- Vừa lúc ta sẽ đi Cổ Hoang Sa Hải một chuyến, Càn Chiến Huyền đừng mơ ra khỏi Cổ Hoang Sa Hải! Năm đó Càn Chiến Huyền chặn đường ta về Chân Sách hoàng triều, muốn giết chết ta, như vậy lần này ta cũng sẽ chặn đường hắn trong Cổ Hoang Sa Hải. Hy vọng Càn Chiến Huyền sẽ may mắn như ta hôm đó, thoát khỏi cục diện chết chắc.
Càn Chiến Nhật chợt phát hiện gã không nhìn thấu thanh niên trước mắt. Càn Kình chủ động vượt qua dự đoán, người bình thường sẽ chờ tại đây nhưng hắn muốn đi Cổ Hoang Sa Hải tìm Càn Chiến Huyền? Cổ Hoang Sa Hải lớn như vậy . . .
- Phụ thân hãy yên tâm làm gia chủ ở đây.
Càn Kình nhìn Càn Chiến Huyền, nói:
- Ta còn có việc muốn đi Cổ Hoang Sa Hải giải quyết.
- Là Càn Chiến Huyền?
Càn Thành nhìn Càn Kình, nói:
- Nếu là Càn Chiến Huyền thì ngươi có thể chờ tại đây.
- Không chỉ là Càn Chiến Huyền.
Càn Kình kiên nhẫn nói:
- Phụ thân còn nhớ Càn Vô Thanh ở đại tái Tân Nhân Vương không? Cổ Hoang Sa Hải có rất nhiều loại vong linh đó, có một vong linh thực lực rất mạnh chắc còn chưa lấy lại sức mạnh. Ta đi mục tiêu chủ yếu không phải Càn Chiến Huyền mà là những vong linh, nếu để mặc chúng nó phát triển tiếp thì ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc không tồn tại được.
Càn Thành cười sang sảng nói:
- Tuy ta không nghe hiểu hết nhưng nếu nhi tử muốn làm thì hãy đi đi.
Càn Kình gật mạnh đầu:
- Ừm!
- Ta còn phải mang Hải Thanh Nhi về, nói với nàng rằng ta có năng lực bảo hộ nàng .
Càn Thành vung tay:
- Đi đi.
- Ta chờ ngươi trở lại.
Bàn Mộng Thừa bỗng lên tiếng:
- Ta ở lại.
- Đại ca Càn Kình, ta ở đây là hậu thuẫn lực lượng cho đại thúc, hiện tại trong Chân Sách hoàng triều không bao nhiêu người đánh thắng ta được. Tuy ta rất muốn đi Cổ Hoang Sa Hải nhưng dù sao cần có người bảo vệ đại thúc đúng không? Ta là nhân tuyển thích hợp nhất.
Càn Kình nhìn Chiến Sĩ huyết mạch Bàn Mộng Thừa qua chuyến đi hiện tại thực lực không thua gì lúc hắn ở đại tái Tân Nhân Vương. Nếu Bàn Mộng Thừa may mắn tiến vào thức tỉnh huyết mạch chung cực thì dù Càn Chiến Huyền có xuất hiện cũng không làm gì gã được.
- Ta giao an toàn phụ thân ta cho ngươi.
- Yên tâm, ta làm được!
Bàn Mộng Thừa cười, vỗ ngực nói:
- Muốn đụng vào đại thúc phải bước qua xác ta!
Càn Thành vỗ vai Càn Kình, nói:
- Ngươi đi đi. Phụ thân trở thành gia chủ của Càn gia dù gì cũng phải làm chút chuyện, đúng không?
- Từ hôm nay trở đi, ta tuyên bố trong Càn gia dù là tộc nhân có thức tỉnh lực lượng huyết mạch hay không đều là thành viên của Càn gia, hưởng thụ tất cả đãi ngộ!
Càn Thành cao giọng quát:
- Chờ chút nữa ta sẽ soạn ra chế độ gia tộc mới, tuy không dám bảo đảm công bằng hết nhưng ta sẽ cố gắng, cũng sẽ không kỳ thị Chiến Sĩ huyết mạch!
Nguyện vọng nghẹn trong lòng Càn Thành không biết bao nhiêu năm bỗng phun ra, nghe vào tai các thành viên không có thức tỉnh lực lượng huyết mạch của Càn gia là niềm vui khó tả. Mặc kệ có được đối xử công bình hay không, ít nhất địa vị của bọn họ có tăng lên.
- Chiến hữu định làm cứu thế chủ Ngâm Du Thi Nhân đã nói sao?
Miệng Đoạn Phong Bất Nhị ngậm điếu thuốc lá cháy một nửa, nói:
- Vậy là lần này ta sẽ đóng vai dũng sĩ?
- Cứu thế chủ?
Càn Kình nhíu mày nói:
- Cái này . . . Ta chưa từng nghĩ tới sẽ làm cứu thế chủ, chẳng qua ta phải hoàn thành lời hứa với mấy lão sư. Năm đó hắn nhốt lão sư của ta vào đấu giới đặc biệt khiến bọn họ trở thành gần như thần, làm đồ đệ nên hành động chút gì cho sư phụ đúng không? Lại nói nữ nhân của ta còn trong tay vong linh, hôm đó vong linh suýt làm thịt chúng ta.
- Đúng vậy. Lần trước đám chúng ta suýt chết tay đại quân vong linh.
Đoạn Phong Bất Nhị cười nói:
- Mấy tên kia có thù với chúng ta, phải báo thù mới được.
- Đúng vậy.
Càn Kình gật mạnh đầu:
- Ta không cao thượng như cứu thế chủ, ta chỉ muốn nhân dịp vong linh chưa hoàn toàn hồi phục thì giải quyết triệt để. Giống như Ngâm Du Thi Nhân đã nói chờ đối phương hoàn toàn khỏe mạnh mới đánh thì ta bị nhũn não rồi.
Vô Danh ở bên cạnh luôn im lặng, nghe nói sẽ vào Cổ Hoang Sa Hải đánh vong linh con ngươi tối tăm bỗng sáng lên, toát ra mong chờ.
Càn Kình cảm giác Vô Danh hưng phấn, hơi nhíu mày. Thanh niên này không biết đến từ đâu, bây giờ vẫn rất bí ẩn. Rốt cuộc Vô Danh là gì? Tại sao nghe nói đi tìm vong linh thì Vô Danh hưng phấn như vậy?
Cổ Hoang Sa Hải.
Đối với Càn Kình thì cấm địa không tính là quen thuộc nhất, nhưng cũng xem như khá thân quen.
Gió nóng khô ráo là chủ yếu vào ban ngày, Càn Kình cầm ma đạo khí đặc biệt đi trong Cổ Hoang Sa Hải.
Đây là công cụ dò xét vong linh mà A Khắc Nạp Thập dạy cho Càn Kình, dù là hơi thở vong linh yếu nhất cũng sẽ bị cảm ứng ra.
- Vong linh nhiều hơn tưởng tượng.
Thiếu niên liếc dụng cụ dò xét trong tay Càn Kình, nhìn hướng kim chỉ thì thấy không chỉ Cổ Hoang Sa Hải có dấu vết vong linh, tất cả cấm địa ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc đều có bóng dáng vong linh.
Theo thời gian trôi qua, lịch sử thay đổi, vong linh âm thầm lan tràn khắp đại lục. Xem tình huống dò xét thì vong linh mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều, tuy không thể một hơi hủy diệt ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc nhưng đã có thực lực đánh một trận, hơn nữa . . .
Đa số vong linh ở trong cấm địa rừng rậm Ma tộc, Đông Hải Ngạn của Chân Sách hoàng triều, Thừa Vận sơn mạch bên Man tộc.
Những vị trí này nhìn hướng chiến lược thì có thể nói vong linh ở hậu phương ba thế lực, cũng là nơi phòng ngự yếu nhất. Mấy chỗ này gần như không có trọng binh canh gác, cảnh giới cũng không ở lại nơi đây bởi vì chúng nó là an toàn nhất, ba thế lực không thể công kích sau lưng đối phương
Thế lực nào cũng không ngu ngốc đặt trọng binh ở vị trí nói, có thể nói là binh lực thiên nhiên.
Không bỉ thế lực ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc, dù là 81,ư Càn Kình nhìn công cụ dò xét thấy trừ điểm đỏ A Lịch Khắc Tư còn ở Cổ Hoang Sa Hải ra gần như không thấy đại quân vong linh đâu. Cổ Hoang Sa Hải là hậu phượng lớn của vong linh, bá chủ vong linh cũng làm cùng chuyện.
- May mắn.
Càn Kình nhìn đốm sáng chớp lóe, cười cười. Nếu đại quân vong linh ở Cổ Hoang Sa Hải thì nhóm người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Vô Danh có đến cũng vô dụng.
Khi đó phải triệu tập đại quân ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc chiến đấu với vong linh mới có cơ hồi giết A Lịch Khắc Tư.
Nhưng Man tộc cũng tốt, Ma tộc cũng vậy giờ đều có chính quyền của mình, muốn đánh ngã bọn họ không phải chuyện một, hai ngày có thể làm được. Khi đó nếu thật sự sụp đổ thì thực lực ba phe sẽ bị tổn hại, chiến đấu với vong linh càng thêm chịu thiệt.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn ma đạo khí biểu hiện, đánh giá cuộc chiến lần theo góc độ quân nhân:
- Cơ hội tốt nhất.
Càn Kình nhẹ giọng lặp lại:
- Cơ hội tốt nhất.
Càn Chiến Nhật chợt phát hiện gã không nhìn thấu thanh niên trước mắt. Càn Kình chủ động vượt qua dự đoán, người bình thường sẽ chờ tại đây nhưng hắn muốn đi Cổ Hoang Sa Hải tìm Càn Chiến Huyền? Cổ Hoang Sa Hải lớn như vậy . . .
- Phụ thân hãy yên tâm làm gia chủ ở đây.
Càn Kình nhìn Càn Chiến Huyền, nói:
- Ta còn có việc muốn đi Cổ Hoang Sa Hải giải quyết.
- Là Càn Chiến Huyền?
Càn Thành nhìn Càn Kình, nói:
- Nếu là Càn Chiến Huyền thì ngươi có thể chờ tại đây.
- Không chỉ là Càn Chiến Huyền.
Càn Kình kiên nhẫn nói:
- Phụ thân còn nhớ Càn Vô Thanh ở đại tái Tân Nhân Vương không? Cổ Hoang Sa Hải có rất nhiều loại vong linh đó, có một vong linh thực lực rất mạnh chắc còn chưa lấy lại sức mạnh. Ta đi mục tiêu chủ yếu không phải Càn Chiến Huyền mà là những vong linh, nếu để mặc chúng nó phát triển tiếp thì ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc không tồn tại được.
Càn Thành cười sang sảng nói:
- Tuy ta không nghe hiểu hết nhưng nếu nhi tử muốn làm thì hãy đi đi.
Càn Kình gật mạnh đầu:
- Ừm!
- Ta còn phải mang Hải Thanh Nhi về, nói với nàng rằng ta có năng lực bảo hộ nàng .
Càn Thành vung tay:
- Đi đi.
- Ta chờ ngươi trở lại.
Bàn Mộng Thừa bỗng lên tiếng:
- Ta ở lại.
- Đại ca Càn Kình, ta ở đây là hậu thuẫn lực lượng cho đại thúc, hiện tại trong Chân Sách hoàng triều không bao nhiêu người đánh thắng ta được. Tuy ta rất muốn đi Cổ Hoang Sa Hải nhưng dù sao cần có người bảo vệ đại thúc đúng không? Ta là nhân tuyển thích hợp nhất.
Càn Kình nhìn Chiến Sĩ huyết mạch Bàn Mộng Thừa qua chuyến đi hiện tại thực lực không thua gì lúc hắn ở đại tái Tân Nhân Vương. Nếu Bàn Mộng Thừa may mắn tiến vào thức tỉnh huyết mạch chung cực thì dù Càn Chiến Huyền có xuất hiện cũng không làm gì gã được.
- Ta giao an toàn phụ thân ta cho ngươi.
- Yên tâm, ta làm được!
Bàn Mộng Thừa cười, vỗ ngực nói:
- Muốn đụng vào đại thúc phải bước qua xác ta!
Càn Thành vỗ vai Càn Kình, nói:
- Ngươi đi đi. Phụ thân trở thành gia chủ của Càn gia dù gì cũng phải làm chút chuyện, đúng không?
- Từ hôm nay trở đi, ta tuyên bố trong Càn gia dù là tộc nhân có thức tỉnh lực lượng huyết mạch hay không đều là thành viên của Càn gia, hưởng thụ tất cả đãi ngộ!
Càn Thành cao giọng quát:
- Chờ chút nữa ta sẽ soạn ra chế độ gia tộc mới, tuy không dám bảo đảm công bằng hết nhưng ta sẽ cố gắng, cũng sẽ không kỳ thị Chiến Sĩ huyết mạch!
Nguyện vọng nghẹn trong lòng Càn Thành không biết bao nhiêu năm bỗng phun ra, nghe vào tai các thành viên không có thức tỉnh lực lượng huyết mạch của Càn gia là niềm vui khó tả. Mặc kệ có được đối xử công bình hay không, ít nhất địa vị của bọn họ có tăng lên.
- Chiến hữu định làm cứu thế chủ Ngâm Du Thi Nhân đã nói sao?
Miệng Đoạn Phong Bất Nhị ngậm điếu thuốc lá cháy một nửa, nói:
- Vậy là lần này ta sẽ đóng vai dũng sĩ?
- Cứu thế chủ?
Càn Kình nhíu mày nói:
- Cái này . . . Ta chưa từng nghĩ tới sẽ làm cứu thế chủ, chẳng qua ta phải hoàn thành lời hứa với mấy lão sư. Năm đó hắn nhốt lão sư của ta vào đấu giới đặc biệt khiến bọn họ trở thành gần như thần, làm đồ đệ nên hành động chút gì cho sư phụ đúng không? Lại nói nữ nhân của ta còn trong tay vong linh, hôm đó vong linh suýt làm thịt chúng ta.
- Đúng vậy. Lần trước đám chúng ta suýt chết tay đại quân vong linh.
Đoạn Phong Bất Nhị cười nói:
- Mấy tên kia có thù với chúng ta, phải báo thù mới được.
- Đúng vậy.
Càn Kình gật mạnh đầu:
- Ta không cao thượng như cứu thế chủ, ta chỉ muốn nhân dịp vong linh chưa hoàn toàn hồi phục thì giải quyết triệt để. Giống như Ngâm Du Thi Nhân đã nói chờ đối phương hoàn toàn khỏe mạnh mới đánh thì ta bị nhũn não rồi.
Vô Danh ở bên cạnh luôn im lặng, nghe nói sẽ vào Cổ Hoang Sa Hải đánh vong linh con ngươi tối tăm bỗng sáng lên, toát ra mong chờ.
Càn Kình cảm giác Vô Danh hưng phấn, hơi nhíu mày. Thanh niên này không biết đến từ đâu, bây giờ vẫn rất bí ẩn. Rốt cuộc Vô Danh là gì? Tại sao nghe nói đi tìm vong linh thì Vô Danh hưng phấn như vậy?
Cổ Hoang Sa Hải.
Đối với Càn Kình thì cấm địa không tính là quen thuộc nhất, nhưng cũng xem như khá thân quen.
Gió nóng khô ráo là chủ yếu vào ban ngày, Càn Kình cầm ma đạo khí đặc biệt đi trong Cổ Hoang Sa Hải.
Đây là công cụ dò xét vong linh mà A Khắc Nạp Thập dạy cho Càn Kình, dù là hơi thở vong linh yếu nhất cũng sẽ bị cảm ứng ra.
- Vong linh nhiều hơn tưởng tượng.
Thiếu niên liếc dụng cụ dò xét trong tay Càn Kình, nhìn hướng kim chỉ thì thấy không chỉ Cổ Hoang Sa Hải có dấu vết vong linh, tất cả cấm địa ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc đều có bóng dáng vong linh.
Theo thời gian trôi qua, lịch sử thay đổi, vong linh âm thầm lan tràn khắp đại lục. Xem tình huống dò xét thì vong linh mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều, tuy không thể một hơi hủy diệt ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc nhưng đã có thực lực đánh một trận, hơn nữa . . .
Đa số vong linh ở trong cấm địa rừng rậm Ma tộc, Đông Hải Ngạn của Chân Sách hoàng triều, Thừa Vận sơn mạch bên Man tộc.
Những vị trí này nhìn hướng chiến lược thì có thể nói vong linh ở hậu phương ba thế lực, cũng là nơi phòng ngự yếu nhất. Mấy chỗ này gần như không có trọng binh canh gác, cảnh giới cũng không ở lại nơi đây bởi vì chúng nó là an toàn nhất, ba thế lực không thể công kích sau lưng đối phương
Thế lực nào cũng không ngu ngốc đặt trọng binh ở vị trí nói, có thể nói là binh lực thiên nhiên.
Không bỉ thế lực ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc, dù là 81,ư Càn Kình nhìn công cụ dò xét thấy trừ điểm đỏ A Lịch Khắc Tư còn ở Cổ Hoang Sa Hải ra gần như không thấy đại quân vong linh đâu. Cổ Hoang Sa Hải là hậu phượng lớn của vong linh, bá chủ vong linh cũng làm cùng chuyện.
- May mắn.
Càn Kình nhìn đốm sáng chớp lóe, cười cười. Nếu đại quân vong linh ở Cổ Hoang Sa Hải thì nhóm người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Vô Danh có đến cũng vô dụng.
Khi đó phải triệu tập đại quân ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc chiến đấu với vong linh mới có cơ hồi giết A Lịch Khắc Tư.
Nhưng Man tộc cũng tốt, Ma tộc cũng vậy giờ đều có chính quyền của mình, muốn đánh ngã bọn họ không phải chuyện một, hai ngày có thể làm được. Khi đó nếu thật sự sụp đổ thì thực lực ba phe sẽ bị tổn hại, chiến đấu với vong linh càng thêm chịu thiệt.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn ma đạo khí biểu hiện, đánh giá cuộc chiến lần theo góc độ quân nhân:
- Cơ hội tốt nhất.
Càn Kình nhẹ giọng lặp lại:
- Cơ hội tốt nhất.
/1253
|