Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi
Chương 36 - TỘI TĂNG THÊM MỘT BẬC!
/91
|
Hắn cảm thấy rất nghi hoặc, hắn rất muốn phản đối.
Nhưng cả hai người đều không thèm để ý đến hắn, hoàng đế vỗ tay cười lớn: “Tốt lắm, tốt lắm, trẫm cho khanh ba ngày, nhớ đến nhận chức đó!”
Cứ thế mà vui vẻ quyết định, hoàn toàn không cần sự đồng ý của hắn.
Hứa Lan Kỳ mơ hồ bước ra khỏi cửa điện, vốn là đến để tạ ơn công chúa.
Kết quả, chuyến đi này lại khiến muội muội hắn được bệ hạ giao cho một chức vụ.
Nếu nói bệ hạ để mắt đến muội muội thì chẳng phải nên trực tiếp phong phi sao?
Không thể hiểu nổi.
“Xu nhi, tại sao muội lại đồng ý? Chẳng lẽ muội muốn làm nữ quan, từ đó có cơ hội trở thành phi tần của bệ hạ sao?”
Hứa Hân Xu không vui nhíu mày: “Huynh trưởng, chẳng lẽ lý tưởng cả đời của nữ nhân chỉ là trở thành thê thiếp của ai đó thôi sao? Muội không thể làm những điều mình thích, có ước mơ riêng của mình sao?”
Hứa Lan Kỳ sững sờ, hắn chưa bao giờ nghĩ đến những vấn đề này.
Hắn chưa từng nghĩ rằng muội muội mình sau này nhất định phải gả cho ai, nhưng trong lòng cũng xem việc chăm sóc muội ấy suốt đời là trách nhiệm của mình.
Đối với những sở thích của nàng, hắn chỉ xem như là thú vui giải trí lúc nhàn rỗi mà thôi.
Chưa bao giờ nghĩ rằng muội muội cũng có những mục tiêu và ước mơ của riêng mình.
Nhưng muội muội cũng là một con người, đã là con người thì phải có lý tưởng của riêng mình.
Tại sao chỉ vì nàng là nữ nhân mà hắn lại vô thức xem nàng như một tiểu thư chỉ biết ăn uống giải trí và yêu đương mà thôi?
Giờ khắc này, Hứa Lan Kỳ bắt đầu suy nghĩ lại.
Mắt thấy thời gian càng ngày càng gấp, Khổng gia cuối cùng đồng ý hòa ly, ký vào giấy hòa ly.
Hứa Lan Kỳ nhìn Khổng đại công tử ký tên, cẩn thận cất giữ giấy hòa ly để lát nữa đem đến quan phủ lập hồ sơ.
“Được rồi, ta đã ký tên rồi, ngươi mau thả phụ thân ta ra.” Khổng đại công tử vứt bút xuống.
Hứa Lan Kỳ cười khinh miệt: “Ta nói sẽ thả phụ thân ngươi khi nào?”
“Các ngươi đã hành hạ muội muội ta đến mức này, còn mong ta giúp đỡ sao?”
“Bây giờ vẫn còn là ban ngày, không phải lúc nằm mơ đâu!”
Hắn luôn có dáng vẻ nhã nhặn, ngay cả khi mắng người cũng không nói lời thô tục.
Khổng lão đại trừng lớn mắt: “Chẳng phải ngươi nói hòa ly rồi sẽ tha cho phụ thân ta sao?”
“Ta dĩ nhiên sẽ bỏ qua, nhưng luật pháp không thể tha cho ông ta. Tham ô nhận hối lộ, các ngươi cứ đợi bị xét nhà tịch thu gia sản đi.”
Khổng đại công tử tức giận lao về phía Hứa Lan Kỳ, muốn giật lại giấy hòa ly đã ký.
Nhưng thị vệ phía sau đã tiến lên ngăn lại.
Hứa Lan Kỳ cười: “Tốt lắm, tấn công mệnh quan triều đình, tội tăng thêm một bậc.”
Nhận được tin đã thành công hòa ly, Hứa Hân Xu thở phào nhẹ nhõm.
Nàng rốt cuộc có thể thay da đổi thịt, đón lấy cuộc đời mới.
Ở trong hoàng cung, nàng có thể tiếp tục nghiên cứu cây trồng, thực hiện ước mơ không thể hoàn thành khi còn bé.
Nhưng cả hai người đều không thèm để ý đến hắn, hoàng đế vỗ tay cười lớn: “Tốt lắm, tốt lắm, trẫm cho khanh ba ngày, nhớ đến nhận chức đó!”
Cứ thế mà vui vẻ quyết định, hoàn toàn không cần sự đồng ý của hắn.
Hứa Lan Kỳ mơ hồ bước ra khỏi cửa điện, vốn là đến để tạ ơn công chúa.
Kết quả, chuyến đi này lại khiến muội muội hắn được bệ hạ giao cho một chức vụ.
Nếu nói bệ hạ để mắt đến muội muội thì chẳng phải nên trực tiếp phong phi sao?
Không thể hiểu nổi.
“Xu nhi, tại sao muội lại đồng ý? Chẳng lẽ muội muốn làm nữ quan, từ đó có cơ hội trở thành phi tần của bệ hạ sao?”
Hứa Hân Xu không vui nhíu mày: “Huynh trưởng, chẳng lẽ lý tưởng cả đời của nữ nhân chỉ là trở thành thê thiếp của ai đó thôi sao? Muội không thể làm những điều mình thích, có ước mơ riêng của mình sao?”
Hứa Lan Kỳ sững sờ, hắn chưa bao giờ nghĩ đến những vấn đề này.
Hắn chưa từng nghĩ rằng muội muội mình sau này nhất định phải gả cho ai, nhưng trong lòng cũng xem việc chăm sóc muội ấy suốt đời là trách nhiệm của mình.
Đối với những sở thích của nàng, hắn chỉ xem như là thú vui giải trí lúc nhàn rỗi mà thôi.
Chưa bao giờ nghĩ rằng muội muội cũng có những mục tiêu và ước mơ của riêng mình.
Nhưng muội muội cũng là một con người, đã là con người thì phải có lý tưởng của riêng mình.
Tại sao chỉ vì nàng là nữ nhân mà hắn lại vô thức xem nàng như một tiểu thư chỉ biết ăn uống giải trí và yêu đương mà thôi?
Giờ khắc này, Hứa Lan Kỳ bắt đầu suy nghĩ lại.
Mắt thấy thời gian càng ngày càng gấp, Khổng gia cuối cùng đồng ý hòa ly, ký vào giấy hòa ly.
Hứa Lan Kỳ nhìn Khổng đại công tử ký tên, cẩn thận cất giữ giấy hòa ly để lát nữa đem đến quan phủ lập hồ sơ.
“Được rồi, ta đã ký tên rồi, ngươi mau thả phụ thân ta ra.” Khổng đại công tử vứt bút xuống.
Hứa Lan Kỳ cười khinh miệt: “Ta nói sẽ thả phụ thân ngươi khi nào?”
“Các ngươi đã hành hạ muội muội ta đến mức này, còn mong ta giúp đỡ sao?”
“Bây giờ vẫn còn là ban ngày, không phải lúc nằm mơ đâu!”
Hắn luôn có dáng vẻ nhã nhặn, ngay cả khi mắng người cũng không nói lời thô tục.
Khổng lão đại trừng lớn mắt: “Chẳng phải ngươi nói hòa ly rồi sẽ tha cho phụ thân ta sao?”
“Ta dĩ nhiên sẽ bỏ qua, nhưng luật pháp không thể tha cho ông ta. Tham ô nhận hối lộ, các ngươi cứ đợi bị xét nhà tịch thu gia sản đi.”
Khổng đại công tử tức giận lao về phía Hứa Lan Kỳ, muốn giật lại giấy hòa ly đã ký.
Nhưng thị vệ phía sau đã tiến lên ngăn lại.
Hứa Lan Kỳ cười: “Tốt lắm, tấn công mệnh quan triều đình, tội tăng thêm một bậc.”
Nhận được tin đã thành công hòa ly, Hứa Hân Xu thở phào nhẹ nhõm.
Nàng rốt cuộc có thể thay da đổi thịt, đón lấy cuộc đời mới.
Ở trong hoàng cung, nàng có thể tiếp tục nghiên cứu cây trồng, thực hiện ước mơ không thể hoàn thành khi còn bé.
/91
|