“Phụt!” lại phun ra một một khẩu huyết vụ xen lẫn nội tạng phá toái, vừa mới phun ra liền bốc hơi hóa thành tro tàn, Marde Guille sắc mặt tái nhợt, lân giáp trên cơ thể hắn đối với một chưởng vừa rồi chỉ như một tờ giấy mỏng, khẽ chạm liền thủng.
“Aaaa..aa..a…!” Marde Guille thống khổ thảm thiết gào lên.
Lý Thiên Ngọc vừa rồi một chưởng vỗ xuống, nếu chỉ là lực đạo và ma pháp bình thường thì chỉ với thương thế như thế hiển nhiên Marde Guille tình trạng hiện tại không thể nào như vậy kêu thảm thiết, nhưng đây không phải một chưởng bình thường, mà là phụ gia hỏa chi pháp tắc còn hơn cả thái dương âm hỏa Amaterasu một bậc về sự cuồng bạo cũng như uy lực, Amaterasu bình thường còn khiến Acnologia chịu thiệt thì Marde Guille cũng không thể chịu được, đã thế đây còn là Hỏa chi pháp tắc nhiệt độ cực cao, lại như giòi trong xương khó dập hơn cả thái dương âm hỏa cho nên không cách nào để Marde Guille trục xuất ra khỏi cơ thể, mỗi thời mỗi khắc đều đối với nội tạng, huyết nhục của hắn thiêu đốt, khiến cho Marde Guille thương thế càng lúc càng nặng, nếu không phải hắn là quỷ thân thì giờ chắc chẳng biết đã chết từ đời tám hoánh nào rồi.
Cúi đầu nhìn thảm trạng của Marde Guille, Lý Thiên Ngọc chuẩn bị vận dụng một chút pháp tắc lực tung đòn kết liễu thì đột nhiên thân thể liền cứng lại, một lớp như thể sương mù đen kịt, vậy mà là một đám cảm xúc tiêu cực linh hồn từ phía thân thể Marde Guille tản ra, bắt đầu từ phần chân quấn lấy hạn chế sự di chuyển của hắn, đồng dạng bên tai cũng vang lên giọng nói có phần điên cuồng của Marde Guille:
“Ha ha ha…ta biết, lúc này kiểu gì cũng sẽ phải chết, như vậy thì ngươi cũng đi cùng đi…đây là chú pháp tối thượng ta tạo ra nhằm hủy diệt chúa tể Zeref, khiến ngài thực hiện được nguyện vọng chết đi của mình, có điều ta không thể có cơ hội đối với ngài thi triển ra, ngươi chính là người đầu tiên nếm thử…”
“Đừng mong cản trở bước tiến của ngài, chết đi ma pháp sư loài người, vong mệnh ký ức, Memento Mori!!!”
“Ầm..ầm….!!!!”
…
“Khặc…khục..khục!” Tiếp tục phun ra một ngụm huyết vụ, Marde Guille không để ý cười nói:
“Cuối cùng cũng giết được hắn…chỉ là, ta còn chưa hoàn thành mộng tưởng trở lại với chúa tể Zeref…”
Còn chưa đợi hắn nói hết, một tiếng nói vọng lại khiến nụ cười của Marde Guille đột nhiên đông cứng:
“Ai nói ngươi giết được ta rồi?”
Thân ảnh Lý Thiên Ngọc cũng từ trong đám yên vụ đi ra, trên mặt treo lấy nụ cười chế giễu, có điều hắn vừa rồi cũng có chút nguy hiểm, bản thân bị hạn chế di chuyển, có thể nói như không cử động được, ngay cả pháp tắc lực cũng không thể điều động, chỉ là Lý Thiên Ngọc may mắn hắn có một đôi RinneSharingan hơn nữa còn là hoàn mỹ dung hợp ba loại tối cao nhãn thuật, đối với linh hồn có lực khắc chế, cho nên mới không bị ảnh hưởng, hiển nhiên đòn này nếu đối tượng là Zeref thì chắc chắn không sống khá giả đi đâu được.
“Khụ khụ…tại sao…tại sao ngươi còn có thể sống sót, không thể nào!!!” Marde Guille điên cuồng.
“Hắc hắc…đối với vấn đề này ngươi nên đi hỏi minh thần của ngươi đi!”
Vận lên Hủy diệt pháp tắc, bàn tay hiện lên một vòng hào quang xám tro, Lý Thiên Ngọc chịu thiệt một lần hiển nhiên muốn đòi lại gấp n lần, hắn muốn để cho Marde Guille ngay cả linh hồn cũng bị mạt sát, có như vậy mới giải được mối hận bị tên này âm một đòn.
“Chết!”
“Oanh!”
…
“Đinh! Ký chủ tiêu diệt quỷ vương Marde Guille, thánh cấp hậu kỳ Lv.67, điểm kinh nghiệm tăng 2,4%, hối đoái điểm thu được 67.578.934”.
“Tiêu diệt Marde Guile cũng coi như cắt đứt kế hoạch Face, giờ chỉ còn lại mấy con tôm tép, có lẽ đám Natsu, Erza có thể lo liệu được” Nghĩ thầm, sau đó Lý Thiên Ngọc đi tới nhặt lên quyển sách cũ nát phía trên ghi lấy ba chữ E.N.D bắt đầu mở ra đọc lấy.
…
Sau một hồi đọc xong quyển sách về E.N.D, Lý Thiên Ngọc cảm thán:
“Zeref quả thật rất có tài, nếu ở xã hội hiện đại có lẽ cũng coi như là một tên khoa học nghiên cứu nổi tiếng, không nói hắc ma pháp, nguyền chú, mà ngay cả gene lĩnh vực cũng nghiên cứu một cách khá chi tiết, đến ngay cả Natsu đã từng chết đi mà còn có thể thông qua cách như vậy sống lại, đúng là đã mở ra một con đường hoàn toàn mới”
“Cũng may ta những năm gần đây nghiên cứu ma pháp cũng không phải không có thu hoạch, coi như không thể hoàn toàn phá giải bí ẩn bên trong nhưng hiển nhiên sửa đổi vài chỗ khiến cho Natsu thoát đi hạn chế từ quyển sách vẫn còn có thể…chỉ là không hoàn toàn…” Nghĩ đến đây, Lý Thiên Ngọc lâm vào thế khó, tuy hắn sửa được quyển sách này tránh cho việc sau khi giết Zeref thì Natsu cũng phải chết theo, hơn nữa cũng giúp hắn giải bỏ một phần phong ấn hạn chế sức mạnh, nhưng lại không thể hoàn toàn thoát ly quyển sách bởi đây là cốt lõi căn bản, nếu tiêu hủy quyển sách thì Natsu cũng hoàn toàn biến mất.
Tiêu hủy là không được rồi, có cái nên giao quyển sách cho ai nắm giữ thì mới là vấn đề, lão Makarov thì quá yếu, không có thực lực để trông coi, đám sát long sao? Không yên tâm được với đám não toàn gân này…bản thân tự giữ lấy? Cũng là một cách nhưng nếu như sau khi hắn rời đi thế giới này, liệu quyển sách có vì mất liên hệ mà dẫn đến Natsu đồng thời chết đi hay không còn không biết đươc, chi bằng tìm một chỗ phong ấn lại, với thực lực của hắn thi triển một loạt phong ấn bằng pháp tắc lực, thì trên thế giới này chắc chắn không có ai có thể mở ra…
“Quyết định như vậy đi!”
Nói xong liền vận lên Kinh lôi truy tinh bộ như một tia chớp lao đi, chỉ là trên đường đi liền gặp một tiếng rồng gầm truyền tới:
“Rống…gg…g….!!!”
Lý Thiên Ngọc giật mình bật thốt:
“Acnologia!?”
“Tại sao nó lại tới nơi này!? Chẳng lẽ vì quyển sách của E.N.D?” Lý Thiên Ngọc kinh nghi.
Bất quá, tuy chưa muốn giao đấu với Acnologia lúc này nhưng hắn cũng không cần thiết chạy trốn, mặc dù Acnologia mạnh thì mạnh đấy, nhưng hắn cũng không còn như hồi ở trên đảo Tenrou, bản thân còn chưa muốn tìm nó gây phiền toái mà ngược lại còn bị tìm tới cửa, hắn tính cách cũng không phải dễ khi dễ như vậy.
Còn chưa đến nơi, Acnologia thấy phía trước xa xa có một con kiến cản đường, tính cách táo bạo của nó làm sao có thể chịu được, còn chưa nhìn kỹ xem là ai với ai, liền cho một phát long tức khai vị…
“Hống!”
Lý thiên Ngọc đang đăm chiêu lên tinh thần chở đợi Acnologia tiến tới, nghĩ rằng trước hẳn phải trò chuyện dăm ba câu nhắc lại thù cũ rồi mới đánh, ai biết còn chưa thấy nhân…à quên là long ảnh của nó đâu liền thấy một chùm quang đoàn ám đen tốc độ như đạn pháo bắn tới.
“Oành!”
“Khặc…khặc…con rồng khốn nạn!” Lý Thiên Ngọc từ trong vụ nổ chui ra ho khan chửi một tiếng.
Có chút tức giận, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức triệu hồi ra Susanoo, lần này vẫn là lôi thuộc tính, cho nên toàn thân Susanoo được bao phủ bởi một lớp ngân bạch lôi điện, katana trong tay vung ra hướng về phía Acnologia đằng xa chém tới.
“Lôi nguyệt thần trảm!”
Acnologia lúc này, sau khi vừa phun ra một ngụm long tức tưởng rằng đã tiêu diệt con ruồi cản đường, ai mà biết đột nhiên từ phía con ruồi kia bất ngờ phóng tới một đạo lôi quang hình bán nguyệt, Acnologia trợn tròn mắt, cảm thấy có chút uy hiếp từ một đòn này cho nên vội vàng điều động tới ám pháp tắc vung lên long trảo đón đỡ.
“Oành!”
Acnologia từ trên trời rơi rụng xuống phía dưới mặt đất, cũng không có bị thương chỉ là do bất ngờ nên dụng lực không đủ, có điều mặt mũi mất hết, một thân bụi đất chật vật…
Lý Thiên Ngọc nhìn Acnologia dáng vẻ chật vật cười hắc hắc đầy khoái cảm sau khi trả thù nói:
“Đáng đời, dám khè đại gia ngươi!”
“Aaaa..aa..a…!” Marde Guille thống khổ thảm thiết gào lên.
Lý Thiên Ngọc vừa rồi một chưởng vỗ xuống, nếu chỉ là lực đạo và ma pháp bình thường thì chỉ với thương thế như thế hiển nhiên Marde Guille tình trạng hiện tại không thể nào như vậy kêu thảm thiết, nhưng đây không phải một chưởng bình thường, mà là phụ gia hỏa chi pháp tắc còn hơn cả thái dương âm hỏa Amaterasu một bậc về sự cuồng bạo cũng như uy lực, Amaterasu bình thường còn khiến Acnologia chịu thiệt thì Marde Guille cũng không thể chịu được, đã thế đây còn là Hỏa chi pháp tắc nhiệt độ cực cao, lại như giòi trong xương khó dập hơn cả thái dương âm hỏa cho nên không cách nào để Marde Guille trục xuất ra khỏi cơ thể, mỗi thời mỗi khắc đều đối với nội tạng, huyết nhục của hắn thiêu đốt, khiến cho Marde Guille thương thế càng lúc càng nặng, nếu không phải hắn là quỷ thân thì giờ chắc chẳng biết đã chết từ đời tám hoánh nào rồi.
Cúi đầu nhìn thảm trạng của Marde Guille, Lý Thiên Ngọc chuẩn bị vận dụng một chút pháp tắc lực tung đòn kết liễu thì đột nhiên thân thể liền cứng lại, một lớp như thể sương mù đen kịt, vậy mà là một đám cảm xúc tiêu cực linh hồn từ phía thân thể Marde Guille tản ra, bắt đầu từ phần chân quấn lấy hạn chế sự di chuyển của hắn, đồng dạng bên tai cũng vang lên giọng nói có phần điên cuồng của Marde Guille:
“Ha ha ha…ta biết, lúc này kiểu gì cũng sẽ phải chết, như vậy thì ngươi cũng đi cùng đi…đây là chú pháp tối thượng ta tạo ra nhằm hủy diệt chúa tể Zeref, khiến ngài thực hiện được nguyện vọng chết đi của mình, có điều ta không thể có cơ hội đối với ngài thi triển ra, ngươi chính là người đầu tiên nếm thử…”
“Đừng mong cản trở bước tiến của ngài, chết đi ma pháp sư loài người, vong mệnh ký ức, Memento Mori!!!”
“Ầm..ầm….!!!!”
…
“Khặc…khục..khục!” Tiếp tục phun ra một ngụm huyết vụ, Marde Guille không để ý cười nói:
“Cuối cùng cũng giết được hắn…chỉ là, ta còn chưa hoàn thành mộng tưởng trở lại với chúa tể Zeref…”
Còn chưa đợi hắn nói hết, một tiếng nói vọng lại khiến nụ cười của Marde Guille đột nhiên đông cứng:
“Ai nói ngươi giết được ta rồi?”
Thân ảnh Lý Thiên Ngọc cũng từ trong đám yên vụ đi ra, trên mặt treo lấy nụ cười chế giễu, có điều hắn vừa rồi cũng có chút nguy hiểm, bản thân bị hạn chế di chuyển, có thể nói như không cử động được, ngay cả pháp tắc lực cũng không thể điều động, chỉ là Lý Thiên Ngọc may mắn hắn có một đôi RinneSharingan hơn nữa còn là hoàn mỹ dung hợp ba loại tối cao nhãn thuật, đối với linh hồn có lực khắc chế, cho nên mới không bị ảnh hưởng, hiển nhiên đòn này nếu đối tượng là Zeref thì chắc chắn không sống khá giả đi đâu được.
“Khụ khụ…tại sao…tại sao ngươi còn có thể sống sót, không thể nào!!!” Marde Guille điên cuồng.
“Hắc hắc…đối với vấn đề này ngươi nên đi hỏi minh thần của ngươi đi!”
Vận lên Hủy diệt pháp tắc, bàn tay hiện lên một vòng hào quang xám tro, Lý Thiên Ngọc chịu thiệt một lần hiển nhiên muốn đòi lại gấp n lần, hắn muốn để cho Marde Guille ngay cả linh hồn cũng bị mạt sát, có như vậy mới giải được mối hận bị tên này âm một đòn.
“Chết!”
“Oanh!”
…
“Đinh! Ký chủ tiêu diệt quỷ vương Marde Guille, thánh cấp hậu kỳ Lv.67, điểm kinh nghiệm tăng 2,4%, hối đoái điểm thu được 67.578.934”.
“Tiêu diệt Marde Guile cũng coi như cắt đứt kế hoạch Face, giờ chỉ còn lại mấy con tôm tép, có lẽ đám Natsu, Erza có thể lo liệu được” Nghĩ thầm, sau đó Lý Thiên Ngọc đi tới nhặt lên quyển sách cũ nát phía trên ghi lấy ba chữ E.N.D bắt đầu mở ra đọc lấy.
…
Sau một hồi đọc xong quyển sách về E.N.D, Lý Thiên Ngọc cảm thán:
“Zeref quả thật rất có tài, nếu ở xã hội hiện đại có lẽ cũng coi như là một tên khoa học nghiên cứu nổi tiếng, không nói hắc ma pháp, nguyền chú, mà ngay cả gene lĩnh vực cũng nghiên cứu một cách khá chi tiết, đến ngay cả Natsu đã từng chết đi mà còn có thể thông qua cách như vậy sống lại, đúng là đã mở ra một con đường hoàn toàn mới”
“Cũng may ta những năm gần đây nghiên cứu ma pháp cũng không phải không có thu hoạch, coi như không thể hoàn toàn phá giải bí ẩn bên trong nhưng hiển nhiên sửa đổi vài chỗ khiến cho Natsu thoát đi hạn chế từ quyển sách vẫn còn có thể…chỉ là không hoàn toàn…” Nghĩ đến đây, Lý Thiên Ngọc lâm vào thế khó, tuy hắn sửa được quyển sách này tránh cho việc sau khi giết Zeref thì Natsu cũng phải chết theo, hơn nữa cũng giúp hắn giải bỏ một phần phong ấn hạn chế sức mạnh, nhưng lại không thể hoàn toàn thoát ly quyển sách bởi đây là cốt lõi căn bản, nếu tiêu hủy quyển sách thì Natsu cũng hoàn toàn biến mất.
Tiêu hủy là không được rồi, có cái nên giao quyển sách cho ai nắm giữ thì mới là vấn đề, lão Makarov thì quá yếu, không có thực lực để trông coi, đám sát long sao? Không yên tâm được với đám não toàn gân này…bản thân tự giữ lấy? Cũng là một cách nhưng nếu như sau khi hắn rời đi thế giới này, liệu quyển sách có vì mất liên hệ mà dẫn đến Natsu đồng thời chết đi hay không còn không biết đươc, chi bằng tìm một chỗ phong ấn lại, với thực lực của hắn thi triển một loạt phong ấn bằng pháp tắc lực, thì trên thế giới này chắc chắn không có ai có thể mở ra…
“Quyết định như vậy đi!”
Nói xong liền vận lên Kinh lôi truy tinh bộ như một tia chớp lao đi, chỉ là trên đường đi liền gặp một tiếng rồng gầm truyền tới:
“Rống…gg…g….!!!”
Lý Thiên Ngọc giật mình bật thốt:
“Acnologia!?”
“Tại sao nó lại tới nơi này!? Chẳng lẽ vì quyển sách của E.N.D?” Lý Thiên Ngọc kinh nghi.
Bất quá, tuy chưa muốn giao đấu với Acnologia lúc này nhưng hắn cũng không cần thiết chạy trốn, mặc dù Acnologia mạnh thì mạnh đấy, nhưng hắn cũng không còn như hồi ở trên đảo Tenrou, bản thân còn chưa muốn tìm nó gây phiền toái mà ngược lại còn bị tìm tới cửa, hắn tính cách cũng không phải dễ khi dễ như vậy.
Còn chưa đến nơi, Acnologia thấy phía trước xa xa có một con kiến cản đường, tính cách táo bạo của nó làm sao có thể chịu được, còn chưa nhìn kỹ xem là ai với ai, liền cho một phát long tức khai vị…
“Hống!”
Lý thiên Ngọc đang đăm chiêu lên tinh thần chở đợi Acnologia tiến tới, nghĩ rằng trước hẳn phải trò chuyện dăm ba câu nhắc lại thù cũ rồi mới đánh, ai biết còn chưa thấy nhân…à quên là long ảnh của nó đâu liền thấy một chùm quang đoàn ám đen tốc độ như đạn pháo bắn tới.
“Oành!”
“Khặc…khặc…con rồng khốn nạn!” Lý Thiên Ngọc từ trong vụ nổ chui ra ho khan chửi một tiếng.
Có chút tức giận, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức triệu hồi ra Susanoo, lần này vẫn là lôi thuộc tính, cho nên toàn thân Susanoo được bao phủ bởi một lớp ngân bạch lôi điện, katana trong tay vung ra hướng về phía Acnologia đằng xa chém tới.
“Lôi nguyệt thần trảm!”
Acnologia lúc này, sau khi vừa phun ra một ngụm long tức tưởng rằng đã tiêu diệt con ruồi cản đường, ai mà biết đột nhiên từ phía con ruồi kia bất ngờ phóng tới một đạo lôi quang hình bán nguyệt, Acnologia trợn tròn mắt, cảm thấy có chút uy hiếp từ một đòn này cho nên vội vàng điều động tới ám pháp tắc vung lên long trảo đón đỡ.
“Oành!”
Acnologia từ trên trời rơi rụng xuống phía dưới mặt đất, cũng không có bị thương chỉ là do bất ngờ nên dụng lực không đủ, có điều mặt mũi mất hết, một thân bụi đất chật vật…
Lý Thiên Ngọc nhìn Acnologia dáng vẻ chật vật cười hắc hắc đầy khoái cảm sau khi trả thù nói:
“Đáng đời, dám khè đại gia ngươi!”
/270
|