Sa vào trêu ghẹo vợ yêu : tổng giám đốc vô cùng cưng chiều

Chương 1393

/1588


Chương 1393: Chương
“Nói chuyện phiếm với ai thế?” Âm thanh của Cố Mạc đột nhiên vang lên ngoài cửa.
Tiếu Nhiễm sợ tới mức tuột tay mặc cho điện thoại rơi vào lòng bàn chân.
“Thật có lỗi, anh không muốn dọa em.” Cố Mạc đi tới, ngồi ở bên giường, thâm tình nhìn cô: “Chỉ là thấy em đang cười, tò mò ai có thể hạnh phúc như thế.”
“Dù sao cũng không phải là anh.” Tiếu Nhiễm sâu xa trả lời.
“Biết. cho nên... mới có thể tò mò.” Cố Mạc có chút chua xót nói.
“Sao anh lại trở lại?” Tiếu Nhiễm không muốn tiếp tục đề tài vừa rồi, liền mở miệng nói.
“Anh không đi.” Cố Mạc vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve đôi má của Tiếu Nhiễm, âm thanh khàn khàn nói: “Sợ em đói bụng, cho nên xuống lầu muốn làm bữa tối cho em, lại chỉ tìm được mì ăn liền ở trong bếp. Nha đầu, vì sao em phải tự ngược đãi bản thân như thế?”
“Không có, mì ăn liền rất ngon.” Tiếu Nhiễm mạnh mẽ trả lời.
Cố Mạc thở dài, đau lòng cau mày nói: “Em tự ngược đãi chính mình như thế cũng là ngược đãi anh. Ít nhất, đừng để anh phải lo lắng.”
“Em sẽ ăn cơm, anh có thể yên tâm rồi, trở về đi.” Tiếu Nhiễm nhẫn tâm nói.
“Để anh đi, sau đó tiếp tục hà tiện bản thân?” Cố Mạc cắn chặt răng, tràn ngập cảm giác bất lực.
“Anh yên tâm, em sẽ hung hăng tiêu tiền của anh.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, đạm mạc nhìn Cố Mạc.
“Em nghĩ rằng anh sẽ tin à?” Cố Mạc thật muốn véo má Tiếu Nhiễm, lại bởi vì sợ cô né tránh mà thu tay về: “Mấy tấm thẻ anh đưa em cũng chưa dùng qua.”
Tiếu Nhiễm sửng sốt.
“Anh đưa em ra ngoài ăn.” Cố Mạc ôm lấy Tiếu Nhiễm, đau lòng nói.
“Di động của em.” Tiếu Nhiễm nhớ tới điện thoại rơi trên giường, lập tức mở miệng.
Cố Mạc lại ôm cô trở lại, đưa điện thoại di động nhặt lên nhét vào trong tay cô, lần nữa ôm lấy cô.
Tiếu Nhiễm thật sự muốn mắng mình ngốc.
Cô nên nhẫn tâm vô tình từ chối anh, chứ không phải quan tâm có nên mang theo điện thoại không.
Chỉ cần anh vừa đến gần, lý trí của cô liền đi mất.
Cố Mạc tìm một quán ăn tư nhân hoàn cảnh tao nhã: “Đồ ăn nơi này có vẻ nhạt. anh sợ em bị mì ăn liền độc hại sẽ không chịu nổi thịt cá.”
Cố Mạc hài hước cũng không làm cô cười nổi, ngược lại khiến cô càng muốn khóc.
Cố Mạc thấy cô cắn môi, cúi đầu không nói, tràn ngập cảm giác thất bại.
Anh cầm lấy thực đơn ở trên bàn, sau khi gọi một đống đồ ăn liền hỏi: “Tôm hùm chua cay.”
“Cố tổng, thật xin lỗi, không có tôm.”
“Đi mua!” Cố tổng nghiêm mặt nói.
“Sợ không kịp...”
“Đi xx mua 400 kg TÔM hùm chua cay.” Cố Mạc lấy một xấp tiền mặt ra ném lên bàn.
“Được, tôi đi mua cho ngài.” Người phục vụ nhìn thấy tiền bạc, lập tức nheo mắt cười. Chỗ này bằng mấy tháng tiền lương, ngốc mới từ chối.
Sau khi người phục vụ rời đi, Cố Mạc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm vẫn im lặng: “Không thích nơi này?”
Tiếu Nhiễm lắc đầu.
Cô không muốn nói cô đang cảm động.
Anh nhớ rõ sở thích của cô, tất cả.
Tất cả đồ ăn anh chọn đều là cô thích ăn, bao gồm cả con tôm.
Đã lâu không ăn tôm, vì không có ai bóc cho cô.
Nước mắt lại dâng lên, cô cố nén lại.
“Không nên đối với em quá tốt như thế, bởi vì em đã không còn trái tim nữa.” Tiếu Nhiễm chan chứa nước mắt nói.
“Anh cam tâm tình nguyện, vui vẻ chịu đựng.” Cố Mạc vươn bàn tay to ra, lau nước mắt của Tiếu Nhiễm.
“Em không thích anh nữa.” Tiếu Nhiễm thống khổ rống lớn.


/1588

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status