Quyền Tài

Chương 1452 - Mọi Người Trừng Mắt.

/2031


Người phụ nữ rất đẹp.

Là cái loại đẹp mà thành thục.

Cô ta tuy rằng thoạt nhìn đã khoảng bốn mươi, nhưng toàn thân mang theo cái vẻ phong vận và quyến rũ câu người từ bên trong toát ra, quần áo cũng rất hoàn hảo, áo khoác tây trang xanh nhạt kết hợp với áo sơ mi đường viền hoa, cùng với váy trắng bó sát người, đôi vớ chân đen ngắn, và đôi giày cao gót màu đen, không phải là cái loại gợi cảm phô trương, mà là loại mê người khắc sâu vào trong da thịt.

Đôi mắt xinh đẹp ...

Khuôn mặt khêu gợi ...

Khí chất tiêu sái ...

Cùng với vóc người nóng bỏng ...

Cả người làm cho toàn trường chấn động!

Không ai ngờ rằng người mang đội cho đoàn ngoại thương có tài sản hùng hậu này lại là một mỹ phụ gợi cảm như vậy, thấy biểu tình cười cười của những ngoại thương khác, tựa như đều có quan hệ không tồi với mỹ phụ, hơn nữa từ thái độ của mọi người cũng có thể nhìn ra, mỹ phụ này có thể là người có tài sản nhiều nhất trong đám người, thậm chí còn hơn bọn họ không ít, bằng không trong mắt những người thương nhân này, bạn không có năng lực thì người ta cũng sẽ không tôn trọng bạn, nếu mỹ phụ đã là người mang đội cho bọn họ, thì tám phần là tài sản vượt trên mọi người, hơn nữa còn có qua lại sinh ý hoặc quan hệ hợp tác, cái này cũng là nguyên nhân khiến cho người của thành phố Mai Hà cảm thấy ngoài ý muốn quá mức.

Mỹ phụ này chỉ mới bốn mươi?

Lẽ nào tài sản công ty của cô ta đã vượt qua trăm tỷ?

Trương tổng. Nữ lãnh đạo trong tỉnh cười cười nắm tay với mỹ phụ : Ngài đến là tốt rồi, vừa giới thiệu hơn phân nửa, có nhiều nhà đầu tư tôi cũng không quen, hơn nữa giao lưu ngôn ngữ cũng có chút khó khăn, ở đây giao cho ngài, tôi trở về.

Mỹ phụ cười nói : Đi gấp như thế?

Nữ lãnh đạo nói : Bên kia tôi còn có chút việc gấp phải xử lý.

Mỹ phụ nói : Biết vậy thì tôi không nên để ngài đi cùng chúng tôi, coi mọi việc ầm ĩ kìa, đừng chậm trễ công tác của ngài, không có việc gì đâu, ngài nhanh quay về đi.

Ha ha, chúng ta có cơ hội sẽ gặp mặt.

Được, công việc giới thiệu còn lại giao cho tôi đi.

Nữ lạnh đạo trong tỉnh sau khi nói một tiếng với Hoa Lập, liền kêu nhân viên công tác trong tỉnh lại, sau đó lên xe rời đi.

Bà ta vừa đi, Hoa Lập cũng là người có cấp bậc cao nhất ở đây.

Hoa Lập nhất thời đi tới nắm tay của mỹ phụ : Trương tổng, xin chào, tôi là phó thị trưởng Hoa Lập phân công quản lý chiêu thương của thành phố Mai hà, hoan nghênh hoan nghênh.

Mỹ phụ cười ha ha Xin chào Hoa thị trưởng.

Hoa Lập giới thiệu : Đây là cục trưởng cục chiêu thương của chúng tôi Lữ Vệ Quốc.

Mỹ phụ cũng cười và nắm tay với Lữ Vệ Quốc : Xin chào Lữ cục trưởng.

Lữ Vệ Quốc trong lòng cũng cảm thán về vẻ gợi cảm và khí chất của mỹ phụ, hơn nữa cũng không cần nhiều lời, nói mấy câu là nghe ra được, cô ta tuyệt đối không phải là loại Hoa kiều ngay cả đất nước cũng chưa trở về được mấy lần, phát âm của cô ta vô cùng chuẩn, hơn nữa còn là giọng Bắc Kinh.

Tràng diện yên tĩnh lại.

Mỹ phụ liền nhìn lướt qua đám người : Vừa rồi xin lỗi, đi tỉnh thành thăm một người bạn cũ nhiều năm không gặp, cho nên mới đến trễ một chút, mọi người thứ lỗi, thứ lỗi Dứt lời quay đầu lại, giao lưu vài câu tiếng Anh với đông đảo ngoại thương, lập tức gật đầu coi như đã biết, sau đó quay lại người của thành phố Mai Hà nói : Trước đó cũng đã giới thiệu Eph Rand bọn họ, sau đây tôi giới thiệu những người khác Dừng lại một chút, cô ta nói tiếp : Ừm, trước tiên giới thiệu về người trẻ nhất bên trong của chúng tôi đi, đây là Anna, cổ đông thứ ba của tập đoàn Cole

Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên.

Một cô gái nước ngoài khoảng ba mươi tuổi bước ra hôn gió với mọi người một chút.

Bên dưới cũng có nhân viên công tác chiêu thương của huyện khu khác hôn gió trở lại, kết quả sau một giây thì bị cục trưởng của bọn họ trừng mắt, người đó liền rụt cổ lại không dám ho he nữa.

Mọi người cười cười đầy thiện ý, bầu không khí căng thảng cũng thả ra.

Mỹ phụ vừa đến, bầu không khí rõ ràng có chút không giống.

Sau đây chính là cổ đông thứ tư của tập đoàn Longman, gọi hắn là Remington đi, thuận tiện nói một chút, cổ đông đứng đầu chính là cha của hắn, ha ha Mỹ phụ nói.

Mấy người nước ngoài cũng nói vài câu.

Mỹ phụ cười phiên dịch : Hắn nói chổ chúng ta là một nơi rất đẹp, mạnh hơn nhiều so với tây bộ của nước M, tuy rằng bị tôi lừa gạt đế, bất quá bây giờ hắn đã tha thứ cho tôi Mỹ phụ rất hài hước, cũng rất có thể nói, một câu chổ chúng ta đã lập tức lôi kéo quan hệ.

Tất cả mọi người cười.

Mỹ phụ tiếp tục nói: Tiếp theo vị là tổng cố vấn đầu tư của công ty Pender, Reina.

Ba. . .

Năm. . .

Mười người. . .

Những người này trong nháy mắt đều được mỹ phụ giới thiệu một lần.

Mỹ phụ giới thiệu rõ ràng chi tiết hơn so với nữ lãnh đạo trong tỉnh rất nhiều, là cổ đông thứ hai hay cổ đông thứ ba, công ty cụ thể làm nghiệp vụ gì, cô ta thuộc như lòng bàn tay.

Mọi người của thành phố Mai Hà nghe, vỗ tay đồng thời cũng đều hít vào một hơi ở trong lòng.

Có vài công ty có thể chỉ là danh tiếng bình thường, nhưng rất nhiều công ty như sấm bên tai, mà cổ đông hoặc là cố vấn đầu tư của những tập đoàn xí nghiệp đại danh đỉnh đỉnh thì đang đứng ở trước mắt bọn họ, khiến cho mọi người cũng sản sinh một loại cảm giác giống như nằm mơ, cái này quá lớn, hèn chi lãnh đạo trong tỉnh mặc dù có việc gấp vẫn phải tự mình cùng đi đem ngoại thương hộ tống xuống, đều là công ty quốc tế nổi tiếng cả.

Cuối cùng, mỹ phụ cười tủm tỉm nói: Cuối cùng giới thiệu tôi một chút, tôi là Trương Long Quyên, là tổ người chức và người phụ trách mang đội của đầu tư khảo sát lần này, nhận được sự tin tưởng bạn hợp tác và các bạn bè, đem tất cả sự vụ và nhiệm vụ đều giao cho tôi làm chủ, trong lúc khảo sát nếu có chuyện gì đều có thể tìm tôi, sinh ý cá nhân tôi tuy rằng tạm thời là phát triển ở Phất Châu, bất quá tôi dù sao cũng là sinh ra tại nước cộng hoà sinh lớn lên ở nước cộng hoà, ở đây là tổ quốc của tôi, là nhà của tôi, nếu như dưới tình huống trong phạm vi đủ năng lực, tuy rằng đầu tư có thể không nhiều lắm, nhưng tôi tự nhiên cũng hy vọng là vì tổ quốc ra một phần lực của mình, hy vọng trong cuộc sống kế tiếp của chúng ta hợp tác vui vẻ, ừm, chỉ như vậy.

Hoa Lập vỗ tay.

Lữ Vệ Quốc bọn họ cũng liên tục gật đầu vỗ tay.

Hèn chi là được nhiều ông chủ lớn chọn, người ta không chỉ có xinh đẹp gợi cảm, trình độ nói chuyện cũng không giống.

Nhà của tôi?

Tổ quốc của tôi?

Nói thật tốt!

Bất quá mọi người cũng đều rõ ràng, người ta nói là nói như vậy, sinh ý vẫn là sinh ý, không có hạng mục có thể hấp dẫn người ta khẳng định cũng sẽ không đầu tư.

Người giới thiệu xong, Hoa Lập và Lữ Vệ Quốc bọn họ cùng mỹ phụ với các nhà đầu tư trò chuyện cùng nhau.

Có mỹ phụ làm phiên dịch, bọn họ cũng không còn cản trở, nhất thời có cảm giác trò chuyện với nhau thật vui.

. . .

Phía sau.

Trần Vân Tùng cảm khái nói: Trương tổng này nói chuyện rất có trình độ.

Cung Na chớp mắt nói: Nghe vậy, đây là thật sự có ý đầu tư?

Trần Vân Tùng nói: Thấy cô ấy hẳn là có rất cảm tình đối với nước cộng hoà chúng ta, nói không chừng cũng là vì vậy mới về, không chừng chúng ta lúc này thật đúng là có thể kéo không ít đầu tư.

Trịnh Đại Hữu không có lạc quan mù quáng, mỹ phụ Trương Long Quyên này quả thật là có trình độ, nhưng càng là người có trình độ, thường thường càng khó đối phó, sao có thể dễ dàng như vậy, từ xa đến đây một chuyến chính là vì trợ giúp khu huyện nghèo khó phát triển? Làm gì có người cao thượng như vậy.

Đổng huyện trưởng. . . Đổng huyện trưởng?

Trịnh Đại Hữu kêu hắn hai tiếng.

Đổng Học Bân mới lấy lại tinh thần, Ừm? Làm sao vậy?

Chúng ta có phải là tranh một chút? Trịnh Đại Hữu dò hỏi.

Rất nhiều cục trưởng chiêu thương huyện khu đã đi tới bắt đầu nói cùng nhà đầu tư, có vài người cho dù là giao lưu ngôn ngữ không thuận lợi, không có khả năng mỗi lần đều chờ mỹ phụ đi phiên dịch, dù sao người nhiều lắm, người ta cũng phiên dịch không tới, bất quá tới vẫn phải tới, cũng ít nhất chiếm trước tiên cơ, chỉ có huyện Trinh Thủy rơi vào cuối cùng, động tác gì cũng không có, tuy rằng bọn họ quyết sách là buông tha ngoại thương, nắm nhà đầu tư trong nước mới là nhiệm vụ của bọn họ, nhưng mọi việc đều có một lỡ như, lỡ như người ta thật sự quyết định đầu tư, bọn họ cũng phải thử một lần.

Nhưng Đổng Học Bân nhìn mỹ phụ một cái, không nói gì lắc lắc tay, Không cần, người nhiều như vậy, chúng ta cũng không chen vào được.

Nhưng. . .

Nghe tôi đi.

Ặc, vậy được rồi.

Huyện Trinh Thủy cũng không ai đi tới.

Nhất là Đổng Học Bân hiển nhiên vô cùng bình tĩnh, thật ra hắn là trong lòng có tính toán.

Bên kia, đám người Hoa Lập và Lữ Vệ Quốc đã cùng mỹ phụ nói tới chính đề.

Hoa phó thị trưởng nhìn cô ấy nói: Trương tổng, các người lần này chuẩn bị khảo sát ở đâu? Hành trình quyết định rồi chưa? Nếu như chưa định chúng tôi có thể giúp các ngươi đề cử một chút, tất cả mọi người muốn hạng mục dạng gì, lần này chuẩn bị khảo sát nhằm vào hạng mục gì, chúng tôi cũng có thể cung cấp không ít kiến nghị, có thể lựa chọn phương hướng và trọng điểm, đến lúc đó chúng ta có thể đi khảo sát? Ngài xem?

Mỹ phụ cười nói: Cái này quên đi, chúng tôi muốn tự mình nhìn.

Tự mình nhìn? Hoa phó thị trưởng ngẩn ra, Nhưng giới thiệu hạng mục và vân vân, các người cũng. . .

Mỹ phụ nói: Không có việc gì, chúng tôi nếu như cần đi khảo sát sẽ liên hệ cùng quý phương, nhưng lúc bắt đầu thìkhông cần.

Tất cả mọi người chờ bọn họ đi khảo sát, không ngờ rằng đối phương nói một câu như thế.

Hoa Lập nói: Có thể là có thể, nhưng các người hẳn đều là lần đầu tiên tới thành phố chúng tôi? Một ít phương hướng và vị trí cũng không có khả năng lý giải, dù sao cũng phải có nhân viên công tác địa phương. . .

Mỹ phụ nở nụ cười sang sảng một tiếng, Cảm ơn Hoa thị trưởng, không quan hệ, tôi thật ra là ứng hẹn tới tham gia hội chiêu thương của quý phương, tôi có bạn, sẽ không lạc đường.

Hoa Lập sửng sốt, Ứng hẹn?

Bạn? Lữ Vệ Quốc cũng nghi hoặc chớp mắt mấy cái.

Ai mời ngoại thương lớn như vậy? Sao bọn họ một chút tin tức cũng không có?

Sau đó, mỹ phụ thấy được đoàn người phía sau, cười một tiếng, Bạn tôi cũng đến? Người nhiều lắm, vừa rồi còn không phát hiện. Nói xong, mỹ phụ vẫy tay bên kia.

Trịnh Đại Hữu kỳ quái nói: Sao hình như đang ngoắc chúng ta vậy?

Cung Na cũng mê man nói: Tôi thấy cũng giống, cô ấy đang gọi ai?

Sau đó, dưới con mắt mở to của mọi người, Đổng Học Bân cười khổ đi tới, Trương tổng.

Đổng huyện trưởng, ha ha. Mỹ phụ cũng đi hai bước, Đổng Học Bân vốn định nắm tay, kết quả mỹ phụ cho hắn một cái ôm lễ phép.

Tất cả mọi người lập tức trừng mắt! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh


/2031

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status