[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Bản nhân đã chết, lệnh truy nã hủy bỏ!
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Thế nào, có gì muốn hỏi tôi, tôi cho bà thời gian 5 phút đồng hồ để phỏng vấn.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thần Nữ, xin để tôi được cúng bái em!
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Đúng vậy đúng vậy, sự tồn tại cấp thần của tôi là để cho người phàm như mấy người cúng bái mà.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nói!!!
Cuối cùng, Ôn Tiễu, thư kí Ngư và Chinh Chiến Công Tước rời khỏi YY bang xuống YY tư nhân của Trần Vũ. Theo ý của Trần Vũ thì không giao dịch mà lại xuất hiện ở YY của Quân Lâm liên minh quá thường xuyên rất dễ gây hiểu lầm. Loại chuyện cười trên sự đau khổ của người khác thế này tốt hơn hết nên kín đáo một chút, nếu không sau này muốn bẫy người ta tiếp cũng bẫy không được nữa.
“Cho bà thời gian 5 phút, nói rõ ràng mọi chuyện cho tôi. Nếu không, đại hình hầu hạ!” Ôn Tiễu vừa vào YY liền khẩn cấp hỏi Trần Vũ. Hai người các cô rất quen thuộc, nên có gì cũng đều nói thẳng.
“Ding” hai tiếng, Chinh Chiến Công Tước và thư kí Ngư cùng lúc tiến vào.
“Nghe rồi! Vừa rồi tôi mở acc Nhục Hoàn đi tìm Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, hắn bảo tôi chụp màn hình lại cho hắn xem, tôi liền nén lại thành một tập kèm luôn thời gian gởi qua YY cho hắn. Bà biết lúc hắn thấy cái đó, cả người liền cứng đờ! Bảy mươi lần a! Chia đều hai phút giết một lần!”
“Vậy hắn cũng tin nữa, có vẻ ngốc.” Ôn Tiễu cười nhạt.
“Hắn đương nhiên không tin a, nhưng lệnh truy nã trên [Truyền âm] là chính hắn phát, acc lại là acc bang chủ của bang trung lập. Hắn dám đổi ý, tôi lập tức bảo mấy đứa bạn trong bang cùng cho hắn vào sổ đen, xem sau này còn ai dám bán kim cho hắn nữa không. Dù sao chuyện này hắn chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng thôi. Trên người hắn lại không có nhiều kim như vậy, tôi dùng acc Nhục Hoàn giới thiệu hắn qua acc Thần Nữ mua kim, sau đó nhân cơ hội móc của hắn thêm một chút nữa, cuối cùng tổng cộng lấy được 1000 đồng cộng thêm 200 kim.”
“Thần Nữ, em mới thật là đại gia a! Chúng ta làm đồng bọn đi!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư cười nói.
“Tôi nghèo lắm, đại gia thật sự là Công Tước a!” Trần Vũ nói “Tiễu tỷ, 200 kim cho Nhục Hoàn coi như phí mượn acc, bằng không tôi kiếm được mớ này sợ là ổng không để yên đâu. 1000 đồng tôi một nửa. Cái Hộ Thủ của bà vừa vặn 500 không cần đưa tôi, còn thiếu tiền mua 3000 kim nữa thôi!”
“Đương nhiên.” Ôn Tiễu từ từ thở dài, “Chuyện này dạy cho chúng ta hai bài học!”
“Gì?”
“Một, đừng hứa những điều vô vị. Hai, nhất định phải có một đồng bọn làm thương nhân!”
“……”
“Thương nhân…” Chinh Chiến Công Tước đăm chiêu.
Ôn Tiễu lập tức tiếp câu “Thư kí Ngư, làm ơn nghiền ngẫm và phân tích thật kỹ nội tâm Boss nhà anh dùm.”
“Thương nhân à……” Khiêu Hải Tự Sát Ngư thanh thanh cổ họng “Công Tước cũng là thương nhân a.”
Trên thực tế, người có thể nhín ra thời gian chơi game, còn có cả một bộ trang bị cực phẩm, khả năng lớn nhất có thể gặp chính là người làm ăn. Đây là kinh nghiệm sâu sắc nhất mà Ôn Tiễu cảm nhận được sau khi đã chơi game online lâu như vậy.
Tọa kỵ của Chinh Chiến Công Tước cường hóa đến 10, mà ba người Ôn Tiễu thì cũng 7 đến 8. Ôn Tiễu và Trần Vũ đã sớm hạ quyết tâm làm người qua đường, trực tiếp chọn đi theo Khiêu Hải Tự Sát Ngư rồi liền tự đi làm chuyện của mình.
[Thế giới] Thần Nữ Dụ Hoặc: Mua Thiên Hương Chiến Giáp, Chiến Hoa, Yêu Đái Vạn Hoa +8. Ưu tiên thuộc tính Thể Tránh (Thể Lực + Né Tránh). Mua Bảo Thạch khí huyết, toàn công cực phẩm và Bảo Thạch công kích hệ Lôi tiên phẩm. Lừa đảo đi chỗ khác chơi!
“Tui cảm thấy Thần Nữ là thư kí của Củ Lạc.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư đột nhiên phát hiện đồng nghiệp, lại hận vì đã gặp nhau quá trễ, “Công Tước ông thấy sao?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
“Mời tôi làm thư kí là Tiễu tỷ phải trả lương a!” Trần Vũ trả lời, “Có điều Ngư anh có thể kiêm chức làm luôn thư kí cho Tiễu tỷ. Chỉ cần cam đoan mỗi khi nó gọi liền có mặt hú hai tiếng là được rồi.”
“Anh vẫn nên cổ vũ cho một mình Công Tước thôi thì hơn!”
Ba người tán gẫu đến ngất trời, ai cũng không để ý đến cu li cao cấp đang ở phía trước.
Chinh Chiến Công Tước bôn chạy phóng kỹ năng khắp phó bản, tiến hành một hồi vật lộn không hề chậm trễ với các thể loại quái lớn quái nhỏ khác nhau.
Chuyện đau khổ nhất trên đời này chính là rõ ràng trong đội có hai Vạn Hoa nhưng không một người nào chịu xuống tọa kỵ thêm một giọt máu cho bạn.
Chinh Chiến Công Tước ngồi xếp bằng dưới đất hồi máu.
“Sao máu lại hồi chậm như vậy?” Trần Vũ cuối cùng cũng không chịu nổi sự dày vò của nội tâm mà bước xuống thêm máu cho Công Tước, “Thế nào mà ngay cả thuốc hồi máu cũng không cắn?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tiết kiệm.
Trần Vũ nháy mắt bị đơ. Sự bất ngờ của cô không hề ít hơn Ôn Tiễu lúc trước khi thấy hắn nói hai chữ đó chút nào.
Bình thường thuốc hồi máu có thể mua trực tiếp ở chỗ NPC Dược sư, 5 bình 10 bạc. Tiền trong Tuyệt Thế Chi Đỉnh chia ra làm kim, bạc và đồng. 1 kim tương đương 100 bạc, tương đương 10000 đồng. Giá thị trường của Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp là 7 kim một cái, vì vậy có thể thấy được thuốc hồi máu bình thường chẳng khác gì cho không.
Tiết kiệm, hai chữ thật bình thường biết bao. Ngay cả thương nhân chuyên nghiệp như Trần Vũ cũng không nhẫn tâm.
Này nếu là người không biết Chinh Chiến Công Tước thì chắc đã nghĩ đó là một acc nghèo đến mức quần cũng không có mà mặc.
Nhìn một thân trang bị và bảo thạch hoa hoa lệ lệ đó xem, toàn bộ đều là Cao Phú Soái* a, vậy mà ngay cả tiền cắn thuốc hồi máu cũng phải tiết kiệm.
*R: Cao Phú Soái: đàn ông vừa cao vừa giàu vừa đẹp trai. Hay đi chung với Bạch Phú Mỹ: nữ vừa trắng vừa giàu vừa đẹp gái.
Trong đầu Trần Vũ không ngừng rít gào một câu: Anh đang giỡn mặt với tôi hả!!
Lúc này, sự chuyên nghiệp của thư kí Ngư được thể hiện một cách hoàn mỹ dị thường.
“Đừng ưu thương, thật ra rất đơn giản. Ổng không phải muốn tiết kiệm tiền, ổng là đang im lặng kháng nghị hành vi cưỡi ngựa xem hoa của hai người!”
“A? Vậy sao?” Trần Vũ nghi hoặc, “Công Tước, anh biết giá của thuốc hồi máu không?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không biết.
Chinh Chiến Công Tước nói chuyện trên YY toàn dựa vào hưng trí. Nói vậy tức là khi người khác nói chuyện, hắn chọn đánh chữ. Khi người khác đã chấp nhận rằng hắn sẽ không nói chuyện nữa, hắn lại có thể đột nhiên trồi lên nói hai tiếng rồi tiếp tục lặn xuống.
“5 bình 10 bạc.” Trần Vũ đột nhiên cảm thấy mình giống như ác quỷ mọc cánh, không đúng, là thiên thần chứ, “Nếu anh gỡ một viên bảo thạch ra là có thể mua vô số thuốc hồi máu cắn tới kiếp sau! Anh xác định anh muốn tiết kiệm?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: 10 bạc.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Cũng là tiền.
10 bạc cũng là tiền! Ôn Tiễu cảm thấy ý của Chinh Chiến Công Tước là như vậy. Đương nhiên, thật bất hạnh, ý của hắn đúng thật là vậy.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Như trên.
“……” Trần Vũ hoàn toàn bị đánh bại, “Tuy tôi không phải đại gia, cũng không buôn hàng lậu hay ăn bớt nhưng tôi có thể cống hiến 1 kim cho anh mua 50 bình máu, không cần khách khí…..”
Trần Vũ vô cùng sảng khoái chọn giao dịch với Chinh Chiến Công Tước, ý vốn định khinh bỉ hắn một chút, nhưng không ngờ hắn lại thật sự nhận lấy.
Đúng vậy, hắn nhận rồi!
Trần Vũ trơ mắt nhìn Chinh Chiến Công Tước gom 5 bình máu vào một lô cố định, thả lên đúng 10 ô!
“Trong túi của tôi không có nhiều chỗ trống như vậy. Anh hai à, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chọc cô thôi.
“Ba chữ.” Tuy Chinh Chiến Công Tước cũng từng đánh bốn chữ nhưng Ôn Tiễu vẫn cảm thấy người tích chữ như vàng giống hắn có thể đánh ra được ba chữ đã là không dễ rồi.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Sửa lại!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chọc thôi!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: ……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: ……
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: ……
“Gió Bắc thổi hiu hiu, bông tuyết bay phiêu phiêu. Tuy bây giờ đang là mùa hè nhưng tôi lại cảm thấy cái lạnh đến từ Nam Cực. Hai người có thấy vậy không?” Trần Vũ nói.
“Có, rất lạnh.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư lập tức hùa theo.
“Tôi rất muốn đổi máy lạnh trong phòng thành máy nóng.” Ôn Tiễu nói.
Sự thật chứng minh, những người bình thường hay im lặng ngẫu nhiên trở nên hài hước sẽ bị xem như kể chuyện cười lạnh, thí dụ như Chinh Chiến Công Tước.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Bi thương.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thắp nến.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Thắp nến.
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Thắp nến.
Vừa đánh quái vừa bị ba người trêu chọc, Chinh Chiến Công Tước giải quyết hết tất cả quái và Boss. Phó bản 45 cấp đối với hắn mà nói không có gì khó khăn.
“Về bang trả nhiệm vụ trước, lát nữa gặp ở cửa phó bản 55 cấp.”
Bốn người nhanh chóng truyền tống về bang.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Có.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Bây giờ còn ai giết cậu nữa không?
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Mình mới bước từ phó bản ra, hẳn là không có đi……
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Mình bị giết.
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Ai? Ai dám giết vợ anh? Anh giúp em đi báo thù!
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Tu-lây. Sao nãy giờ ông không đi theo bảo vệ Mân Côi?
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Tôi ở công ty a chị hai. Tôi còn phải kiếm tiền mua gạo nữa mà, đâu thể nào chơi game không được.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Hắn nói hắn đi lĩnh thưởng……
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Vừa rồi không phải Giả Trang đã phát [Truyền âm] nói hủy truy nã rồi sao? Tên đó không thấy hả?
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: Xoa đầu Mân Côi. Mân Côi đừng khóc, đứng dậy nào.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: ……
“Sắp có trò hay!” Ôn Tiễu nói trên YY, “Lão Trần, cho tôi vài cái phù truyền âm!”
“Tiễu tỷ à, tôi nghèo! Bà không biết học theo Công Tước mà tiết kiệm chút sao? Phù truyền âm rất đắt a!”
Ôn Tiễu thở dài. Khi cô đang chuẩn bị đến thương thành Tây Ninh thành mua mấy cái thì lại có người phát lời mời giao dịch đến.
[Chinh Chiến Công Tước mời bạn giao dịch.]
Chinh Chiến Công Tước thả lên một lố mười cái phù truyền âm.
Tuy hắn vẫn luôn tỏ ra tiết kiệm nhưng trên thực tế, tiết kiệm cũng giống như giảm cân vậy, vĩnh viễn chỉ là nói miệng.
Ôn Tiễu ấn theo giá thị trường, thả 130 kim lên, không ngờ đối phương lại đột nhiên hủy giao dịch.
“Cầm.” Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn riêng đến.
“Không phải anh muốn tiết kiệm sao? Dù sao tôi đi ra ngoài cũng mua thôi.”
“Không thiếu tiền.” Hắn lại gửi đến một tin nhắn nữa.
“Tôi cũng không thiếu tiền.” Ôn Tiễu trả lời, “Chỉ là lười ra chợ kiếm thôi……”
Cuối cùng, Ôn Tiễu vẫn đưa số kim đồng giá lên.
Quả nhiên, không đến một phút sau, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã lên [Truyền âm] lần nữa.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Lệnh truy nã đã sớm hủy bỏ rồi! Có bản lĩnh thì đi giết Hoa Sinh Mê bảy chục lần rồi tới chỗ bố lấy 1000 đồng đi!
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới tui!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Biến mẹ mày đi. Ông đây phát truyền âm thì liên quan gì tới mày?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới mẹ tui!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Mẹ nó mày không có mắt sao?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới mẹ nó!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Đậu, ông đây hôm nay không có tâm tình cãi nhau.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới ông?
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Mày cmn trang bị như thế nào mà dám lên đây mắng tay đôi với ông? Quân Lâm liên minh hết người rồi sao mà lại thả một Vạn Hoa rác rưởi lên Truyền âm sủa bậy! Mẹ nó đều là chuyện tào lao đâu không!
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Chuyện tôi?
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Thế nào, có gì muốn hỏi tôi, tôi cho bà thời gian 5 phút đồng hồ để phỏng vấn.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thần Nữ, xin để tôi được cúng bái em!
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Đúng vậy đúng vậy, sự tồn tại cấp thần của tôi là để cho người phàm như mấy người cúng bái mà.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nói!!!
Cuối cùng, Ôn Tiễu, thư kí Ngư và Chinh Chiến Công Tước rời khỏi YY bang xuống YY tư nhân của Trần Vũ. Theo ý của Trần Vũ thì không giao dịch mà lại xuất hiện ở YY của Quân Lâm liên minh quá thường xuyên rất dễ gây hiểu lầm. Loại chuyện cười trên sự đau khổ của người khác thế này tốt hơn hết nên kín đáo một chút, nếu không sau này muốn bẫy người ta tiếp cũng bẫy không được nữa.
“Cho bà thời gian 5 phút, nói rõ ràng mọi chuyện cho tôi. Nếu không, đại hình hầu hạ!” Ôn Tiễu vừa vào YY liền khẩn cấp hỏi Trần Vũ. Hai người các cô rất quen thuộc, nên có gì cũng đều nói thẳng.
“Ding” hai tiếng, Chinh Chiến Công Tước và thư kí Ngư cùng lúc tiến vào.
“Nghe rồi! Vừa rồi tôi mở acc Nhục Hoàn đi tìm Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, hắn bảo tôi chụp màn hình lại cho hắn xem, tôi liền nén lại thành một tập kèm luôn thời gian gởi qua YY cho hắn. Bà biết lúc hắn thấy cái đó, cả người liền cứng đờ! Bảy mươi lần a! Chia đều hai phút giết một lần!”
“Vậy hắn cũng tin nữa, có vẻ ngốc.” Ôn Tiễu cười nhạt.
“Hắn đương nhiên không tin a, nhưng lệnh truy nã trên [Truyền âm] là chính hắn phát, acc lại là acc bang chủ của bang trung lập. Hắn dám đổi ý, tôi lập tức bảo mấy đứa bạn trong bang cùng cho hắn vào sổ đen, xem sau này còn ai dám bán kim cho hắn nữa không. Dù sao chuyện này hắn chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng thôi. Trên người hắn lại không có nhiều kim như vậy, tôi dùng acc Nhục Hoàn giới thiệu hắn qua acc Thần Nữ mua kim, sau đó nhân cơ hội móc của hắn thêm một chút nữa, cuối cùng tổng cộng lấy được 1000 đồng cộng thêm 200 kim.”
“Thần Nữ, em mới thật là đại gia a! Chúng ta làm đồng bọn đi!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư cười nói.
“Tôi nghèo lắm, đại gia thật sự là Công Tước a!” Trần Vũ nói “Tiễu tỷ, 200 kim cho Nhục Hoàn coi như phí mượn acc, bằng không tôi kiếm được mớ này sợ là ổng không để yên đâu. 1000 đồng tôi một nửa. Cái Hộ Thủ của bà vừa vặn 500 không cần đưa tôi, còn thiếu tiền mua 3000 kim nữa thôi!”
“Đương nhiên.” Ôn Tiễu từ từ thở dài, “Chuyện này dạy cho chúng ta hai bài học!”
“Gì?”
“Một, đừng hứa những điều vô vị. Hai, nhất định phải có một đồng bọn làm thương nhân!”
“……”
“Thương nhân…” Chinh Chiến Công Tước đăm chiêu.
Ôn Tiễu lập tức tiếp câu “Thư kí Ngư, làm ơn nghiền ngẫm và phân tích thật kỹ nội tâm Boss nhà anh dùm.”
“Thương nhân à……” Khiêu Hải Tự Sát Ngư thanh thanh cổ họng “Công Tước cũng là thương nhân a.”
Trên thực tế, người có thể nhín ra thời gian chơi game, còn có cả một bộ trang bị cực phẩm, khả năng lớn nhất có thể gặp chính là người làm ăn. Đây là kinh nghiệm sâu sắc nhất mà Ôn Tiễu cảm nhận được sau khi đã chơi game online lâu như vậy.
Tọa kỵ của Chinh Chiến Công Tước cường hóa đến 10, mà ba người Ôn Tiễu thì cũng 7 đến 8. Ôn Tiễu và Trần Vũ đã sớm hạ quyết tâm làm người qua đường, trực tiếp chọn đi theo Khiêu Hải Tự Sát Ngư rồi liền tự đi làm chuyện của mình.
[Thế giới] Thần Nữ Dụ Hoặc: Mua Thiên Hương Chiến Giáp, Chiến Hoa, Yêu Đái Vạn Hoa +8. Ưu tiên thuộc tính Thể Tránh (Thể Lực + Né Tránh). Mua Bảo Thạch khí huyết, toàn công cực phẩm và Bảo Thạch công kích hệ Lôi tiên phẩm. Lừa đảo đi chỗ khác chơi!
“Tui cảm thấy Thần Nữ là thư kí của Củ Lạc.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư đột nhiên phát hiện đồng nghiệp, lại hận vì đã gặp nhau quá trễ, “Công Tước ông thấy sao?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
“Mời tôi làm thư kí là Tiễu tỷ phải trả lương a!” Trần Vũ trả lời, “Có điều Ngư anh có thể kiêm chức làm luôn thư kí cho Tiễu tỷ. Chỉ cần cam đoan mỗi khi nó gọi liền có mặt hú hai tiếng là được rồi.”
“Anh vẫn nên cổ vũ cho một mình Công Tước thôi thì hơn!”
Ba người tán gẫu đến ngất trời, ai cũng không để ý đến cu li cao cấp đang ở phía trước.
Chinh Chiến Công Tước bôn chạy phóng kỹ năng khắp phó bản, tiến hành một hồi vật lộn không hề chậm trễ với các thể loại quái lớn quái nhỏ khác nhau.
Chuyện đau khổ nhất trên đời này chính là rõ ràng trong đội có hai Vạn Hoa nhưng không một người nào chịu xuống tọa kỵ thêm một giọt máu cho bạn.
Chinh Chiến Công Tước ngồi xếp bằng dưới đất hồi máu.
“Sao máu lại hồi chậm như vậy?” Trần Vũ cuối cùng cũng không chịu nổi sự dày vò của nội tâm mà bước xuống thêm máu cho Công Tước, “Thế nào mà ngay cả thuốc hồi máu cũng không cắn?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tiết kiệm.
Trần Vũ nháy mắt bị đơ. Sự bất ngờ của cô không hề ít hơn Ôn Tiễu lúc trước khi thấy hắn nói hai chữ đó chút nào.
Bình thường thuốc hồi máu có thể mua trực tiếp ở chỗ NPC Dược sư, 5 bình 10 bạc. Tiền trong Tuyệt Thế Chi Đỉnh chia ra làm kim, bạc và đồng. 1 kim tương đương 100 bạc, tương đương 10000 đồng. Giá thị trường của Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp là 7 kim một cái, vì vậy có thể thấy được thuốc hồi máu bình thường chẳng khác gì cho không.
Tiết kiệm, hai chữ thật bình thường biết bao. Ngay cả thương nhân chuyên nghiệp như Trần Vũ cũng không nhẫn tâm.
Này nếu là người không biết Chinh Chiến Công Tước thì chắc đã nghĩ đó là một acc nghèo đến mức quần cũng không có mà mặc.
Nhìn một thân trang bị và bảo thạch hoa hoa lệ lệ đó xem, toàn bộ đều là Cao Phú Soái* a, vậy mà ngay cả tiền cắn thuốc hồi máu cũng phải tiết kiệm.
*R: Cao Phú Soái: đàn ông vừa cao vừa giàu vừa đẹp trai. Hay đi chung với Bạch Phú Mỹ: nữ vừa trắng vừa giàu vừa đẹp gái.
Trong đầu Trần Vũ không ngừng rít gào một câu: Anh đang giỡn mặt với tôi hả!!
Lúc này, sự chuyên nghiệp của thư kí Ngư được thể hiện một cách hoàn mỹ dị thường.
“Đừng ưu thương, thật ra rất đơn giản. Ổng không phải muốn tiết kiệm tiền, ổng là đang im lặng kháng nghị hành vi cưỡi ngựa xem hoa của hai người!”
“A? Vậy sao?” Trần Vũ nghi hoặc, “Công Tước, anh biết giá của thuốc hồi máu không?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không biết.
Chinh Chiến Công Tước nói chuyện trên YY toàn dựa vào hưng trí. Nói vậy tức là khi người khác nói chuyện, hắn chọn đánh chữ. Khi người khác đã chấp nhận rằng hắn sẽ không nói chuyện nữa, hắn lại có thể đột nhiên trồi lên nói hai tiếng rồi tiếp tục lặn xuống.
“5 bình 10 bạc.” Trần Vũ đột nhiên cảm thấy mình giống như ác quỷ mọc cánh, không đúng, là thiên thần chứ, “Nếu anh gỡ một viên bảo thạch ra là có thể mua vô số thuốc hồi máu cắn tới kiếp sau! Anh xác định anh muốn tiết kiệm?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: 10 bạc.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Cũng là tiền.
10 bạc cũng là tiền! Ôn Tiễu cảm thấy ý của Chinh Chiến Công Tước là như vậy. Đương nhiên, thật bất hạnh, ý của hắn đúng thật là vậy.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Như trên.
“……” Trần Vũ hoàn toàn bị đánh bại, “Tuy tôi không phải đại gia, cũng không buôn hàng lậu hay ăn bớt nhưng tôi có thể cống hiến 1 kim cho anh mua 50 bình máu, không cần khách khí…..”
Trần Vũ vô cùng sảng khoái chọn giao dịch với Chinh Chiến Công Tước, ý vốn định khinh bỉ hắn một chút, nhưng không ngờ hắn lại thật sự nhận lấy.
Đúng vậy, hắn nhận rồi!
Trần Vũ trơ mắt nhìn Chinh Chiến Công Tước gom 5 bình máu vào một lô cố định, thả lên đúng 10 ô!
“Trong túi của tôi không có nhiều chỗ trống như vậy. Anh hai à, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chọc cô thôi.
“Ba chữ.” Tuy Chinh Chiến Công Tước cũng từng đánh bốn chữ nhưng Ôn Tiễu vẫn cảm thấy người tích chữ như vàng giống hắn có thể đánh ra được ba chữ đã là không dễ rồi.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Sửa lại!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chọc thôi!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: ……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: ……
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: ……
“Gió Bắc thổi hiu hiu, bông tuyết bay phiêu phiêu. Tuy bây giờ đang là mùa hè nhưng tôi lại cảm thấy cái lạnh đến từ Nam Cực. Hai người có thấy vậy không?” Trần Vũ nói.
“Có, rất lạnh.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư lập tức hùa theo.
“Tôi rất muốn đổi máy lạnh trong phòng thành máy nóng.” Ôn Tiễu nói.
Sự thật chứng minh, những người bình thường hay im lặng ngẫu nhiên trở nên hài hước sẽ bị xem như kể chuyện cười lạnh, thí dụ như Chinh Chiến Công Tước.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Bi thương.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thắp nến.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Thắp nến.
[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: Thắp nến.
Vừa đánh quái vừa bị ba người trêu chọc, Chinh Chiến Công Tước giải quyết hết tất cả quái và Boss. Phó bản 45 cấp đối với hắn mà nói không có gì khó khăn.
“Về bang trả nhiệm vụ trước, lát nữa gặp ở cửa phó bản 55 cấp.”
Bốn người nhanh chóng truyền tống về bang.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Có.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Bây giờ còn ai giết cậu nữa không?
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Mình mới bước từ phó bản ra, hẳn là không có đi……
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Mình bị giết.
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Ai? Ai dám giết vợ anh? Anh giúp em đi báo thù!
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Tu-lây. Sao nãy giờ ông không đi theo bảo vệ Mân Côi?
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Tôi ở công ty a chị hai. Tôi còn phải kiếm tiền mua gạo nữa mà, đâu thể nào chơi game không được.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Hắn nói hắn đi lĩnh thưởng……
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Vừa rồi không phải Giả Trang đã phát [Truyền âm] nói hủy truy nã rồi sao? Tên đó không thấy hả?
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: Xoa đầu Mân Côi. Mân Côi đừng khóc, đứng dậy nào.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: ……
“Sắp có trò hay!” Ôn Tiễu nói trên YY, “Lão Trần, cho tôi vài cái phù truyền âm!”
“Tiễu tỷ à, tôi nghèo! Bà không biết học theo Công Tước mà tiết kiệm chút sao? Phù truyền âm rất đắt a!”
Ôn Tiễu thở dài. Khi cô đang chuẩn bị đến thương thành Tây Ninh thành mua mấy cái thì lại có người phát lời mời giao dịch đến.
[Chinh Chiến Công Tước mời bạn giao dịch.]
Chinh Chiến Công Tước thả lên một lố mười cái phù truyền âm.
Tuy hắn vẫn luôn tỏ ra tiết kiệm nhưng trên thực tế, tiết kiệm cũng giống như giảm cân vậy, vĩnh viễn chỉ là nói miệng.
Ôn Tiễu ấn theo giá thị trường, thả 130 kim lên, không ngờ đối phương lại đột nhiên hủy giao dịch.
“Cầm.” Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn riêng đến.
“Không phải anh muốn tiết kiệm sao? Dù sao tôi đi ra ngoài cũng mua thôi.”
“Không thiếu tiền.” Hắn lại gửi đến một tin nhắn nữa.
“Tôi cũng không thiếu tiền.” Ôn Tiễu trả lời, “Chỉ là lười ra chợ kiếm thôi……”
Cuối cùng, Ôn Tiễu vẫn đưa số kim đồng giá lên.
Quả nhiên, không đến một phút sau, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã lên [Truyền âm] lần nữa.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Lệnh truy nã đã sớm hủy bỏ rồi! Có bản lĩnh thì đi giết Hoa Sinh Mê bảy chục lần rồi tới chỗ bố lấy 1000 đồng đi!
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới tui!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Biến mẹ mày đi. Ông đây phát truyền âm thì liên quan gì tới mày?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới mẹ tui!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Mẹ nó mày không có mắt sao?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới mẹ nó!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Đậu, ông đây hôm nay không có tâm tình cãi nhau.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Chuyện liên quan méo gì tới ông?
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Mày cmn trang bị như thế nào mà dám lên đây mắng tay đôi với ông? Quân Lâm liên minh hết người rồi sao mà lại thả một Vạn Hoa rác rưởi lên Truyền âm sủa bậy! Mẹ nó đều là chuyện tào lao đâu không!
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Chuyện tôi?
/74
|