Tôi thần người ra như không tin vào đôi mắt mình nữa, chỉ biết chùi qua chùi lại đôi mắt xem có nằm mơ không, rồi đứng đó nhìn không chớp mắt như bị ma hớp hồn, à không người đang hớp hồn tôi không phải là ma mà là…một tiên nữ.
Thật đứng trước mặt tôi lúc này là một tiên nữ với khuôn mặt thanh tú đầy chất phác mộc mạc giản dị đó là những gì của vẻ đẹp tự nhiên mang lại, kèm trên khuôn mặt là đôi môi mỏng màu hồng nhạt chúm chím lại rất ư dễ thương nhìn muốn………cắn một phát ^^, má itóc được xõa dài hai bên vai đầy mượt đen huyền,hai hang long mi đen huyền cong lên trong quyến rũ phết, khi cười có hai đồng tiền nhỏ hiện ra tô đậm nét xinh đẹp. Có thể nói sặc đẹp tuyệt vời trên cả ông mặt trời, lung linh như một vì sao, ảo trên từng hạt gạo chứ chẳng chơi, nhìn sốc thuốc chứ chẳng đùa, tuyệt tác của tạo hóa người nào mà lấy làm vợ chỉ ngắm thôi khỏi ăn cơm cũng được ^^.Tôi lúc đó chỉ biết đứng nhìn và nhìn chứ không các bộ phận trên cơ thể bị liệt hết rồi.
Em cũng đứng trố mắt ra nhìn tôi làm nhìn sâu được vào đôi mắt đầy long lanh kia nhưng có lẽ là tôi quá lố rồi cứ đứng nhìn người ta chần chần thế này làm cho người đối diện cảm thấy hơi ngại thằng con trai lúc đó đâu có suy nghĩ được như thế đâu chỉ biết nhìn, em cũng biết được điều đó nên đành giúp tôi.
-Hihi, T này– Vừa nói vừa qua cánh tay qua lại trước mặt tôi.
Bất chợt giật mình cũng biết hành động ngắm quá lâu của mình :
-Hả..ừ tớ đây– Tôi gãi đầu.
Như che miệng lại cười khúc khích nhưng cũng mai là bữa nay tôi có nhiều “phao cứu sinh” :
-T mầy chết rồi à – Tiếng của anh ba vang lên
-Mầy định cho hai thằng tao chết đói à – Sau khi giọng anh ba đến anh hai kèm theo vẻ bực tức.
-ĐỆ XUỐNG NGAY – Tôi nói to xuống.
-Xuống thôi Như – Quay lại ngọt ngào với người đẹp @@.
-Hihi, ừa – Nụ cười đầy ấm áp
Hai đứa tôi từ từ bước xuống cầu thang để xuống phòng khách nơi hai ông anh bá đạo đang đợi.
-Gia cát dựl à hai ông này không đứng hồn cũng đứng cả người, hehe – Tôi thầm nghĩ ba anh em cùng dòng máu mà lị.
Và…..
Một bước……….
Hai buớc……………….
Ba bước……………………….
Và rồi…
-Đi thôi hai huynh,
Thấy hai ổng nhìn ra sân tôi với Như vừa bước xuống cầu thang nên chủ ý gọi cho hai người họ quay đầu lại nhìn về phía này. Đúng như tôi dự đoán sau khi nghe tiếng gọi hai người họ quay người lại nhìn và cũng thần người ra như người mất hồn chắc chả khác tôi lúc nãy tý nào đâu.
-Hihi – Như cười nhẹ với hai người họ lộ ra hàng răng trắng tinh như tôi lúc nãy.
Thấy tình cảnh của hai ông anh chắc đang thẫn thờ trước sắc đẹp của người con gái đang đứng bên cạnh tôi rồi, Như thì quay sang nhìn tôi cười khúc khích trong bụng chắc đang nói :” ba anh em nhà này như một”. Tôi đành phải vì nghĩa diệt máu mê gái, cầu cứu lấy sĩ diện cho phái mạnh nhà này :
-E..hèm.. đi ăn tôi – Tôi rằng giọng lớn
-À..đi thôi –Anh hai đã tỉnh
-Ừ đi…đi ăn –Ông anh ba cũng quay mặt đi hướng khác chắc sợ không thể cưỡng lại dòng máu trong người ^^.
-Let’s go –Tôi hô
Thế là từ conđ ường nhà tôi đến đầu ngỡ nơi có xe bán hủ tiếu gõ phải làm vệ sĩ cho ba người họ, hai ông anh thì mê gái khỏi nói quên cả an hem, anh ổng dành đi trước cho tôi đi sau lưng với lý do chết tiệt :
-T, mầy đi sau đi – Anh hai ra phán quyết
-Tại sao –Tôi đưa cái mặt ngu ngơ của mình ra
-Mầy đi sau đi bộ mà đi hàng 4 cho chúng chửi à.
Ổng vừa nói hết câu thì cùng thằng anh ba chạy lên đi hàng ba với Như không cần đợi tôi phải chống cự để lại ánh mắt đe dọa :” mầy không đi sau về nhà chết với tao” nên tôi đành phải ngậm ngùi đi sau lưng.
-Hừ thù này ta phải trả – Tôi hậm hực bước theo sau
Hai ổng vui vẻ tươi cười nói chuyện rơm rả cả lên để thằng em bực tức đi phía sau, hai người họ đi hai bên còn Như thì ở giữa nhìn phát tức máu cứ trào ngược lên đỉnh đầu sắp bóc khối cháy hết cả tóc chứ chẳng chơi. Ấy vậy mà đi suốt dọc đường cứ sử dụng tuyệt chiêu “chém gió thần khẩu” ra làm cái lỗ tai tôi thấy lùng bùng khó chịu:
-Anh nhá năm sau thi học sinh giỏi văn đấy – Anh ba khoe khoang cái tài nghệ chuyên văn của mình.
-Trời ơi đời nào đi nói với con gái ta đây giỏi văn chương chẳng khác nào nói với người ta mình chẳng thua gì ông “tám” – Tôi thầm rủ sự ngu ngốc của ông anh ba.
-Hihi – Đáp lại là nụ cười đầy ấm áp.
-Con gà, lớp anh năm nay hạng hai giải bóng đá của trường đấy mà em cũng biết trường đấy gần 120 chứ chẳng phải đùa, anh là vua phá lưới của trường – Đến lượt anh hai tung ra “chém gió thần khẩu” làm cho “thiên hạ” phải có chút e sợ.
-Em cũng thích xem bóng đá nữa, hihi – Như nói chứng tỏ mình là một cô gái sắc xảo, nếu mình chỉ cười không giống câu của ông anh ba thì không đẹp phép cho lắm, chỉ một câu nói của em thôi tôi chắc là làm ông anh hai phải ngây ngất.
-Ui zùi ui chém gió vãi lọ ông có sút đi ra ngoài cho người ta lụm banh chứ vua phá lưới, phá nhà thì có chắc nói nhầm “ vua phá banh “. Hôm trước nghe anh ba nói ổng ghi thua ông phá lưới một bàn mà ta, chém gió kinh thật – Tôi ngao ngán nói trong bụng chứ không dám phanh phui ra, dù gì cũng anh em không lẻ bán rẻ thế để sau này bán được cao cao rồi hả làm một vố lấy lại lãi lần lời.
-“Bác ơi, Đừng chém nữa ở cây không ngã đè phải người ta, chim nó bay ra hết rồi không có chỗ ở cho nó, tội lắm các bác ạ“ – Tôi nhìn lên trời nói.
Hai ông anh chuyển sắc mặt ngay nhưng không dám làm gì tôi, sợ bị vạch trần ra cho Như xem thì hết đường mà tán hai ổng là người thông minh nên thừa biết việc này. Như thì cười khúc khích nhiêu đó cũng làm cho tôi thấy vui vui. ^^. Dạo vài bước thì đến nơi bán hủ tiếu gõ cái mùi nước ăn thơm phức làm cho cái bụng tôi cứ biểu tình mãi.
-Cho bốn tô hủ tiếu – Anh hai kêu
-Ba hủ tiếu, một hủ tiếu mì – Tôi kêu lại vì ăn hủ tiếu không thì ngán lắm.
-Hai hủ tiếu, hai hủ tiếu mì nha bác – Tiếng ấm áp của Như vang lên.
Khỏi phải nói lúc đó buổi chiều có nhiều người ăn, khi nghe tiếng người con gái dễ thương tất nhiên điều đầu tiên là ngoái cái đầu lại đưa mắt nhìn…Ôi thôi mấy thằng ở xóm cứ há miệng mà chẳng nói được một chữ trong bảng chữ cái khi đưa mắt nhìn Như. Còn hai ông anh sau khi nghe Như kêu muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy, và rồi bác bán hủ tiếu bị xoay như chong chóng..
-1 hủ tiếu, 3 hủ tiếu mì bác ơi – Anh hai gọi lại.
-4 hủ tiếu mì luôn nhé – Anh ba cũng thay đổi ý định.
Cùng lúc đó…
-Hủ tiếu mì nhé bác.
-Đổi hai hủ tiếu mì.
-Hủ tiếu mì đê.
-Một tô hủ tiếu mì.
Bác bán hủ tiếu chưa hiểu ra vấn đề gì cả hơn cả chục thằng thanh niên đổi ý định từ ăn hủ tiếu sang hủ tiếu mì, làm bác đơ cả người cuối cùng cũng quay sang cái bàn của tôi nơi mà phát ra nghi vấn. Bác nhìn thấy Như rồi lắc đầu tỏ ra vẻ “ Phát hiện ra nghi vấn của bọn này”. Có thể nói vì một đứa con gái xinh đẹp….cả chục thằng con trai làm theo ý người con gái ấy chứ chẳng chơi tình hình đó đang hiện hữu trước mặt tôi.
Hai ông anh cứ ngồi kế bên người đẹp mà chém gió, tôi thì đưa mắt nhìn xung quay thấy vẻ mặt có vẻ tức tối, ghen tỵ với ba anh em nhà này của mấy thằng kia.
-Cho tụi bây thèm chảy nước khỏi ăn luôn, haha – Không ngờ tôi độc ác đến thế ^^.
Rồi cũng có thằng một tý cũng chém vì gái…
-Á….cay.. sau chú bỏ ớt – Một thằng ngồi cách song song với bàn tôi la lên
-Ơ chú hỏi cháu bỏ ớt không cháu gật đầu mà – Bác bán hủ tiếu nói đồng thời bên này Như đang cười làm tên kia đứng cả người chấp nhận kêu tô khác.
-Haha bỏ cái tội ngắm gái nghe con. Hahahah – Tôi nói thầm trong bụng tỏ ra vẻ khoái chí.
Bỗng có luồng sét ý tưởng trong đầu tôi..
-À há… trả được thù rồi. hehehe – Tôi tủm tỉm cười khi tìm ra dịu kế
-Sau vậy T? –Như thấy khi tôi người không nói gì mà cười.
-À không có gì – Tôi trả lời vì phát hiện ra nghi vấn điên của mình ^^.
Lúc đó chính cơ hội bơm đểu của hai ông anh hạ thấp tôi để loại trừ đối thủ để dễ dàng cưa Như hơn.
-Nó vậy không đó em lâu lâu cười một mình. – Anh hai bơm đểu
-Mắc bệnh tự kỷ đó em – Anh ba không kém.
-Hehe – Tôi cười không chống cự vì một tý sẽ trả được thù.
Và rồi…
-Hủ tiếu mì đây
Bốn tô hủ tiếu mì nóng thơm ngon được bác bưng ra nhìn thèm cái bụng đang biểu tình nữa, hai ông anh tôi còn ngắm gái nên đấy là cơ hội để tôi thực hiện cái kế hoạch trả thù của mình….
Thật đứng trước mặt tôi lúc này là một tiên nữ với khuôn mặt thanh tú đầy chất phác mộc mạc giản dị đó là những gì của vẻ đẹp tự nhiên mang lại, kèm trên khuôn mặt là đôi môi mỏng màu hồng nhạt chúm chím lại rất ư dễ thương nhìn muốn………cắn một phát ^^, má itóc được xõa dài hai bên vai đầy mượt đen huyền,hai hang long mi đen huyền cong lên trong quyến rũ phết, khi cười có hai đồng tiền nhỏ hiện ra tô đậm nét xinh đẹp. Có thể nói sặc đẹp tuyệt vời trên cả ông mặt trời, lung linh như một vì sao, ảo trên từng hạt gạo chứ chẳng chơi, nhìn sốc thuốc chứ chẳng đùa, tuyệt tác của tạo hóa người nào mà lấy làm vợ chỉ ngắm thôi khỏi ăn cơm cũng được ^^.Tôi lúc đó chỉ biết đứng nhìn và nhìn chứ không các bộ phận trên cơ thể bị liệt hết rồi.
Em cũng đứng trố mắt ra nhìn tôi làm nhìn sâu được vào đôi mắt đầy long lanh kia nhưng có lẽ là tôi quá lố rồi cứ đứng nhìn người ta chần chần thế này làm cho người đối diện cảm thấy hơi ngại thằng con trai lúc đó đâu có suy nghĩ được như thế đâu chỉ biết nhìn, em cũng biết được điều đó nên đành giúp tôi.
-Hihi, T này– Vừa nói vừa qua cánh tay qua lại trước mặt tôi.
Bất chợt giật mình cũng biết hành động ngắm quá lâu của mình :
-Hả..ừ tớ đây– Tôi gãi đầu.
Như che miệng lại cười khúc khích nhưng cũng mai là bữa nay tôi có nhiều “phao cứu sinh” :
-T mầy chết rồi à – Tiếng của anh ba vang lên
-Mầy định cho hai thằng tao chết đói à – Sau khi giọng anh ba đến anh hai kèm theo vẻ bực tức.
-ĐỆ XUỐNG NGAY – Tôi nói to xuống.
-Xuống thôi Như – Quay lại ngọt ngào với người đẹp @@.
-Hihi, ừa – Nụ cười đầy ấm áp
Hai đứa tôi từ từ bước xuống cầu thang để xuống phòng khách nơi hai ông anh bá đạo đang đợi.
-Gia cát dựl à hai ông này không đứng hồn cũng đứng cả người, hehe – Tôi thầm nghĩ ba anh em cùng dòng máu mà lị.
Và…..
Một bước……….
Hai buớc……………….
Ba bước……………………….
Và rồi…
-Đi thôi hai huynh,
Thấy hai ổng nhìn ra sân tôi với Như vừa bước xuống cầu thang nên chủ ý gọi cho hai người họ quay đầu lại nhìn về phía này. Đúng như tôi dự đoán sau khi nghe tiếng gọi hai người họ quay người lại nhìn và cũng thần người ra như người mất hồn chắc chả khác tôi lúc nãy tý nào đâu.
-Hihi – Như cười nhẹ với hai người họ lộ ra hàng răng trắng tinh như tôi lúc nãy.
Thấy tình cảnh của hai ông anh chắc đang thẫn thờ trước sắc đẹp của người con gái đang đứng bên cạnh tôi rồi, Như thì quay sang nhìn tôi cười khúc khích trong bụng chắc đang nói :” ba anh em nhà này như một”. Tôi đành phải vì nghĩa diệt máu mê gái, cầu cứu lấy sĩ diện cho phái mạnh nhà này :
-E..hèm.. đi ăn tôi – Tôi rằng giọng lớn
-À..đi thôi –Anh hai đã tỉnh
-Ừ đi…đi ăn –Ông anh ba cũng quay mặt đi hướng khác chắc sợ không thể cưỡng lại dòng máu trong người ^^.
-Let’s go –Tôi hô
Thế là từ conđ ường nhà tôi đến đầu ngỡ nơi có xe bán hủ tiếu gõ phải làm vệ sĩ cho ba người họ, hai ông anh thì mê gái khỏi nói quên cả an hem, anh ổng dành đi trước cho tôi đi sau lưng với lý do chết tiệt :
-T, mầy đi sau đi – Anh hai ra phán quyết
-Tại sao –Tôi đưa cái mặt ngu ngơ của mình ra
-Mầy đi sau đi bộ mà đi hàng 4 cho chúng chửi à.
Ổng vừa nói hết câu thì cùng thằng anh ba chạy lên đi hàng ba với Như không cần đợi tôi phải chống cự để lại ánh mắt đe dọa :” mầy không đi sau về nhà chết với tao” nên tôi đành phải ngậm ngùi đi sau lưng.
-Hừ thù này ta phải trả – Tôi hậm hực bước theo sau
Hai ổng vui vẻ tươi cười nói chuyện rơm rả cả lên để thằng em bực tức đi phía sau, hai người họ đi hai bên còn Như thì ở giữa nhìn phát tức máu cứ trào ngược lên đỉnh đầu sắp bóc khối cháy hết cả tóc chứ chẳng chơi. Ấy vậy mà đi suốt dọc đường cứ sử dụng tuyệt chiêu “chém gió thần khẩu” ra làm cái lỗ tai tôi thấy lùng bùng khó chịu:
-Anh nhá năm sau thi học sinh giỏi văn đấy – Anh ba khoe khoang cái tài nghệ chuyên văn của mình.
-Trời ơi đời nào đi nói với con gái ta đây giỏi văn chương chẳng khác nào nói với người ta mình chẳng thua gì ông “tám” – Tôi thầm rủ sự ngu ngốc của ông anh ba.
-Hihi – Đáp lại là nụ cười đầy ấm áp.
-Con gà, lớp anh năm nay hạng hai giải bóng đá của trường đấy mà em cũng biết trường đấy gần 120 chứ chẳng phải đùa, anh là vua phá lưới của trường – Đến lượt anh hai tung ra “chém gió thần khẩu” làm cho “thiên hạ” phải có chút e sợ.
-Em cũng thích xem bóng đá nữa, hihi – Như nói chứng tỏ mình là một cô gái sắc xảo, nếu mình chỉ cười không giống câu của ông anh ba thì không đẹp phép cho lắm, chỉ một câu nói của em thôi tôi chắc là làm ông anh hai phải ngây ngất.
-Ui zùi ui chém gió vãi lọ ông có sút đi ra ngoài cho người ta lụm banh chứ vua phá lưới, phá nhà thì có chắc nói nhầm “ vua phá banh “. Hôm trước nghe anh ba nói ổng ghi thua ông phá lưới một bàn mà ta, chém gió kinh thật – Tôi ngao ngán nói trong bụng chứ không dám phanh phui ra, dù gì cũng anh em không lẻ bán rẻ thế để sau này bán được cao cao rồi hả làm một vố lấy lại lãi lần lời.
-“Bác ơi, Đừng chém nữa ở cây không ngã đè phải người ta, chim nó bay ra hết rồi không có chỗ ở cho nó, tội lắm các bác ạ“ – Tôi nhìn lên trời nói.
Hai ông anh chuyển sắc mặt ngay nhưng không dám làm gì tôi, sợ bị vạch trần ra cho Như xem thì hết đường mà tán hai ổng là người thông minh nên thừa biết việc này. Như thì cười khúc khích nhiêu đó cũng làm cho tôi thấy vui vui. ^^. Dạo vài bước thì đến nơi bán hủ tiếu gõ cái mùi nước ăn thơm phức làm cho cái bụng tôi cứ biểu tình mãi.
-Cho bốn tô hủ tiếu – Anh hai kêu
-Ba hủ tiếu, một hủ tiếu mì – Tôi kêu lại vì ăn hủ tiếu không thì ngán lắm.
-Hai hủ tiếu, hai hủ tiếu mì nha bác – Tiếng ấm áp của Như vang lên.
Khỏi phải nói lúc đó buổi chiều có nhiều người ăn, khi nghe tiếng người con gái dễ thương tất nhiên điều đầu tiên là ngoái cái đầu lại đưa mắt nhìn…Ôi thôi mấy thằng ở xóm cứ há miệng mà chẳng nói được một chữ trong bảng chữ cái khi đưa mắt nhìn Như. Còn hai ông anh sau khi nghe Như kêu muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy, và rồi bác bán hủ tiếu bị xoay như chong chóng..
-1 hủ tiếu, 3 hủ tiếu mì bác ơi – Anh hai gọi lại.
-4 hủ tiếu mì luôn nhé – Anh ba cũng thay đổi ý định.
Cùng lúc đó…
-Hủ tiếu mì nhé bác.
-Đổi hai hủ tiếu mì.
-Hủ tiếu mì đê.
-Một tô hủ tiếu mì.
Bác bán hủ tiếu chưa hiểu ra vấn đề gì cả hơn cả chục thằng thanh niên đổi ý định từ ăn hủ tiếu sang hủ tiếu mì, làm bác đơ cả người cuối cùng cũng quay sang cái bàn của tôi nơi mà phát ra nghi vấn. Bác nhìn thấy Như rồi lắc đầu tỏ ra vẻ “ Phát hiện ra nghi vấn của bọn này”. Có thể nói vì một đứa con gái xinh đẹp….cả chục thằng con trai làm theo ý người con gái ấy chứ chẳng chơi tình hình đó đang hiện hữu trước mặt tôi.
Hai ông anh cứ ngồi kế bên người đẹp mà chém gió, tôi thì đưa mắt nhìn xung quay thấy vẻ mặt có vẻ tức tối, ghen tỵ với ba anh em nhà này của mấy thằng kia.
-Cho tụi bây thèm chảy nước khỏi ăn luôn, haha – Không ngờ tôi độc ác đến thế ^^.
Rồi cũng có thằng một tý cũng chém vì gái…
-Á….cay.. sau chú bỏ ớt – Một thằng ngồi cách song song với bàn tôi la lên
-Ơ chú hỏi cháu bỏ ớt không cháu gật đầu mà – Bác bán hủ tiếu nói đồng thời bên này Như đang cười làm tên kia đứng cả người chấp nhận kêu tô khác.
-Haha bỏ cái tội ngắm gái nghe con. Hahahah – Tôi nói thầm trong bụng tỏ ra vẻ khoái chí.
Bỗng có luồng sét ý tưởng trong đầu tôi..
-À há… trả được thù rồi. hehehe – Tôi tủm tỉm cười khi tìm ra dịu kế
-Sau vậy T? –Như thấy khi tôi người không nói gì mà cười.
-À không có gì – Tôi trả lời vì phát hiện ra nghi vấn điên của mình ^^.
Lúc đó chính cơ hội bơm đểu của hai ông anh hạ thấp tôi để loại trừ đối thủ để dễ dàng cưa Như hơn.
-Nó vậy không đó em lâu lâu cười một mình. – Anh hai bơm đểu
-Mắc bệnh tự kỷ đó em – Anh ba không kém.
-Hehe – Tôi cười không chống cự vì một tý sẽ trả được thù.
Và rồi…
-Hủ tiếu mì đây
Bốn tô hủ tiếu mì nóng thơm ngon được bác bưng ra nhìn thèm cái bụng đang biểu tình nữa, hai ông anh tôi còn ngắm gái nên đấy là cơ hội để tôi thực hiện cái kế hoạch trả thù của mình….
/173
|