Trong văn phòng của Long
- Nể tình, em là em gái của anh Khoa nên mới có ưu đãi đặc biệt này- Long cười
- Ưu đãi cái đầu anh ý- Tường Vi bực tức- Có mỗi cái áo mà cứ làm như báu vật
- Em có thôi lải nhải đi không hả ?- Long nhắc nhở- cái áo đó không phải có ý nghĩa về vật chất mà là về tinh thần. Em hiểu không ?- Long nói
- Bầy đặt- Tường Vi bực tức đặt mạnh chồng hồ sơ xuống bàn- Quá 1 tiết rồi, em đi đây- Nói rồi, Tường Vi nhanh chóng ra khỏi phòng
- Em nhớ đó, hết giờ học em phải làm osin cho tôi đó- Long nói với theo
- Biết rồi, khổ lắm nói mãi- Tường Vi nói rồi đóng sập cái cửa lại. Long ở trong phòng mỉm cười hạnh phúc.
Số là, hôm nay khi vừa từ phòng hiệu trưởng bước ra định về luôn lớp nhưng không may Tường Vi lại đụng phải Long. Và xúi quẩy cho cô, anh đang cầm cốc cà phê thế là cà phê đổ hết vào chiếc áo sơ mi trắng của anh. Tường Vi đã xin lỗi, đã hứa sẽ giặt sạch áo. Nhưng cái tên đáng ghét đó không đồng ý và bắt cô phải làm osin cho hắn từ giờ đến hết tuần. Cái gì mà cái áo đó không phải có ý nghĩa về vật chất mà là về tinh thần. Đúng là bịp trẻ con. Có trời mới tin lời hắn nói là sự thật.
Chẳng qua, hắn là người của công ti đang có dự định đầu tư vào trường. Hắn dọa nếu không làm theo lời hắn sẽ méc hiệu trưởng và thế là việc Tường Vi bị đuổi học chỉ còn là thời gian. Vì thế, cô miễn cưỡng phải chấp nhận điều kiện này. Đúng là xui hết chỗ nói, mới đầu tuần mà lại thế này…
chap 63 (tiếp)
…. Sau tiết hai, Hạ cũng lên lớp.
- Xin giới thiệu với các em hôm nay chúng ta có học sinh mới. Các em cho một tràng vỗ tay nào- Cả lớp vỗ tay nhưng không mấy hứng thú với việc này. Xưa nay, vào lớp D chỉ có toàn con gái thui. Con trai phải gọi là cực hiếm đặc biệt là lớp học thiên về môn văn hơn. Tường Vi bước vào nhí nhảnh
- Xin chào tất cả các bạn mình là Nguyễn Tường Vi- Tường Vi cười rạng rỡ. Hạ không chú ý mấy. Cô vẫn đang cắm cúi với quyển truyện của mình- Em có thể ngồi ở đâu ạ ?- Tường Vi hỏi
- Hay em ngồi cạnh Lam Hạ đi ?- Cô giáo mỉm cười và chỉ tay về phái bàn thứ tư cạnh cửa sổ
- Vâng ạ- Tường Vi lễ phép
- Các em giờ này ôn tập chuẩn bị kiểm tra học kì- Cô giáo nói. Tường Vi nhanh chóng đi về chỗ. Hạ vẫn chăm chú đọc truyện
- Chị- Tường Vi lay vai Hạ. Hạ thấy lạ, quay ra. Hạ hơi bất ngờ
- Em làm gì ở đây ?- Hạ hỏi
- Thì đi học- Tường Vi nhe nhởn
- Em mới khỏi mà- Hạ lo lắng
- Có tí thế đáng gì hả chị ?- Tường Vi cười. Lúc dó, Mai ở bàn trên quay xuống
- Tui là Mai rất vui được làm quen – Mai cười- Mà 2 người quen nhau hả ?
- Em gái song sinh của tui- Hạ nói
- Song sinh ? Sao chẳng bao giờ bà nói tới ?- Mai hỏi- Mà 2 người có giống nhau đâu
- Khác trứng- Hạ thản nhiên đáp- Mà song sinh đâu nhất thiết phải giống nhau
- Ừm, ha- Mai gật đầu- Tường Vi, bà làm gì mà giờ này mới vào lớp ?
- Tui gặp phải một thằng cha dở hơi- Tường Vi giận dữ
- Mấy em kia trật tự đi – Cô giáo nhắc
- Nói tiếp đi- Mai đề nghị- Không sợ đâu, cô ý hiền mà
- Tui và phải thằng cha đó.....- Tường Vi kể
- Quả này chị cá hắn đã thích em- Hạ chợt lên tiếng
- Chuẩn luôn- Mai đồng tình
- Thích cái đầu chị ý – Tường Vi giận dữ
- Em kia đứng lên trả lời câu hỏi cho tôi- Giáo viên chỉ Tường Vi. Tường Vi bực dọc đứng lên- Trong giờ mà còn nói chuyện. Bây giờ tôi hỏi em tại sao trong không khí có ni tơ mà cây không hấp thụ được ? – Cô giáo dứt câu hỏi thì cả lớp nhao nhao lên
- Sao cô lại hỏi câu này nhỉ ?
- Khó quá đi. Quả này nhỏ kia chết rồi- Tường Vi im lặng. Hạ vẫn ngồi dán mắt vào quyển truyện mồm lẩm bẩm đủ to để Tường Vi có thể nghe được
- Do cây chỉ hấp thụ được ni tơ dưới dạng NH4 hoặc NH3, trong không khí ni tơ tồn tại dưới dạng phân tử N2 nên cây không hấp thụ được- Hạ dứt lời thì Tường Vi liền trả lời một mạch
- Em thưa cô cây không hấp thụ được trực tiếp ni tơ trong không khí là do – Tường Vi hắng giọng- Do cây chỉ hấp thụ được ni tơ dưới dạng NH4 hoặc NH3, trong không khí ni tơ tồn tại dưới dạng phân tử N2 nên cây không hấp thụ được- Tường Vi trả lời một mạch. Giáo viên bất ngờ
- Em trả lời đúng rồi. Ngồi xuống đi. Lần sau đừng có nói chuyện trong giờ của tôi đấy- Giáo viên nhắc nhở
- Cảm ơn chị- Tường Vi nói .
- Không có gì- Hạ nhún vai. Và tiết học trôi qua nhanh chóng.
- Nể tình, em là em gái của anh Khoa nên mới có ưu đãi đặc biệt này- Long cười
- Ưu đãi cái đầu anh ý- Tường Vi bực tức- Có mỗi cái áo mà cứ làm như báu vật
- Em có thôi lải nhải đi không hả ?- Long nhắc nhở- cái áo đó không phải có ý nghĩa về vật chất mà là về tinh thần. Em hiểu không ?- Long nói
- Bầy đặt- Tường Vi bực tức đặt mạnh chồng hồ sơ xuống bàn- Quá 1 tiết rồi, em đi đây- Nói rồi, Tường Vi nhanh chóng ra khỏi phòng
- Em nhớ đó, hết giờ học em phải làm osin cho tôi đó- Long nói với theo
- Biết rồi, khổ lắm nói mãi- Tường Vi nói rồi đóng sập cái cửa lại. Long ở trong phòng mỉm cười hạnh phúc.
Số là, hôm nay khi vừa từ phòng hiệu trưởng bước ra định về luôn lớp nhưng không may Tường Vi lại đụng phải Long. Và xúi quẩy cho cô, anh đang cầm cốc cà phê thế là cà phê đổ hết vào chiếc áo sơ mi trắng của anh. Tường Vi đã xin lỗi, đã hứa sẽ giặt sạch áo. Nhưng cái tên đáng ghét đó không đồng ý và bắt cô phải làm osin cho hắn từ giờ đến hết tuần. Cái gì mà cái áo đó không phải có ý nghĩa về vật chất mà là về tinh thần. Đúng là bịp trẻ con. Có trời mới tin lời hắn nói là sự thật.
Chẳng qua, hắn là người của công ti đang có dự định đầu tư vào trường. Hắn dọa nếu không làm theo lời hắn sẽ méc hiệu trưởng và thế là việc Tường Vi bị đuổi học chỉ còn là thời gian. Vì thế, cô miễn cưỡng phải chấp nhận điều kiện này. Đúng là xui hết chỗ nói, mới đầu tuần mà lại thế này…
chap 63 (tiếp)
…. Sau tiết hai, Hạ cũng lên lớp.
- Xin giới thiệu với các em hôm nay chúng ta có học sinh mới. Các em cho một tràng vỗ tay nào- Cả lớp vỗ tay nhưng không mấy hứng thú với việc này. Xưa nay, vào lớp D chỉ có toàn con gái thui. Con trai phải gọi là cực hiếm đặc biệt là lớp học thiên về môn văn hơn. Tường Vi bước vào nhí nhảnh
- Xin chào tất cả các bạn mình là Nguyễn Tường Vi- Tường Vi cười rạng rỡ. Hạ không chú ý mấy. Cô vẫn đang cắm cúi với quyển truyện của mình- Em có thể ngồi ở đâu ạ ?- Tường Vi hỏi
- Hay em ngồi cạnh Lam Hạ đi ?- Cô giáo mỉm cười và chỉ tay về phái bàn thứ tư cạnh cửa sổ
- Vâng ạ- Tường Vi lễ phép
- Các em giờ này ôn tập chuẩn bị kiểm tra học kì- Cô giáo nói. Tường Vi nhanh chóng đi về chỗ. Hạ vẫn chăm chú đọc truyện
- Chị- Tường Vi lay vai Hạ. Hạ thấy lạ, quay ra. Hạ hơi bất ngờ
- Em làm gì ở đây ?- Hạ hỏi
- Thì đi học- Tường Vi nhe nhởn
- Em mới khỏi mà- Hạ lo lắng
- Có tí thế đáng gì hả chị ?- Tường Vi cười. Lúc dó, Mai ở bàn trên quay xuống
- Tui là Mai rất vui được làm quen – Mai cười- Mà 2 người quen nhau hả ?
- Em gái song sinh của tui- Hạ nói
- Song sinh ? Sao chẳng bao giờ bà nói tới ?- Mai hỏi- Mà 2 người có giống nhau đâu
- Khác trứng- Hạ thản nhiên đáp- Mà song sinh đâu nhất thiết phải giống nhau
- Ừm, ha- Mai gật đầu- Tường Vi, bà làm gì mà giờ này mới vào lớp ?
- Tui gặp phải một thằng cha dở hơi- Tường Vi giận dữ
- Mấy em kia trật tự đi – Cô giáo nhắc
- Nói tiếp đi- Mai đề nghị- Không sợ đâu, cô ý hiền mà
- Tui và phải thằng cha đó.....- Tường Vi kể
- Quả này chị cá hắn đã thích em- Hạ chợt lên tiếng
- Chuẩn luôn- Mai đồng tình
- Thích cái đầu chị ý – Tường Vi giận dữ
- Em kia đứng lên trả lời câu hỏi cho tôi- Giáo viên chỉ Tường Vi. Tường Vi bực dọc đứng lên- Trong giờ mà còn nói chuyện. Bây giờ tôi hỏi em tại sao trong không khí có ni tơ mà cây không hấp thụ được ? – Cô giáo dứt câu hỏi thì cả lớp nhao nhao lên
- Sao cô lại hỏi câu này nhỉ ?
- Khó quá đi. Quả này nhỏ kia chết rồi- Tường Vi im lặng. Hạ vẫn ngồi dán mắt vào quyển truyện mồm lẩm bẩm đủ to để Tường Vi có thể nghe được
- Do cây chỉ hấp thụ được ni tơ dưới dạng NH4 hoặc NH3, trong không khí ni tơ tồn tại dưới dạng phân tử N2 nên cây không hấp thụ được- Hạ dứt lời thì Tường Vi liền trả lời một mạch
- Em thưa cô cây không hấp thụ được trực tiếp ni tơ trong không khí là do – Tường Vi hắng giọng- Do cây chỉ hấp thụ được ni tơ dưới dạng NH4 hoặc NH3, trong không khí ni tơ tồn tại dưới dạng phân tử N2 nên cây không hấp thụ được- Tường Vi trả lời một mạch. Giáo viên bất ngờ
- Em trả lời đúng rồi. Ngồi xuống đi. Lần sau đừng có nói chuyện trong giờ của tôi đấy- Giáo viên nhắc nhở
- Cảm ơn chị- Tường Vi nói .
- Không có gì- Hạ nhún vai. Và tiết học trôi qua nhanh chóng.
/109
|