Rể Quý Trở Về

CHƯƠNG 179

/414


Chương 179: Bữa ăn khuya

Uống xong nửa tách trà, Ninh Khuynh Thành đứng dậy nói:

“Thật vui khi mời được người bận trăm công nghìn việc như các vị đến đây tham gia bữa tiệc. Tôi thân là con dâu chưa chính thức cưới hỏi của Bạch gia, vốn không nên mở tiệc chiêu đãi vào lúc này. Nhưng chuyện xảy ra mấy ngày nay thật sự khiến tôi khó có thể chấp nhận…”

Ninh Khuynh Thành chậm rãi lên tiếng, có người lắng nghe, có người lại nhìn chằm chằm vào thân thể của Ninh Khuynh Thành, ánh mắt cười cợt và đầy ɖu͙ƈ vọng.



“Bạch gia dĩ nhiên đã là quá khứ, bây giờ Bạch gia không ai có thể đứng ra. Tuy rằng tôi chưa được cưới hỏi chính thức, nhưng bây giờ trừ tôi ra, tôi nghĩ cũng không ai có thể có tư cách này, cho nên, mong các vị thương xót cho Bạch gia đừng đục nước béo cò nữa.”

Dương Hiên cười nhếch mép khi nhìn thấy nhiều gã đàn ông mất hồn mất vía gật đầu lia lịa.

Người phụ nữ này hiểu rõ lợi thế của mình. Từ thời xưa đàn ông đều ham mê sắc đẹp, bây giờ Ninh Khuynh Thành có bộ dáng kiều diễm đáng yêu, đứng lên nói chuyện. Trong lúc lơ đãng cũng đủ khiến nhiều gã đàn ông nổi lên lòng thương xót.

Nếu có được Ninh Khuynh Thành, lại danh chính ngôn thuận lấy được tài sản của Bạch gia thì không phải một mũi tên trúng hai đích sao?

“Phụ nữ dù sao đều phải lấy chồng, mà tôi chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, khẳng định không thể xử lý ổn thỏa mọi chuyện, vì thế tôi nghĩ sẽ tìm một người có thể dựa vào, giúp tôi san sẻ công việc.”

Ninh Khuynh Thành nói mập mờ đôi câu, trong lời nói ẩn ý muốn tìm chồng.

Người bên dưới hết sức phấn khích, làn sóng ngầm trong đại sảnh bắt đầu trỗi dậy. Vài người chỉ tay vào Ninh Khuynh Thành rồi cười thầm với nhau, cuộc nói chuyện giữa những người đàn ông đôi khi không cần nói rõ ràng ra hết.



Lúc sau, Ninh Khuynh Thành trở về chỗ ngồi. Dương Hiên uống hết một tách trà, chào tạm biệt những người ngồi cùng bàn rồi đi ra khỏi khách sạn Xương Thành.

Mục đích tới đây ngày hôm nay cũng đã hoàn thành.

Những câu nói cuối cùng của Ninh Khuynh Thành có ý nghĩa rất sâu xa.

Người phụ nữ này để bản thân trở thành mục tiêu khiến các thế lực khắp nơi tranh đấu sao?

Cô ta không hề đơn giản, ban đầu, những thế lực khắp nơi nhòm ngó, chỉ muốn đục nước béo cò, phân chia một phần lợi ích, tuy nhiên Ninh Khuynh Thành đã nói như vậy, ai mà không động lòng được chứ?

Danh hiệu người đẹp nhất Hải Đô, cộng thêm tài sản danh chính ngôn thuận kế thừa từ Bạch gia, hấp dẫn như vậy cũng đủ khiến hàng ngàn người đàn ông tranh giành đến tan xương nát thịt.



Đáng sợ nhất là biểu hiện bên ngoài của người phụ nữ này vẫn là một bộ dạng yếu đuối.

Dương Hiên nhíu mày, mưa rơi càng lúc càng lớn, mờ mịt cả con đường.

Dương Hiên đi bộ một mình, bên đường có một chiếc xe màu đen dừng lại.

Một người đàn ông mặc đồ đen xuống trước, tay phải duỗi thẳng, cầm ô che, sắc mặt trang nghiêm, sau đó có một người phụ nữ bước xuống.

“Tôi nghe nói, anh là bạn của Bạch Hạo Nhiên đúng không?” Người phụ nữ mỉm cười. Có điều, tầm mắt của người này không nhìn vào Dương Hiên, giống như đang nói chuyện bâng quơ không quan trọng với không khí.



Dương Hiên nheo mắt lại, sau đó nhìn người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt.

“Có thể xem là bạn cũ, sao vậy, cô chưa từng nghe Bạch Hạo Nhiên nhắc đến tên tôi sao?” Dương Hiên hỏi.

“Hạo Nhiên khi còn sống chưa bao giờ đến Lĩnh Nam, bạn bè mang họ Dương cũng không có mấy người, hơn nữa, những người này tôi đều quen. Tôi không hề biết trong đám bạn bè của anh ấy lại có một người tên Dương Hiên. Tôi đã xem thư mời hôm nay, thư mời của anh, vốn dĩ là của một người có họ Vương đúng không?”

Dương Hiên cười thầm, người phụ nữ này, có thể điều tra rõ mọi việc trong thời gian ngắn như vậy. Chắc hẳn không chỉ có Dương Hiên, mà tất cả những khách mời hôm nay chỉ cần từng có mối quan hệ với Bạch gia, đều đã bị điều tra kỹ càng.

Mà thân phận giả của anh, chắc chắn sẽ khiến cô ta chú ý.

Ninh Khuynh Thành thấy Dương Hiên không nói gì thì càng chắc chắn hơn những nghi vấn trong lòng, giọng điệu lạnh lùng nói: “Hừ, Hải Đô bây giờ, còn có người dám tự xưng là bạn của Bạch Hạo Nhiên, một mình anh dùng cái thân phận này trở về, không biết đã thu hút sự chú ý của bao nhiêu người.”

Nói tới đây, Ninh Khuynh Thành tiến lên trước một bước.

“Hi vọng anh trước khi chết, vẫn có thể giữ vững lập trường của mình.”

Dương Hiên nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô ta, hỏi: “Là Ninh tiểu thư muốn giết tôi sao?”

“Giết anh?” Ninh Khuynh Thành hờ hững lắc đầu: “Chuyện này căn bản không cần tôi ra tay, hơn nữa tôi cũng rất tán thưởng những người dũng cảm, nếu anh có thể sống sót nhìn thấy ánh mặt trời vào ngày mai thì tôi sẽ cho anh một cơ hội, đến tòa nhà Kình Thiên tìm tôi…”



Nói xong, Ninh Khuynh Thành không đợi Dương Hiên trả lời, bước thẳng lên xe, người đàn ông áo đen nhìn chằm chằm vào Dương Hiên.

Trong ánh mắt của anh ta Dương Hiên nhìn ra một lời cảnh cáo, còn có chút gì đó mơ hồ.

Chiếc xe biến mất trong làn sương mù, Dương Hiên đứng sững sờ tại chỗ, một lúc lâu sau, anh dùng tay hất nhẹ, nước trêи quần áo liền bốc hơi hoàn toàn.

Tìm thấy một khách sạn sạch sẽ, sau khi Dương Hiên tắm rửa, anh bắt đầu suy nghĩ về chuyện tiếp theo.

Đã gặp Ninh Khuynh Thành, từ những lời bàn tán của dư luận trêи dưới ở Hải Đô, vụ việc cả nhà Bạch gia bị giết hại, cô ta là đối tượng hiềm nghi lớn nhất.

Tiếp theo là sự liên hợp giữa Chu gia và Lợi gia làm ra chuyện này.

Đương nhiên, trong đó cũng có thể có gia tộc khác hợp tác vào, nhưng không đạt được kết quả sạch sẽ gọn gàng như vậy.

Trước mắt, nghi hoặc lớn nhất của Dương Hiên là mối quan hệ giữa Chu gia và Lợi gia vẫn luôn ở trạng thái bất hòa.

Mấy năm trước thậm chí còn có chuyện con cháu trong hai gia tộc này gây sự đánh nhau.

Nói hai nhà này liên hợp là chuyện không thể.

Dương Hiên ấn vào hai bên thái dương của mình, bước đến bên cửa sổ, tình hình Hải Đô rất giống thời tiết lúc này.

Sương mù tràn ngập, Hải Đô tựa như tiên cảnh.

Nghỉ ngơi một lát, trước tiên Dương Hiên xác nhận thông tin Lâm Nhã trở về bình an hay chưa, rồi mới gọi điện thoại cho Hình Minh.

“Tình hình Hải Đô sao rồi?”

Không đợi Dương Hiên lên tiếng, Hình Minh chủ động hỏi.

“Bữa tiệc hôm nay chẳng khác với dự đoán là mấy, chỉ có điều…”

“Chỉ có điều làm sao?”

“Sau bữa tiệc, Ninh Khuynh Thành chủ động đến tìm tôi, ha ha, nói ra cũng thật kỳ lạ, người phụ nữ này biết rõ, rất nhiều người hoài nghi cô ta là thủ phạm giết cả nhà Bạch gia, vậy mà còn âm thầm tổ chức bữa tiệc. Hơn nữa, cô ta còn cảnh cáo sẽ có người đến ám sát tôi… Tên vệ sĩ của Ninh Khuynh Thành thoạt nhìn trông cũng không giống một người đơn giản…”

Dương Hiên nhớ lại hơi thở trêи người tên vệ sĩ kia, tuy không có dấu hiệu chân khí lưu thông, nhưng nhìn khí thế biểu hiện ra bên ngoài, chắc chắn hắn ta là một cao thủ đạt đến cảnh giới Tiên Thiên.

Trước đây Ninh Khuynh Thành ở đây được mệnh danh là một người đẹp nổi tiếng nhưng cũng chỉ là một nhân vật không có gia thế gì. Tìm đâu ra được một người có cảnh giới Tiên Thiên làm vệ sĩ chứ?

Hình Minh nghe xong lời này, giọng nói hơi quái lạ.

“Vậy sao, thế cậu phải chuẩn bị chu đáo mới được đó! Tổ chức tin tưởng năng lực của cậu!” Hình Minh cổ vũ nói.

“Anh có thông tin quan trọng gì giấu tôi đúng không?” Dương Hiên nghe vậy, liền nhíu mày hỏi.

“Yên tâm, điều nên nói cho cậu, tôi đều đã nói cả rồi.” Hình Minh đảm bảo.

“Đúng rồi, vậy hai người giúp đỡ mà anh sắp xếp tôi đâu?” Dương Hiên bỗng nghĩ đến điều này. “Bọn họ đến Hải Đô chưa?”

“Đã đến trước cậu rồi, bây giờ làm việc của mình đi. Các cậu không cần liên hệ sớm, tránh đánh rắn động cỏ…”

Dương Hiên đồng ý.

Sau khi tắt điện thoại, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Tiên sinh, chào ngài. Đây là bữa ăn khuya…” Một người phục vụ thân thiện, xuất hiện ngoài cửa.

————————

 


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status