Sau Khi Ly Hôn: Tình Yêu Ấm Áp Vào Đêm Muộn

Chương 96 - Chương 73

/99


Trong trời đất một mảnh xanh đen lã chã mưa, Ôn Noãn đứng ở cửa sổ tầng 7 của khách sạn quốc tế Vạn Hào, nhìn bóng lưng màu xám bạc trong mưa bụi mờ mịt trong mắt cô khắc họa đau đớn thật sâu, nắm chặt hai tay, móng tay đâm vào trong thịt, không có chút cảm giác đau đớn nào cả.

Chẳng biết từ lúc nào Hàn Triết đã đứng ở sau lưng cô: “Ôn Noãn, cậu đi đi, giữ anh ấy lại.”

Ôn Noãn lắc đầu, đang muốn xoay người rời đi, mắt chợt mở thật to, chỉ cảm thấy thế gian “vạn lại câu tịch” (không có một âm thanh nào), gió thổi mưa phùn bên ngoài cửa sổ bay bừa bãi, cô cũng không nhìn thấy, không nghe rõ nữa.

Trong tầm mắt, bóng người màu xám kia chợt như lá rụng lẳng lặng ngã xuống, ngã trên đường phố trống trải, một màn kia như cảnh tượng cuối cùng trong vở kịch, mang sắc thái bi kịch.

“Hàn Triết, mau gọi xe cứu thương đi!”

Bệnh viện Nhân Ái.

Xe cứu thương nhanh như chớp đưa Cố Dạ Thâm đang hôn mê vào phòng cấp cứu, Ôn Noãn và Hàn Triết cùng nhau đi theo xe cứu thương tới, cô đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu, cả người đều run rẩy không thể khống chế được.

Trên người Ôn Noãn, Hàn Triết đã cởi lễ phục màu trắng của chú rể phủ lên người cô, lúc này cô mới cảm thấy lạnh, trên người còn mặc một thân sườn xám màu đỏ, trên đường từ khách sạn tới, đã bị mưa thấm ướt.

Ánh mắt cô phức tạp nhìn Hàn Triết, cậu chỉ an ủi vỗ vai cô: “Mình sẽ trở lại ngay.”

Mấy phút sau, cậu quay trở lại, trên tay đã cầm nhiều hơn một đôi dép bằng vải nhung, lúc này Ôn Noãn đã phát hiện, vốn trên chân là đôi giày cao gót lúc chạy từ khách sạn ra đã không biết bị vứt ở nơi nào, trên chân giờ chỉ còn tất mỏng, gạch men trên hành lang bệnh viện lạnh lẽo đến thấu xương.

Sau khi cô đi vào, còn chưa kịp nói cảm ơn, Kỷ Như Cẩn đã dẫn cả đám người nhà họ Cố lòng như lửa đốt vừa mới biết tin chạy tới, biết được đang trong phòng cấp cứu, cũng nhất thời không nói được gì.

Cố Khang Khang nắm thật chặt bàn tay đang run rẩy của cô: “Ôn Noãn, anh mình bắt tất cả chúng mình gạt cậu, thật sự là không thể làm gì được; đẩy cậu đi, trong lòng anh ấy so với ai khác còn đau hơn, chuyện này anh ấy làm thật sự là....”

”Khang Khang, không cần phải nói.” Ôn Noãn cắt đứt lời cô ấy, mặc dù toàn thân đang phát run, nhưng giọng nói của cô thật bình tĩnh, “Mình đã sớm biết.”

Cố Khang Khang ngạc nhiên: “Cậu đã sớm biết! Biết từ lúc nào?”

“Một tuần trước.” Ôn Noãn đã bắt đầu trấn định, nhớ lại tình hình ngày đó đi gặp Lạc Sâm.

Cô đứng ở bên ngoài chờ thư ký truyền lời, mấy phút sau, cô thư ký ra ngoài: “Thưa cô, Giám đốc Lạc mời cô vào.”

Sau khi tiến vào, chưa mở miệng, mặt Lạc Sâm đã khó chịu: “Việc cô cần trị liệu thôi miên, bây giờ tìm tôi cũng vô dụng.”

Bộ dáng của hắn làm cô bị hù dọa đôi chút, cô cẩn thận: “Lạc Sâm, tôi không phải đến làm thôi miên, Như Cẩn...”

Lời còn chưa nói hết, Lạc Sâm đã nổi giận đùng đùng: “Tôi đã ly hôn với cô ấy, chớ nhắc tới cô ấy trước mặt tôi.”

Vẻ mặt tức giận của hắn, giọng nói chắc chắn của hắn, cùng với bộ dáng lôi thôi lếch thếch, gần như cô đã tin tưởng mà xoay người rời đi, nhưng, nhìn thấy chữ “Xưởng chế thuốc Lâu Thành” dán trên vách tường, trong đầu như sáng lên, bật thốt ra: “Tôi không tin! Lạc Sâm, tôi không tin hai người đã ly hôn, năm ngoái xưởng chế thuốc gặp chuyện không mau, Như Cẩn còn vì anh chạy khắp nơi, tình cảm hai người tốt như vậy, tôi nhìn ra được!”

Vẻ mặt Lạc Sâm kỳ quái, nửa ngày mới lạnh nhạt lạnh nhạt nói: “Tin hay không thì tùy cô.”

Cô không tin: “Như Cân nói Khuynh Thành là con của Cố Dạ Thâm, nhưng ánh mắt và chiếc mũi của con bé giống hệt anh.... ... Lạc Sâm, lấy giấy chứng nhận ly hôn của hai người ra cho tôi xem, như vậy, như vậy tôi sẽ hoàn toàn chết tâm, có được hay không?”

Nét mặt Lạc Sâm có chút cổ quái, sau hồi lâu mới bất đắc dĩ mở miệng: “Thôi, tự tôi chủ trương nói cho cô biết vậy. Đầu Cố Dạ Thâm bị thương, có khối máu tụ đang trôi về khu thần kinh lưu trí nhớ, nếu phẫu thuật sẽ bị mất trí nhớ; nhưng cậu ta lại kéo dài thời gian làm phẫu thuật, khối máu đã bám vào động mạch não, không phẫu thuật sẽ bị đau đớn tới chết, tỷ lệ phẫu thuật thành công chỉ có 20% thôi.”

Khang Khang than thở: “Vậy, cậu...... “ Cùng Hàn Triết kết hôn, rốt cuộc là có dụng ý gì? Thôi, “Anh mình chỉ là quá yêu cậu thôi.”

Làm sao Ôn Noãn lại không biết.

Cô biết Cố Dạ Thâm yêu cô sâu đậm, chẳng qua là anh không nên sau khi thấy cô thổ lộ vẫn không nhìn cô yêu anh sâu đậm như thế nào!

Phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ y tá nối đuôi nhau ra ngoài, lớn nhỏ nhà họ Cố lập tức vây đến, bác sĩ Trâu tuyên bố: “Bệnh nhân đã tỉnh táo, người thân tạm thời không thể vào quấy rầy, việc này không nên chậm trễ, lập tức chuyển bệnh nhân tới phòng phẫu thuật.”

Nửa giờ sau, Cố Dạ Thâm được đẩy ra ngoài, anh khẽ cười, dùng ánh mắt ý bảo người nhà không cần lo lắng, sau đó, trong tầm mắt của anh xuất hiện Ôn Noãn với dung trang cô dâu, hai mắt nhất thời thoáng qua ba phần hoảng hốt, hai phần xin lỗi, năm phần đau lòng.

Thời điểm sau cùng, vẫn để cô biết.... ..... Ông trời thật tàn nhẫn.

Ôn Noãn bình tĩnh nhìn anh, cùng tầm mắt anh trong không trung giằng co, xe đẩy đi qua thì cô cầm tay của anh đi theo một lúc, cái gì cũng không nói, chỉ khẽ cười, đẹp đẽ mà đau thương.

Cho đến trước khi được đẩy vào phòng phẫu thuật, cô lại nắm thật chặt tay của anh, “Dạ Thâm, anh không thể gạt em chuyện anh yêu em sau khi gặp chuyện không may. Nếu như anh không còn sống ra ngoài, em sẽ hận anh cả đời. Dạ Thâm, em chờ anh ra ngoài...”

Cố Dạ Thâm ép chua xót ở giữa mũi và hốc mắt, chậm rãi cười cự tuyệt.

Cửa phòng phẫu thuật chậm rãi

/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status