Quyền Tài

Chương 1991 - Văn Kiện Xin Huyện Cấp Thành Phố.

/2031


Thứ hai.

huyện Tiêu Lân sáng sớm được phủ một màn hơi nước.

Đổng Học Bân thần thái sáng láng từ gia thuộc viện đi ra, bên ngoài có động một tầng nước, hôm qua vừa có mưa nhỏ, không khí rất mát mẻ.

Bí thư. Tô Nham chờ tại dưới lầu.

Đổng Học Bân nói: Thông báo buổi sáng mời dự họp cuộc họp thường uỷ?

Tô Nham nói: Theo phân phó của ngài, đêm qua đã thông báo.

Đổng Học Bân gật đầu nói: Được, ăn một chút trước, sau đó đến cơ quan.

Lên xe của tài xế tiểu Vương, xe đi ra, rời khỏi gia thuộc viện huyện uỷ.

. . .

Tám giờ rưỡi.

Đổng Học Bân tới đại viện huyện ủy lâm thời.

Thế nhưng xe vừa tiến đến, đã bị vài ba ký giả vây quanh, có người của toà soạn, còn có đài truyền hình, máy quay máy ảnh chụp lia lịa, Đổng Học Bân nhìn mà thấy quáng mắt, trong lòng nói cái này là cái trận thế gì, sao còn có ký giả tới? Tuy rằng người không nhiều lắm, cũng chỉ tám chín người, nhưng trước đây huyện Tiêu Lân bọn họ cũng không sao gặp qua, huống chi nhìn ký hiệu trên micro, có truyền thông trong tỉnh, dĩ nhiên còn có toà soạn của kinh thành.

Là Đổng Học Bân bí thư sao?

Đổng bí thư, tôi là của nhật báo Thiểm Bắc.

Xin hỏi có thể tiếp thu phỏng vấn một chút không?

Nghe nói ngày hôm nay muốn mời dự họp thường ủy huyện ủy khẩn cấp, có thể tiết lộ một chút đề tài thảo luận cụ thể không?

Lúc trước, cuộc họp thường uỷ của huyện Tiêu Lân căn bản là im lặng, nhiều lắm là sau đó báo cho mấy truyền thông trong huyện một chút, đi tin tức, cái này không khác biệt lắm, chưa từng có cục diện như vậy, một cuộc họp thường ủy huyện ủy mà thôi, ngay cả đài truyền hình tỉnh và toà soạn của kinh thành đều phái người đến? Dùng chân nghĩ cũng biết, đây đều là nhờ phúc của cổ mộ, hiện tại huyện Tiêu Lân đã xưa đâu bằng nay, ngày hôm qua chuyện trên báo thanh niên đã sớm được nhiều truyền thông toàn quốc liên hợp, thậm chí đêm qua lúc Đổng Học Bân ngồi máy bay từ kinh thành trở về, tin tức tiếp âm của đài truyền hình trung ương còn có hai mươi giây thời gian phát về chuyện phát hiện cụm cổ mộ đế vương đời Hán của huyện Tiêu Lân, chỉ bất quá Đổng Học Bân lúc đó trên máy bay không có xem trực tiếp, nên muốn ngày hôm nay đi làm chuyện đầu tiên là xem đoạn phát lại đó. Giống như, huyện Tiêu Lân hiện tại là vạn người chú ý, bất quá chủ yếu vẫn là vòng truyền thông và giới học thuật, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm, đều dự đoán tư liệu trực tiếp về cổ mộ. Theo Tô Nham báo cáo, huyện Tiêu Lân bắt đầu từ ngày hôm qua cũng đã dọn dẹp toàn bộ nhà khách, dùng an bài đồng chí truyền thông trên toàn quốc các nơi chạy tới, sau khi cổ mộ phát hiện không lâu khẳng định sẽ phát sóng trực tiếp hiện trường, cho nên đều là một quá trình trường kỳ, rất nhiều ký giả truyền thông có lẽ đều là muốn tạm thời đóng quân ở đây, lúc này mới theo dõi đưa tin.

Lần này trận thế có chút lớn.

Mỗi nhà truyền thông đều lai lịch không nhỏ.

Liếc mắt trong đại viện, rất nhiều nhân viên công vụ của huyện Tiêu Lân toàn bộ đều là biểu tình cứng ngắc, bên kia cũng có một ký giả phỏng vấn bọn họ, thế nhưng đồng chí của huyện Tiêu Lân làm gì gặp phải cái trận thế này, ký giả trong huyện cũng dễ nói, ký giả thành phố cũng không sao cả, nhưng đài truyền hình tỉnh, đài truyền hình trung ương, suy nghĩ một chút bọn họ liền khẩn trương, lúc này căng thẳng, nói cũng càng bất lợi. Bất quá Đổng Học Bân hiển nhiên là từ trong sóng to gió lớn tới, chút trận thế ấy còn không để vào mắt, sửa sửa quần áo, mở cửa xuống xe.

Đổng bí thư!

Xin hỏi ngài. . .

Đổng Học Bân khí định thần nhàn khoát tay, Mọi người từng chuyện mà nói đi. Nhìn thời gian, hắn nói: Còn nửa giờ thời gian, có thể trả lời tôi sẽ trả lời.

Một người nữ ký giả nói trước: Nghe nói ngài cuối tuần không ở trong huyện, phải đi kinh thành trị thương?

Đổng Học Bân mí mắt cũng không giựt một chút, mở to mắt nói dối nói: Đúng vậy, đã không có đáng ngại.

Nữ ký giả nói: Theo tin tức là ngài một mình khống chế hơn hai mươi tên trộm mộ cầm vũ khí súng ống trong tay, bảo hộ tài sản quốc gia, bảo hộ lịch sử văn hóa, điểm này cá nhân tôi cực kỳ kính nể, tôi không có câu hỏi khác nữa, cũng là hy vọng ngài sớm ngày hồi phục.

Đổng Học Bân cười nói: Cảm ơn cô, vậy xin mượn cát ngôn của cô.

Lúc này nhìn ra quan hệ hiện tại của Đổng Học Bân và Trương Đông Phương, Đổng Học Bân nói với lão Trương là hắn về nhà có chút việc riêng, là trong nhà có chuyện này, nhưng trong lúc hắn không ở, lão Trương lại nói với ký giả và người ngoài rằng Đổng Học Bân trở về kinh thành xem bệnh chữa thương, rất dễ làm mọi người liên tưởng đến Đổng Học Bân một mình độc đấu hơn hai mươi tên tội phạm, cho nên ai cũng không hỏi nhiều cái gì, bằng không nếu như Trương Đông Phương thật sự nói với ký giả rằng Đổng Học Bân bởi vì việc riêng xin nghỉ, cổ mộ bên này phát hiện tình huống lớn như vậy, đài truyền hình trung ương đều đưa tin, ngài làm bí thư huyện uỷ lại không coi là gì? Không chỉ không ở hiện trường chỉ huy còn đi về nhà? Điều này nghe như thế nào cũng không được. Đương nhiên, trên nguyên tắc mà nói không có vấn đề gì, bởi vì dù sao cũng là thứ bảy chủ nhật, không phải thời gian làm việc bình thường cũng không tính là xin nghỉ, nhưng cái này không phải vấn đề nguyên tắc, mà là vấn thái độ đề, sẽ làm người khác nghi vấn. Mà lão Trương lại giúp cho Đổng Học Bân lừa gạt đi qua.

Các câu hỏi sau đó.

Đổng Học Bân không chút hoang mang lần lượt trả lời.

Lăn qua lăn lại nửa giờ, Đổng Học Bân mới lấy lí do đi họp để cáo từ.

. . .

Chín giờ hơn.

Phòng họp lâm thời.

Bởi vì gia thuộc viện cũ còn chưa sửa xong, bọn họ chỉ đành tiếp tục ở bên này, nhưng lần này ký giả tới nhiều như vậy, tuy rằng hiện tại phần lớn đều trên núi Thanh Loan, nhưng trong huyện cũng không ít, Đổng Học Bân sợ phòng họp cách âm quá kém bị ký giả nghe truyền ra, vì vậy cho mấy người nhân viên công tác canh giữ ở xung quanh, không cho bất luận kẻ nào đến gần, như vậy mới có thể yên tâm chút.

Các thường ủy huyện ủy khác đều tới.

Đổng Học Bân là người cuối cùng tiến vào phòng họp, sau khi đóng cửa, Đổng Học Bân ngồi xuống nói: Ngày hôm nay không ít ký giả tới, mọi người một hồi lúc nói tận lực khắc chế âm lượng một chút. Sau đó còn vui đùa một câu, nhìn về phía cục trưởng cục công an Thường Lâm nói: Nhất là ông đấy lão Thường, giọng của ông có chút lớn. Đồng chí công an thì thường là rất ít có ai nhỏ giọng, không có biện pháp, đều là luyện ra.

Thường Lâm dở khóc dở cười, Tôi chú ý.

Thường Lâm trong lòng nói, nói tôi giọng lớn? Giọng tôi có lớn cũng không thể hô một tiếng làm người khác hôn mê!

Các thường ủy huyện ủy khác có thể cũng là nghĩ tới Đổng Học Bân lúc trước vì cứu học sinh bị kẹt trên núi Thang Nga mà hô một tiếng kinh thiên động địa, cũng toàn bộ nở nụ cười, trong lòng nói một trăm Thường Lâm cộng lại cũng không bằng một mình ngài, ngài lại có thể nói người khác.

Đổng Học Bân lại không co cái tự giác này, Họp đi.

Vui đùa qua đi, mọi người cũng đều thu hồi nụ cười nghiêm túc lên.

Trước tiên nói về tình huống trên núi Thanh Loan, tiến triển mới nhất thế nào? Đổng Học Bân nói.

Phó bí thư Ngụy Chí Hiên nói: Tôi nói cho, văn vật đã lần lượt phát hiện hơn mười món, có vài món còn đang trên núi, có vài món đã được đồng chí của đội khảo cổ đưa đi tỉnh thành, mộ chôn cùng chỗ đó, đã phát hiện bốn cái, mộ thất chủ còn chưa có thâm nhập khai quật, mà là tiếp tục công tác thanh lý, về phần phương diện bảo hộ, quân đội cũng đã đồn trú, vấn đề an toàn cơ bản đã vạn vô nhất thất, nhân viên công tác của chúng ta hiện tại làm cũng là kiểm tra giấy chứng nhận công tác, trừ phi là nhân viên khảo cổ và nhân viên công tác tương quan và ký giả đồng chí giữ giấy thông hành, bằng không sẽ không được đi lên, ừm, hiện tại đại khái cũng là tình huống như thế. Lão Ngụy nói rất đơn giản, trọng điểm đều nói, rành mạch từng câu.

Đổng Học Bân gật đầu, nhìn Trương Đông Phương, Lão Trương?

Trương Đông Phương cho hắn một ánh mắt, từ trong cặp lấy ra mấy túi giấy.

Ngày hôm nay không phải cuộc họp thường uỷ bình thường, sở dĩ vội vã đem mọi người gọi tới họp như thế, chủ yếu là có chuyện, chuyện này liên quan đến đến trên dưới toàn bộ huyện chúng ta. Đổng Học Bân thần thần bí bí nói: Bất quá bởi vì tương đối mẫn cảm, khả năng không xác định cũng rất lớn, cho nên trước đó chỉ là tôi và lão Trương biết, còn chưa có đem tin tức lộ ra, hiện tại thời cơ hẳn là không khác biệt lắm, cũng tới lúc nên công bố.

Rất nhiều người đều sửng sốt. Chuyện gì hả? Thần bí như thế?

Trương Đông Phương đem mấy túi giấy phát xuống, Mọi người truyền nhau xem một chút đi.

Đổng Học Bân cười nói: Phương Đông huyện trưởng, tôi thấy cũng là ông nói đi, văn kiện đều là ông chuẩn bị.

Vậy. . . Được rồi. Trương Đông Phương cũng không khách khí, nhìn mọi người chung quanh, Thật ra cuối tuần trước đó, tôi cùng Đổng bí thư đã thương lượng chuyện này, cũng bắt đầu bắt tay vào làm chuẩn bị, mọi người hiện tại đang xem cũng là văn kiện xin huyện cấp thành phố của huyện Tiêu Lân chúng ta lần này xin.

Cái gì?

Huyện cấp thành phố?

Mọi người kinh ngạc, sau đó đều im lặng.

Cũng có người tin tức linh thông của hoặc là đoán được, ví dụ như Ngụy Chí Hiên, một chút cũng không ngoài ý muốn.

Mạnh Hàn Mai có chút kích động, nhưng lại có chút lo lắng, Cái này. . . Chúng ta có bao nhiêu hy vọng?

Thường vụ phó huyện trưởng Từ Trang cũng kiềm chế hưng phấn nói: Đúng vậy, dù sao vài năm trước bị phủ quyết một lần, lần này có thể khó khăn hơn không?

Trương Đông Phương giải thích nói: Nói thật, huyện chúng ta cách tiêu chuẩn rút huyện lập thị vẫn còn kém một chút, tiêu chuẩn huyện cấp thành phố có quy định nghiêm ngặt, trong mấy cái đó chúng ta ngoại trừ xây dựng cơ sở hạ tầng và cơ sở phương tiện hoàn toàn hợp cách ra, cái khác như là mật độ nhân khẩu và tổng giá trị sản xuất đều thiếu, nguyên nhân thất bại lần trước cũng là cái này, nhưng tôi cùng Đổng bí thư nghiên cứu qua, chúng ta là không nghiêm ngặt đạt được tiêu chuẩn, nhưng kém cũng không nhiều, chỉ một chút mà thôi, hiện tại huyện chúng ta phát hiện cổ mộ, hơn nữa là một mộ đế vương đời Hán, cái ý nghĩa này không cần tôi nói mọi người hẳn là cũng biết, từ điểm này, là có thể cho huyện chúng ta thêm nhiều điểm cộng trong việc xin huyện cấp thành phố.

Đổng Học Bân bổ sung nói: Tiêu chuẩn rút huyện lập thị thật ra cũng không phải tuyệt đối, đều là có thể di động, trước đây cũng có tiền lệ, mà lần này phát hiện cổ mộ chính là giấy thông hành của chúng ta, chúng ta lúc đầu cách tiêu chuẩn của huyện cấp thành phố chỉ có một bước, tôi có lý do tin tưởng, chỉ cần huyện chúng ta đoàn kết nhất trí đem lần tuyên truyền khai quật cổ mộ này làm tốt, tạo thế được, huyện cấp thành phố cách chúng ta sẽ không quá xa. Chỉ cần mộ thất chủ được xác định, văn kiện xin có thể đưa lên, mọi người cảm thấy sao?

Cảm thấy?

Còn cảm thấy cái gì!

Đương nhiên phải làm! Đây là chuyện tốt cực lớn!

Lần này cuộc họp thường uỷ thần kỳ thống nhất, tất cả thường ủy huyện ủy đều nhất trí biểu thị ủng hộ! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh


/2031

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status