……. Trung bước vào phòng làm việc của mình
- Anh , đã xảy ra chuyện gì vậy ?- Trung vội vàng hỏi.Vừa bước vào phòng làm việc, Trung đã thấy một đống người đang dọn dẹp và sửa chữa căn phòng. Người thì trát vữa vào những lỗ thủng trên tường, người thì sơn lại tường. Có người đang thay kính ở khung cửa sổ, có người đang lúi húi thu dọn đống giấy tờ lộn xôn dưới nền và trên bàn làm việc… Tất cả mọi người đều bận rộn chỉ riêng bác sĩ Minh là vẫn ngồi điềm nhiên uống trà và đọc báo
- Có chút chuyện đã xảy ra- Bác sĩ Minh bỏ tờ báo xuống và mỉm cười
- Hắn đã hành động…….?- Trung lạnh lùng nói
- Hắn chưa ra tay. Chỉ là cử đàn em đến chào hỏi chúng ta thôi- Bác sĩ Minh vẫn thản nhiên đáp
- Người của ta có thiệt hại gì không ?- Trung tiếp tục hỏi
- Không. Còn bây giờ chúng ta đang tiếp đãi họ ở một nơi khác- Bác sĩ Minh cười nhẹ
- Cảm ơn anh- Trung nói rồi quay người định đi ra cửa
- Em không cần đến đó ngay bây giờ. Ở đó đã có Yến, cô ấy có thể lo được- Bác sĩ Minh vừa nói vừa đứng dậy
- Chị Yến ?- Trung quay người lại
- Cô ấy đã về. Sáng nay. Còn bây giờ, anh có chuyện cần nói với em- Bác sĩ Minh nói và đưa cho Trung cái laptop…
chap 41 (tiêp)
…….. Nơi bắt đầu của gió
Ở một ngọn đồi ven ngoại ô thành phố, nơi mọi người thường nhắc đến với sự ngưỡng mộ, niềm kính trọng và cả sự sợ hãi. Nơi đây gió không bao giờ ngừng thổi, gió đến và đi đều lạnh lẽo dù ngày hay đêm dù đông hay hè. Ban ngày, gió trêu đùa những tia nắng tinh nghịch. Khi đêm xuống gió ngân nga một giai điệu mượt mà, lạnh lẽo và cô đơn. Người ta đồn nhau đó là giai điệu của thần gió, con trai của mọt vị thần trên tiên giới đem lòng yêu một cô gái người phàm xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng người con gái ấy một mực khước từ chàng. Vì thế đêm đêm chàng trai ấy ngân nga một điệu nhạc buồn nơi ngọn đồi này, nơi mà chàng đã gặp cô gái ấy. nên ngọn đồi được biết đến là đồi sầu hay nơi bắt đầu của gió.
Gió vẫn thổi, vẫn ngân vang giai điệu của mình trong đêm nay, một đêm trăng sáng và tuyệt đẹp.
Một cô gái lướt nhanh trên con đường lên đồi. Mái tóc xõa ngang vai của cô đang bị gió trêu đùa. Cô không để tâm, tiếp tục lướt nhanh trên mặt đất. Đôi mắt cô buồn, lạnh lẽo, cô độc như chính gió nơi đây, như chính giai điệu mà hàng đêm gió vẫn hát. Nhưng người con gái ấy đẹp, một vẻ đẹp lạnh lùng, cô độc, một vẻ đẹp mê hồn khiến bất cứ ánh mắt nào cũng không thể dời đi khỏi gương mặt ấy.
…. Dưới chân đồi.
Yến, Mai và Trung Nam vừa dừng xe. Không ngờ, Phong lại chọn nơi đây để bắt đầu cuộc chiến
- Nơi bắt đầu của gió ?- Yến nói và nở một nụ cười nửa miệng- Cũng thú vị đấy
- Một chọi ba ư ? Chán thế- Mai nói rồi cau mày. Trung Nam nhìn Mai bật cười
- Em nghĩ đơn giản quá đấy- Trung Nam nói xong dựa lưng vào một gốc cây gần đó- Tôi nói đúng chứ Phong, ở đây còn những người khác ?
- Quả thật, đúng là tử thần- Phong cũng cười. Sau nụ cười ấy, ba bóng đen xuất hiện phía sau Phong ( Hoa đã được đưa về trụ sở từ trước)
- H.K.L không ngờ nghe danh các vị đã lâu mà nay mới được gặp mặt – Yến nói rồi nở một nụ cười
- Hội con lợn ?- Mai thêm vào
- Cô dám gọi chúng tôi là hội con lợn ư ? Bộ cô không biết chúng tôi là H.K.L nổi tiếng ư?- Một bóng đen nói. Mai không hiểu gì quay sang Yến
- Chị Yến thế có nghĩa là gì ?- Mai ngây thơ
- Em gái, bộ em không biết thật à ?- Yên ngờ vực hỏi lại. Mai lắc đầu. Cùng lúc đó, Trung Nam lên tiếng
- H.K.L là một nhóm gồm 3 sát thủ địa ngục và tử thần rất giỏi. Họ rất nổi tiếng trong thế giới của chúng ta bởi sự tàn ác, nhẫn tâm và lạnh lùng. Người đứng ngoài là H, còn gọi là Hùng. Người đứng giữa là K : Ken. Người còn lại là L, Long- Trung Nam nhanh chóng giải thích cho Mai hiểu
- Không ngờ, Trung Nam cánh tay phải của con trai diêm vương lại biết đến chúng ta- Ken lên tiếng
- Các người quá khen rồi- Trung Nam cười nhẹ
- Chúng ta bắt đầu trò chơi thôi chứ- Yến đề nghị
- Cũng được thôi – Long lên tiếng
- Vậy thế này đi, chị Yến đấu với anh Long, Nam đấu với Ken, còn cô gái kia đấu với Hùng, ok ?- Phong chỉ định các cặp đấu với nhau
- Cũng được- Cả 6 người lên tiếng.
- Anh , đã xảy ra chuyện gì vậy ?- Trung vội vàng hỏi.Vừa bước vào phòng làm việc, Trung đã thấy một đống người đang dọn dẹp và sửa chữa căn phòng. Người thì trát vữa vào những lỗ thủng trên tường, người thì sơn lại tường. Có người đang thay kính ở khung cửa sổ, có người đang lúi húi thu dọn đống giấy tờ lộn xôn dưới nền và trên bàn làm việc… Tất cả mọi người đều bận rộn chỉ riêng bác sĩ Minh là vẫn ngồi điềm nhiên uống trà và đọc báo
- Có chút chuyện đã xảy ra- Bác sĩ Minh bỏ tờ báo xuống và mỉm cười
- Hắn đã hành động…….?- Trung lạnh lùng nói
- Hắn chưa ra tay. Chỉ là cử đàn em đến chào hỏi chúng ta thôi- Bác sĩ Minh vẫn thản nhiên đáp
- Người của ta có thiệt hại gì không ?- Trung tiếp tục hỏi
- Không. Còn bây giờ chúng ta đang tiếp đãi họ ở một nơi khác- Bác sĩ Minh cười nhẹ
- Cảm ơn anh- Trung nói rồi quay người định đi ra cửa
- Em không cần đến đó ngay bây giờ. Ở đó đã có Yến, cô ấy có thể lo được- Bác sĩ Minh vừa nói vừa đứng dậy
- Chị Yến ?- Trung quay người lại
- Cô ấy đã về. Sáng nay. Còn bây giờ, anh có chuyện cần nói với em- Bác sĩ Minh nói và đưa cho Trung cái laptop…
chap 41 (tiêp)
…….. Nơi bắt đầu của gió
Ở một ngọn đồi ven ngoại ô thành phố, nơi mọi người thường nhắc đến với sự ngưỡng mộ, niềm kính trọng và cả sự sợ hãi. Nơi đây gió không bao giờ ngừng thổi, gió đến và đi đều lạnh lẽo dù ngày hay đêm dù đông hay hè. Ban ngày, gió trêu đùa những tia nắng tinh nghịch. Khi đêm xuống gió ngân nga một giai điệu mượt mà, lạnh lẽo và cô đơn. Người ta đồn nhau đó là giai điệu của thần gió, con trai của mọt vị thần trên tiên giới đem lòng yêu một cô gái người phàm xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng người con gái ấy một mực khước từ chàng. Vì thế đêm đêm chàng trai ấy ngân nga một điệu nhạc buồn nơi ngọn đồi này, nơi mà chàng đã gặp cô gái ấy. nên ngọn đồi được biết đến là đồi sầu hay nơi bắt đầu của gió.
Gió vẫn thổi, vẫn ngân vang giai điệu của mình trong đêm nay, một đêm trăng sáng và tuyệt đẹp.
Một cô gái lướt nhanh trên con đường lên đồi. Mái tóc xõa ngang vai của cô đang bị gió trêu đùa. Cô không để tâm, tiếp tục lướt nhanh trên mặt đất. Đôi mắt cô buồn, lạnh lẽo, cô độc như chính gió nơi đây, như chính giai điệu mà hàng đêm gió vẫn hát. Nhưng người con gái ấy đẹp, một vẻ đẹp lạnh lùng, cô độc, một vẻ đẹp mê hồn khiến bất cứ ánh mắt nào cũng không thể dời đi khỏi gương mặt ấy.
…. Dưới chân đồi.
Yến, Mai và Trung Nam vừa dừng xe. Không ngờ, Phong lại chọn nơi đây để bắt đầu cuộc chiến
- Nơi bắt đầu của gió ?- Yến nói và nở một nụ cười nửa miệng- Cũng thú vị đấy
- Một chọi ba ư ? Chán thế- Mai nói rồi cau mày. Trung Nam nhìn Mai bật cười
- Em nghĩ đơn giản quá đấy- Trung Nam nói xong dựa lưng vào một gốc cây gần đó- Tôi nói đúng chứ Phong, ở đây còn những người khác ?
- Quả thật, đúng là tử thần- Phong cũng cười. Sau nụ cười ấy, ba bóng đen xuất hiện phía sau Phong ( Hoa đã được đưa về trụ sở từ trước)
- H.K.L không ngờ nghe danh các vị đã lâu mà nay mới được gặp mặt – Yến nói rồi nở một nụ cười
- Hội con lợn ?- Mai thêm vào
- Cô dám gọi chúng tôi là hội con lợn ư ? Bộ cô không biết chúng tôi là H.K.L nổi tiếng ư?- Một bóng đen nói. Mai không hiểu gì quay sang Yến
- Chị Yến thế có nghĩa là gì ?- Mai ngây thơ
- Em gái, bộ em không biết thật à ?- Yên ngờ vực hỏi lại. Mai lắc đầu. Cùng lúc đó, Trung Nam lên tiếng
- H.K.L là một nhóm gồm 3 sát thủ địa ngục và tử thần rất giỏi. Họ rất nổi tiếng trong thế giới của chúng ta bởi sự tàn ác, nhẫn tâm và lạnh lùng. Người đứng ngoài là H, còn gọi là Hùng. Người đứng giữa là K : Ken. Người còn lại là L, Long- Trung Nam nhanh chóng giải thích cho Mai hiểu
- Không ngờ, Trung Nam cánh tay phải của con trai diêm vương lại biết đến chúng ta- Ken lên tiếng
- Các người quá khen rồi- Trung Nam cười nhẹ
- Chúng ta bắt đầu trò chơi thôi chứ- Yến đề nghị
- Cũng được thôi – Long lên tiếng
- Vậy thế này đi, chị Yến đấu với anh Long, Nam đấu với Ken, còn cô gái kia đấu với Hùng, ok ?- Phong chỉ định các cặp đấu với nhau
- Cũng được- Cả 6 người lên tiếng.
/109
|