Chương 220: Anh ở lại đêm nay đi
Một nhóm người đằng đẳng sát khí xông về đám
Gấu Hoang. Cái chết của Hà Túc và các anh em khác
sẽ tính toàn bộ lên đầu gã.
“Bắt rùa trong lọ”, lúc này trong đầu Gấu Hoang
nhớ đến câu này, còn thuộc hạ của gã bắt đầu hoảng
loạn.
“Giết”, Triệu Vô Địch đứng ở phía sau, bảo kiểm
trong tay đã ra khỏi vỏ kiếm. Mọi người xông lại chém
giết, tiếng hét chấn động đất trời.
“Bụp, bụp” chân tay bay lả tà, máu tưới bắn bốn
phía, lúc này máu nhuộm đỏ mặt đất.
Gấu Hoang đồ rnắt, hét: “Triệu Vô Địch, có dám
chiến một trận không?”
Triệu Võ Địch cũng không nói nhiều, dậm chân
một cái rồi xông giết về hướng đó. Đón gã là kiếm sắc
nhanh vô cùng.
Cheng! Dao và bảo kiếm va vào nhau, tia lửa bắn
ra bốn phía. Lực lớn khiến Gấu Hoang kinh hãi.
“Bịch, bịch, bịch” Gấu Hoang phải lùi ba bước mới
chắn được lực đó.
“Đồ chết tiệt, hôm nay không giết mày, ông đây ˆ
thể không làm người”. Gấu Hoang nghiến răng nghiến
lợi nói, lửa giận trong lòng dâng cao, hận nỗi không
thể xé nát Triệu Vô Địch ra. Còn Triệu Vô Địch mặt
không biểu cảm, bởi kẻ mạnh thật sự không thèm đấu
khẩu với kè khác.
“Xoeẹt, tay phải của hắn nhấc kiếm lên rồi vung
mạnh một cái. Một đường ánh sáng trắng chém ra từ
tay hắn. Sắc mặt Gấu Hoang biến đổi mạnh, đây là
kiếm khí mà! Không ngờ Triệu Vô Địch có thể chém ra
kiểm khí.
Chuyện này…Sao có thể như thề được. Gã vốn
tường rằng, cứ coi như Triệu Võ Địch có mạnh hơn thì
cũng không hơn mình quá nhiều nhưng không ngờ
hắn lại chém ra được kiếm khí. Nếu như hắn cũng
dùng chiêu này để giết Báo Điện thì có nói thể nào
hôm nay gã cũng sẽ không dám đến đây chịu chết
thế. Bởi vì chỉ có người phá được xích sắt thứ hai mới
có thể chém ra kiếm khí như thế. Kể cả như vậy, lúc
này hối hận cũng không kịp nữa rồi. Gã sầm mặt lại,
hai tay nắm chặt dao dài, dùng sức toàn thân chém
xuống.
“Đi chết đi”.
“Cheng” một tiếng, kiếm khí chém đứt dao, dao
gãy rồi rơi trên đất. Trong mắt Gấu Hoang lộ ra vẻ
mình, em cảm giác như bị cả thể giới bỏ rơi”.
Tiêu Thiên thấy toàn thân cứng đờ, cười nói: “Như
vậy… Như vậy không ổn lắm, một trai một gái ð chung
một phòng, dễ hủy hoại danh tiết của cô lắm”.
——————–
/357
|