Nửa đêm.
Một giờ hơn.
Đường phố đều yên tĩnh, ánh trăng rơi trên rèm cửa sổ, làm trong phòng trở nên mông lung, làm cho người ta buồn ngủ mười phần.
Phù. . .
Hô. . .
A. . .
Đổng Học Bân đã ngáp tám chín cái.
Trong phòng tắm còn vang tiếng nước, chị Trương còn chưa có tắm xong.
Đổng Học Bân cũng chờ không nổi nữa, thằng nhãi này ngày hôm nay thật sự rất mệt đắc, nhìn thời gian xong cũng không dự định ngày hôm nay quay về nhà của mình, hắn cũng không phải không ngủ cùng chị Trương, vì vậy thẳng thắn đẩy cửa tiến vào phòng ngủ gian trong, đập vào mắt, bên trong cũng có một phòng vệ sinh, đây là gần với phòng tổng thống, hẳn là phòng gia đình, gian trong còn một phòng nhỏ, Đổng Học Bân vừa nhìn cũng là tinh thần rung lên, đi vào phòng tắm đem quần áo cởi ra, thống thống khoái khoái tắm nước nóng.
Thoải mái.
Vẻ buồn ngủ của Đổng Học Bân cũng phai nhạt, lẩm bẩm bài hát buổi tối ngày hôm nay Trần Oánh hát, vừa tắm rửa trên người, thản nhiên cực kỳ. Ngày hôm nay mức độ hoạt độngg thật sự rất cao, bắt đầu từ sáng sớm Đổng Học Bân đã không nhàn rỗi, bận từ đầu tới đuôi, vừa thu xếp, vừa bố trí, vừa xã giao, lại một mình khống chế sự kiện đột phát, cuối cùng còn biểu diễn ảo thuật, bạn nói xem hắn bận bao nhiêu, nhưng cũng không trách hiện tại Đổng Học Bân còn có thể giữ trạng thái tinh thần tốt như vậy, bởi vì muốn thăng a, chiến tích lập tức tới tay, chuyện cổ mộ không bao lâu cũng bạo phát, cái này có thể không vui sao, người gặp việc vui tinh thần sảng mà, cho dù có khổ có mệt có bận, vừa nghĩ đến mình có thể ở hai mươi bảy tuổi tới danh sách cấp sở, Đổng Học Bân liền thần thái phi dương, cái ghế bí thư thị ủy của huyện cấp thành phố dù sao cũng xác định rồi, thậm chí đã khẩn cấp muốn nhìn biểu tình của người nhà và những người khác. Đối với Đổng Học Bân lần này xuống cơ sở đến huyện Tiêu Lân, Tạ Tuệ Lan vẫn giữ thái độ phủ định, người nhà Tuệ Lan cũng đều phản đối, cảm thấy Đổng Học Bân lần này đến nhầm, là một sai lầm thật lớn, cảm thấy hắn quá xúc động, đến lúc đó nếu như chờ cấp phó sở thật sự xuống tới, Đổng Học Bân đều muốn được diễu võ dương oai trước mặt Tạ Tuệ Lan.
Tôi sai rồi?
Tôi không được?
Anh em sao có thể sai!
Anh em sao có thể sai lầm!
Đổng Học Bân cực kỳ đắc ý, trong miệng cũng lầm bầm hai tiếng. Chút thành thục với uy nghiêm ban ngày xã giao khách quý và lãnh đạo đã biến mất không còn sót lại chút gì, bất quá Đổng Học Bân trên thực tế cũng là một người rất bình thường như thế, ăn no cũng ngán, uống say cũng nôn, lúc không có người cũng ngốc.
Cốc cốc.
Bên ngoài có người gõ cửa phòng vệ sinh.
Đổng Học Bân đem nước tắt đi.Chị Trương?
Tên nhóc cậu cũng tắm rửa sao? Cách cánh cửa truyền đến tiếng của chị Trương.
Đúng vậy, mệt mỏi cả ngày, đều là mồ hôi. Đổng Học Bân nói: Lập tức tắm xong, chờ một chút tôi đi ra.
Trương Long Quyên ừ một tiếng, Chậm rãi tắm rửa không vội, bất quá cũng là đừng hát, ha ha. Tiếng hát của cậu khiến cho tôi thấy được thảo nguyên phi châu.
Đổng Học Bân nói: Thảo nguyên? Không phải rất đẹp sao?
Trương Long Quyên nói: Đẹp là đẹp, cũng là chạy có chút xa.
Đổng Học Bân: . . . Mẹ nó, không ngờ ngài nói tôi hát dở.
Sau vài phút, Đổng Học Bân lau khô thân thể đi ra. Cũng không có mặc quần áo bên ngoài, trực tiếp mặc quần lót đẩy cửa tiến vào phòng ngủ. Trên giường, Trương Long Quyên đã nằm trước, đang xem TV. Sau khi dựa lưng vào đầu giường, chân cũng bắt chéo lắc lắc có tiết tấu. Chị Trương không có phủ chăn, trên người chỉ khoác một lớp khăn tắm, cũng là cái loại quấn bốn gốc, vây quanh ở ngực và trên đùi, khăn tắm ngắn, ngực chỉ phủ phân nửa, đùi cũng chỉ che một phần ba, da thịt đầy ắp trắng nõn đều lộ ở bên ngoài, xa xa tựa như đều có thể ngửi thấy được mùi vị gợi cảm thơm ngào ngạt trên người, mê người miễn bàn, Đổng Học Bân thấy lúc đó liền phản xạ có điều kiện nuốt một nước bọt, tròng mắt cũng không dời được từ trên người nàng, nhìn chằm chằm.
Trên TV là kênh của huyện Tiêu Lân, đang phát lại dạ hội của mấy giờ trước, lúc đầu đài bọn họ ban đêm không có tiết mục, sáng sớm sáu giờ mới có, nhưng lần này huyện Tiêu Lân bọn họ thật vất vả mặt mày rạng rỡ một hồi, thật vất vả làm một chiến tích hình tượng lớn như vậy, tự nhiên phải củng cố tuyên truyền, nói trắng ra cũng là khoe khoang, dù sao phải khiến cho tất cả mọi người biết.
Ha ha, còn có mặt của tôi. Trương Long Quyên dùng một ngón tay chỉ TV, trước đó camera lướt qua, mặt của chị Trương cũng chợt lóe mà qua.
Đổng Học Bân cũng thấy được, Ngài bản thân đẹp hơn so với trên TV, cái kia bình thường. Tâng bốc một câu, Đổng Học Bân đã bất động thanh sắc lên giường, chớp mắt mấy cái, đi tới ôm phía sau lưng cô ấy, chân đem chăn kéo đến đây, đưa tay đắp cho hai người. Trước đó Đổng Học Bân còn đang suy nghĩ chị Trương gọi mình có chuyện gì, không nghĩ cái khác, mà khi thấy cái hình dạng này của Trương Long Quyên, hắn cũng rục rịch lên.
Trương Long Quyên hơi nghiêng đầu, Ha ha, nhóc đẹp trai muốn làm gì?
Đổng Học Bân nói: Ngủ đi, sáng mai còn phải dậy sớm.
Nói là nói như vậy, nhưng chăn phủ trên ngực của Trương Long Quyên lại bị chấn lên, hiển nhiên, bên dưới có một bàn tay không quá thành thật.
Trương Long Quyên cũng không ngăn, cười tủm tỉm nhìn hắn, Còn chưa có nói chuyện nghiêm túc cùng tên nhóc cậu nữa.
Đổng Học Bân à một tiếng, lưu luyến đem tay rút trở về, nghiêm túc nói: Ngài nói đi.
Cậu sờ của cậu, không làm lỡ, chính sự cũng có quan hệ với cái này. Trương Long Quyên da mặt rất dày, nói lời này cũng căn bản là không đỏ mặt.
Đổng Học Bân vừa nhìn cô ấy, được rồi, vậy anh em tiếp tục.
Nhưng câu nói tiếp theo của Trương Long Quyên làm Đổng Học Bân sợ đến đừng nói sờ soạng, cũng là động cũng không dám động một chút, chỉ nghe chị Trương hời hợt nói: Lần kia ở Tứ Hợp viện, còn nhớ rõ chị Trương cậu trước khi đi nói gì không, tôi tuổi cũng không nhỏ, hơn nữa cũng không có dự định kết hôn, sau này phỏng chừng cũng sẽ không lo lắng, bất quá chị Trương cậu rất muốn một đứa nhỏ, tôi lúc đó nói cũng chờ lúc tôi cần sẽ tìm tên nhóc cậu hỗ trợ, phải không?
Đổng Học Bân sợ ngây người, A, có nói qua.
Trương Long Quyên gật đầu, Ha ha, hiện tại cũng là lúc cần tên nhóc cậu, chị Trương cậu đã suy nghĩ rõ ràng, con trai con gái đều không sao cả, dù sao cậu làm ra một đứa cho tôi đi.
Cái lề gì thốn!
Còn làm ra một đứa!
Ngài cho rằng đơn giản như mua rau cải trắng à! ?
Đổng Học Bân cả kinh nói: Ngài nói thật sao?
Đương nhiên, nhận nuôi tôi cũng nghĩ qua, bất quá dù sao không phải trong bụng mình ra, cốt nhục bất tương liên. Trương Long Quyên nhìn hắn nói: Thế nào? Không thành vấn đề chứ? Tôi đã tính ngày, ngày hôm nay là thời kỳ nguy hiểm, rất thích hợp, chờ ngày kia thì không được, cho nên thời gian cho cậu cũng có hạn, nhưng bản lĩnh của tên nhóc cậu tôi biết, hẳn là không thành vấn đề, thì ngày hôm nay đi, chọn ngày không bằng gặp ngày, nếu không qua vài ngày tôi cũng quay về Phất Châu, lần sau trở lại còn không biết lúc nào, chuyện này không thể kéo, hiện tại chị Trương cậu đã là sản phụ lớn tuổi, kéo dài nữa đều thành sản phụ tuổi già. Nói xong, lại bỏ thêm một câu, Vẫn là câu nói kia, sau này đứa nhỏ tôi tự mình nuôi, không quan hệ cùng tên nhóc cậu, người khác cũng sẽ không biết, dù sao sinh ý của tôi căn bản vẫn là tại Phất Châu bên kia, hai ta không có cùng xuất hiện gì, cái này cậu có thể yên tâm.
Đổng Học Bân lau lau mồ hôi, Cái này. . .
Trương Long Quyên mí mắt nhíu lại, Một thằng đàn ông mà cứ lằng nhằng hoài thế! Cậu không được tôi tìm người khác!
Không phải không được. Đổng Học Bân trầm tư chốc lát, nói: Lỡ như nếu như có đứa nhỏ, sao lại nói không liên quan đến tôi, tôi cũng phải nuôi.
Trương Long Quyên vui vẻ, ngón tay chỉ cằm hắn một chút, Được, tên nhóc còn có chút lương tâm, lời này tôi thích nghe, tới, hôn một cái.
Đổng Học Bân vừa muốn nói, Trương Long Quyên đã hôn đến đây.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Đợi một chút, a, từ từ, tôi nói là chuyện lớn như vậy phải thận trọng, dù sao cũng là sinh đứa nhỏ, phải có trách nhiệm với đứa nhỏ, cho nên. . . A. . . Ngài chờ một chút ngài chờ một chút! Trương Long Quyên cũng đã rất chủ động cười ha ha leo lên trên người Đổng Học Bân, lắc lắc tóc dài, lại cúi đầu cùng Đổng Học Bân khóa môi, căn bản là không có ý cho Đổng Học Bân thao thao bất tuyệt, trực tiếp khai chiến.
Chuyện này quá đột nhiên, Đổng Học Bân thật sự không kịp suy nghĩ rõ ràng, muốn suy nghĩ một chút nữa, nhưng hai đùi đầy thịt của Trương Long Quyên đem hắn kẹp lại, năng lực tự hỏi của Đổng Học Bân nhất thời đã giảm xuống một ít, ngay sau đó mông đẹp đầy đặn củaTrương Long Quyên ngồi lên trên đùi Đổng Học Bân, chút năng lực tự hỏi còn sót lại của Đổng Học Bân đã hoàn toàn không có, hít vào một hơi, thẳng thắn ôm lấy mông của chị Trương lăn qua lăn lại.
Cót két cót két
Phòng xép rất xa hoa, hai phòng vệ sinh hai phòng ngủ, nhưng phần cứng nguyên bộ vẫn là có vẻ kém một chút, ví dụ như cái giường này, nhìn rất xa hoa, trên thực tế chất lượng lại không tốt lắm, tiếng vang vô cùng lợi hại, có loại cảm giác tùy thời đều có thể gay, đây là khác nhau của thành phố lớn và thành thị nhỏ, có vài thứ biểu hiện ra có thể nhìn không khác biệt lắm, trên thực tế vẫn là có khác nhau, khách sạn xa hoa của bọn họ bên này cũng không chú ý như thành phố lớn, khẳng định là chổ nào có thể tiết kiệm thì vẫn phải tiết kiệm.
Vừa nhìn không được, Trương Long Quyên nghiêng người, cũng không sợ bẩn, trực tiếp nằm xuống dưới giường, trên người nhất thời dính một ít đất và bụi. Đổng Học Bân vừa nhìn, đương nhiên cũng không sợ ô uế, đồng dạng nhảy xuống giường, cưỡi ở trên người chị Trương tiếp tục lăn qua lăn lại.
A! A!
Trương Long Quyên kêu rất gợi cảm, tóc dài cũng vẫn lắc qua lắc lại, đặc biệt gợi cảm.
Một lần. . .
Ba lần. . .
Năm lần. . .
Lăn qua lăn lại rồi lăn qua lăn lại, Đổng Học Bân cũng lười nghĩ cái khác, thẳng thắn cứ dựa theo ý của Trương Long Quyên mà làm, ngày hôm nay chị Trương thật sự cực kỳ mê người!
Ngày hôm nay phải mang thai?
Người bình thường không có khả năng cam đoan, nhưng Đổng Học Bân có thể, bởi vì hắn có REVERSE cái năng lực đặc thù này!
Đổng Học Bân lần lượt dùng REVERSE, sau đó lần lượt lăn qua lăn lại ở trên người Trương Long Quyên!
Một lần không dính?
Hai lần không dính?
Năm lần mười lần chắc chắn phải dính đúng không? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Một giờ hơn.
Đường phố đều yên tĩnh, ánh trăng rơi trên rèm cửa sổ, làm trong phòng trở nên mông lung, làm cho người ta buồn ngủ mười phần.
Phù. . .
Hô. . .
A. . .
Đổng Học Bân đã ngáp tám chín cái.
Trong phòng tắm còn vang tiếng nước, chị Trương còn chưa có tắm xong.
Đổng Học Bân cũng chờ không nổi nữa, thằng nhãi này ngày hôm nay thật sự rất mệt đắc, nhìn thời gian xong cũng không dự định ngày hôm nay quay về nhà của mình, hắn cũng không phải không ngủ cùng chị Trương, vì vậy thẳng thắn đẩy cửa tiến vào phòng ngủ gian trong, đập vào mắt, bên trong cũng có một phòng vệ sinh, đây là gần với phòng tổng thống, hẳn là phòng gia đình, gian trong còn một phòng nhỏ, Đổng Học Bân vừa nhìn cũng là tinh thần rung lên, đi vào phòng tắm đem quần áo cởi ra, thống thống khoái khoái tắm nước nóng.
Thoải mái.
Vẻ buồn ngủ của Đổng Học Bân cũng phai nhạt, lẩm bẩm bài hát buổi tối ngày hôm nay Trần Oánh hát, vừa tắm rửa trên người, thản nhiên cực kỳ. Ngày hôm nay mức độ hoạt độngg thật sự rất cao, bắt đầu từ sáng sớm Đổng Học Bân đã không nhàn rỗi, bận từ đầu tới đuôi, vừa thu xếp, vừa bố trí, vừa xã giao, lại một mình khống chế sự kiện đột phát, cuối cùng còn biểu diễn ảo thuật, bạn nói xem hắn bận bao nhiêu, nhưng cũng không trách hiện tại Đổng Học Bân còn có thể giữ trạng thái tinh thần tốt như vậy, bởi vì muốn thăng a, chiến tích lập tức tới tay, chuyện cổ mộ không bao lâu cũng bạo phát, cái này có thể không vui sao, người gặp việc vui tinh thần sảng mà, cho dù có khổ có mệt có bận, vừa nghĩ đến mình có thể ở hai mươi bảy tuổi tới danh sách cấp sở, Đổng Học Bân liền thần thái phi dương, cái ghế bí thư thị ủy của huyện cấp thành phố dù sao cũng xác định rồi, thậm chí đã khẩn cấp muốn nhìn biểu tình của người nhà và những người khác. Đối với Đổng Học Bân lần này xuống cơ sở đến huyện Tiêu Lân, Tạ Tuệ Lan vẫn giữ thái độ phủ định, người nhà Tuệ Lan cũng đều phản đối, cảm thấy Đổng Học Bân lần này đến nhầm, là một sai lầm thật lớn, cảm thấy hắn quá xúc động, đến lúc đó nếu như chờ cấp phó sở thật sự xuống tới, Đổng Học Bân đều muốn được diễu võ dương oai trước mặt Tạ Tuệ Lan.
Tôi sai rồi?
Tôi không được?
Anh em sao có thể sai!
Anh em sao có thể sai lầm!
Đổng Học Bân cực kỳ đắc ý, trong miệng cũng lầm bầm hai tiếng. Chút thành thục với uy nghiêm ban ngày xã giao khách quý và lãnh đạo đã biến mất không còn sót lại chút gì, bất quá Đổng Học Bân trên thực tế cũng là một người rất bình thường như thế, ăn no cũng ngán, uống say cũng nôn, lúc không có người cũng ngốc.
Cốc cốc.
Bên ngoài có người gõ cửa phòng vệ sinh.
Đổng Học Bân đem nước tắt đi.Chị Trương?
Tên nhóc cậu cũng tắm rửa sao? Cách cánh cửa truyền đến tiếng của chị Trương.
Đúng vậy, mệt mỏi cả ngày, đều là mồ hôi. Đổng Học Bân nói: Lập tức tắm xong, chờ một chút tôi đi ra.
Trương Long Quyên ừ một tiếng, Chậm rãi tắm rửa không vội, bất quá cũng là đừng hát, ha ha. Tiếng hát của cậu khiến cho tôi thấy được thảo nguyên phi châu.
Đổng Học Bân nói: Thảo nguyên? Không phải rất đẹp sao?
Trương Long Quyên nói: Đẹp là đẹp, cũng là chạy có chút xa.
Đổng Học Bân: . . . Mẹ nó, không ngờ ngài nói tôi hát dở.
Sau vài phút, Đổng Học Bân lau khô thân thể đi ra. Cũng không có mặc quần áo bên ngoài, trực tiếp mặc quần lót đẩy cửa tiến vào phòng ngủ. Trên giường, Trương Long Quyên đã nằm trước, đang xem TV. Sau khi dựa lưng vào đầu giường, chân cũng bắt chéo lắc lắc có tiết tấu. Chị Trương không có phủ chăn, trên người chỉ khoác một lớp khăn tắm, cũng là cái loại quấn bốn gốc, vây quanh ở ngực và trên đùi, khăn tắm ngắn, ngực chỉ phủ phân nửa, đùi cũng chỉ che một phần ba, da thịt đầy ắp trắng nõn đều lộ ở bên ngoài, xa xa tựa như đều có thể ngửi thấy được mùi vị gợi cảm thơm ngào ngạt trên người, mê người miễn bàn, Đổng Học Bân thấy lúc đó liền phản xạ có điều kiện nuốt một nước bọt, tròng mắt cũng không dời được từ trên người nàng, nhìn chằm chằm.
Trên TV là kênh của huyện Tiêu Lân, đang phát lại dạ hội của mấy giờ trước, lúc đầu đài bọn họ ban đêm không có tiết mục, sáng sớm sáu giờ mới có, nhưng lần này huyện Tiêu Lân bọn họ thật vất vả mặt mày rạng rỡ một hồi, thật vất vả làm một chiến tích hình tượng lớn như vậy, tự nhiên phải củng cố tuyên truyền, nói trắng ra cũng là khoe khoang, dù sao phải khiến cho tất cả mọi người biết.
Ha ha, còn có mặt của tôi. Trương Long Quyên dùng một ngón tay chỉ TV, trước đó camera lướt qua, mặt của chị Trương cũng chợt lóe mà qua.
Đổng Học Bân cũng thấy được, Ngài bản thân đẹp hơn so với trên TV, cái kia bình thường. Tâng bốc một câu, Đổng Học Bân đã bất động thanh sắc lên giường, chớp mắt mấy cái, đi tới ôm phía sau lưng cô ấy, chân đem chăn kéo đến đây, đưa tay đắp cho hai người. Trước đó Đổng Học Bân còn đang suy nghĩ chị Trương gọi mình có chuyện gì, không nghĩ cái khác, mà khi thấy cái hình dạng này của Trương Long Quyên, hắn cũng rục rịch lên.
Trương Long Quyên hơi nghiêng đầu, Ha ha, nhóc đẹp trai muốn làm gì?
Đổng Học Bân nói: Ngủ đi, sáng mai còn phải dậy sớm.
Nói là nói như vậy, nhưng chăn phủ trên ngực của Trương Long Quyên lại bị chấn lên, hiển nhiên, bên dưới có một bàn tay không quá thành thật.
Trương Long Quyên cũng không ngăn, cười tủm tỉm nhìn hắn, Còn chưa có nói chuyện nghiêm túc cùng tên nhóc cậu nữa.
Đổng Học Bân à một tiếng, lưu luyến đem tay rút trở về, nghiêm túc nói: Ngài nói đi.
Cậu sờ của cậu, không làm lỡ, chính sự cũng có quan hệ với cái này. Trương Long Quyên da mặt rất dày, nói lời này cũng căn bản là không đỏ mặt.
Đổng Học Bân vừa nhìn cô ấy, được rồi, vậy anh em tiếp tục.
Nhưng câu nói tiếp theo của Trương Long Quyên làm Đổng Học Bân sợ đến đừng nói sờ soạng, cũng là động cũng không dám động một chút, chỉ nghe chị Trương hời hợt nói: Lần kia ở Tứ Hợp viện, còn nhớ rõ chị Trương cậu trước khi đi nói gì không, tôi tuổi cũng không nhỏ, hơn nữa cũng không có dự định kết hôn, sau này phỏng chừng cũng sẽ không lo lắng, bất quá chị Trương cậu rất muốn một đứa nhỏ, tôi lúc đó nói cũng chờ lúc tôi cần sẽ tìm tên nhóc cậu hỗ trợ, phải không?
Đổng Học Bân sợ ngây người, A, có nói qua.
Trương Long Quyên gật đầu, Ha ha, hiện tại cũng là lúc cần tên nhóc cậu, chị Trương cậu đã suy nghĩ rõ ràng, con trai con gái đều không sao cả, dù sao cậu làm ra một đứa cho tôi đi.
Cái lề gì thốn!
Còn làm ra một đứa!
Ngài cho rằng đơn giản như mua rau cải trắng à! ?
Đổng Học Bân cả kinh nói: Ngài nói thật sao?
Đương nhiên, nhận nuôi tôi cũng nghĩ qua, bất quá dù sao không phải trong bụng mình ra, cốt nhục bất tương liên. Trương Long Quyên nhìn hắn nói: Thế nào? Không thành vấn đề chứ? Tôi đã tính ngày, ngày hôm nay là thời kỳ nguy hiểm, rất thích hợp, chờ ngày kia thì không được, cho nên thời gian cho cậu cũng có hạn, nhưng bản lĩnh của tên nhóc cậu tôi biết, hẳn là không thành vấn đề, thì ngày hôm nay đi, chọn ngày không bằng gặp ngày, nếu không qua vài ngày tôi cũng quay về Phất Châu, lần sau trở lại còn không biết lúc nào, chuyện này không thể kéo, hiện tại chị Trương cậu đã là sản phụ lớn tuổi, kéo dài nữa đều thành sản phụ tuổi già. Nói xong, lại bỏ thêm một câu, Vẫn là câu nói kia, sau này đứa nhỏ tôi tự mình nuôi, không quan hệ cùng tên nhóc cậu, người khác cũng sẽ không biết, dù sao sinh ý của tôi căn bản vẫn là tại Phất Châu bên kia, hai ta không có cùng xuất hiện gì, cái này cậu có thể yên tâm.
Đổng Học Bân lau lau mồ hôi, Cái này. . .
Trương Long Quyên mí mắt nhíu lại, Một thằng đàn ông mà cứ lằng nhằng hoài thế! Cậu không được tôi tìm người khác!
Không phải không được. Đổng Học Bân trầm tư chốc lát, nói: Lỡ như nếu như có đứa nhỏ, sao lại nói không liên quan đến tôi, tôi cũng phải nuôi.
Trương Long Quyên vui vẻ, ngón tay chỉ cằm hắn một chút, Được, tên nhóc còn có chút lương tâm, lời này tôi thích nghe, tới, hôn một cái.
Đổng Học Bân vừa muốn nói, Trương Long Quyên đã hôn đến đây.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Đợi một chút, a, từ từ, tôi nói là chuyện lớn như vậy phải thận trọng, dù sao cũng là sinh đứa nhỏ, phải có trách nhiệm với đứa nhỏ, cho nên. . . A. . . Ngài chờ một chút ngài chờ một chút! Trương Long Quyên cũng đã rất chủ động cười ha ha leo lên trên người Đổng Học Bân, lắc lắc tóc dài, lại cúi đầu cùng Đổng Học Bân khóa môi, căn bản là không có ý cho Đổng Học Bân thao thao bất tuyệt, trực tiếp khai chiến.
Chuyện này quá đột nhiên, Đổng Học Bân thật sự không kịp suy nghĩ rõ ràng, muốn suy nghĩ một chút nữa, nhưng hai đùi đầy thịt của Trương Long Quyên đem hắn kẹp lại, năng lực tự hỏi của Đổng Học Bân nhất thời đã giảm xuống một ít, ngay sau đó mông đẹp đầy đặn củaTrương Long Quyên ngồi lên trên đùi Đổng Học Bân, chút năng lực tự hỏi còn sót lại của Đổng Học Bân đã hoàn toàn không có, hít vào một hơi, thẳng thắn ôm lấy mông của chị Trương lăn qua lăn lại.
Cót két cót két
Phòng xép rất xa hoa, hai phòng vệ sinh hai phòng ngủ, nhưng phần cứng nguyên bộ vẫn là có vẻ kém một chút, ví dụ như cái giường này, nhìn rất xa hoa, trên thực tế chất lượng lại không tốt lắm, tiếng vang vô cùng lợi hại, có loại cảm giác tùy thời đều có thể gay, đây là khác nhau của thành phố lớn và thành thị nhỏ, có vài thứ biểu hiện ra có thể nhìn không khác biệt lắm, trên thực tế vẫn là có khác nhau, khách sạn xa hoa của bọn họ bên này cũng không chú ý như thành phố lớn, khẳng định là chổ nào có thể tiết kiệm thì vẫn phải tiết kiệm.
Vừa nhìn không được, Trương Long Quyên nghiêng người, cũng không sợ bẩn, trực tiếp nằm xuống dưới giường, trên người nhất thời dính một ít đất và bụi. Đổng Học Bân vừa nhìn, đương nhiên cũng không sợ ô uế, đồng dạng nhảy xuống giường, cưỡi ở trên người chị Trương tiếp tục lăn qua lăn lại.
A! A!
Trương Long Quyên kêu rất gợi cảm, tóc dài cũng vẫn lắc qua lắc lại, đặc biệt gợi cảm.
Một lần. . .
Ba lần. . .
Năm lần. . .
Lăn qua lăn lại rồi lăn qua lăn lại, Đổng Học Bân cũng lười nghĩ cái khác, thẳng thắn cứ dựa theo ý của Trương Long Quyên mà làm, ngày hôm nay chị Trương thật sự cực kỳ mê người!
Ngày hôm nay phải mang thai?
Người bình thường không có khả năng cam đoan, nhưng Đổng Học Bân có thể, bởi vì hắn có REVERSE cái năng lực đặc thù này!
Đổng Học Bân lần lượt dùng REVERSE, sau đó lần lượt lăn qua lăn lại ở trên người Trương Long Quyên!
Một lần không dính?
Hai lần không dính?
Năm lần mười lần chắc chắn phải dính đúng không? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|