Quyền Thần

Chương 838: Công chúa từ cung

/1139


Dịch Không Đình thần sắc bình tĩnh, thấp giọng nói:

- Hàn Mạc đã hơi khó giải quyết, hôm nay Thánh thượng phong thưởng Hàn Thương trên triều, hiện giờ binh quyền nằm trong tay hai huynh đệ này, là mối họa lớn trong lòng.

- Hàn Thương?

Hoàng đế trở về ngồi xuống, khinh thường nói:

- Hạng người hữu dũng vô mưu!

- Nhưng mấy con chó già của Hàn gia kia lòng dạ thâm sâu.

Dịch Không Đình thấp giọng nói:

- Đặc biệt Hàn Huyền Đạo, người này tâm kế giả dối, hiện giờ con trai hắn lại được phong làm Chỉ huy sứ Trung Nghĩa Doanh, sau này Thánh thượng không thể không phòng!

Hoàng đế dựa vào ghế, cười lạnh nói:

- Trẫm phong thưởng Hàn Thương, chẳng qua là muôn bảo vệ hai doanh Ngự lâm quân mà thôi, cho dù sửa doanh, cuối cùng cũng là Ngự lâm quân của trẫm. Nếu Hàn Huyền Đạo nghĩ Hàn Thương được phong làm Chỉ huy sứ Trung Nghĩa Doanh, Trung Nghĩa Doanh là thế lực Hàn gia của hắn, vậy thật là suy nghĩ kỳ lạ rồi.

Hắn liếc nhìn Dịch Không Đình một cái, thản nhiên cười nói:

- Lão Dịch, ngươi thấy Hàn Thương ổn định được ở vị trí Chỉ huy sứ này sao?

- Ý của Thánh thượng là?

Dịch Không Đình nhẹ nhàng bước tới.

- Lúc này binh biến, toàn bộ Hỏa Sơn Doanh tham gia, lại chỉ có Hàn Thương và mấy tên thủ hạ tâm phúc không cuốn vào việc này.

Hoàng đế bình tĩnh nói:

- Trong mắt người noài, dường như Hàn Thương là trung quân ái quốc, không thông đồng làm bậy với phản quân, nhưng ngươi cẩn thận ngẫm lại, tướng lãnh hai doanh từ Giáo úy trở lên hầu như bị chém không còn, chỉ để lại hắn và mấy người tâm phúc, binh sĩ hai doanh này sẽ nhìn hắn thế nào?

- Phản đồ!

Dịch Không Đình phun ra hai chữ.

Hoàng đế thản nhiên cười nói:

- Không sai, trong mắt những binh lính phản quân kia, lâm trận bỏ chạy, không cùng sống cùng chết với các tướng sĩ, Hàn Thương mới thật sự là phản đồ. Từ đó, tướng sĩ Hỏa Sơn Doanh không có khả năng thạt sự kính phục Hàn Thương trong lòng, mà Phượng Tường Doanh là bộ hạ của Tô Vũ Đình, Tô Vũ Đình nắm binh có cách, uy vọng trong Phượng Tường Doanh cực cao, thân được tướng sĩ Phượng Tường Doanh kính yêu… !

Dịch Không Đình vuốt cằm nói:

- Theo lão nô được biết, sau khi Tô Vũ Đình chết, không ít tướng sĩ Phượng Tường Doanh khóc rống, không cam lòng, không ít người đều hiểu được, Tô Vũ Đình chết, chẳng qua là vì để bộ hạ chết ít hơn, có tình có nghĩa, binh sĩ Phượng Tường Doanh còn sống, đều cảm động ân đức này.

- Đúng vậy.

Hoàng đế than nhẹ lắc đầu:

- Tô Vũ Đình cũng là một anh kiệt, chỉ tiếc… Ài, ngươi hãy ngẫm lại, trong lòng binh sĩ Phượng Tường Doanh, cái chết của Tô Vũ Đình do ai tạo thành?

Hắn lạnh lùng cười, nắm chặt tay:

- Trước mắt bao nhiêu người Hàn Mạc đánh thương Tô Vũ Đình, khiến Tô Vũ Đình tạ thế, trong mắt những binh sĩ này, bọn họ tự nhiên tính cái chết của Tô Vũ Đình lên đầu Hàn gia. Hàn Thương là đường huynh Hàn Mạc, binh sĩ Phượng Tường Doanh hận hắn thấu xương, sao có thể nghe theo hiệu lệnh của hắn? Hỏa Sơn Doanh và Phượng Tường Doanh kết hợp và tổ chức lại thành Trung Nghĩa DOanh, binh sĩ hai doanh này có kẻ khinh bỉ, có kẻ oán thán Hàn Thương, bản thân Hàn Thương lại là một kẻ thất phu hữu dũng vô mưu, tâm cao khí ngạo, dùng năng lực của hắn, sao có thể thuận lợi nắm Trung Nghĩa Doanh trong tay? Trẫm phong hắn làm Chỉ huy sứ Trung Nghĩa Doanh, đã bảo vệ tinh binh hai doanh này, hơn nữa cho thế gia bậc thang, về sau bọn họ muốn nhúng tay vào chuyện Ngự lâm quân, thật sự không coi trẫm ra gì sao? Ngự lâm quân là của trẫm, Hàn Thương hắn có thể trở thành Chỉ huy sứ, chẳng lẽ không thể an bài tướng lãnh kiềm chế hắn trong Trung Nghĩa Doanh? Nếu Hàn Thương thành thật làm việc thì tốt, hơi có sai lầm, trẫm liền muốn cho hắn lăn ra khỏi vị trí Chỉ huy sứ. Trẫm cho hắn một cây đao, chỉ sợ hắn không có năng lực vung cây đao đó.

Khóe miệng Dịch Không Định lộ ra nụ cười nhàn nhạt, cung kích nói:

- Thánh thượng anh minh, lão nô khâm phục!

- Hơn nữa Hàn Thương lên làm Chỉ huy sứ Ngự lâm quân, chưa chắc đã là chuyện tốt đối với Hàn gia.

Đôi mắt Hoàng đế âm lãnh, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh:

- Hiện giờ Hàn gia mạnh mẽ, thực lực mỗi ngày một lớn, tự nhiên có uy hiếp đối với trẫm, nhưng đối bản thân Hàn tộc họ, cũng dấu diễm tai họa ngầm.

Thân thể hắn hơi nghiêng về phía trước, cầm bút lông trên bàn, Dịch Không Đình bước nhanh về phía trước mài mực cho Hoàng đế, Hoàng đế chấm mực vẽ lên chính giữa tờ giấy trắng một vòng tròn lớn, lập tức vẽ hai vòng tròn nhỏ hai bên trái phải, hơi trầm tư, lại vẽ một vòng tròn vừa đủ phía trên vòng tròn lớn.

Dịch Không Đình nhìn bốn vòng tròn trên giấy, mày nhíu lại.

- Lão Dịch, xem hiểu hay không?

Hoàng đế nhẹ nhàng buông bút lông, nhìn lên bốn vòng tròn lớn nhỏ khác nhau, nhẹ giọng hỏi.

Dịch Không Đình hơi trầm ngâm, rốt cục nói:

- Vòng tròn lớn là chỉ Hàn gia phải không?

- Không sai.

Hoàng đế vuốt cằm thản nhiên cười nói:

- Đây là Hàn gia. Hai vòng tròn nhỏ này là hai nhà Phạm Hồ như chó săn bên người Hàn gia, vòng tròn phía trên này tự nhiên là Tiêu gia tâm hoài bất quỹ.

Hắn vươn tay, chỉ vào vòng tròn lớn đại biểu Hàn gia, nhẹ giọng hỏi:

- Lão Dịch, trẫm tự nhiên là không muốn thấy vòng tròn này càng lúc càng lớn, nhưng người nói có đúng chỉ có trẫm mới để ý điều này hay không?

Dịch Không Đình lại cười lạnh nói:

- Tự nhiên không phải. Ba vòng tròn bên cạnh này, cái nào cũng không hy vọng vòng tròn Hàn gia này lớn lên. Nếu lại lớn hơn, chỉ sợ ngay cả bọn họ cũng bị cuốn vào trong vòng tròn này!

Hoàng đế nắm tay nói:

- Không sai, nếu lại lớn lên, bọn họ cũng sẽ bị Hàn gia nuốt lấy. Ba nhà Tiêu, Hồ, Phạm đều là thế gia trăm năm của Đại Yến ta, cũng đều có thực lực. Hiện giờ nhìn như đi cùng một chỗ với Hàn gia, chẳng qua là kế tạm thích ứng mà thôi, ngươi cho rằng mầy nhà này thật sự cam tâm trở thành tay sai của Hàn gia sao? Mấy ngày nay nhìn như chó nghe lời, trên thực tế đều là sói ngồi chờ thời cơ mà thôi, đợi cho một ngày Hàn gia xuất hiện sai lầm, bị mấy con sói này tìm được cơ hội, bọn họ nhất định sẽ nhào lên xé Hàn gia thành từng mảnh.

Hắng ngẩng đầu, nhìn lò đồng đặt ở trước bàn, nhìn khói trắng nhẹ bay bên trong, thản nhiên nói:

- Hàn gia càng mạnh, trong lòng ba nhà khác sẽ càng kiêng kị… Hàn gia không phạm sai lầm thì thôi, một khi sai lầm, dao găm của trẫm cũng rất nhanh!

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bẩm báo:

- Khởi bẩm Thánh thượng, Tú Công chúa cầu kiến!

Hoàng đế ngẩn ra, vội vàng nói:

- Để nàng vào đi!

- Lão nô lui xuống trước!

Dịch Không Đình khom người, chậm rãi lui ra.

Khi bóng dáng Dịch Không Đình biến mất trong thư phòng, cửa thư phòng liền bị tiểu thái giám đẩy ra nhẹ nhàng, Tú Công chúa thân khoác áo tuyết trắng tiến vào từ ngoài cửa, dừng bước trước bàn, chỉ hơi nghiêng người liền tao nhã đứng thẳng, đôi mắt mê người nhìn Hoàng đế. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com

Giống như hoa mẫu đơn màu trắng, lẳng lặng nở rộ trong thư phòng.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng trang điểm lớp phấn mỏng, khuôn mặt xinh đẹp trơn bóng càng phát ra phong tư yểu điệu, khí chất tao nhã.

Hoàng đế nhìn gương mặt bình tĩnh của Tú Công chúa, cuối cùng thở dài:

- Ngày ấy trẫm rất kích động, muội không nên trách trẫm.

Hắn nhẹ nhàng ngồi dựa lên nghế, trên mặt hơi lộ ra vẻ cô đơn ảm đạm, thấp giọng nói:

- Trẫm phải mưu cầu quốc gia, cơ nghiệp tổ tông lưu lại này không thể mất trong tay trẫm, nếu không trẫm là tội nhân thiên cổ. Cho nên, có đôi khi trẫm nhất định phải đưa ra một số lựa chọn, lựa chọn của trẫm chỉ có thể xuất phát từ ích lợi của hoàng tộc, chỉ có như thế, trẫm mới biết được bản thân có chính xác hay không… !

- Không quan trọng!

Tú Công chúa khẽ mở cặp môi thơm kiều diễm ướt át:

- Đều đã không quan trọng!

Hoàng đế nhíu mày, mang theo vài phần nghi hoặc nhìn Tú Công chúa.

- Hoàng đế ca ca, sau này không nên thức đêm nhiều.

Tú Công chúa cúi đầu, hơi trầm ngâm, cuối cùng ngẩng đầu nhìn nam nhân hơi mệt mỏi vì suy nghĩ kia:

- Lúc nên dùng bữa, không nên chậm trễ… Bất luận đồ ăn gì đều phải cho người khác thử trước một lần… !

Hoàng đế dựng thẳng người dậy, mấy câu này của Tú Công chúa quan tâm đầy đủ, lại khiến Hoàng đế cảm thấy cực kỳ quỷ dị, nhíu mày hỏi:

- Tú nhi, xảy ra chuyện gì, vì sao muội lại nói những thứ này?

Tú Công chúa nhìn khuôn mặt kiên nghị lại có vẻ hơi gầy yếu của Hoàng đế, thở dài yếu ớt:

- Hoàng đế ca ca, ta… phải rời khỏi… !

- Rời khỏi?

Hoàng đế biến sắc:

- Muội muốn đi đâu?

Tú Công chúa bình tĩnh nói:

- Hoàng đế ca ca hẳn là còn nhớ lời nói lúc trước. Lúc trước huynh để ta tiếp quản nội khố quản lý Đông Hoa Thính, ta liền nói với huynh, ta không nhất định có thể làm tốt.

Hoàng đế thở dài:

- Thật ra… muội làm rất tốt… !

Tú Công chúa vẫn bình tĩnh nói:

- Khi đó, Hoàng đế ca ca cũng từng nói với ta, chỉ cần ta chán ghét, không muốn làm, bất cứ lúc nào cũng có thể từ bỏ. Hơn nữa hẳn là Hoàng đế ca ca sẽ không quên, biệt viện Tử Đằng tại Tử Đằng Cốc lúc trước phụ hoàng ở, là huynh ban cho ta, huynh nói chỉ cần ta nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tới biệt viện Tử Đằng tĩnh dưỡng… !

- Muội muốn rời khỏi trẫm?

Hoàng đế đứng dậy:

- Muội muốn bỏ lại hết thảy, cứ rời khỏi trẫm như vậy?

Tú Công chúa thản nhiên nói:

- Hứa hẹn của Hoàng đế ca ca đối với Tú nhi, Tú nhi vẫn không quên, Hoàng đế ca ca hẳn cũng sẽ không quên. Tú nhi đã chuẩn bị xong, Đông Hoa Thính và nội khố, Tú nhi cũng đã chọn người rất trung thành làm thay, ngày mai sẽ vào cung diện kiến Thánh thượng, Hoàng đế ca ca có thể tiếp tục dùng bọn họ, cũng có thể chọn lương tài khác… !

Nàng thở dài yếu ớt, nói:

- Tú nhi đã chuẩn bị hết thảy, ngày mai sẽ rời tới Tử Đằng Cốc, sau khi Tú nhi rời khỏi, mong rằng Hoàng đế ca ca bảo trọng thân thể… !

Trên mặt Hoàng đế tràn đầy vẻ phẫn nộ, hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, vào lúc này, không ngờ Tú Công chúa muốn rời bỏ chính mình.

Vì sao?

Bởi vì mình ngồi xem Thái tử mạo hiểm mà ung dung thản nhiên, khiến con trai mình trở thành công cụ của chính trị?

Thân thể Hoàng đế hơi run rẩy, hắn đỡ lấy bàn, hít sâu một hơi, cười khổ, chậm rãi ngồi xuống:

- Tú nhi, chẳng lẽ muội muốn vứt bỏ giang sơn tổ tông mà không để ý? Chẳng lẽ muội muốn cho trẫm một mình gánh trọng trách này?

Tú Công chúa nhắm mắt đẹp, hiển nhiên tâm ý đã quyết, thấp giọng nói:

- Hoàng đế ca ca, Tú nhi rất mẹt, cho dù lưu lại, cũng không làm được gì.. Bản thân huynh bảo trọng!

- Đi thôi!

Hoàng đế suy sụp nói:

- Nếu trẫm có rảnh, sẽ đi thăm muội, muội… tự mình bảo trọng!

Tú Công chúa nhẹ nhàng quỳ xuống, cung kính khấu đầu với Hoàng đế, lúc này mới đứng dậy, xoay người liền rời khỏi, lại nghe Hoàng đế thấp giọng nói:

- Tú nhi, muội… chờ một chút!

Tú Công chúa dừng lại, nhưng không quay đầu.

- Mấy năm nay, vất vả muội.

Hoàng đế nhìn bóng lưng Tú Công chúa:

- Chuyện năm đó, muội chớ nên trách trẫm. Năm đó Cổ Triều Tinh biết nhiều lắm, hắn rơi vào tay Diệp gia, nếu bị Diệp gia giao cho phụ hoàng, trẫm… !

Nói đến đây, Hoàng đế không tiếp tục nói, chỉ lắc đầu, trên mặt cũng hơi lộ vẻ áy náy.

- Năm ấy, hắn trung thành và tận tâm với huynh, làm bao nhiêu chuyện cho huynh?

Giọt nước mắt trong suốt chảy xuống khóe mắt Tú Công chúa:

- Huynh thậm chí lợi dụng hắn hại chết Đại hoàng huynh. Nhưng khi người Diệp gia bắt hắn, hắn rơi vào khó xử, huynh không nghĩ đi cứu hắn, huynh không nghĩ tới biện pháp khác ứng phó nguy cơ, lại phái người âm thầm hại chết hắn… Chẳng lẽ huynh cho là hắn thật sự sẽ bán đứng huynh? Hắn là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, dám làm dám chịu.

Hoàng đế nhắm mắt lại, chậm rãi nói:

- Có một việc, trẫm vẫn muốn hỏi muội. Trước khi hắn chết, muội cứu hắn ra, lúc hắn ra đi, có nhắc gì về trẫm với muội không? hắn… có đoán được do trẫm gây ra hay không?

Tú Công chúa nhẹ nhàng nói:

- Hắn cũng không trách huynh, hắn từng nói, nếu ở loại tình huống đó huynh không giết hắn, hắn trái lại sẽ cảm thấy huynh quá không quả quyết, cho dù đăng cơ, cũng không thể đối phó thế gia.

Nước mắt chảy xuống trên khuôn mặt xinh đẹp tuyết trắng của nàng:

- Hắn cảm thấy chết trong tay huynh, lại đưa huynh đi một bước quan trọng nhất tới đế vương tôn sư… !

Khóe mắt Hoàng đế cũng hơi ẩm ướt, khẽ thở dài:

- Người hiểu ta… cuối cùng chỉ có hắn!

Nhìn bóng lưng xinh đẹp của Tú Công chúa biến mất ở cửa Ngự thư phòng, toàn bộ thân thể Hoàng đế giống như bị rút sạch sức sống, suy sụp tựa vào ghế, khóe miệng co giật, vẻ mặt đau thương.


/1139

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status