
Hàn Vũ còn đang đánh dã. Còn Lâm Nhụy thì đang cùng Tiểu Kiều đánh chậm rì rì. Cô tránh né bị đánh hông qua cây quạt của Tiểu Kiều. Lâm Nhụy hiện tại chỉ mới có ba cấp nên vẫn chưa có chiêu thức mạnh. Vậy cho nên cô cũng không dám đi quá xa tháp nhà mình bởi vì nếu lỡ lơ đãng một lúc thì liền có khả năng sẽ bị Con Khỉ ở phe đối diện bắt.
Đánh dã Hàn Vũ cấp bốn. Cậu nhảy mấy cái lên rồi mò đến bụi cỏ ở bên cạnh Lâm Nhụy xong yên lặng ngồi xổm xuống.
Đây là muốn bắt địch.
Lâm Nhuỵ hiểu ý tứ của Hàn Vũ. Giờ phút này, lòng bàn tay cầm di động của cô bởi vì khẩn trương mà bắt đầu đổ mồ hôi. Ừm, nhất định phải khiến Hàn Vũ nhìn mình với con mắt khác chứ không thể làm một đồng đội đầu heo được.
Cô điều khiển Đát Kỷ đi đến giữa tháp, khoảng cách gần hơn so với vị trí của Tiểu Kiều đối diện. Cô làm bộ như bản thân đang rửa sạch binh tuyến. Quả nhiên, Tiểu Kiều ở phía đối diện thấy cô gần như vậy thì liền nhịn không được mà muốn động thủ xử cô. Tiểu Kiều nhảy ra khỏi tháp phòng ngự rồi phát động kỹ năng và bắt đầu đánh Đát Kỷ.
Hiện giờ, Tiểu Kiều với cô đều giống nhau. Cả hai đều chỉ mới là tam cấp nên không có chiêu hiểm. Lâm Nhụy giả vờ như tránh né không kịp kỹ năng của Tiểu Kiều. Cô bị đánh trúng mất hơn phân nửa cây máu. Sau đó, Lâm Nhụy mới bắt đầu phóng vào tháp phòng ngự nhà mình để trốn. Tiểu Kiều ở phía đối diện thấy vậy thì liền càng thêm phấn chấn, nó vội vàn muốn mượn cơ hội này để cướp lấy máu của cô.
Thấy Tiểu Kiều cắn câu, Lâm Nhụy nhẹ nhàng thở ra. Cô vừa chạy trốn vừa chú ý khoảng cách của Tiểu Kiều với cô và Hàn Vũ. Chờ đến khi Tiểu Kiều sắp chạy qua chỗ Hàn Vũ đang ngồi trốn, Lâm Nhuỵ liền đúng lúc quay đầu lại quăng cho Tiểu Kiều một chiêu, đó là mị hoặc tình yêu: “Tới chơi đùa cùng Đát Kỷ đi ~”
Tiểu Kiều bị choáng váng trong nháy mắt, Hàn Vũ đang ngồi xổm trốn ở trong bụi cỏ liền bay vọt ra, chỉ mới đánh mấy chiêu thì liền thu phục được Tiểu Kiều.
Lúc này, hệ thống vương giả thông báo: “First Blood.”
Màn hình hiện lên thông báo Hàn Tín bên ta đánh chết địch quân Tiểu Kiều, người trợ giúp là Đát Kỷ .
Lúc này, chỉ mới bắt đầu chơi được 5 phút đồng hồ.
“6666. Haha. Vũ muội thật lợi hại.”
“Cô em này không tồi a.”
Đây là lời khen ngợi từ đồng đội.
Bởi vì đây là lần đầu lập được chiến công nên tâm tình của Lâm Nhụy thực tốt. Cô vừa uống nước suối bổ huyết vừa chú ý tới màn hình vì muốn nhìn xem Hàn Vũ có nói gì không.
Lần này, Hàn Vũ cũng không hề làm cô thất vọng. Trên góc nhỏ bên phải màn hình có biểu hiện một tin nhắn đến từ Hàn Vũ: “Chơi cũng tạm được.”
Thực rõ ràng, đây là câu nói với Lâm Nhụy. Tuy chỉ là hai chữ đơn giản nhưng Lâm Nhuỵ lại rất vui vẻ. Đến cuối cùng thì bản thân cũng không bị mất mặt. Mới nãy, cô thực khẩn trương. Kỳ thật, từ lúc nhảy khỏi vòng phòng bị cho đến tháp đối diện thì cô rất lo lắng Con Khỉ ở phía đối diện cũng nấp trong bụi cỏ khác để đánh cô bất ngờ. Đây gọi là giết người không thành mà còn bị phản lại. Con Khỉ nếu muốn đánh chết cô thì chỉ cần dùng hai gậy. Nếu như thế thật thì thực mất mặt.
Lúc Lâm Nhuỵ đang nghỉ ngơi để hồi phục sức lực thì Tiểu Kiều ở phía đối diện đã gửi một tin nhắn mà tất cả mọi người bên đội của cô đều có thể nhìn thấy: “Các cậu quá vô sỉ!”
Cái từ các cậu này là chỉ ai thì không cần nói cũng biết.
Dù sao thì cô và Hàn Vũ thắng cũng thuộc về dạng đánh lén, Tiểu Kiều còn chưa có phản ứng gì thì đã chết.
“O(∩_∩)O~”
Ấn gửi biểu cảm xong, Lâm Nhụy cũng đã tiếp máu đủ. Cô tiếp tục đi săn địch.
Tiểu Kiều còn rất sợ hãi trong lòng nên cũng không dám ra ngoài tháp mà chỉ ở bên trong đánh tiểu binh. Điều này rất thuận tiện cho Lâm Nhụy. Cô đưa binh tuyến nhà mình qua phía tháp đối diện để công phá tháp của đối phương.
Cô giết sạch mấy sóng binh tuyến xong nên cũng dần dần có tiền trong trò chơi. Cô mua đồ trang bị và bắt đầu viện trợ cho đồng đội.
Hậu duệ cùng Arthur ở phía cuối đường, hai người đang thong thả chơi nên tạm thời không cần lo lắng. Chỉ còn một mình Lữ Bố đứng đầu đường là phải đối chiến với Lỗ Ban cùng Lưu Thiền ở phe đối diện nên có chút gian nan.
Lâm Nhụy thấy Hàn vũ đã đi hỗ trợ Lữ Bộ, nhìn bộ dáng thì chắc là sắp đánh, vì thế nên cô cũng thao túng Đát Kỷ rồi thật cẩn thận men theo từ đường sông lên trước.
Độ sát thương của Lỗ Ban ở phe đối diện rất cao, Lưu Thiền bảo vệ Lỗ Ban thực tốt nên không dễ đánh cho lắm. Hàn Tín cùng Lữ Bố phối hợp nhau để đánh Lỗ Ban nhưng Lữ Bố cũng chết trận, chỉ còn lại mình Hàn Tín và Lưu Thiền, hai người đều còn nửa cây máu. Mới nãy, Hàn Tính đã dùng chiêu hiểm để đánh nhưng Lưu Thiền lại quá nhiều máu, đánh mãi không chết, bởi vậy mà Hàn Tín muốn rời đi.
Lúc này, Lưu Thiền đột nhiên đánh Hàn Tín một chiêu choáng váng. Lưu Thiền tới gần Hàn Tín rồi múa may hai tay đánh cậu.
Hàn Tín da mỏng nên khi bị đánh hai cái thì máu liền ít đi rất nhiều. Cậu muốn chạy nhưng lại bị choáng váng và không thể động đậy nên chỉ có thể mặc cho bị đánh.
“Mẹ kiếp.”
Trong căn phòng xa hoa, Hàn Vũ nửa nằm trên sô pha mềm mại. Cậu nhịn không được mà thấp giọng mắng một câu thô tục.
Cậu nhăn lại gương mặt đẹp rồi cúi đầu nhìn màn hình. Hàn Tín của cậu bị Lưu Thiền đánh chỉ còn lại có một chút máu và gần sắp chết. Ngay lúc này, chiêu choáng váng của Lưu Thiền đã không còn tác dụng. Nhưng mà lúc cậu muốn đi thì đi cũng không xong bởi vì Lưu Thiền đuổi theo không bỏ và dính ở bên người nên cậu không có cách nào rời đi được.
Hàn Vũ đã có thể tưởng tượng ra bộ dáng của mình khi chết sau ba giây nữa.
Đều do cậu quá chủ quan…
Đúng lúc này, ngay thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Hàn Vũ đột nhiên thấy đồng đội Đát Kỷ đến. Trong thoáng chốc, cô liền hiện sát bên cạnh Lưu Thiền, đánh Lưu Thiền đang đuổi theo Hàn Tín chiêu kỹ năng thứ hai, trong nháy mắt liền khiến Lưu Thiền choáng váng.
Chỉ đánh hai giây mà thôi.
Nhưng quả thực là cứu tinh.
Hàn Vũ vui mừng khôn xiết. Cậu vội vàng vận dụng kỹ năng chạy xuyên tường của Hàn Tín.
Cứ tưởng tượng đến cảnh Lưu Thiền ở phe đối diện, tâm tình buồn bực bi phẫn vì con mồi tới tay đột nhiên xổng mất.
Haha... Thật là sảng khoái.
Lúc Hàn Vũ uống nước suối bổ huyết thì vừa vặn lại nghe thấy tiếng Hệ thống thông báo lần nữa, Đát Kỷ bên phe ta đã đánh chết Lưu Thiền ở phe đối diện.
Trình độ chơi của cô em này cũng không tồi a.
Hàn Vũ nhịn không được mà nhướng mày.
Vương Giả Vinh Quang thực hot. Trước đây, Hàn Vũ chỉ chơi thử vài ván, thấy cảm giác không tồi nên liền chơi thường xuyên hơn, xem như là một trò giải trí nho nhỏ mà thôi! Mà trình chơi game của mấy cô gái chơi trò này đều không giỏi bằng con trai. Vậy cho nên trong ngày thường, cậu không hề dẫn theo nữ sinh cùng chơi và cũng không có hứng thú chơi game cùng con gái.
Đêm nay, bởi vì không ngủ được nên cậu liền cùng bạn bè chơi game. Vì do tổ hợp đội 5 người mà thiếu một, lúc này lại đã là đêm khuya, những người bạn tốt khác đều không online. Đang lúc anh đang đau đầu tìm người lấp chỗ trống thì lại thấy trong danh sách bạn tốt hiển thị hôm nay đột nhiên có thêm một nữ sinh, mà trùng hợp là cô ấy cũng đang online nên cậu liền thuận tay mời cho đủ người.
Vốn dĩ đã chuẩn bị hố tốt, chỉ cần không phải quá đen thì dựa vào kỹ thuật của cậu cùng với đám bạn thân thì vẫn có thể ngăn được cơn sóng dữ và đánh thắng trận này.
Ai ngờ chỉ mới bắt đầu chơi không lâu mà cô nữ sinh này đã liền cho cậu một sự bất ngờ, vừa nãy còn cứu cậu một mạng.
“Là Mộc Mộc nha.”
Đây là nick name của cô trong trò chơi, chỉ là hai người chưa từng nói chuyện với nhau nên ngay cả việc cô là ai và tên là gì thì cậu cũng không biết.
Ân, cậu đã nhớ kỹ cô.
Hàn Vũ cong khóe môi, đối với cô gái chủ động này, cậu càng thêm thấy hứng thú.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Đủ 1k vote thì up tặng chương là 2 chương nhé >< Tại đọc chùa nhju qass ><
/174
|