Kể từ Liễu Y và tổ quay phim tham gia chương trình trở lại, những ngày rảnh của Liễu Y cũng không còn, công việc bắt đầu bận lên, đầu tiên là quảng cáo, sau đó thông báo phỏng vấn, Tiền Văn Phương mang theo Liễu Y bôn ba cả ngày.
Mặc dù Liễu Y thích cuộc sống yên ổn, nhưng không tiền sao có thể yên ổn được, cho nên đối với an bài công việc của Tiền Văn Phương cũng không tiếp nhận, đau cũng vui vẻ, không phải là quay ngoại cảnh quảng cáo, chính là tham gia hoạt động, thỉnh thoảng còn chụp hình cho trang bìa tạp chí, cho nên nhìn về ống kính càng ngày càng hơn tự nhiên.
Liễu Y chưa từng nghỉ có ngày mình sẽ trở thành minh tinh, đi tới chỗ nào, cũng bị người khác nhận ra, mà trừ những thứ này, còn nhận được mấy kịch bản, cũng không phải là Liễu Y không biết diễn, chính là có ba kịch bản, cho nên sau khi Liễu Y và Tiền Văn Phương thương lượng, cảm thấy chuyên tâm với nhân vật điện ảnh của Hàn Thần sắp bấm máy, từ chối những kịch bản khác.
Coi dù như thế, Liễu Y cũng rất bện, lịch trình trong một ngày rất dày, lần này công ty trực tiếp cho Liễu Y một chiếc xe và tài xế riêng, căn bản không thương lượng với Liễu Y, làm cho Tiền Văn Phương rất vui mừng, cảm giác Liễu Y rốt cục cũng ra mặt, mà sau khi Liễu Y thấy không có cơ hội chuyển thành tiền, cũng chỉ có thể tiếp nhận an bài của công ty.
Nhìn càng ngày càng nhiều tiền trong tài khoản, tâm tình Liễu Y rất hưng phấn, mặc dù có lúc ngủ không đủ giấc, nhưng cũng đáng giá, chỉ có một chút, đối với việc mỗi lần ra cửa phải mang mũ và đeo mắt kính để cho Liễu Y có chút khó có thể tiếp nhận, bất quá suy nghĩ một chút, chỉ cần kiếm đủ tiền dưỡng lão cho nửa đời sau, Liễu Y cũng bình thường trở lại.
Thời tiết càng ngày càng lạnh , Liễu Y quay xong một quảng cáo, vội vã về nhà, sau lần này, có thể nghỉ ngơi một thời gian, bất quá vừa tới nhà, cả người lại bắt đầu căng thẳng.
Liễu Y thay đồ xong, ngồi phịch trên ghế sa lon, lười biếng dựa người về sau, đang cầm ly trà, ánh mắt nhìn chằm chằm điện thoại di động vang lên trước mặt, tên Liễu mẹ rõ ràng ở trước mắt.
Từ lần trước xem mắt xong, Liễu Y nói rõ tình huống với Liễu mẹ, qua mấy ngày, Liễu mẹ nói toàn bộ những hiểu biết của mình cho Liễu Y, nói không ngại tình yêu bí mật của Liễu Y, bày tỏ hiểu hiện huống hiện tại của Liễu Y, bất quá vẫn oán giận Liễu Y gạt mình, lúc đầu Liễu Y còn không hiểu chuyện gì, bất quá nghe được Liễu mẹ nói thẳng là Chu Phi nói hết rồi, mới biết tiền nhân hậu quả.
Liễu Y vừa thề với trời là mình không có nói, vừa hết sức giải thích, nhưng Liễu mẹ vẫn khăng khăng một mực cho là Liễu Y không muốn công khai, đối mặt với tình huống này, Liễu Y hận không trực tiếp tìm tới băm Chu Phi thành bánh thịt.
Rồi sau đó phát hiện lời đồn Liễu Y và Tuần Tu, Liễu mẹ vẻ mặt quả thế, đối với việc Liễu Y kiên quyết phủ nhận, chẳng qua là nói xa nói gần ý nói không can thiệp tới lựa chọn của Liễu Y, coi như không thể đi lại, chỉ cần Liễu Y thích, Liễu mẹ cũng có thể tiếp nhận.
Mỗi lần Liễu Y phủ nhận, chỉ làm cho Liễu mẹ càng thêm xác nhận nổi khổ tâm không muốn công khai của Liễu Y, ngược lại bắt đầu an ủi Liễu Y, làm cho Liễu Y càng muốn tìm Tuần Tu và Chu Phi đánh một trận.
Cho nên hiện tại Liễu Y vừa thấy điện thoại của Liễu mẹ, buồn bực vô cùng, một lúc sau, đưa tay nhận nghe.
"Tiểu Y, " Liễu mẹ tâm tình tốt nói.
Hiện tại mỗi ngày có thể ở trong ti vi thấy con của mình, vui mừng vì sự nghiệp Liễu Y thành công , hơn nữa một năm qua, Liễu mẹ biết con gái mình và mình càng ngày càng gần gũi, đó là đều mà trước kia Liễu mẹ không dám nghĩ tới, trừ việc không muốn trở lại, nhưng Liễu mẹ cũng biết chuyện này ép không được, dù sao Liễu Y luôn có vướng mắc với việc mình gả vào nhà họ Chu, bây giờ có thể thỉnh thoảng nói chuyện qua điện thoại, Liễu mẹ cũng rất hài lòng.
Liễu Y dựa người về sau, ánh mắt cũng nhu hòa hơn, mặc dù trong lòng còn không công nhận Liễu mẹ là mẹ ruột, nhưng trong một năm này, Liễu Y có thể cảm giác được sự quan tâm của một người mẹ với con gái của mình, mặc dù mình không phải là nguyên thân, nhưng cũng nguyện ý thay nguyên thân làm việc mà con gái cần làm, đây cũng chính là nguyên nhân mà Liễu Y đồng ý đi xem mắt.
"Mẹ, " Liễu Y bật thốt lên không trờ ngại, thời gian một năm cũng đã thành thói quen, mặc dù chưa từng thấy qua Liễu mẹ, nhưng rốt cuộc là thói quen thành tự nhiên, biết có người nhớ thương, trong lòng có chút ít cảm động.
"Con đứa nhỏ này, mẹ không gọi điện thoại cho con, con cũng không nhớ mà gọi cho mẹ, mẹ biết con bận rộn, bất quá cũng phải chú ý sức khỏe " Liễu me từ ái nói.
"Dạ, con sẽ chú ý , mẹ cũng vậy, " Giọng nói Liễu Y nhẹ nhàng, có chút ấm áp.
"Đúng rồi, lần trước con gửi tiền cho mẹ, sao lại nhiều vậy " Lòng Liễu mẹ có nghi ngờ, hiện tại Liễu Y cũng có chút danh tiếng, nhưng cũng không thể có nhiều tiền như vậy, đây chính là hơn 150 vạn.
Liễu Y vừa nghe, nhớ tới lúc trước nhờ Tiền Văn Phương bán nhà ở khu Văn Hưng, tiền bán được cộng với tiền lúc trước còn trong tài khoản chuyển hết cho Liễu mẹ, cảm thán trong lòng một tiếng, "Mẹ, hiện tại con có tiền, sau này mỗi tháng mẹ cũng đừng cho con tiền, con còn đủ dùng , số tiền này, là con đề dành nhiều năm, để ở chỗ mẹ con yên tâm hơn, sau này nếu như con muốn dùng, hỏi mẹ là được."
Liễu Y tránh nặng tìm nhẹ, không có nhắc tới những chuyện khác, có một số việc nói quá rõ ràng cũng không tiện.
Liễu mẹ vừa nghe, mặc dù không biết rốt cuộc Liễu Y có bao nhiêu tiền, nhưng bây giờ có thể nghĩ đến mình, có chút vui mừng, đáp ứng, "Được, trước hết mẹ giúp con bảo quản, lúc con cần dùng tiền thì đến lấy."
"Dạ, số tiền này, mẹ muốn dùng cũng được " Liễu Y gật đầu nói.
"Biết, là con hiếu kính mẹ, mẹ biết, đúng rồi, con và người kia sao rồi, cậu ta không có cha mẹ, nếu như quyết định lui tới, nói trước cho mẹ nói một tiếng, biết không, " Liễu mẹ tinh thần tỉnh táo.
Liễu Y im lặng liếc mắt, "Mẹ, không có chuyện này, mẹ đừng nghe Chu Phi nói linh tinh, con thật không có bạn trai."
"Tiểu Y, mẹ nói cho con biết, đừng bởi vì hiện tại con có chút danh tiếng, là muốn đá người ta, có ít thứ là mây bay, thực tế mới tốt, chỉ cần cậu ta đối với con tốt là được, mặc dù lúc đầu mẹ cũng không thích lắm, bất quá Chu Phi đã nói, chân của cậu ta có thể chữa khỏi, đây là con tự chọn, con đừng bị phồn hoa bây giờ làm mờ mắt, hãy tìm người thực sự tốt với con" Liễu mẹ lấy thân phận người từng trải nói.
Liễu Y ho khan một tiếng, nghĩ đến điều này cũng quá xa đi "Thật không phải mà."
"Không nói thiệt hay giả, bây giờ hình con và cậu ta mẹ còn giữ đây, nhìn cậu ta đối với con cũng không tệ, hai người các con có tính tới chuyện tương lai chưa, bây giờ danh tiếng của con càng lúc càng lớn, nhưng cũng đừng bỏ qua người mình thích, mẹ cũng không phản đối con giữ bí mật, nhưng cũng đừng làm người ta lạnh tâm" Liễu mẹ hướng dẫn từng bước, tận tình khuyên bảo.
Liễu Y 囧, đây là nói mình sao.
"Tốt lắm, mẹ cũng không nhiều nói, nói nhiều con cũng chê mẹ phiền, chính con phải nắm cho chặc, nếu như không tệ, thì hãy quyết định luôn đi, yêu đương bí mật mãi cũng không tốt " Liễu mẹ vô cùng sáng suốt, không buông sự nghiệp cũng được, nhưng cũng phải có gia đình, bây giờ nữ minh tinh không muốn kết hôn, mình cũng không muốn Liễu Y cũng như vậy.
Liễu Y nhìn điện thoại đã cúp máy, thương tiếc một tiếng, nằm xuống bên cạnh, chuyện này nói cho cùng cũng tại Chu Phi miệng rộng, nghĩ đến cái gì, liếc nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, Liễu Y cũng không muốn đi nhà bên cạnh ăn cơm ké, chỉ sợ mình vừa thấy Tuần Tu, không tự chủ được mà giận chó đánh mèo.
Liễu Y lục lọi vào phòng bếp, chuẩn bị tự mình làm cơm tối, mới vừa cho gạo vào trong nồi, thì nghe đến tiếng chuông cửa.
Liễu Y không có quay đầu lại, phản xạ có điều kiện đảo qua, thở dài một tiếng, tự nhiên cúi đầu làm việc, mà thỉnh thoảng tiếng chuông vang lên bên tai, một lúc sau, Liễu Y để đồ trong tay xuống bàn, từ từ xoay người đi tới cửa, mở cửa.
Tuần Tu ngồi trên xe lăn, ngẩng đầu nhìn Liễu Y, ôn hòa cười một tiếng, "Anh còn nghĩ là em chưa về, ăn cơm."
Liễu Y vừa nghe, ánh mắt tránh ra tầm mắt Tuần Tu, thấp giọng nói, "Hôm nay tôi không qua đâu, muộn rồi."
Tuần Tu nhìn cửa sắp đóng lại, vội vàng lấy tay chống lên, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm gò má Liễu Y, giọng nói có chút ủy khuất, "Hôm nay chỉ có một mình anh, anh vẫn chờ em đến bây giờ."
Liễu Y cúi đầu nhìn, thấy sắc mặt Tuần Tu tái nhợt, quần áo mỏng manh, suy nghĩ một chút, liền xoay người lại cầm chìa khóa lên, trực tiếp đẩy xe lăn, tiện tay đóng cửa lại, "Sao anh mặc ít vậy lại ra ngoài, Hải Phong đâu."
Khóe miệng Tuần Tu cong lên, "Không sao, cửa gần như vậy, anh cũng chỉ ra ngoài một lát, Hải Phong có chuyện về biệt thự, đầu bếp về sớm, anh không đợi được em, tới đây nhìn một chút, cho là em còn chưa về chứ."
"Sau này anh đừng chờ tôi, trong khoảng thời gian này tôi rất bận," Liễu Y thấp giọng nói, mặc dù thói quen đến nhà bên cạnh ăn cơm, nhưng quá quen cũng không tốt, nếu không, Tuần Tu chờ lâu, nếu như mình không về, không chừng người này còn chờ tiếp.
"Anh quen cùng ăn cơm với em rồi, không thấy em, cũng không yên lòng, nếu không sau này em về muộn, thì gọi điện thoại cho anh " Tuần Tu nhân cơ hội nói.
Liễu Y cũng không nghĩ muốn, gật đầu, "Được, lần sau tôi sẽ nhớ ."
Hai người mở cửa vào phòng bên trong, không khí ấm áp đập vào mặt, Liễu Y mắt liếc thức ăn trên bàn đã lạnh, lắc đầu, buông tay cầm xe lăn ra, an trí Tuần tu trên ghế ở bàn ăn "Tôi hâm lại trước, lạnh rồi."
Ánh mắt Tuần Tu hàm chứa vui vẻ, gật đầu, "Tốt."
Chờ lúc Liễu Y bưng thức ăn đã hôm nói từ phòng bếp ra, Tuần Tu ngồi ở trên ghế, nhìn tờ báo trong tay, Liễu Y bố trí đồ ăn tốt, ngồi xuống mắt liếc, "Ăn cơm đi, đợi lâu như vậy, cũng đói bụng."
Tuần Tu thả tờ báo trong tay xuống, nhận chén cơm Liễu Y đưa tới, ôn hòa cười một tiếng, "Nếu như không phải là em, anh phải ăn cơm lạnh rồi."
Liễu Y hừ một tiếng, "Thân thể anh anh phải chú ý, thân thể anh vốn sợ lạnh, sau này đừng nữa chờ tôi nữa."
"Anh không quen ăn cơm một mình, như bây giờ rất tốt " Ánh mắt Tuần Tu lóe lóe, gương mặt tuấn tú khẽ cười.
Liễu Y thở dài, vừa định cúi đầu ăn cơm, ánh mắt bị một tựa đề tờ báo bên cạnh hấp dẫn, đưa tay cầm, cũng không để ý tới thức ăn đã đưa tới miệng, tỉ mỉ lật xem.
Mặc dù Liễu Y thích cuộc sống yên ổn, nhưng không tiền sao có thể yên ổn được, cho nên đối với an bài công việc của Tiền Văn Phương cũng không tiếp nhận, đau cũng vui vẻ, không phải là quay ngoại cảnh quảng cáo, chính là tham gia hoạt động, thỉnh thoảng còn chụp hình cho trang bìa tạp chí, cho nên nhìn về ống kính càng ngày càng hơn tự nhiên.
Liễu Y chưa từng nghỉ có ngày mình sẽ trở thành minh tinh, đi tới chỗ nào, cũng bị người khác nhận ra, mà trừ những thứ này, còn nhận được mấy kịch bản, cũng không phải là Liễu Y không biết diễn, chính là có ba kịch bản, cho nên sau khi Liễu Y và Tiền Văn Phương thương lượng, cảm thấy chuyên tâm với nhân vật điện ảnh của Hàn Thần sắp bấm máy, từ chối những kịch bản khác.
Coi dù như thế, Liễu Y cũng rất bện, lịch trình trong một ngày rất dày, lần này công ty trực tiếp cho Liễu Y một chiếc xe và tài xế riêng, căn bản không thương lượng với Liễu Y, làm cho Tiền Văn Phương rất vui mừng, cảm giác Liễu Y rốt cục cũng ra mặt, mà sau khi Liễu Y thấy không có cơ hội chuyển thành tiền, cũng chỉ có thể tiếp nhận an bài của công ty.
Nhìn càng ngày càng nhiều tiền trong tài khoản, tâm tình Liễu Y rất hưng phấn, mặc dù có lúc ngủ không đủ giấc, nhưng cũng đáng giá, chỉ có một chút, đối với việc mỗi lần ra cửa phải mang mũ và đeo mắt kính để cho Liễu Y có chút khó có thể tiếp nhận, bất quá suy nghĩ một chút, chỉ cần kiếm đủ tiền dưỡng lão cho nửa đời sau, Liễu Y cũng bình thường trở lại.
Thời tiết càng ngày càng lạnh , Liễu Y quay xong một quảng cáo, vội vã về nhà, sau lần này, có thể nghỉ ngơi một thời gian, bất quá vừa tới nhà, cả người lại bắt đầu căng thẳng.
Liễu Y thay đồ xong, ngồi phịch trên ghế sa lon, lười biếng dựa người về sau, đang cầm ly trà, ánh mắt nhìn chằm chằm điện thoại di động vang lên trước mặt, tên Liễu mẹ rõ ràng ở trước mắt.
Từ lần trước xem mắt xong, Liễu Y nói rõ tình huống với Liễu mẹ, qua mấy ngày, Liễu mẹ nói toàn bộ những hiểu biết của mình cho Liễu Y, nói không ngại tình yêu bí mật của Liễu Y, bày tỏ hiểu hiện huống hiện tại của Liễu Y, bất quá vẫn oán giận Liễu Y gạt mình, lúc đầu Liễu Y còn không hiểu chuyện gì, bất quá nghe được Liễu mẹ nói thẳng là Chu Phi nói hết rồi, mới biết tiền nhân hậu quả.
Liễu Y vừa thề với trời là mình không có nói, vừa hết sức giải thích, nhưng Liễu mẹ vẫn khăng khăng một mực cho là Liễu Y không muốn công khai, đối mặt với tình huống này, Liễu Y hận không trực tiếp tìm tới băm Chu Phi thành bánh thịt.
Rồi sau đó phát hiện lời đồn Liễu Y và Tuần Tu, Liễu mẹ vẻ mặt quả thế, đối với việc Liễu Y kiên quyết phủ nhận, chẳng qua là nói xa nói gần ý nói không can thiệp tới lựa chọn của Liễu Y, coi như không thể đi lại, chỉ cần Liễu Y thích, Liễu mẹ cũng có thể tiếp nhận.
Mỗi lần Liễu Y phủ nhận, chỉ làm cho Liễu mẹ càng thêm xác nhận nổi khổ tâm không muốn công khai của Liễu Y, ngược lại bắt đầu an ủi Liễu Y, làm cho Liễu Y càng muốn tìm Tuần Tu và Chu Phi đánh một trận.
Cho nên hiện tại Liễu Y vừa thấy điện thoại của Liễu mẹ, buồn bực vô cùng, một lúc sau, đưa tay nhận nghe.
"Tiểu Y, " Liễu mẹ tâm tình tốt nói.
Hiện tại mỗi ngày có thể ở trong ti vi thấy con của mình, vui mừng vì sự nghiệp Liễu Y thành công , hơn nữa một năm qua, Liễu mẹ biết con gái mình và mình càng ngày càng gần gũi, đó là đều mà trước kia Liễu mẹ không dám nghĩ tới, trừ việc không muốn trở lại, nhưng Liễu mẹ cũng biết chuyện này ép không được, dù sao Liễu Y luôn có vướng mắc với việc mình gả vào nhà họ Chu, bây giờ có thể thỉnh thoảng nói chuyện qua điện thoại, Liễu mẹ cũng rất hài lòng.
Liễu Y dựa người về sau, ánh mắt cũng nhu hòa hơn, mặc dù trong lòng còn không công nhận Liễu mẹ là mẹ ruột, nhưng trong một năm này, Liễu Y có thể cảm giác được sự quan tâm của một người mẹ với con gái của mình, mặc dù mình không phải là nguyên thân, nhưng cũng nguyện ý thay nguyên thân làm việc mà con gái cần làm, đây cũng chính là nguyên nhân mà Liễu Y đồng ý đi xem mắt.
"Mẹ, " Liễu Y bật thốt lên không trờ ngại, thời gian một năm cũng đã thành thói quen, mặc dù chưa từng thấy qua Liễu mẹ, nhưng rốt cuộc là thói quen thành tự nhiên, biết có người nhớ thương, trong lòng có chút ít cảm động.
"Con đứa nhỏ này, mẹ không gọi điện thoại cho con, con cũng không nhớ mà gọi cho mẹ, mẹ biết con bận rộn, bất quá cũng phải chú ý sức khỏe " Liễu me từ ái nói.
"Dạ, con sẽ chú ý , mẹ cũng vậy, " Giọng nói Liễu Y nhẹ nhàng, có chút ấm áp.
"Đúng rồi, lần trước con gửi tiền cho mẹ, sao lại nhiều vậy " Lòng Liễu mẹ có nghi ngờ, hiện tại Liễu Y cũng có chút danh tiếng, nhưng cũng không thể có nhiều tiền như vậy, đây chính là hơn 150 vạn.
Liễu Y vừa nghe, nhớ tới lúc trước nhờ Tiền Văn Phương bán nhà ở khu Văn Hưng, tiền bán được cộng với tiền lúc trước còn trong tài khoản chuyển hết cho Liễu mẹ, cảm thán trong lòng một tiếng, "Mẹ, hiện tại con có tiền, sau này mỗi tháng mẹ cũng đừng cho con tiền, con còn đủ dùng , số tiền này, là con đề dành nhiều năm, để ở chỗ mẹ con yên tâm hơn, sau này nếu như con muốn dùng, hỏi mẹ là được."
Liễu Y tránh nặng tìm nhẹ, không có nhắc tới những chuyện khác, có một số việc nói quá rõ ràng cũng không tiện.
Liễu mẹ vừa nghe, mặc dù không biết rốt cuộc Liễu Y có bao nhiêu tiền, nhưng bây giờ có thể nghĩ đến mình, có chút vui mừng, đáp ứng, "Được, trước hết mẹ giúp con bảo quản, lúc con cần dùng tiền thì đến lấy."
"Dạ, số tiền này, mẹ muốn dùng cũng được " Liễu Y gật đầu nói.
"Biết, là con hiếu kính mẹ, mẹ biết, đúng rồi, con và người kia sao rồi, cậu ta không có cha mẹ, nếu như quyết định lui tới, nói trước cho mẹ nói một tiếng, biết không, " Liễu mẹ tinh thần tỉnh táo.
Liễu Y im lặng liếc mắt, "Mẹ, không có chuyện này, mẹ đừng nghe Chu Phi nói linh tinh, con thật không có bạn trai."
"Tiểu Y, mẹ nói cho con biết, đừng bởi vì hiện tại con có chút danh tiếng, là muốn đá người ta, có ít thứ là mây bay, thực tế mới tốt, chỉ cần cậu ta đối với con tốt là được, mặc dù lúc đầu mẹ cũng không thích lắm, bất quá Chu Phi đã nói, chân của cậu ta có thể chữa khỏi, đây là con tự chọn, con đừng bị phồn hoa bây giờ làm mờ mắt, hãy tìm người thực sự tốt với con" Liễu mẹ lấy thân phận người từng trải nói.
Liễu Y ho khan một tiếng, nghĩ đến điều này cũng quá xa đi "Thật không phải mà."
"Không nói thiệt hay giả, bây giờ hình con và cậu ta mẹ còn giữ đây, nhìn cậu ta đối với con cũng không tệ, hai người các con có tính tới chuyện tương lai chưa, bây giờ danh tiếng của con càng lúc càng lớn, nhưng cũng đừng bỏ qua người mình thích, mẹ cũng không phản đối con giữ bí mật, nhưng cũng đừng làm người ta lạnh tâm" Liễu mẹ hướng dẫn từng bước, tận tình khuyên bảo.
Liễu Y 囧, đây là nói mình sao.
"Tốt lắm, mẹ cũng không nhiều nói, nói nhiều con cũng chê mẹ phiền, chính con phải nắm cho chặc, nếu như không tệ, thì hãy quyết định luôn đi, yêu đương bí mật mãi cũng không tốt " Liễu mẹ vô cùng sáng suốt, không buông sự nghiệp cũng được, nhưng cũng phải có gia đình, bây giờ nữ minh tinh không muốn kết hôn, mình cũng không muốn Liễu Y cũng như vậy.
Liễu Y nhìn điện thoại đã cúp máy, thương tiếc một tiếng, nằm xuống bên cạnh, chuyện này nói cho cùng cũng tại Chu Phi miệng rộng, nghĩ đến cái gì, liếc nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, Liễu Y cũng không muốn đi nhà bên cạnh ăn cơm ké, chỉ sợ mình vừa thấy Tuần Tu, không tự chủ được mà giận chó đánh mèo.
Liễu Y lục lọi vào phòng bếp, chuẩn bị tự mình làm cơm tối, mới vừa cho gạo vào trong nồi, thì nghe đến tiếng chuông cửa.
Liễu Y không có quay đầu lại, phản xạ có điều kiện đảo qua, thở dài một tiếng, tự nhiên cúi đầu làm việc, mà thỉnh thoảng tiếng chuông vang lên bên tai, một lúc sau, Liễu Y để đồ trong tay xuống bàn, từ từ xoay người đi tới cửa, mở cửa.
Tuần Tu ngồi trên xe lăn, ngẩng đầu nhìn Liễu Y, ôn hòa cười một tiếng, "Anh còn nghĩ là em chưa về, ăn cơm."
Liễu Y vừa nghe, ánh mắt tránh ra tầm mắt Tuần Tu, thấp giọng nói, "Hôm nay tôi không qua đâu, muộn rồi."
Tuần Tu nhìn cửa sắp đóng lại, vội vàng lấy tay chống lên, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm gò má Liễu Y, giọng nói có chút ủy khuất, "Hôm nay chỉ có một mình anh, anh vẫn chờ em đến bây giờ."
Liễu Y cúi đầu nhìn, thấy sắc mặt Tuần Tu tái nhợt, quần áo mỏng manh, suy nghĩ một chút, liền xoay người lại cầm chìa khóa lên, trực tiếp đẩy xe lăn, tiện tay đóng cửa lại, "Sao anh mặc ít vậy lại ra ngoài, Hải Phong đâu."
Khóe miệng Tuần Tu cong lên, "Không sao, cửa gần như vậy, anh cũng chỉ ra ngoài một lát, Hải Phong có chuyện về biệt thự, đầu bếp về sớm, anh không đợi được em, tới đây nhìn một chút, cho là em còn chưa về chứ."
"Sau này anh đừng chờ tôi, trong khoảng thời gian này tôi rất bận," Liễu Y thấp giọng nói, mặc dù thói quen đến nhà bên cạnh ăn cơm, nhưng quá quen cũng không tốt, nếu không, Tuần Tu chờ lâu, nếu như mình không về, không chừng người này còn chờ tiếp.
"Anh quen cùng ăn cơm với em rồi, không thấy em, cũng không yên lòng, nếu không sau này em về muộn, thì gọi điện thoại cho anh " Tuần Tu nhân cơ hội nói.
Liễu Y cũng không nghĩ muốn, gật đầu, "Được, lần sau tôi sẽ nhớ ."
Hai người mở cửa vào phòng bên trong, không khí ấm áp đập vào mặt, Liễu Y mắt liếc thức ăn trên bàn đã lạnh, lắc đầu, buông tay cầm xe lăn ra, an trí Tuần tu trên ghế ở bàn ăn "Tôi hâm lại trước, lạnh rồi."
Ánh mắt Tuần Tu hàm chứa vui vẻ, gật đầu, "Tốt."
Chờ lúc Liễu Y bưng thức ăn đã hôm nói từ phòng bếp ra, Tuần Tu ngồi ở trên ghế, nhìn tờ báo trong tay, Liễu Y bố trí đồ ăn tốt, ngồi xuống mắt liếc, "Ăn cơm đi, đợi lâu như vậy, cũng đói bụng."
Tuần Tu thả tờ báo trong tay xuống, nhận chén cơm Liễu Y đưa tới, ôn hòa cười một tiếng, "Nếu như không phải là em, anh phải ăn cơm lạnh rồi."
Liễu Y hừ một tiếng, "Thân thể anh anh phải chú ý, thân thể anh vốn sợ lạnh, sau này đừng nữa chờ tôi nữa."
"Anh không quen ăn cơm một mình, như bây giờ rất tốt " Ánh mắt Tuần Tu lóe lóe, gương mặt tuấn tú khẽ cười.
Liễu Y thở dài, vừa định cúi đầu ăn cơm, ánh mắt bị một tựa đề tờ báo bên cạnh hấp dẫn, đưa tay cầm, cũng không để ý tới thức ăn đã đưa tới miệng, tỉ mỉ lật xem.
/100
|