[Sakura And Syaoran] Con Nhà Giàu

Chương 7 - Âm Mưu Thất Bại. Một Phần Thân Phận Bại Lộ

/30


Sáng sớm hôm sau, Sakura cất bước đi tới trường. Vừa bước tới cổng, cô đã gặp ngay 1 chiếc xe limo màu đen bóng đỗ ngay trước cổng. Cái trường hàng ngày vốn đã rất ồn ào, nay lại càng ồn ào hơn khi người trong xe xuất hiện. Nhìn người con gái vừa mới bước ra, ánh mắt Sakura trở nên khó chịu vô cùng. Lướt nhanh qua mặt người con gái đó, cô khẽ hừ 1 tiếng đầy khó chịu.

- Con bé kia, mày đứng lại._Con nhỏ đó nói, giọng hách dịch.

- Có gì không?_Sakura đáp cộc lốc.

- Sao mày nhìn thấy ta mà không chào? Còn dám nói giọng đó với ta à? Thật là vô giáo dục mà._Con nhỏ đó nói vẻ mỉa mai.

- Vô giáo dục làm sao bằng cô được chứ. Tôi chỉ vô giáo dục thôi còn cô thì vừa vô giáo dục, vừa mất nết lại còn không có tính lịch sự nữa. Đúng là đồ hách dịch._cô phán 1 câu đầy vẻ khó chịu.

- MÀY...........MÀY........... CÓ BIẾT TA LÀ AI KHÔNG HẢ?_Con nhỏ hét lên.

- Là là con nhỏ mặt dày, có đúng không? Dạo này toàn những đứa có cái đầu rỗng tuếch hỏi tôi câu đó._Nó thản nhiên trả lời.

- Mày được lắm. Anh em đâu, lên dạy cho nó 1 trận đi._Con nhỏ đó hùng hổ nói. Nhưng đáp lại nó chỉ là sự im lặng của tụi học sinh.

- Ơ kìa, hôm nay tụi bay bị làm sao vậy?_con nhỏ hỏi mấy đứa ở đằng sau. Rồi ở từ đâu 1 con nhỏ chạy tới mà nếu như nó không nhầm thì đó là Rika với đôi tay còn phải bó bột vì bị cô đánh đang chạy tới thì thầm to nhỏ vào tai con nhỏ hách dịch.

- Hừ, sao không nói sớm._ Con bé cáu nhìn nhìn Rika rồi quay sang nhìn nó :

- Mày được lắm, lần sau thì đừng hòng ta tha. Chuẩn bị tinh thần đi.

Lời cảnh cáo của tiểu thư đã được đưa ra, mọi người đều e ngại nhìn Sakura vì cả trường này ai chẳng biết cô ta là 1 kẻ ngang tàng và độc ác cơchứ, cũng phải thôi, con nhà giàu mà.

- Sakura nè, mình nghe mọi người bàn tán cậu vừa mới gây sự với con nhỏ Ayumi Miyuki, có phải không?_Melin từ đâu chạy vào

- Cô ta tên là Ayumi Miyuki à?_Sakura hỏi lại.

- Trời, cậu không biết cô ta sao? Cô ta tuy là con riêng của bà Kinomoto nhưng được ông Kinomoto yêu thương lắm đó._Tomoyo nói.

- Bà Kinomoto? Ông Kinomoto?_Sakura hỏi lại, vẻ đầy khinh thường.

- Cậu không biết tập đoàn Fujitaka Nadeshico sao?_Souji hỏi lại.

- Biết để làm gì chứ? Rác rưởi._Sakura nói rồi cười nhếch mép.

- Trời, tập đoàn đó lớn lắm đó, đứng thứ 2 Châu Á mà. Ngay cả tớ cũng phải nể cô ta 1 phần._Erion.

- Cậu gây sự với cô ta xem như là đụng tới quỷ rồi. Đã vậy cậu còn bị cô ta cảnh cáo nữa. Nguy hiểm quá._Syaoran nói đầy lo lắng.

- Cần gì phải lo chứ. Mẹ con nhà họ đều giống nhau cả thôi. Yêu quái._Sakura nói rồi bỏ đi.

- Các cậu có thấy không? Sakura có vẻ rất ghét nhà Kinomoto._Eron nói.

- Nhưng mà bác Kinomoto rất tốt mà._Tomoyo nói.

- Nhưng bà vợ thì không tốt 1 chút nào._Melin nói thêm.

- Cậu phải nói là vợ sau chứ._Souji nói lại.

- Đúng vậy. Là vợ sau. Nghe nói người vợ trước đây của bác ấy rất tốt._Tomoyo nói.

- Kể cả Hiraki cũng vậy. Giống hệt mẹ._Syaoran thêm vào.

- Ừ, giống về ngoại hình lẫn tính cách._Souji bon chen

- Xem ra, chúng ta phải thay nhau bảo vệ Sakura thôi._Erion góp ý.

- Ừ._All.

Những ngày sau đó, liên tiếp có những tai nạn xảy ra với Sakura. Nào là chậu hoa thừ trên cao rơi xuống ngay chỗ cô đứng, rồi xe moto từ đâu lao về phía Sakura, rồi bị ai đó nhốt trong phòng kín đầy khói bụi . Nếu không nhờ có phản xạ tốt và mọi người bảo vệ thì giờ đây cô đã khó lòng mà sống xót.

Tại một căn nhà trống, có những tiếng nói chuyện đầy vẻ cay cú vang lên.

- Hừ, thật là tức chết mà._Rika lên tiếng.

- Bao nhiêu lần mình cố tình hại nó rồi, vậy mà nó vẫn cứ sống nhăn răng._Miyuki tức tối.

- Bây giờ phải làm sao hả chị?Bọn trong trường không đứa nào dám đụng vào nó nữa rồi._Rika hỏi Miyuki.

- Hừ, ta không xử được nó thì ta sẽ nhờ người xử nó. Mày cứ chờ đi._Miuyki nói rồi cười nham hiểm. Rút điện thoại ra và bấm vào 1 số nào đó. Chiều hôm đó, khi bọn nó đang đi trên đường vừa cười nói rất vui vẻ, khônh hiểu sao hôm nay tụi nó lại nổi hứng đi bộ mới chết chứ. Khi đi qua 1 con đường vắng, bỗng có 1 đám chặn tụi nó lại.

- Trong số bọn bây, đứa nào là Kinmoto Sakura? Mau ra đây. Cả con Daidouji Melin và cái con gì nhỉ? À Li Tomoyo nữa._Thằng cầm đầu cất tiếng.

- Mày nghĩ rằng ta sẽ cho bọn bây gặp họ sao?_Syaoran đứng chắn cho Sakura và dưa tay ra thủ thế.

- Khoan đã Syaoran. Nguy hiểm lắm._Sakura nói.

- Cậu yên tâm, bọn chống lại được mà._cậu nói với cô.

- Không được, thằng đó không phải đơn giản như những thằng khác đâu._Sakura cãi lại.

- Vậy nó nguy hiểm tới mức nào?_Souji hỏi lại.

- Nó đã từng là phó tướng của thủ lĩnh bang Bạch Ngọc. Võ công cũng khá, còn biết dùng ám khí nữa._Sakura trả lời.

- Sao cậu biết rõ thế?_Erion hỏi.

- Cái đó thì từ từ các cậu sẽ biết, nhưng các cậu đừng đánh nhau với tên đó. Nếu có chuyện gì thì sao? Melin và Tomoyo sẽ như thế nào?_Sakura nổinóng.

- Các cậu yên tâm, bọn mình sẽ không sao đâu._Syaoran chốt lại 1 câu rồi quay sang nói với tên cầm đầu:

- Nào, bắt đầu thôi

- OK. Xung phong._Tên đó ra hiệu cho bọn đàn em. Thế là 3 chàng trai lao vào đánh nhau với khoảng 50 tên.

- Làm...........làm sao ...............bây giờ hả Sakura?_Melin hỏi, giọng đầy lo lắng.

- Tất cả cũng tại chúng ta._Tomoyo nói và bắt đầu khóc.

- Nè, 2 cậu bình tĩnh đi. Đến nước này thì chỉ còn ..................._Sakura nói rồi mở cặp mình ra.

- Dừng lại!_Tiếng nói của ai đó vang lên cùng lúc với 1 chiếc phi tiêu bay sượt qua mái tóc tổ quạ của thằng cầm đầu.

- Đứa nào vậy hả?_Tên cầm đầu tức tối hét lên.

- Hỗn xược! Mày không còn nhận ra ta nữa à?_Tiếng nói đó lại cất lên. Từ trong đám đông, 1 người con gái mái tóc xõa dài, mang 1 chiếc mặt nạ màu trắng có hình hoa tuyết và lông vũ ở phía đuôi mắt, 1 tay cầm cầm thanh kiếm gỗ có miếng ngọc hình hoa tuyết ở phía đuôi, tay kia cầm chiếc phi tiêu cũng hình hoa tuyết nốt.

- Chị...........chị 2._Tên kia lắp bắp đáp.

- Câm miệng! Cho bọn đàn em của mày rút hết đi._Người con gái đó ra lệnh.

- Dạ thưa chị 2._tên đó đáp rồi quay sang bọn đàn em.

- Tụi mày làm gì mà không chịu chào chị 2 rồi lui đi.

- Em chào chị 2._đám côn đồ đồng thanh và chạy mất dép.

- Chị 2, sao............_Thằng đó nhìn người con gái trước mặt và lắp bắp.

- Câm miệng cho ta! Mày còn coi ta là chị 2 vậy có nghĩa trong tâm mày Bạch Ngọc bang vẫn còn tồn tại. Vậy chẳng lẽ mày không nhớ 3 điều cấm kị của bang sao?_Người đó cáu.

- Dạ em vẫn nhớ ạ_Tên đó nói.

- Vậy tại sao mày còn làm như vậy? Đọc lại 3 điều cấm kị đó cho ta._Người con gái đó quát lên.

- Dạ, điều 1: Không đánh người nếu như không có lí do. Điều 2:Không vì tình cảm hay tiền bạc mà đánh người. Điều 3:Không dùng ám khí, không chơi bẩn, không đánh hội đồng._Thằng đó nói.

- Vậy mày có biết mày đã vi phạm cả 3 không hả?_Người con gái đó quát lên.

Trong khi đó.

- Melin, cậu không sao chứ?_Souji chạy tới.

- Cậu có bị thương ở đâu không?_Erion hỏi han Tomoyo.

- Bọn mình không sao đâu._Cả 2 đáp.

- Thế Sakura thì đâu rồi?_Syaoran tỏ ra lo lắng khi không thấy Sakura.

- Ở...........ở kia._Melin lắp bắp chỉ về phía người con gái đeo mặt nạ.

- Chẳng lẽ người con gái đó là Sakura?_Syaoran hốt hoảng.

- Không phải chứ?_Soujinhăn mặt.

- Nhưng có lẽ là đúng rồi. Nhìn bộ đồng phục kia xem._Erion nói và chỉ vào bộ đồ người con gái đang mặc.

- Là đồng phục trường mình? Xem ra đúng rồi._Souji nói.

- Nhưng tại sao tên đó lại sợ Sakura như thế nhỉ?_Syaoran nói.

- Hồi nãy thằng đó gọi Sakura là gì? Các cậu có nhớ không?_Erion nói.

- Là chị 2._Melin nhớ lại.

- Rồi cái gì mà Bạch Ngọc bang nữa. Sakura biết dùng phi tiêu sao? Lại còn là phi tiêu hình bông tuyết._Souji nói.

- Cả thanh kiếm nữa, nó là kiếm gỗ và có ngọc bội hình hoa tuyết._Erion nhận xét.

- Chiếc mặt nạ kia cũng có hình bông tuyết ở đôi mắt, còn có cả lông vũ nữa._Syaoran nói thêm.

- Nè, nhìn cậu ấy các cậu có liên tưởng tới ai không?_Erion hỏi.

- Chẳng lẽ Sakura là...................._2 chàng đồng thanh, vẻ mặt vô cùng hốt hoảng.

Vừa lúc đó, Sakura bước lại gần tụi nó, theo sau là thằng hồi nãy.

- Mau xin lỗi mọi người đi._Sakura ra lệnh.

- Tôi.........tôi xin lỗi._Thằng đó đáp

- Ừ, không sao đâu._Tomoyo và Melin xua tay.

- Các cậu có sao không?_Sakura hỏi.

- Bọn mình không sao đâu._Melin và Tomoyo mỉm cười đáp.

- Sakura, chẳng lẽ cậu là.................Snow?_Syaoran hỏi, gương mặt không dấu nổi sự ngạc nhiên.

- Là bang chủ bang Bạch ngọc?_Souji thêm vào.

- Thủ lĩnh bộ 3 S ?_Erion hỏi thêm.

- Ừ, các cậu đã biết thì mình không dấu là gì nữa. Phải, mình là Snow, bang chủ bang Bạch Ngọc, đồng thời là thủ lĩnh của bộ 3S._Sakura nói.

- Chị 2, chị biết họ à? Cả bộ quần áo chị mặc nữa?_Thằng đó hỏi.

- Không những là biết mà họ còn là bạn của ta. Còn bộ quần áo này sao? Ta còn đi học mà. Ta là Kinomoto Sakura, 1 trong 3 người mày muốn đánh đây._Sakura nói rồi gỡ mặt nạ ra.

- Em xin lỗi, em không biết chị là........._Thằng đó quì xuống vang xin.

- Thôi được rồi, đứng lên đi. Mà cũng đừng gọi tôi là chị 2 nữa, Snow và Bạch Ngọc bang đã biến mất nửa năm nay rồi mà._Sakura nói rồi đỡ thằng đó dậy.

-Sakura, mình hỏi 1 câu được không?_Syaoran vỗ vai cô.

- Có chuyện gì? Cậu cứ hỏi đi._Sakura nói.

- Tại sau nửa năm trước khi bang hội của cậu đang lớn mạnh thì cậu lại giải tán nó?_Syaoran hỏi.

- Ừ, mục đích khi lập bang hội của mình là muốn bênh vực những người yếu ớt và đào tạo ra những người tài đức ven toàn để cai quản thế giới đêm. Để trong mắt mọi người thế giới đêm không còn nguy hiểm hay thậm chí là không tồn tại để xã hội này được bình yên hơn._Sakura nói lên ước muốn của mình.- Cậu quả là 1 người hay giúp đỡ người khác. Mình rất khâm phục cậu._Souji nói khi nghe ước muốn của nó.

- Cảm ơn nhưng có lẽ mình không xứng đâu. _Sakura nói rồi nhìn thằng đàn em.

- Bây giờ thì nói cho tôi biết tại sao bây giờ cậu lại như vậy? Cậu có biết tôi đã đặt rất nhiều hi vọng vào cậu không? Cậu có biết cậu là 1 trong số ít những người mà tôi tin tưởng không? Nhìn cậu như vậy, tôi thật sự thất vọng._Sakura nói nhẹ nhàng nhưng đầy răng đe.

- Chị 2, à không, chị Sakura, em xin lỗi chị. Em thật là kẻ vô dụng mà._Thằng đó tự tát vào mặt mình.

- Bình tĩnh, kể lại từ đầu nào._Sakura an ủi.- Từ khi bang giải tán, chị cũng chảng thấy đâu nên uy danh của bang ngày càng sa sút. Em không biết phải làm sao để có tiền mà sinh sống, mẹ em lại bệnh nặng, không có tiền để chữa nên em mới phải đi làm những công việc thế. Em có lỗi với chị._Thằng đó cúi đầu nói.

- Thôi được rồi, xem ra người có lỗi là tôi. Tôi đã bỏ mọi người đi quá sớm, chưa kịp dạy cho các cậu biết cách tồn tại trên giang hồ. Tôi xin lỗi cậu, tôi sẽ cố tìm cho cậu 1 công việc, được chứ?_Sakura vỗ về.

- Như thề thì tốt quá._Thằng nhóc vui mừng đáp.

-Syaoran này, trong bang của các cậu còn chỗ trống nào không? Cho Leon gia nhập vào được không? Nó do hoàn cảnh nên mới làm như vậy chứ thật ra nó là người rất có thực tài đó._Sakura nói với Syaoran.

- Ừ,mình thì không sao nhưng họ thì không biết thế nào?_cậu nói rồi nhìn Souji và Erion.

- Mình đồng ý._Souji nhanh nhảu.

- Mình không có ý kiến._Erion nói.

- OK. Vậy là được rồi. Kể từ ngày hôm nay cậu là người của bang Thiên Long._Syaoran mỉm cười.

- Tốt quá rồi, cậu mau tới chào những tân thủ lĩnh mới của mình đi nào._Sakura nhẹ cười nói với Leon.

-Em chào các anh. Cảm ơn các anh đã giúp đỡ em. Từ nay em sẽ hết lòng phụng sự cho các anh._Leon nói và cúi đầu trước 3 chàng trai.

- Ok, được rồi, địa bàn xy hiện nay đang không có người tiếp quản, cậu tới đó quản lí đi._Erion nói.

- Vâng, em cảm ơn anh._Leon cười.

- À mà Leon này, ai đã thuê cậu vậy?_Sakura sực nhớ ra.

- Dạ, 1 người tên Ayumi Miyuki nào đó chị à._Leon đáp.

- Ayumi Miyuki?_Melin ngạc nhiên.

- Chẳng lẽ................_Tomoyo ngập ngừng.

- Chắc là đúng rồi, cậu ta có lẽ sẽ không được yên._Sakura nói lạnh băng.

- Bây giờ cậu cùng chúng tôi tới ra mắt anh em nào._Souji nói sang chuyện khác cho không khí bớt căng thẳng.

- Sakura, cậu có muốn tới tham quan không?_Syaoran hỏi Sakura.

- Ừ, nghe cũng hay đó nhỉ. Tiện thể tới thăm người quen luôn._Sakura nói rồi nhẹ cười.

- Vậy thì chúng ta đi thôi._Souji tươi cười.

- Khoan đã, quên tụi mình luôn rồi hả?_Melin kéo áo Syaoran lại.

- Oh, sorry. Xém nữa là quên mất._Souji gãi đầu.

- Bọn mình cũng muốn đi._Tomoyo nói.

- Thôi được, chúng ta đi thôi. Cũng gần đây thôi mà._Erion nói rồi kéo mọi người đi.

---------------------------------------------------

Chập 8 hơi bị hay đó nha đừng bỏ lỡ. Bỏ lỡ là phí lắm đó


/30

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status