Quyền Tài

Chương 952 - Có Trợ Lực!

/2031


Sáng sớm, tại đơn vị.

Đổng Học Bân sáu giờ liền rời khỏi giường, từ chỗ của mẹ đi ra, lái xe một đường chạy về thành phố Phần Châu, tính thời gian, hắn ngay cả nhà cũng không về trước liền trực tiếp đến đại viện thị ủy, trong đại viện, người đi làm ra ra vào vào, mỗi người trên mặt còn mang theo không khí vui mừng của năm mới.

Bất quá xe Đổng Học Bân vừa đến, rất nhiều người nhìn hắn.

Đây đã thành lệ thường của đại viện thị ủy, Đổng Học Bân sớm đã thành thói quen.

Liếc nhìn mọi người, Đổng Học Bân đem xe chạy đến bãi đỗ xe Ủy ban kỷ luật, đeo thẻ xuống xe.

Thời điểm bình thường, chỉ chiếc Porche trị giá bốn triệu này của Đổng Học Bân đã có thể kéo ánh mắt mọi người, rất đáng chú ý, hơn nữa hắn vẫn là lãnh đạo cấp phó sở trẻ tuổi nhất toàn bộ tỉnh Bắc Hà, còn có vợ làm Phó Thị trưởng, thậm chí chau của Vạn bí thư cũng cùng Đổng Học Bân có quan hệ, Đổng Học Bân lại bởi vì chuyện con gái mình nên trước năm mới cũng chưa có đi làm, cho nên những cái này tập trung đến cùng nhau, người khác nếu chưa nhìn Đổng Học Bân hắn nhiều mới cảm thấy kỳ quái, hắn sớm đã quen đứng ở đầu sóng ngọn gió rồi.

“Đổng Chủ nhiệm”.

“Chủ nhiệm, năm mới khỏe”.

“Đổng Chủ nhiệm, ngài buổi sáng tốt lành”.

“Tiểu Đổng đến rồi? Năm mới thế nào?”

Đổng Học Bân cũng cùng mọi người chào hỏi vấn an.

Nhân viên công tác Ủy ban kỷ luật tựa như cũng không quá dám cùng Đổng Học Bân tiếp xúc, đánh cái tiếp đón liền chạy nhanh đi, một ít cán bộ cùng lãnh đạo Ủy ban kỷ luật khác cũng đều là cùng Đổng Học Bân gật đầu chào, dù sao Đổng Học Bân một tháng không có đi làm, không có chào hỏi cũng không thể nào nói nổi, nhưng sau khi chào hỏi xong mấy cán bộ cũng không cùng Đổng Học Bân nói chuyện quá nhiều, làm ra bộ dáng bận việc mà đều rời khỏi.

Đổng Học Bân thực có thể là đắc tội bí thư thị ủy, điểm này mọi người trong lòng đều có tính toán, cho nên tình thế trước khi chưa có trong sáng cũng không cần cùng hắn tiếp xúc nhiều, huống chi Đổng Học Bân trải qua mấy sự kiện này, xú danh trước kia của hắn đã ở toàn bộ thành phố Phần Châu đều lan truyền ồn ào, ngoại hiệu ôn thần cũng đều bị mọi người kêu lên, có cái xú danh như vậy làm bảng hiệu rõ ràng, mọi người trong lòng cũng đều nói thầm, khẳng định suy nghĩ loại khác loại trên quan trường này, cả ngày nơi nơi đắc tội với người này tốt hơn hết là ít đi tiếp xúc? Dù sao Đổng Học Bân cảm thấy bọn họ là nghĩ như vậy. Cho nên hiện tại trạng thái Đổng Học Bân ở thành phố Phần Châu là không có người dám trêu chọc hắn, cũng không có người dám cùng hắn nói giao tình.

Đây là bị đẩy sang bên lề? Ài, xem như là nhân duyên của anh em đi.

Đổng Học Bân lắc đầu, nhưng cái này với hắn mà nói sớm đã bình thường như ăn cơm, hắn nếu làm được, sẽ không để ý người khác xem hắn thế nào.

Cứ mặc kệ đi!

Không có nhân duyên, anh em vẫn sống tốt!

Đổng Học Bân vẫn đều là loại tính cách thích sống cô độc này, có thể từ thái độ những người khác cảm giác được một tia áp lực, nhưng hắn lại căn bản không lo lắng gì, vẻ mặt thực nhàn nhã, đi lên lầu, dọc theo đường đi đều cười ha ha cùng các đồng sự và cấp dưới gật đầu chào.

Mọi người vừa thấy, đều rất bội phục tâm tính của Đổng Chủ nhiệm.

Có chút tâm tính thì nói đơn giản, không phải là cười mà qua sao? Nhưng làm lên thì sẽ thấy khó khăn.

...

Phòng Giám sát một.

Văn phòng Chủ nhiệm.

Đã lâu mới trở về, Đổng Học Bân không khỏi nhìn nhìn chung quanh, nhìn nhìn bàn công tác, giá sách, rót một chén trà nóng ngồi vào bàn uống.

Sau đó hắn bắt đầu tổng kết một chút tình huống công tác của mình sau khi đến Ủy ban kỷ luật, mình đến đây cũng không bao lâu, công tác cũng đã quen thuộc, phương diện nghiệp vụ triển khai coi như là không tệ, mặc dù ở trên quan hệ có điểm không tốt, đắc tội không ít người, nhưng ít ra không có làm ra cái nhược điểm gì có thể làm cho người ta bắt lấy, cái này là đủ, chỉ cần Đổng Học Bân không làm sai, người khác sẽ không thể làm gì hắn, lại chậm rãi đem tư lịch phong phú lên, lại làm ra một ít thành tích công tác, Đổng Học Bân còn có hy vọng lại hướng lên trên, hắn là thực muốn tiến bộ.

Bất quá gấp không được, chậm rãi tìm cơ hội đi.

Thùng thùng, ngoài văn phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Đổng Học Bân vừa nhấc đầu, buông chén trà nói: “Mời vào”.

Tiến vào là La Hải Đình, cán bộ thành phố Phần Châu không dám tiếp xúc Đổng Học Bân, nhưng La đại tỷ là thân tín khẳng định là ngoại lệ.

“Chủ nhiệm, năm mới khỏe” La Hải Đình một thân váy đỏ bó sát người cùng một cái áo khoác nhỏ, ăn mặc vẫn là thích màu mè như vậy.

“Cảm ơn, cũng chúc tết chị, mau ngồi đi” Đổng Học Bân đưa tay bảo ngồi xuống.

La Hải Đình cũng không khách khí, “Con gái ngài thế nào rồi? Chuyện mất tích năm trước, mọi người đều thật lo lắng”.

Đổng Học Bân cười nói: “Tiểu tử kia đã trở về, không có việc gì, rất khỏe mạnh”.

“Vậy là tốt rồi, cái này tôi cũng yên tâm” La Hải Đình lấy ra một xấp văn kiện đưa cho hắn, “Đây là văn kiện hội nghị cùng báo cáo công tác những ngày ngài không đây”.

Đổng Học Bân tiếp nhận đến lật lật, “Những ngày này chuyện gì sao?”

“Thật ra không có gì, Ủy ban kỷ luật chúng ta năm chuyện cũng không nhiều lắm, ít nhất so với các bộ môn đảng chính khác thì ít hơn”.

Trên văn kiện cũng quả thật không có chuyện gì quan trọng, Đổng Học Bân khẽ gật đầu, sóng yên biển lặng là tốt nhất, hắn gần nhất xử lý phiền toái nhiều, cũng có chút phiền, Đổng Học Bân hiện tại đã nghĩ thật yên lặng qua vài ngày hạ thấp chút, đem trong khoảng thời gian này tiêu hóa một ít đi ảnh hưởng phản đối.

“Đúng rồi Học Bân, còn có chuyện này, thiếu chút nữa đã quên”.

“Chuyện gì?”

“Chiêm Quế Bình Chiêm Phó Bí thư nghỉ dài hạn đã xong, trước năm đã trở lại”.

“Ồ?”

“Chiêm Bí thư bảo ngài khi nào đi làm thì gặp hắn”.

“Tốt, tôi sẽ đi qua, Chiêm Bí thư ở đâu?”

“Lúc tôi tới đã thấy xe, hẳn là ở văn phòng”.

Đổng Học Bân gật gật đầu, La Hải Đình vừa đi hắn cũng lập tức đứng dậy đi ra ngoài, trực tiếp đi văn phòng Phó Bí thư Ủy ban kỷ luật, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Tiến vào!” Bên trong truyền đến thanh âm của một nam trung niên.

Đổng Học Bân đẩy cửa tiến vào, mỉm cười nói: “Chiêm bí thư, chúc mừng năm mới”.

Vừa thấy là hắn, Chiêm Quế Bình nguyên bản cau mày nhất thời lộ ra tươi cười, từ chỗ ngồi đứng lên, đi qua đi tự mình đón hắn, “Ha ha, Học Bân!”

Đổng Học Bân được yêu mà sợ nói: “Ngài không cần đứng lên”.

Chiêm Quế Bình không có nghe, đi lên đi dùng sức bắt tay hắn, “Tôi sau khi về mới nghe nói nhà cậu xảy ra chuyện, tôi gọi điện thoại cho cậu cũng không được, cái này cũng làm cho tôi rất là lo lắng, thấy cậu không có việc gì tôi liền yên tâm rồi, không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi”.

Đổng Học Bân vội hỏi: “Nhọc ngài nghĩ tới, tôi không sao, chỉ là khi cứu đứa nhỏ tốn điểm thời gian, đúng rồi, thắt lưng Chiêm Nhu Nhu thế nào rồi?”

Chiêm Quế Bình ý cười càng đậm, vỗ vỗ vai hắn kéo hắn cùng nhau ngồi xuống sô pha, “Khỏe rồi, đã khỏe rồi, không thể khỏe hơn nữa!”

Thấy hắn lặp lại nhiều lần như vậy, Đổng Học Bân đã biết hắn cao hứng bao nhiêu, “Đã có thể đi rồi?”

Chiêm Quế Bình gật đầu nói: “Đâu chỉ là có thể đi, chạy cũng không có vấn đề gì, Học Bân, ít nhiều thì cậu cũng đã vì Nhu Nhu liên hệ với bác sĩ tốt nhất của tổng y viện giải phóng quân, bác sĩ kia giải phẫu thực thành công, chúng tôi ở kinh thành vài ngày, mới qua nửa tuần ngón chân Nhu Nhu đã có thể động, sau đó càng ngày khôi phục càng tốt, đến cuối cùng đi đường, chạy bộ, đại phu nói tổn thương trên lưng Nhu Nhu cơ bản đã khỏi hẳn, chỉ cần không phải vận động đặc biệt kịch liệt cũng không có vấn đề gì, Học Bân, tôi đại biểu một nhà chúng tôi cảm ơn cậu!”

Đổng Học Bân xua tay nói: “Xem ngài nói, tôi chỉ là giúp đỡ liên hệ mà thôi, cũng không có xuất lực gì, mấu chốt là Nhu Nhu phúc lớn mệnh lớn” Ngừng một chút, Đổng Học Bân nói: “Hơn nữa, Nhu Nhu lúc trước sở dĩ bị phế tích bệnh viện số hai đè bị thương ở lưng, cũng là bởi vì tôi…”

Chiêm Quế Bình lập tức ngắt lời nói: “Lời này về sau không cần phải nói, căn bản là không phải cậu sai, hơn nữa nếu không có cậu cuối cùng liều mình đem nó đẩy đi, Nhu Nhu đã sớm không còn, làm sao là đơn giản tê liệt như vậy? Cậu chính là ân nhân cứu mạng nhà chúng tôi. Học Bân, vợ tôi hôm trước còn nói với tôi, bảo tôi cảm ơn cậu cho tốt, có rảnh thì mời cậu đến nhà ăn một bữa cơm, Nhu Nhu sau khi có thể về nhà cũng nhắc tới cậu đó”.

Đổng Học Bân cười cười, “Được, vậy ngày khác tôi liền quấy rầy, thử tài nấu nướng của chị nhà vậy”.

Chiêm Quế Bình cười to, “Ha ha, được rồi, đến lúc đó bảo bà nhà làm vài món ngon, hai ta cũng uống mấy ly!”

Chiêm Nhu Nhu có thể bình phục, Đổng Học Bân cũng buông xuống tâm sự, trong lòng hoàn toàn thả lỏng, ở trên chuyện này hắn vẫn có chút tự trách, vẫn tự trách mình trước khi động đất không nên để cho nhân viên y hộ đi lấy thiết bị cùng dược phẩm, bằng không mọi người đều rút lui mà nói thì cũng không có nhiều chuyện như vậy.

Nhưng Chiêm Quế Bình lại không nghĩ như vậy, vợ hắn tuy rằng lúc trước mắng qua Đổng Học Bân, nhưng Chiêm Quế Bình cảm thấy Đổng Học Bân làm là đúng, thay đổi là hắn, hắn cũng nhất định phải làm như vậy, bọn họ là đảng viên, là cán bộ quốc gia, lấy việc đều phải lấy dân chúng làm đầu, huống hồ hiện tại Nhu Nhu thương cũng lành, Chiêm Quế Bình liền càng sẽ không trách Đổng Học Bân , dù sao cả nhà bọn họ đều thiếu Đổng Học Bân một cái nhân tình quá lớn, hiện tại Chiêm phu nhân nơi đó đối với Đổng Học Bân cũng chỉ có cảm ơn, thậm chí khi bọn họ ngày hôm qua cùng một chỗ nói chuyện còn trêu ghẹo qua. Chiêm phu nhân nói Chiêm Nhu Nhu cái tên này thứ nhất cũng quá không tốt, quá nhu nhược, thứ hai thời điểm bệnh viện sập, Chiêm Nhu Nhu chỉ là bị đè một chút kết quả đã là nửa người tê liệt, nhưng lại nhìn Đổng Học Bân người ta xem? Bị bệnh viện đổ xuống đè một khe hở cũng không có, nhưng Tiểu Đổng người ta qua vài ngày là êm đẹp đi ra, chuyện gì cũng không có.

Đây là cái gì?

Đây là chênh lệch!

Hơn nữa chênh lệch thật sự quá lớn!

Chiêm Như Nhu khi đó liền cười khổ mà nói, không phải nàng quá nhu nhược, mà là Đổng Học Bân sinh mệnh lực quá mạnh mẽ, ở dưới loại tình huống đó, ai có thể bình yên vô sự toàn thân trở ra?

Cũng chỉ có Đổng Học Bân, chẳng những sống, còn một chút cũng không việc gì!

Cái này cũng không phải người bình thường có thể so sánh, Đổng Học Bân cùng người bình thường hoàn toàn không có thể so sánh!



Đổng Học Bân cùng Chiêm Quế Bình nói chuyện thật sự hợp ý.

Từ chín giờ sáng cho tới mười một giờ.

Chiêm Quế Bình nghỉ ngơi chấm dứt cũng cấp cho một viên thuốc an thần Đổng Học Bân, quan hệ nhân tình ở chỗ này, Đổng Học Bân sau này cùng hắn coi như là cột vào cùng nhau, có Chiêm Quế Bình ở đây, Đổng Học Bân cùng Ủy ban kỷ luật cũng coi như có một cái trợ lực thật lớn, đây là hắn hiện tại cực kỳ cần thiết! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh


/2031

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status