Rể Quý Trở Về

Chương 328

/414


Chương 328: Trả tiền thuê phòng

Bando biết tầm quan trọng của thông tin này, nhanh chóng bước tới phía trước: “Mọi người chuẩn bị lui lại, tôi ngăn cản hắn. Hãy đi thông báo với thiếu gia.”

Dương Hiên nghe thấy vậy, đột nhiên ra tay, đánh một cú đấm vào hai tay Bando.

Bởi vì sức mạnh của hai người chênh lệch quá lớn, Bando căn bản không phải là đối thủ của Dương Hiên, chỉ với một đòn đã đánh hắn bay ra xa, chạm vào chiếc xe.

“Đi mau đi, còn ngẩn ra đó làm gì.” Bando vừa quát lớn một tiếng, vừa không để ý tới tính mạng, lao nhanh tới chỗ Dương Hiên.

Dương Hiên bình tĩnh ứng phó, vẻ mặt bình thản, không hề sốt ruột nôn nóng. “Các người không có khả năng rời khỏi chỗ này đâu, bình thản chờ cái chết đi.”

Sau khi Bando và Dương Hiên đánh được mấy chiêu, Bando nôn ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Dương Hiên tỏ ra kϊƈɦ động, vung tay đánh một đòn mạnh khiến cho Bando đập vào xe. Ngay sau đó lại đánh một cú đấm vào ngực, kết liễu tính mạng hắn.

Vài người còn lại đã hốt hoảng chạy trốn, không hề nhìn thấy cú đánh cuối cùng của Dương Hiên.


Anh không đuổi theo, trong lòng vốn đã có ý định để cho bọn Huge biết chuyện này. Mới có thể khơi mào cuộc chiến giữa ba anh em bọn họ.

Sau đó anh đi tới phòng của Nami, vừa mới đến cửa, đã nhìn thấy Nami nổi giận đùng đùng ngồi trêи ghế sofa, thấy Dương Hiên đi vào, cô cố ý quay đầu đi hướng khác.

“Làm sao vậy? Bị ai chọc ghẹo thành bộ dạng này đấy?” Dương Hiên cười nói.

“Hôm nay anh đi đâu? Sao lại không đến đón tôi?” Những lời này của Nami khiến Dương Hiên sửng sốt.

“Hôm nay tôi có chút việc, đi ra ngoài một lát. Xong việc cũng đã khuya rồi, không còn cách nào để đi đón cô.” Dương Hiên tỏ ra áy náy, hối lỗi.

“Anh làm việc gì?” Nami trừng mắt lên hỏi.

Dương Hiên không thể nói ra là anh đi giết người được, do dự một lúc, anh chậm rãi nói: “Tôi đi xử lý một vài việc trong công ty, sau đó đi ăn cơm với một người bạn.”

Nami nguôi giận một chút, nhưng cũng không có ý định hoàn toàn bỏ qua.


“Hôm nay cô làm sao vậy? Bị Pike làm phiền sao?” Người đầu tiên Dương Hiên nghĩ đến là Pike.

“Hôm nay anh ta lại tới tìm tôi, còn dẫn theo nhiều người, tôi thấy ý nghĩ trong đầu anh ta căn bản không đặt trêи người tôi, mà là trêи người anh.” Nami nói tới đây, trêи mặt xuất hiện vẻ lo lắng.

“Không sao, ngày mai tôi và cô đi xử lý một chút. Một tên nhóc thì có thể tạo được sóng to gió lớn gì chứ.” Dương Hiên không thèm để ý đến hắn.

Nami suy nghĩ một chút, vội vàng từ chối: “Hay là thôi đi, các mối quan hệ của anh ta khá lớn mạnh, tôi sợ anh qua đó sẽ bị thiệt.”

Dương Hiên lắc đầu: “Không sao, chuyện này cứ nghe tôi.”


Nami cũng không nói gì nữa, chỉ trở về chỗ của mình rồi đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Dương Hiên dậy sớm hơn để sắp xếp, rồi chuẩn bị tới công ty cùng Nami. Vừa tới cửa, đột nhiên dừng lại: “Tôi thấy anh không nên đi thì hơn, Pike có phần lợi hại, tôi sợ anh không ứng phó nổi.”

Dương Hiên lắc đầu: “Chuyện này cứ nghe tôi, cô yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt.”

Sau đó hai người nắm tay nhau, cùng đi tới công ty của Nami. Khi vừa đến nơi, nhìn thấy vẻ mặt mọi người đều kinh ngạc. Dương Hiên tuy rằng không đẹp trai, nhưng lại là người đàn ông rất hấp dẫn mê hoặc, khiến cho không ít cô gái rơi vào biển tình.

Nami cũng rất vui vẻ, dường như cô thích ánh mắt hâm mộ của mọi người.

Pike biết được tin, lập tức đi tới trước mặt hai người Dương Hiên, lạnh lùng nói: “Nhóc con, tao thấy chắc là mày không muốn sống, dám đến công ty của tao để ra oai.”

Dương Hiên mỉm cười, không thèm để ý: “Hôm nay tôi tới đây, mục đích chủ yếu là để xử lý một vài thứ rác rưởi. Tất cả mọi người đều biết, gần đây khí hậu nóng lên, khắp nơi rác rưởi chồng chất, ô nhiễm môi trường. Quan trọng nhất là gây bất lợi cho mọi người làm việc.”

Những lời này đã chọc tức Pike, đương nhiên hắn có thể nghe ra, rác rưởi kia chính là đang nói hắn. “Nhóc con, mày đừng ngông cuồng, có tin tao sẽ phế bỏ mày trong vòng vài phút không.”

Dương Hiên lắc đầu, khẽ cười nói: “Con người như tôi như cái đầu sắt, rất muốn biết xem bị anh phế có cảm giác gì.”

Pike lập tức nổi giận, nâng tay lên muốn đánh Dương Hiên.

Nami thấy cảnh tượng này, lúc vừa định giúp anh, thì bị Dương Hiên kéo lại.

Ngay khi mọi người cảm thấy Dương Hiên sắp bị đánh tả tơi, đột nhiên nhìn thấy một tay Dương Hiên nắm lấy cánh tay của Pike, bất luận hắn có dùng lực như thế nào, thì tay cũng không có cách nào nhúc nhích, để đánh lên phía trước được.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức sửng sốt. Lúc này bọn họ mới hiểu ra rằng, không phải Dương Hiên đang giả vờ, mà là anh thực sự có sức mạnh như vậy.

“Mày bỏ tay ra.” Pike vùng vẫy mãi không thoát ra được, bắt đầu lớn tiếng quát.

Dương Hiên cười khẩy, dùng thêm lực, khiến cho Pike đau đớn kêu rêи.

“Bây giờ ai mới là người tìm cái chết đây?”

Pike cảm thấy đau đớn trêи tay, lớn tiếng nói: “Là tôi, là tôi, mau buông tay ra, tay phải của tôi sắp đứt rồi.”

Dương Hiên khịt mũi lạnh lùng, đẩy Pike sang một bên: “Sau này trung thực một chút đi, bằng không tôi sẽ đánh anh tàn phế.”

Pike vội vàng gật đầu, rồi nhanh chóng rời đi. Nami thấy cảnh tượng như vậy, vội vàng nói: “Anh mau đi nhanh đi, rất có thể anh ta đi tìm giám đốc của chúng tôi đó.”

“Giám đốc? Vừa hay, có thể giải quyết xong mọi chuyện, bằng không về sau vẫn gặp phiền toái.” Dương Hiên nở nụ cười, đi đến chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống.

“Anh mau đi đi, người giám đốc đó rất lợi hại.”

Dương Hiên vỗ nhẹ mu bàn tay Nami, bảo cô không cần lo lắng: “Cô yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Nami nhìn ánh mắt của những người xung quanh, cũng không tiếp tục khuyên bảo nữa, trong lòng nghĩ, nếu gặp chuyện không may, thì cô sẽ chung hoạn nạn với Dương Hiên.

Không lâu sau, một người đàn ông bụng bự thô tục hung hăng đi tới chỗ Dương Hiên, Pike đi sau hắn, đồng thời còn có năm sáu người bảo vệ của công ty.

Dương Hiên không động đậy, chờ tới khi bọn chúng vây quanh anh, mới cười nói: “Một người đánh không lại, tìm nhiều người như vậy thì có thể đánh được sao?”

Vẻ mặt tên giám đốc khẽ biến đổi, lạnh lùng nói: “Nhóc con, mày dám ra oai ở địa bàn của tao, có phải không muốn sống nữa rồi không.”

Dương Hiên lắc đầu: “Các người không phải bố con, sao giọng nói lại giống nhau y hệt vậy.”

Nami nghe thấy câu này, nhỏ giọng nói với Dương Hiên: “Giám đốc là cậu của Pike, nếu không làm sao anh ta có thể kiêu ngạo như vậy được.”

“À, hóa ra là như vậy, trách sao mọi người lại nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã.”

Những lời nói này khiến cho tên giám đốc tức giận, lớn tiếng nói: “Đánh nó cho tôi, không cần nương tay, có chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Đám nhân viên bảo vệ nghe thấy vậy, lập tức điên cuồng, xông tới chỗ Dương Hiên.


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status