Sáng sớm ngày hôm sau, An Nhu nói với thím Dương chuyện tới Chử Thành, tuy thím Dương khá lo lắng nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
“Ba ngày này phải làm phiền thím Dương nhiều hơn rồi ạ.” Đáy lòng An Nhu cũng hơi thấp thỏm. Đây là lần đầu cậu và Mạc Thịnh Hoan xa nhau trong vòng ba tháng, tuy chỉ có ba ngày nhưng cậu vẫn không yên lòng.
“Nhắc tới cũng lạ thật.” Thím Dương cười vẻ bó tay.
“Trước khi cậu An đến, cậu Thịnh Hoan và thím cũng cứ sống vậy mười mấy năm rồi. Cậu vừa tới là bọn thím mới nhận ra trước đây sống khô khan, vô vị đến thế nào.
“Lần này cậu đi lòng thím vắng vẻ lắm, cứ như thiếu mất cái gì vậy.”
“Con sẽ về nhanh thôi.” An Nhu ôn tồn an ủi thím Dương: “Có chuyện gì thì cứ gọi cho con, gọi video cũng được ạ.”
“Ôi.” Thím Dương nhìn cậu thiếu niên, trong mắt đều là lưu luyến: “Vậy để thím dọn hành lý tới Chử Thành cho cậu An. Cậu cần gì cứ liệt kê cho thím, thím chắc chắn chuẩn bị đầy đủ cho cậu.”
“Tùy tiện một chút là được rồi ạ.” An Nhu nhìn thím Dương, cảm thấy trong lòng ấm áp: “Qua đó ở lại khách sạn, cần gì cũng đều có cả.”
“Ra ngoài thì tùy tiện thế nào được, tùy tiện là sẽ chịu quả đắng đấy.” Thím Dương vỗ vỗ bả vai An Nhu: “Không cần lo thím mệt, người thím khỏe như vâm, còn sáng láng hơn mấy người trẻ tuổi các cậu ấy chứ.”
Thím Dương đi chuẩn bị hành lý, An Nhu vừa quay đầu lại thì thấy Mạc Thịnh Hoan đã đè chăn xong đi xuống.
Hai mắt An Nhu không tự chủ được rơi vào môi của anh, vô thức xoa xoa ngón tay, cũng vội dời ánh mắt.
Môi của chú rất mềm.
An Nhu cảm thấy hôm nay mình hơi bất ổn, những chi tiết bình thường không quá chú ý tới, hôm nay lại phóng đại đến vô hạn.
Như là khi Mạc Thịnh Hoan ăn sáng, nước cà chua dính vào môi, An Nhu cứ thế nhìn không dời mắt nổi, trơ mắt nhìn chằm chằm yết hầu Mạc Thịnh Hoan trượt lên trượt xuống nuốt đồ ăn.
Cổ Mạc Thịnh Hoan cũng đẹp mắt cực kỳ, đường cong hoàn mỹ lại phóng khoáng, cực kỳ giống cổ thiên nga trên mạng hay nói, yết hầu nổi bật rõ ràng, vô cùng hút mắt.
Sao trước đây mình không phát hiện cảnh đẹp như vậy mà chỉ chăm chăm chú ý đồ ăn trên bàn nhỉ?
“Khụ khụ.” Thím Dương ho khẽ, ra hiệu An Nhu khôi phục tinh thần.
“Cậu An, cậu có nhìn cậu Thịnh Hoan cũng không no bụng được đâu.” Thím Dương đè thấp giọng nhắc nhở.
Vành tai An Nhu nóng lên, chuyển mắt qua nhìn đồ ăn trên bàn, làm bộ chưa xảy ra chuyện gì, gắp một miếng bánh trứng cuộn rau cải cho Mạc Thịnh Hoan.
Sau khi đến trường, An Nhu lập tức nói cho thầy huấn luyện chuyện mình có thể tới Chử Thành. Hòn đá đè nặng trong lòng thầy huấn luyện biến mất, phát thông báo chính thức, yêu cầu tất cả mọi người đều bắt đầu chuẩn bị.
Tề Trừng biết An Nhu chuẩn bị rời đi thì có hơi ưu thương, nhưng càng nhiều là sự vui sướng.
“Cuối cùng các giáo sư cũng không nhìn chằm chằm vào chỗ tớ nữa rồi, vừa hay có thể lười biếng một hồi.”
An Nhu thu dọn đồ trong ký túc xá, vẻ mặt bình tĩnh: “Còn đang định mang ít đặc sản Chử Thành về cho cậu nữa đi…”
“Cậu đi ngàn dặm chớ lo nhà!” Tề Trừng vừa nghe xong lập tức lăn từ trên giường xuống: “Yên tâm đi, hai ngày này tớ giúp cậu quản quỹ lớp, các giáo sư giao bài tập gì tớ sẽ ghi lại cho cậu, giảng viên giao nhiệm vụ gì tớ hoàn thành giúp cậu…”
An Nhu hài lòng gật đầu.
“Vậy đặc sản Chử Thành có xiên thịt nướng, que cay, lưng gà nướng, vịt quay, cánh phượng, bánh hoa tươi… Cậu mang về cho tớ mấy thứ?” Tề Trừng thành khẩn chớp mắt.
Ra dáng kẻ sành ăn lắm đấy.
“Tớ sẽ cố.” An Nhu thầm thở dài, đã có thể tưởng tượng ra cảnh mình nâng rương hành lý siêu cấp lớn, cố hết sức leo lên bậc thang ký túc xá rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, An Nhu lưu luyến tạm biệt Mạc Thịnh Hoan và thím Dương, thím Dương chuẩn bị cho An Nhu một rương hành lý rất lớn, bên trong nhét đầy ắp.
An Nhu còn cầm theo vài thứ cần dùng để phát trực tiếp. Khi tài xế nhận rương hành lý trong tay An Nhu bỏ vào cốp sau, hai cánh tay đều bị nặng đến run lên.
Mạc Thịnh Hoan nhìn theo cậu thiếu niên rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy xe nữa mới tỉnh hồn lại.
Thím Dương thấy Mạc Thịnh Hoan lấy điện thoại ra, mở ra trò chơi tên cái gì Doomsday Awakening, trông nom vài miếng đất nhỏ, lần nữa gieo hạt giống hoa hồng.
Cũng tốt.
Có thứ để mong ngóng cũng được.
Ngồi tàu cao tốc từ Tấn Thành đến Chử Thành chỉ tốn bốn tiếng đồng hồ. An Nhu vào ở khách sạn do trường học đặt trước, vừa định gọi video cho Mạc Thịnh Hoan đã bị người tới tiếp đón của bên Đại học Chử thành nhiệt tình gọi đi thăm bảo tàng lịch sử của trường.
Vất vả lắm mới tham quan bảo tàng lịch sử xong, mọi người lại bị mời đi trải nghiệm nhà ăn siêu hot trên mạng của Đại học Chử thành, hoàn cảnh đúng là rất tốt, đồ ăn cũng phong phú, còn có bữa ăn khuya nữa.
Các dì trong nhà ăn có thể đã được dặn dò từ trước nên chỉ cần là sinh viên đến biểu diễn hữu nghị thì lượng cơm đều rất đầy đủ. An Nhu chỉ kịp chụp một tấm hình gửi cho Mạc Thịnh Hoan, thời gian còn lại đều đang nghe người phụ trách Đại học Chử thành khoa trương khen ngợi điểm tốt của trường đại học nhà mình.
Đến tối mới về đến khách sạn, nhìn thời gian thấy chỉ còn năm phút nữa là đến giờ chú ngủ, An Nhu vội vàng gọi video qua, đợi hồi lâu lại không có người nhận.
Có thể là đã ngủ rồi.
An Nhu lăn qua lộn lại trên giường lớn khách sạn, liếc thấy vali thím Dương chuẩn bị ở một bên, mở ra nhìn thử, bên trong có nguyên bộ chăn ga vỏ gối, khăn tắm dùng một lần, khăn bông, lót bồn cầu…
Cuối cùng, An Nhu lấy trong vali ra một bình nước có thể xếp gọn, nhìn đống đồ dùng la liệt cả giường, rơi vào trầm tư.
Điện thoại di động vang lên âm báo có yêu cầu trò chuyện video, An Nhu giật mình, nhanh chóng cầm điện thoại lên, bấm nút nhận.
Đầu kia video là Mạc Thịnh Hoan đã thay đồ ngủ, chú đang bẻ cổ áo, An Nhu hiểu ra, lúc cậu gọi tới chắc là chú đang thay quần áo ngủ.
“Hôm nay anh ăn nhiều cơm chứ?” An Nhu ăn cái gì cũng nhớ đến Mạc Thịnh Hoan.
Mạc Thịnh Hoan cụp mắt, ngón tay nhẹ nhàng bấm trên màn hình mấy cái, gửi đi một icon.
Màn hình xuất hiện hình ảnh con mèo trắng nằm dưới đất, vươn móng vuốt xoa bụng nhỏ tròn vo.
Icon thật đáng yêu, nhưng An Nhu không tin Mạc Thịnh Hoan thật sự ăn no. Thói quen rất khó đổi, đối với chú thì lại càng sâu hơn.
An Nhu cũng không vạch trần: “Sáng mai tôi gọi video lúc anh ăn cơm sáng được không?”
Mạc Thịnh Hoan nghĩ ngợi một lát, chớp mắt.
Tuy không biết chú đang suy tư cái gì, nhưng đồng ý mình ở bên cạnh đốc thúc là tốt rồi. An Nhu thoáng yên tâm, bắt đầu báo cáo những gì nghe thấy hôm nay cho Mạc Thịnh Hoan nghe, vừa kể vừa gửi hình mình chụp trong ngày cho anh.
Mạc Thịnh Hoan ghé sát tới camera, An Nhu có thể thấy cái trán và đôi mắt anh phóng đại, như là dí mặt vào di động, nghiêm túc xem hình cậu vừa gửi vậy.
“Có thể dùng hai ngón tay mở ra thế này, như vậy có thể phóng to hình lên.” An Nhu kiên nhẫn dạy dỗ: “Bấm vào ba dấu chấm trên góc còn sẽ hiện menu lựa chọn.”
An Nhu thấy Mạc Thịnh Hoan như đang thao tác cái gì, một lát sau, đối diện cũng gửi lại một tấm hình.
An Nhu nhìn thử, là tấm hình khi cậu nghe giới thiệu sơ lược bảo tàng lịch sử trường đại học Chử Thành, mặt kính bên đối diện phản xạ ra bóng hình cậu đang cầm di động, Mạc Thịnh Hoan có thể nhìn thấy tấm hình này trong số nhiều hình như vậy, còn phóng đại, cắt ra lưu lại.
An Nhu cảm thấy tai mình lại bắt đầu nóng lên.
Buổi biểu diễn liên kết diễn ra vào bảy giờ tối hôm sau, sáng sớm tập duyệt lại một lần, nếu không có vấn đề gì mọi người sẽ về khách sạn nghỉ ngơi, buổi chiều đến từ hai giờ.
An Nhu không có thời gian nghỉ ngơi, hôm qua quá vội, không có thời gian phát trực tiếp. Hôm nay kiểu gì cũng phải bù lại.
Sắp xếp xong dụng cụ trong khách sạn, An Nhu mở quay màn hình, mở ra Doomsday Awakening, phát hiện bởi vì thời gian thay đổi nên lúc này người vào xem trực tiếp không nhiều lắm, vậy là cậu cầm cần câu của mình lên, mang theo mồi câu tới bờ biển câu cá.
Câu ở sông thì phần lớn ra cá nước ngọt, tôm nhỏ, chỉ có biển mới có thể câu được tôm hùm, chính là cái loại một con làm một mâm.
Tỷ lệ câu được tôm hùm rất thấp, An Nhu dùng gần một trăm mồi câu mới câu được một con.
Lấy được tôm hùm, An Nhu nhìn thử lượt xem, đã lên tới năm trăm, vậy là lại xách tôm hùm rút lui khỏi bản đồ hiện tại.
“Ngày hôm qua trường học có chuyện nên không thể trực tiếp được.” An Nhu giải thích: “Chiều hôm nay còn có hoạt động, vậy nên đành phải nhân lúc này quay.”
“Tôi thấy mọi người rất hứng thú với việc nuôi pet trong Doomsday Awakening, vậy nên hôm nay chúng ta sẽ cùng đi xem thử nuôi pet loại nào hợp lý nhất, thuộc tính tốt nhất.” An Nhu mở ra bản đồ thành phố người sống sót, tìm được tiệm thú cưng.
“Phiên bản cũ ban đầu sẽ cho mỗi người chơi một con chó, nhưng sau khi cập nhật, chúng ta đã có nhiều lựa chọn hơn.” An Nhu bước vào tiệm thú cưng, nhàn nhã tự tại.
“Hiện tại có ba chủng loại, chó, mèo, và heo nhỏ đang rất hot.” An Nhu đứng trước lồng sắt.
“Chó có thuộc tính chiến đấu thêm vào, khi chiến đấu dã ngoại, chó có thể giúp chúng ta giúp một tay. Chủng loại chó cũng rất nhiều, Collie biên giới, lưng đen, Husky.”
“Giá trị trung thành cao nhất, dễ dàng thăng cấp nhất là lưng đen, còn khi gặp phải nguy hiểm sẽ chạy nhanh hơn cả bạn là Collie biên giới, còn Husky…”
An Nhu dừng một chút: “Lúc nhỏ rất đáng yêu, mà nuôi lớn rồi… mời người sống sót tự cầu nhiều phúc.”
‘Tôi xin nuôi một con lưng đen, cho mấy khối thịt giá trị trung thành đã đầy.’
‘Husky mãi đỉnh!’
‘Vì một con Husky, tôi với người yêu suýt thì chia tay.’
An Nhu nhìn bình luận mà bật cười: “Ai không thích chó thì ở đây còn có mèo, mèo tăng thuộc tính chữa trị, không chỉ hồi máu mà còn có thể đồng thời lọc sạch trạng thái xấu.”
“Cuối cùng chính là heo con vừa ra mắt, thoạt nhìn nhỏ nhắn vô cùng, nhưng nó có chức năng tìm kiếm, sẽ luôn mang quà tặng đến cho bạn.”
“Lúc heo con còn nhỏ chỉ có thể tìm tới các loại tài liệu như xương, đá lửa, nhưng sau khi lớn lên, nó có thể mang đến loại tài liệu cao cấp hơn như da.”
Nhân vật trò chơi của An Nhu đi dạo trong tiệm thú cưng, pet trong lồng lần lượt phóng đại, lưng đen nhỏ ngốc ngốc mập mạp đáng yêu, Husky con xinh xắn lanh lợi, còn có Collie biên giới thoạt nhìn rất thông minh.
Sau đó An Nhu ngừng bước, trong cái lồng trước mắt là một con mèo Ragdoll con nằm tại đáy lồng.
Cảm ứng được người chơi tới, mèo Ragdoll con ngẩng đầu lên, ánh mắt xanh đậm như đá quý, tựa như cất giấu cả ngân hà, vành tai màu xám đen và cái đuôi giật giật, mũi nhỏ miệng nhỏ màu hồng đáng yêu hết chỗ chê.
An Nhu không đi nổi nữa.
‘Ôi da đàn ông, rõ ràng đã nói chọn phù hợp nhất, thuộc tính tốt nhất, bây giờ còn không phải dừng bước trước sự xinh đẹp à!’
‘Con mèo Ragdoll con này đáng yêu quá đi, oa oa oa, cho mẹ hít một miếng nào!’
‘Cho các vị hay, mèo này trưởng thành càng đẹp, mười phần phong thái nữ thần!’
Một hàng làn đạn lướt qua, An Nhu không khống chế được ôm mèo Ragdoll con lên, ra vẻ bình tĩnh: “Nào, chúng ta nhìn xem thuộc tính nó thế nào.”
An Nhu mở ra bảng thuộc tính của mèo.
Chủng loại: Mèo Ragdoll
Giới tính: Đực
Tuổi tác: Ba tháng mười tám ngày
Tính tình: Ngoan ngoãn, an tĩnh
Đặc điểm: Xinh đẹp, năng lực chịu đau mạnh
Thuộc tính ban đầu:
Sức chịu đựng: 5
Trí khôn: 10
Thể lực: 3
Kỹ năng: (không nhận nuôi không thể kiểm tra)
Điểm cao nhất khi vừa nhận nuôi là 30 điểm, vậy pet phẩm chất hơi tốt cũng phải là 20 điểm trở lên. Con Ragdoll này thuộc tính ban đầu lại chỉ có 18 điểm, chỉ có thể xem như khá.
An Nhu nhìn Ragdoll nhỏ trước mặt, không nỡ buông xuống.
‘Streamer cậu mau tĩnh tâm lại đi, cậu nói là muốn dạy chúng tôi tính toán chọn lựa thuộc tính tốt nhất cơ mà! Con Ragdoll này chỉ tính là bình thường thôi!’
‘Mười tám điểm thuộc tính, hơi thấp, hay là đổi một con Ragdoll khác thử xem?’
‘Con Ragdoll này đáng yêu quá mà! Sao mà dễ cưng đến vậy chứ!’
Mười tám điểm thuộc tính, đúng là có hơi thấp, nhìn làn đạn người xem trung thành, An Nhu nhịn đau thả Ragdoll con lại cái lồng: “Chúng ta nhìn một chút thuộc tính nhóm pet này đi, nếu đều như nhau thì chọn con Ragdoll này.”
Chắc là cũng như nhau thôi, nào có chuyện lần đầu lựa chọn là có thể tìm được Ppet thuộc tính cao cấp chứ.
An Nhu tiện tay mở ra heo con cạnh Ragdoll, chỉ thấy một vệt kim quang nhoáng lên, điểm thuộc tính của heo con hiện ra.
Sức chịu đựng: 8
Trí khôn: 9
Thể lực: 8
Tổng thuộc tính là 25 điểm, đây coi như pet thuộc tính rất tốt!
An Nhu sững sờ tại chỗ, nhìn con heo con màu hồng đung đưa bốn vó, ‘ụt ịt ụt ịt’ trước mặt… rơi vào trầm tư.
‘Ha ha ha! Streamer ngu luôn rồi!’
‘Streamer cậu thừa nhận đi, cậu chỉ muốn mèo Ragdoll con thôi.’
‘Thật sự có thuộc tính cao cấp kìa, vận may của streamer kiểu gì thế!
An Nhu nhìn thoáng qua heo con, rồi lại nhìn mèo Ragdoll con lồng bên cạnh đang ngửa đầu nhìn mình.
Đôi mắt lam đậm ngập nước, mũi nhỏ mềm mại hơi nhúc nhích. Không biết tại sao, An Nhu nhìn mèo Ragdoll con này là có thể nhớ tới Mạc Thịnh Hoan.
Giãy dụa một lát, An Nhu thả heo con xuống, ôm lấy mèo Ragdoll con trong lồng.
“Thật ra thì…” An Nhu ra vẻ trấn định: “Xem pet chủ yếu nhất vẫn là hợp mắt duyên. Duyên phận vừa tới ấy mà… có cản cũng vô dụng.”
‘Lại còn mắt duyên, ha ha ha, streamer cậu thừa nhận đi, rõ ràng cậu chỉ xem giá trị nhan sắc.’
Mèo Ragdoll con tựa đầu vào bả vai An Nhu, vành tai nhúc nhích, yêu kiều ‘meo’ một tiếng.
An Nhu làm xong thủ tục nhận nuôi, thoáng ngần ngừ ở phần đặt tên, sau đó đánh hai chữ ‘Hoan Hoan’.
Xin lỗi chú!
Sau khi nhận nuôi thành công, kỹ năng sơ cấp của Hoan Hoan cũng hiện ra, là hồi máu.
An Nhu cố ý ăn có đồ ăn có độc, thanh máu tụt xuống không ngừng, Ragdoll vươn móng vuốt chạm lên má An Nhu, điếm thịt nhẹ nhàng đạp mặt An Nhu một cái, trung gian liên tục hiện lên ‘+10’, ‘+10’ màu xanh lục.
Liên tục kéo dài mười giây, tăng tới một trăm máu mèo con đã mệt vô cùng, lệch đầu là ngủ.
Tốc độ kỹ năng dần chậm lại.
“Xem ra trí lực ảnh hưởng tới lượng máu mỗi lần bổ sung. Lúc đầu đã có thể thêm một trăm lượng máu, không tệ.” An Nhu ôm mèo con, lại mua thêm đồ ăn có thể tăng nhanh kinh nghiệm cho pet tại tiệm thú cưng. Mà mèo thích sạch sẽ, An Nhu còn mua một cái lược chải lông, mỗi ngày chải năm lần có thể tăng điểm trưởng thành cho Pet.
An Nhu quay về trang viên, gãi cằm Ragdoll con, chải lông cho mèo con, an tĩnh yên bình vô cùng. An Nhu lại ngước mắt nhìn số người đang xem, con số bốn ngàn trôi lơ lửng.
Hôm qua không phát một ngày, hôm nay lại phát vào thời gian không giống mọi khi, lượt xem như vậy cũng là bình thường.
Mèo con tăng năm điểm trưởng thành, cong lưng duỗi người trong ngực An Nhu. Âm thanh nhắc nhở vang lên, An Nhu ngẩng đầu xem thử, phát hiện là streamer không quen biết gửi lời PK với mình.
Loại streamer PK này rất thường gặp, đời trước An Nhu cũng trải qua không ít. Có vài streamer đi PK là vì nhiệm vụ công hội yêu cầu gửi lời PK với streamer khác, cuối cùng nhìn xem bên nào nhiều quà tặng hơn xem như bên đó thắng. Thua thì cùng lắm phải thực hiện nói thật hoặc thử thách, biểu diễn tài nghệ là được.
Dưới tình huống như thế, An Nhu thắng ít thua nhiều, dù sao thứ cậu đăng ký cá cược cũng không phải quà tặng. An Nhu cũng không cổ động người xem trung thành tiêu tiền đập quà tặng. Thua thì thua, đối phương cùng lắm là để mình vẽ hai bút râu lên mặt, duy trì đến khi trực tiếp xong thôi.
Đều là người làm công cả.
An Nhu đồng ý PK, màn hình phát trực tiếp cũng lập tức chia làm hai, An Nhu thấy người hâm mộ của đối phương thì chợt nhận ra có gì đó không đúng.
Đối diện bây giờ đang có năm chục nghìn người xem, nhiều hơn cậu tới một số không, khoảnh khắc người hâm mộ hai bên cùng tiến vào một khu trực tiếp, làn đạn thoáng chốc tràn đầy màn hình.
Đối phương cũng là streamer game Doomsday Awakening, khoảng hơn ba mươi tuổi, dây chuyền xích vàng, đồng hồ vàng, áo sơ mi màu, khí chất xã hội mười phần.
“Uây, sao lông cũng chưa mọc đủ thế? Có phải mẹ cậu đứng bên cạnh không?”
Streamer đối diện vừa lên tiếng đã không tiếc lời, An Nhu lập tức nhìn thấu bài của đối phương.
Đây là một loại gọi là ‘Tàn nhẫn trực tiếp’, bọn họ cả ngày tìm người PK, vừa lên tới là không chút thô tục hỏi thăm sức khỏe tám đời tổ tông của bạn, đủ các loại công kích nhân thân.
Bọn họ không thể so kỹ năng chơi game, cũng không so tài nghệ. Game chỉ tính là một vật dẫn thôi, sau khi thương lượng trừng phạt PK trực tiếp thì bắt đầu cố ý miệng phun mùi thơm, chọc giận bên đối diện, khiến đối phương bị bêu xấu. Mà lúc phát trực tiếp thông thường đều rất náo nhiệt, được các quần chúng ăn dưa không rõ tình hình khen thưởng rất nhiều.
Loại trực tiếp này thường thì streamer nào thoạt nhìn từng trải hơn, mắng chửi người khác ác hơn sẽ thắng nhiều hơn.
Từ trước đến nay An Nhu đều không thích loại streamer này, chỉ cảm thấy ồn ào.
“Đã tiếp nhận PK thì phải làm đến cùng. Nói đi, thua phạt thế nào đây.” Streamer bên kia nhìn mái tóc bông xõa của An Nhu: “Thua cạo đầu, dám hay không!”
An Nhu hít sâu một hơi, chợt vỗ bàn nói: “Vậy anh dám so với tôi không!”
“Anh đây có gì không dám so với chíp bông nhà chú?” Streamer đối diện nắm cốc giữ ấm bên cạnh đặt cộp xuống bàn, mặt mày dữ tợn: “Nói đi, tỷ thí thế nào! anh đây nhíu mày một cái chính là cháu trai!”
“So xem ai nói ít hơn.” An Nhu khẽ mỉm cười, ngồi vững trên ghế.
Streamer đối diện sửng sốt, vừa định miệng phun mùi thơm đã phải vội vàng ngưng lại.
An Nhu ổn định tiếp tục vuốt mèo, loại streamer này, chỉ cần để cho đối phương ngậm miệng thôi, ngoại trừ đánh đập đồ vật ra thì chẳng làm được gì khác nữa.
Người xem náo nhiệt cũng sẽ tỉnh táo lại, không bị tức giận quấy nhiễu, theo đó quà tặng cũng ít đi.
Nhìn streamer gãi tai vò tóc, An Nhu không vội cũng không sốt ruột, không ít bạn xem trung thành cảm thấy đây là lần đầu streamer PK nên chạy tới cà quà tặng miễn phí. Quà miễn phí cũng có thể tính vào điểm PK, mỗi món một điểm.
An Nhu thấy vậy thì ngoắc tay hình trái tim tặng cho người xem của mình.
Một đợt sóng quà nhỏ dâng lên, chỉ kém mười mấy điểm nữa là có thể ngang bằng đối phương. Đáy lòng An Nhu chợt nghĩ, đối phương chắc đã đỏ từ mặt xuống cổ rồi.
An Nhu nhìn về phía trò chơi, chờ kỹ năng hoãn xuống thì cho mèo con ăn đồ ăn cho pet, sau đó ôm nó tới bản đồ dã ngoại đốn cây đánh tang thi, giúp pet cà kinh nghiệm.
Đang phát trực tiếp thì chợt vang lên tiếng đập đồ, An Nhu ngẩng đầu lên, thấy streamer đối diện đang cầm cốc giữ nhiệt đập điện thoại di động.
Điện thoại di động bị đập hai cái đã hoàn toàn đen màn hình, anh ta vẫn còn không chịu buông tha, gân xanh trên trán hằn lên, hai cái ‘thuốc đuổi trùng’ giá trị năm mươi điểm thổi qua, điểm quà tặng đối diện lập tức tăng mạnh, rất nhanh che kín cả người An Nhu.
Quả là một con sói tàn nhẫn, di động mấy ngàn nói đập là đập.
Đập xong điện thoại di động, đại ca xã hội kia đắc ý nhướng mày, nhìn An Nhu ngây ngốc.
Đập điện thoại di động còn chưa đủ, người này bắt đầu dùng khẩu hình nhằm về phía ống kính mắng ra ba chữ, quà tặng bên dưới lập tức tăng lên không ngừng.
Giới phát trực tiếp cũng là một xã hội thu nhỏ, loại người gì cũng có, An Nhu hơi cau mày nhìn người đàn ông đối diện, cười khẩy.
Nụ cười này khiến khí tức mềm mại ngoan ngoãn trên người thiếu niên thoáng cái biến mất, đôi mắt màu hổ phách dâng lên dã tính không thuộc về thành phố xi măng cốt sắt, khí tức máu tanh nồng nặc như đập vào mặt, khiến người phản xạ lui lại phía sau.
Streamer đối diện sửng sốt, chỉ thấy một cái 'Biệt thự mèo hạng sang' bất ngờ từ trên trời hạ xuống, chiếm hết cả màn hình.
An Nhu cũng ngẩn ra, nhìn biệt thự mèo trước mặt, cái này hình như là… cho mình?
An Nhu lập tức nở nụ cười nghề nghiệp rực rỡ, sắc mắt nhoáng cái đã biến đổi, cười híp mắt vẽ trái tim.
'Biệt thự mèo hạng sang' là quà tặng đắt nhất trong Mễ Trảo, một tòa là 5888 kim cương, một cái này nện xuống, An Nhu có thể tới tay hai ngàn!
An Nhu mới vừa vẽ xong tim, lại thấy mặt sau biệt thự mèo tiếp tục hiện lên.
'Biệt thự mèo hạng sang' ×1
'Biệt thự mèo hạng sang' ×2
…
An Nhu trợn tròn con mắt, trơ mắt nhìn 'Biệt thự mèo hạng sang' ×10.
Là thật đấy à?
An Nhu cố gắng chớp mắt, một biệt thự mèo năm ngàn tám, nhân mười lên là năm chục ngàn tám trăm, mình tới tay hơn hai chục ngàn?
Đây chính là thế giới của giới thượng lưu hả?
An Nhu yên lặng, đại ca xã hội đối diện cũng chưa từng thấy tình huống thế này, ngây ra tại chỗ.
Có phải trẻ con cầm di động của ba mẹ khen thưởng không? Hay là đối phương chuyển sai rồi?
Trong đầu An Nhu hiện lên đủ loại khả năng, lại thấy vị đại gia này cà tiếp một cái ‘gậy đùa mèo’.
Nhìn ‘gậy đùa mèo’ ở trên màn ảnh lúc ẩn lúc hiện, An Nhu tò mò nhìn vị fan vừa lên đã đứng đầu fan của mình, đối phương còn là một tân thủ, ngay cả biệt danh cũng chưa đặt, vẫn là một chuỗi con số và ký tự mẫu.
An Nhu cẩn thận tra tài liệu của đối phương, phát hiện số này mới ghi danh mấy ngày, chỉ xem mình cậu phát trực tiếp, An Nhu càng xem càng thấy quen, sau đó nhớ lại…
Không phải mình lập cho chú một ID ở là cho chú ở Mễ Trảo à!
Mười biệt thự mèo là một chuyện chưa từng xảy ra, cả gian trực tiếp an tĩnh một hồi lâu, sau đó làn đạn mới nổ.
‘Đại lão đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh’
‘Trâu bò, lần đầu thấy cà mười biệt thự mèo!’
‘Streamer cũng hãi hồn luôn ròi kìa!’
‘Đại thần! Lại còn là ID mới!’
PK kết thúc, An Nhu vẫn không nói nên lời, nhìn chằm chằm màn hình muốn nói lại thôi.
“Cái mẹ.” Streamer đối diện tức nghẹn họng, cầm máy hớt tóc lên đẩy thẳng một đường. Phối với tiếng máy ‘vù vù’ chính là tóc của ông anh xã hội này rơi xuống, thẳng đến khi cả đầu đều trọc.
Trừng phạt kết thúc, đối diện không nói hai lời đã tắt trực tiếp, xem ra cũng bị đả kích không nhẹ.
Mạc Thịnh Hoan vẫn luôn quan sát, thỉnh thoảng cà cho An Nhu một cái ‘máy chạy bộ mèo’, ‘túi mèo vũ trụ’, ‘hạt dinh dưỡng cho mèo’... Cứ như muốn đưa toàn bộ đồ trong danh mục quà tặng một lần vậy.
An Nhu thấp thỏm bất an phát đủ bốn giờ, vừa kết thúc đã vội gọi điện cho thím Dương.
Bởi vì quá khiếp sợ, An Nhu nói chuyện cũng lộn xộn không rõ, chờ thím Dương chạy đi xem thử xong lại bình tĩnh đáp: “Trạng thái tinh thần cậu Thịnh Hoan rất ổn định. Còn việc tặng quà… chồng chồng tặng quà cho nhau không phải là chuyện bình thường sao?
“Ba ngày này phải làm phiền thím Dương nhiều hơn rồi ạ.” Đáy lòng An Nhu cũng hơi thấp thỏm. Đây là lần đầu cậu và Mạc Thịnh Hoan xa nhau trong vòng ba tháng, tuy chỉ có ba ngày nhưng cậu vẫn không yên lòng.
“Nhắc tới cũng lạ thật.” Thím Dương cười vẻ bó tay.
“Trước khi cậu An đến, cậu Thịnh Hoan và thím cũng cứ sống vậy mười mấy năm rồi. Cậu vừa tới là bọn thím mới nhận ra trước đây sống khô khan, vô vị đến thế nào.
“Lần này cậu đi lòng thím vắng vẻ lắm, cứ như thiếu mất cái gì vậy.”
“Con sẽ về nhanh thôi.” An Nhu ôn tồn an ủi thím Dương: “Có chuyện gì thì cứ gọi cho con, gọi video cũng được ạ.”
“Ôi.” Thím Dương nhìn cậu thiếu niên, trong mắt đều là lưu luyến: “Vậy để thím dọn hành lý tới Chử Thành cho cậu An. Cậu cần gì cứ liệt kê cho thím, thím chắc chắn chuẩn bị đầy đủ cho cậu.”
“Tùy tiện một chút là được rồi ạ.” An Nhu nhìn thím Dương, cảm thấy trong lòng ấm áp: “Qua đó ở lại khách sạn, cần gì cũng đều có cả.”
“Ra ngoài thì tùy tiện thế nào được, tùy tiện là sẽ chịu quả đắng đấy.” Thím Dương vỗ vỗ bả vai An Nhu: “Không cần lo thím mệt, người thím khỏe như vâm, còn sáng láng hơn mấy người trẻ tuổi các cậu ấy chứ.”
Thím Dương đi chuẩn bị hành lý, An Nhu vừa quay đầu lại thì thấy Mạc Thịnh Hoan đã đè chăn xong đi xuống.
Hai mắt An Nhu không tự chủ được rơi vào môi của anh, vô thức xoa xoa ngón tay, cũng vội dời ánh mắt.
Môi của chú rất mềm.
An Nhu cảm thấy hôm nay mình hơi bất ổn, những chi tiết bình thường không quá chú ý tới, hôm nay lại phóng đại đến vô hạn.
Như là khi Mạc Thịnh Hoan ăn sáng, nước cà chua dính vào môi, An Nhu cứ thế nhìn không dời mắt nổi, trơ mắt nhìn chằm chằm yết hầu Mạc Thịnh Hoan trượt lên trượt xuống nuốt đồ ăn.
Cổ Mạc Thịnh Hoan cũng đẹp mắt cực kỳ, đường cong hoàn mỹ lại phóng khoáng, cực kỳ giống cổ thiên nga trên mạng hay nói, yết hầu nổi bật rõ ràng, vô cùng hút mắt.
Sao trước đây mình không phát hiện cảnh đẹp như vậy mà chỉ chăm chăm chú ý đồ ăn trên bàn nhỉ?
“Khụ khụ.” Thím Dương ho khẽ, ra hiệu An Nhu khôi phục tinh thần.
“Cậu An, cậu có nhìn cậu Thịnh Hoan cũng không no bụng được đâu.” Thím Dương đè thấp giọng nhắc nhở.
Vành tai An Nhu nóng lên, chuyển mắt qua nhìn đồ ăn trên bàn, làm bộ chưa xảy ra chuyện gì, gắp một miếng bánh trứng cuộn rau cải cho Mạc Thịnh Hoan.
Sau khi đến trường, An Nhu lập tức nói cho thầy huấn luyện chuyện mình có thể tới Chử Thành. Hòn đá đè nặng trong lòng thầy huấn luyện biến mất, phát thông báo chính thức, yêu cầu tất cả mọi người đều bắt đầu chuẩn bị.
Tề Trừng biết An Nhu chuẩn bị rời đi thì có hơi ưu thương, nhưng càng nhiều là sự vui sướng.
“Cuối cùng các giáo sư cũng không nhìn chằm chằm vào chỗ tớ nữa rồi, vừa hay có thể lười biếng một hồi.”
An Nhu thu dọn đồ trong ký túc xá, vẻ mặt bình tĩnh: “Còn đang định mang ít đặc sản Chử Thành về cho cậu nữa đi…”
“Cậu đi ngàn dặm chớ lo nhà!” Tề Trừng vừa nghe xong lập tức lăn từ trên giường xuống: “Yên tâm đi, hai ngày này tớ giúp cậu quản quỹ lớp, các giáo sư giao bài tập gì tớ sẽ ghi lại cho cậu, giảng viên giao nhiệm vụ gì tớ hoàn thành giúp cậu…”
An Nhu hài lòng gật đầu.
“Vậy đặc sản Chử Thành có xiên thịt nướng, que cay, lưng gà nướng, vịt quay, cánh phượng, bánh hoa tươi… Cậu mang về cho tớ mấy thứ?” Tề Trừng thành khẩn chớp mắt.
Ra dáng kẻ sành ăn lắm đấy.
“Tớ sẽ cố.” An Nhu thầm thở dài, đã có thể tưởng tượng ra cảnh mình nâng rương hành lý siêu cấp lớn, cố hết sức leo lên bậc thang ký túc xá rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, An Nhu lưu luyến tạm biệt Mạc Thịnh Hoan và thím Dương, thím Dương chuẩn bị cho An Nhu một rương hành lý rất lớn, bên trong nhét đầy ắp.
An Nhu còn cầm theo vài thứ cần dùng để phát trực tiếp. Khi tài xế nhận rương hành lý trong tay An Nhu bỏ vào cốp sau, hai cánh tay đều bị nặng đến run lên.
Mạc Thịnh Hoan nhìn theo cậu thiếu niên rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy xe nữa mới tỉnh hồn lại.
Thím Dương thấy Mạc Thịnh Hoan lấy điện thoại ra, mở ra trò chơi tên cái gì Doomsday Awakening, trông nom vài miếng đất nhỏ, lần nữa gieo hạt giống hoa hồng.
Cũng tốt.
Có thứ để mong ngóng cũng được.
Ngồi tàu cao tốc từ Tấn Thành đến Chử Thành chỉ tốn bốn tiếng đồng hồ. An Nhu vào ở khách sạn do trường học đặt trước, vừa định gọi video cho Mạc Thịnh Hoan đã bị người tới tiếp đón của bên Đại học Chử thành nhiệt tình gọi đi thăm bảo tàng lịch sử của trường.
Vất vả lắm mới tham quan bảo tàng lịch sử xong, mọi người lại bị mời đi trải nghiệm nhà ăn siêu hot trên mạng của Đại học Chử thành, hoàn cảnh đúng là rất tốt, đồ ăn cũng phong phú, còn có bữa ăn khuya nữa.
Các dì trong nhà ăn có thể đã được dặn dò từ trước nên chỉ cần là sinh viên đến biểu diễn hữu nghị thì lượng cơm đều rất đầy đủ. An Nhu chỉ kịp chụp một tấm hình gửi cho Mạc Thịnh Hoan, thời gian còn lại đều đang nghe người phụ trách Đại học Chử thành khoa trương khen ngợi điểm tốt của trường đại học nhà mình.
Đến tối mới về đến khách sạn, nhìn thời gian thấy chỉ còn năm phút nữa là đến giờ chú ngủ, An Nhu vội vàng gọi video qua, đợi hồi lâu lại không có người nhận.
Có thể là đã ngủ rồi.
An Nhu lăn qua lộn lại trên giường lớn khách sạn, liếc thấy vali thím Dương chuẩn bị ở một bên, mở ra nhìn thử, bên trong có nguyên bộ chăn ga vỏ gối, khăn tắm dùng một lần, khăn bông, lót bồn cầu…
Cuối cùng, An Nhu lấy trong vali ra một bình nước có thể xếp gọn, nhìn đống đồ dùng la liệt cả giường, rơi vào trầm tư.
Điện thoại di động vang lên âm báo có yêu cầu trò chuyện video, An Nhu giật mình, nhanh chóng cầm điện thoại lên, bấm nút nhận.
Đầu kia video là Mạc Thịnh Hoan đã thay đồ ngủ, chú đang bẻ cổ áo, An Nhu hiểu ra, lúc cậu gọi tới chắc là chú đang thay quần áo ngủ.
“Hôm nay anh ăn nhiều cơm chứ?” An Nhu ăn cái gì cũng nhớ đến Mạc Thịnh Hoan.
Mạc Thịnh Hoan cụp mắt, ngón tay nhẹ nhàng bấm trên màn hình mấy cái, gửi đi một icon.
Màn hình xuất hiện hình ảnh con mèo trắng nằm dưới đất, vươn móng vuốt xoa bụng nhỏ tròn vo.
Icon thật đáng yêu, nhưng An Nhu không tin Mạc Thịnh Hoan thật sự ăn no. Thói quen rất khó đổi, đối với chú thì lại càng sâu hơn.
An Nhu cũng không vạch trần: “Sáng mai tôi gọi video lúc anh ăn cơm sáng được không?”
Mạc Thịnh Hoan nghĩ ngợi một lát, chớp mắt.
Tuy không biết chú đang suy tư cái gì, nhưng đồng ý mình ở bên cạnh đốc thúc là tốt rồi. An Nhu thoáng yên tâm, bắt đầu báo cáo những gì nghe thấy hôm nay cho Mạc Thịnh Hoan nghe, vừa kể vừa gửi hình mình chụp trong ngày cho anh.
Mạc Thịnh Hoan ghé sát tới camera, An Nhu có thể thấy cái trán và đôi mắt anh phóng đại, như là dí mặt vào di động, nghiêm túc xem hình cậu vừa gửi vậy.
“Có thể dùng hai ngón tay mở ra thế này, như vậy có thể phóng to hình lên.” An Nhu kiên nhẫn dạy dỗ: “Bấm vào ba dấu chấm trên góc còn sẽ hiện menu lựa chọn.”
An Nhu thấy Mạc Thịnh Hoan như đang thao tác cái gì, một lát sau, đối diện cũng gửi lại một tấm hình.
An Nhu nhìn thử, là tấm hình khi cậu nghe giới thiệu sơ lược bảo tàng lịch sử trường đại học Chử Thành, mặt kính bên đối diện phản xạ ra bóng hình cậu đang cầm di động, Mạc Thịnh Hoan có thể nhìn thấy tấm hình này trong số nhiều hình như vậy, còn phóng đại, cắt ra lưu lại.
An Nhu cảm thấy tai mình lại bắt đầu nóng lên.
Buổi biểu diễn liên kết diễn ra vào bảy giờ tối hôm sau, sáng sớm tập duyệt lại một lần, nếu không có vấn đề gì mọi người sẽ về khách sạn nghỉ ngơi, buổi chiều đến từ hai giờ.
An Nhu không có thời gian nghỉ ngơi, hôm qua quá vội, không có thời gian phát trực tiếp. Hôm nay kiểu gì cũng phải bù lại.
Sắp xếp xong dụng cụ trong khách sạn, An Nhu mở quay màn hình, mở ra Doomsday Awakening, phát hiện bởi vì thời gian thay đổi nên lúc này người vào xem trực tiếp không nhiều lắm, vậy là cậu cầm cần câu của mình lên, mang theo mồi câu tới bờ biển câu cá.
Câu ở sông thì phần lớn ra cá nước ngọt, tôm nhỏ, chỉ có biển mới có thể câu được tôm hùm, chính là cái loại một con làm một mâm.
Tỷ lệ câu được tôm hùm rất thấp, An Nhu dùng gần một trăm mồi câu mới câu được một con.
Lấy được tôm hùm, An Nhu nhìn thử lượt xem, đã lên tới năm trăm, vậy là lại xách tôm hùm rút lui khỏi bản đồ hiện tại.
“Ngày hôm qua trường học có chuyện nên không thể trực tiếp được.” An Nhu giải thích: “Chiều hôm nay còn có hoạt động, vậy nên đành phải nhân lúc này quay.”
“Tôi thấy mọi người rất hứng thú với việc nuôi pet trong Doomsday Awakening, vậy nên hôm nay chúng ta sẽ cùng đi xem thử nuôi pet loại nào hợp lý nhất, thuộc tính tốt nhất.” An Nhu mở ra bản đồ thành phố người sống sót, tìm được tiệm thú cưng.
“Phiên bản cũ ban đầu sẽ cho mỗi người chơi một con chó, nhưng sau khi cập nhật, chúng ta đã có nhiều lựa chọn hơn.” An Nhu bước vào tiệm thú cưng, nhàn nhã tự tại.
“Hiện tại có ba chủng loại, chó, mèo, và heo nhỏ đang rất hot.” An Nhu đứng trước lồng sắt.
“Chó có thuộc tính chiến đấu thêm vào, khi chiến đấu dã ngoại, chó có thể giúp chúng ta giúp một tay. Chủng loại chó cũng rất nhiều, Collie biên giới, lưng đen, Husky.”
“Giá trị trung thành cao nhất, dễ dàng thăng cấp nhất là lưng đen, còn khi gặp phải nguy hiểm sẽ chạy nhanh hơn cả bạn là Collie biên giới, còn Husky…”
An Nhu dừng một chút: “Lúc nhỏ rất đáng yêu, mà nuôi lớn rồi… mời người sống sót tự cầu nhiều phúc.”
‘Tôi xin nuôi một con lưng đen, cho mấy khối thịt giá trị trung thành đã đầy.’
‘Husky mãi đỉnh!’
‘Vì một con Husky, tôi với người yêu suýt thì chia tay.’
An Nhu nhìn bình luận mà bật cười: “Ai không thích chó thì ở đây còn có mèo, mèo tăng thuộc tính chữa trị, không chỉ hồi máu mà còn có thể đồng thời lọc sạch trạng thái xấu.”
“Cuối cùng chính là heo con vừa ra mắt, thoạt nhìn nhỏ nhắn vô cùng, nhưng nó có chức năng tìm kiếm, sẽ luôn mang quà tặng đến cho bạn.”
“Lúc heo con còn nhỏ chỉ có thể tìm tới các loại tài liệu như xương, đá lửa, nhưng sau khi lớn lên, nó có thể mang đến loại tài liệu cao cấp hơn như da.”
Nhân vật trò chơi của An Nhu đi dạo trong tiệm thú cưng, pet trong lồng lần lượt phóng đại, lưng đen nhỏ ngốc ngốc mập mạp đáng yêu, Husky con xinh xắn lanh lợi, còn có Collie biên giới thoạt nhìn rất thông minh.
Sau đó An Nhu ngừng bước, trong cái lồng trước mắt là một con mèo Ragdoll con nằm tại đáy lồng.
Cảm ứng được người chơi tới, mèo Ragdoll con ngẩng đầu lên, ánh mắt xanh đậm như đá quý, tựa như cất giấu cả ngân hà, vành tai màu xám đen và cái đuôi giật giật, mũi nhỏ miệng nhỏ màu hồng đáng yêu hết chỗ chê.
An Nhu không đi nổi nữa.
‘Ôi da đàn ông, rõ ràng đã nói chọn phù hợp nhất, thuộc tính tốt nhất, bây giờ còn không phải dừng bước trước sự xinh đẹp à!’
‘Con mèo Ragdoll con này đáng yêu quá đi, oa oa oa, cho mẹ hít một miếng nào!’
‘Cho các vị hay, mèo này trưởng thành càng đẹp, mười phần phong thái nữ thần!’
Một hàng làn đạn lướt qua, An Nhu không khống chế được ôm mèo Ragdoll con lên, ra vẻ bình tĩnh: “Nào, chúng ta nhìn xem thuộc tính nó thế nào.”
An Nhu mở ra bảng thuộc tính của mèo.
Chủng loại: Mèo Ragdoll
Giới tính: Đực
Tuổi tác: Ba tháng mười tám ngày
Tính tình: Ngoan ngoãn, an tĩnh
Đặc điểm: Xinh đẹp, năng lực chịu đau mạnh
Thuộc tính ban đầu:
Sức chịu đựng: 5
Trí khôn: 10
Thể lực: 3
Kỹ năng: (không nhận nuôi không thể kiểm tra)
Điểm cao nhất khi vừa nhận nuôi là 30 điểm, vậy pet phẩm chất hơi tốt cũng phải là 20 điểm trở lên. Con Ragdoll này thuộc tính ban đầu lại chỉ có 18 điểm, chỉ có thể xem như khá.
An Nhu nhìn Ragdoll nhỏ trước mặt, không nỡ buông xuống.
‘Streamer cậu mau tĩnh tâm lại đi, cậu nói là muốn dạy chúng tôi tính toán chọn lựa thuộc tính tốt nhất cơ mà! Con Ragdoll này chỉ tính là bình thường thôi!’
‘Mười tám điểm thuộc tính, hơi thấp, hay là đổi một con Ragdoll khác thử xem?’
‘Con Ragdoll này đáng yêu quá mà! Sao mà dễ cưng đến vậy chứ!’
Mười tám điểm thuộc tính, đúng là có hơi thấp, nhìn làn đạn người xem trung thành, An Nhu nhịn đau thả Ragdoll con lại cái lồng: “Chúng ta nhìn một chút thuộc tính nhóm pet này đi, nếu đều như nhau thì chọn con Ragdoll này.”
Chắc là cũng như nhau thôi, nào có chuyện lần đầu lựa chọn là có thể tìm được Ppet thuộc tính cao cấp chứ.
An Nhu tiện tay mở ra heo con cạnh Ragdoll, chỉ thấy một vệt kim quang nhoáng lên, điểm thuộc tính của heo con hiện ra.
Sức chịu đựng: 8
Trí khôn: 9
Thể lực: 8
Tổng thuộc tính là 25 điểm, đây coi như pet thuộc tính rất tốt!
An Nhu sững sờ tại chỗ, nhìn con heo con màu hồng đung đưa bốn vó, ‘ụt ịt ụt ịt’ trước mặt… rơi vào trầm tư.
‘Ha ha ha! Streamer ngu luôn rồi!’
‘Streamer cậu thừa nhận đi, cậu chỉ muốn mèo Ragdoll con thôi.’
‘Thật sự có thuộc tính cao cấp kìa, vận may của streamer kiểu gì thế!
An Nhu nhìn thoáng qua heo con, rồi lại nhìn mèo Ragdoll con lồng bên cạnh đang ngửa đầu nhìn mình.
Đôi mắt lam đậm ngập nước, mũi nhỏ mềm mại hơi nhúc nhích. Không biết tại sao, An Nhu nhìn mèo Ragdoll con này là có thể nhớ tới Mạc Thịnh Hoan.
Giãy dụa một lát, An Nhu thả heo con xuống, ôm lấy mèo Ragdoll con trong lồng.
“Thật ra thì…” An Nhu ra vẻ trấn định: “Xem pet chủ yếu nhất vẫn là hợp mắt duyên. Duyên phận vừa tới ấy mà… có cản cũng vô dụng.”
‘Lại còn mắt duyên, ha ha ha, streamer cậu thừa nhận đi, rõ ràng cậu chỉ xem giá trị nhan sắc.’
Mèo Ragdoll con tựa đầu vào bả vai An Nhu, vành tai nhúc nhích, yêu kiều ‘meo’ một tiếng.
An Nhu làm xong thủ tục nhận nuôi, thoáng ngần ngừ ở phần đặt tên, sau đó đánh hai chữ ‘Hoan Hoan’.
Xin lỗi chú!
Sau khi nhận nuôi thành công, kỹ năng sơ cấp của Hoan Hoan cũng hiện ra, là hồi máu.
An Nhu cố ý ăn có đồ ăn có độc, thanh máu tụt xuống không ngừng, Ragdoll vươn móng vuốt chạm lên má An Nhu, điếm thịt nhẹ nhàng đạp mặt An Nhu một cái, trung gian liên tục hiện lên ‘+10’, ‘+10’ màu xanh lục.
Liên tục kéo dài mười giây, tăng tới một trăm máu mèo con đã mệt vô cùng, lệch đầu là ngủ.
Tốc độ kỹ năng dần chậm lại.
“Xem ra trí lực ảnh hưởng tới lượng máu mỗi lần bổ sung. Lúc đầu đã có thể thêm một trăm lượng máu, không tệ.” An Nhu ôm mèo con, lại mua thêm đồ ăn có thể tăng nhanh kinh nghiệm cho pet tại tiệm thú cưng. Mà mèo thích sạch sẽ, An Nhu còn mua một cái lược chải lông, mỗi ngày chải năm lần có thể tăng điểm trưởng thành cho Pet.
An Nhu quay về trang viên, gãi cằm Ragdoll con, chải lông cho mèo con, an tĩnh yên bình vô cùng. An Nhu lại ngước mắt nhìn số người đang xem, con số bốn ngàn trôi lơ lửng.
Hôm qua không phát một ngày, hôm nay lại phát vào thời gian không giống mọi khi, lượt xem như vậy cũng là bình thường.
Mèo con tăng năm điểm trưởng thành, cong lưng duỗi người trong ngực An Nhu. Âm thanh nhắc nhở vang lên, An Nhu ngẩng đầu xem thử, phát hiện là streamer không quen biết gửi lời PK với mình.
Loại streamer PK này rất thường gặp, đời trước An Nhu cũng trải qua không ít. Có vài streamer đi PK là vì nhiệm vụ công hội yêu cầu gửi lời PK với streamer khác, cuối cùng nhìn xem bên nào nhiều quà tặng hơn xem như bên đó thắng. Thua thì cùng lắm phải thực hiện nói thật hoặc thử thách, biểu diễn tài nghệ là được.
Dưới tình huống như thế, An Nhu thắng ít thua nhiều, dù sao thứ cậu đăng ký cá cược cũng không phải quà tặng. An Nhu cũng không cổ động người xem trung thành tiêu tiền đập quà tặng. Thua thì thua, đối phương cùng lắm là để mình vẽ hai bút râu lên mặt, duy trì đến khi trực tiếp xong thôi.
Đều là người làm công cả.
An Nhu đồng ý PK, màn hình phát trực tiếp cũng lập tức chia làm hai, An Nhu thấy người hâm mộ của đối phương thì chợt nhận ra có gì đó không đúng.
Đối diện bây giờ đang có năm chục nghìn người xem, nhiều hơn cậu tới một số không, khoảnh khắc người hâm mộ hai bên cùng tiến vào một khu trực tiếp, làn đạn thoáng chốc tràn đầy màn hình.
Đối phương cũng là streamer game Doomsday Awakening, khoảng hơn ba mươi tuổi, dây chuyền xích vàng, đồng hồ vàng, áo sơ mi màu, khí chất xã hội mười phần.
“Uây, sao lông cũng chưa mọc đủ thế? Có phải mẹ cậu đứng bên cạnh không?”
Streamer đối diện vừa lên tiếng đã không tiếc lời, An Nhu lập tức nhìn thấu bài của đối phương.
Đây là một loại gọi là ‘Tàn nhẫn trực tiếp’, bọn họ cả ngày tìm người PK, vừa lên tới là không chút thô tục hỏi thăm sức khỏe tám đời tổ tông của bạn, đủ các loại công kích nhân thân.
Bọn họ không thể so kỹ năng chơi game, cũng không so tài nghệ. Game chỉ tính là một vật dẫn thôi, sau khi thương lượng trừng phạt PK trực tiếp thì bắt đầu cố ý miệng phun mùi thơm, chọc giận bên đối diện, khiến đối phương bị bêu xấu. Mà lúc phát trực tiếp thông thường đều rất náo nhiệt, được các quần chúng ăn dưa không rõ tình hình khen thưởng rất nhiều.
Loại trực tiếp này thường thì streamer nào thoạt nhìn từng trải hơn, mắng chửi người khác ác hơn sẽ thắng nhiều hơn.
Từ trước đến nay An Nhu đều không thích loại streamer này, chỉ cảm thấy ồn ào.
“Đã tiếp nhận PK thì phải làm đến cùng. Nói đi, thua phạt thế nào đây.” Streamer bên kia nhìn mái tóc bông xõa của An Nhu: “Thua cạo đầu, dám hay không!”
An Nhu hít sâu một hơi, chợt vỗ bàn nói: “Vậy anh dám so với tôi không!”
“Anh đây có gì không dám so với chíp bông nhà chú?” Streamer đối diện nắm cốc giữ ấm bên cạnh đặt cộp xuống bàn, mặt mày dữ tợn: “Nói đi, tỷ thí thế nào! anh đây nhíu mày một cái chính là cháu trai!”
“So xem ai nói ít hơn.” An Nhu khẽ mỉm cười, ngồi vững trên ghế.
Streamer đối diện sửng sốt, vừa định miệng phun mùi thơm đã phải vội vàng ngưng lại.
An Nhu ổn định tiếp tục vuốt mèo, loại streamer này, chỉ cần để cho đối phương ngậm miệng thôi, ngoại trừ đánh đập đồ vật ra thì chẳng làm được gì khác nữa.
Người xem náo nhiệt cũng sẽ tỉnh táo lại, không bị tức giận quấy nhiễu, theo đó quà tặng cũng ít đi.
Nhìn streamer gãi tai vò tóc, An Nhu không vội cũng không sốt ruột, không ít bạn xem trung thành cảm thấy đây là lần đầu streamer PK nên chạy tới cà quà tặng miễn phí. Quà miễn phí cũng có thể tính vào điểm PK, mỗi món một điểm.
An Nhu thấy vậy thì ngoắc tay hình trái tim tặng cho người xem của mình.
Một đợt sóng quà nhỏ dâng lên, chỉ kém mười mấy điểm nữa là có thể ngang bằng đối phương. Đáy lòng An Nhu chợt nghĩ, đối phương chắc đã đỏ từ mặt xuống cổ rồi.
An Nhu nhìn về phía trò chơi, chờ kỹ năng hoãn xuống thì cho mèo con ăn đồ ăn cho pet, sau đó ôm nó tới bản đồ dã ngoại đốn cây đánh tang thi, giúp pet cà kinh nghiệm.
Đang phát trực tiếp thì chợt vang lên tiếng đập đồ, An Nhu ngẩng đầu lên, thấy streamer đối diện đang cầm cốc giữ nhiệt đập điện thoại di động.
Điện thoại di động bị đập hai cái đã hoàn toàn đen màn hình, anh ta vẫn còn không chịu buông tha, gân xanh trên trán hằn lên, hai cái ‘thuốc đuổi trùng’ giá trị năm mươi điểm thổi qua, điểm quà tặng đối diện lập tức tăng mạnh, rất nhanh che kín cả người An Nhu.
Quả là một con sói tàn nhẫn, di động mấy ngàn nói đập là đập.
Đập xong điện thoại di động, đại ca xã hội kia đắc ý nhướng mày, nhìn An Nhu ngây ngốc.
Đập điện thoại di động còn chưa đủ, người này bắt đầu dùng khẩu hình nhằm về phía ống kính mắng ra ba chữ, quà tặng bên dưới lập tức tăng lên không ngừng.
Giới phát trực tiếp cũng là một xã hội thu nhỏ, loại người gì cũng có, An Nhu hơi cau mày nhìn người đàn ông đối diện, cười khẩy.
Nụ cười này khiến khí tức mềm mại ngoan ngoãn trên người thiếu niên thoáng cái biến mất, đôi mắt màu hổ phách dâng lên dã tính không thuộc về thành phố xi măng cốt sắt, khí tức máu tanh nồng nặc như đập vào mặt, khiến người phản xạ lui lại phía sau.
Streamer đối diện sửng sốt, chỉ thấy một cái 'Biệt thự mèo hạng sang' bất ngờ từ trên trời hạ xuống, chiếm hết cả màn hình.
An Nhu cũng ngẩn ra, nhìn biệt thự mèo trước mặt, cái này hình như là… cho mình?
An Nhu lập tức nở nụ cười nghề nghiệp rực rỡ, sắc mắt nhoáng cái đã biến đổi, cười híp mắt vẽ trái tim.
'Biệt thự mèo hạng sang' là quà tặng đắt nhất trong Mễ Trảo, một tòa là 5888 kim cương, một cái này nện xuống, An Nhu có thể tới tay hai ngàn!
An Nhu mới vừa vẽ xong tim, lại thấy mặt sau biệt thự mèo tiếp tục hiện lên.
'Biệt thự mèo hạng sang' ×1
'Biệt thự mèo hạng sang' ×2
…
An Nhu trợn tròn con mắt, trơ mắt nhìn 'Biệt thự mèo hạng sang' ×10.
Là thật đấy à?
An Nhu cố gắng chớp mắt, một biệt thự mèo năm ngàn tám, nhân mười lên là năm chục ngàn tám trăm, mình tới tay hơn hai chục ngàn?
Đây chính là thế giới của giới thượng lưu hả?
An Nhu yên lặng, đại ca xã hội đối diện cũng chưa từng thấy tình huống thế này, ngây ra tại chỗ.
Có phải trẻ con cầm di động của ba mẹ khen thưởng không? Hay là đối phương chuyển sai rồi?
Trong đầu An Nhu hiện lên đủ loại khả năng, lại thấy vị đại gia này cà tiếp một cái ‘gậy đùa mèo’.
Nhìn ‘gậy đùa mèo’ ở trên màn ảnh lúc ẩn lúc hiện, An Nhu tò mò nhìn vị fan vừa lên đã đứng đầu fan của mình, đối phương còn là một tân thủ, ngay cả biệt danh cũng chưa đặt, vẫn là một chuỗi con số và ký tự mẫu.
An Nhu cẩn thận tra tài liệu của đối phương, phát hiện số này mới ghi danh mấy ngày, chỉ xem mình cậu phát trực tiếp, An Nhu càng xem càng thấy quen, sau đó nhớ lại…
Không phải mình lập cho chú một ID ở là cho chú ở Mễ Trảo à!
Mười biệt thự mèo là một chuyện chưa từng xảy ra, cả gian trực tiếp an tĩnh một hồi lâu, sau đó làn đạn mới nổ.
‘Đại lão đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh’
‘Trâu bò, lần đầu thấy cà mười biệt thự mèo!’
‘Streamer cũng hãi hồn luôn ròi kìa!’
‘Đại thần! Lại còn là ID mới!’
PK kết thúc, An Nhu vẫn không nói nên lời, nhìn chằm chằm màn hình muốn nói lại thôi.
“Cái mẹ.” Streamer đối diện tức nghẹn họng, cầm máy hớt tóc lên đẩy thẳng một đường. Phối với tiếng máy ‘vù vù’ chính là tóc của ông anh xã hội này rơi xuống, thẳng đến khi cả đầu đều trọc.
Trừng phạt kết thúc, đối diện không nói hai lời đã tắt trực tiếp, xem ra cũng bị đả kích không nhẹ.
Mạc Thịnh Hoan vẫn luôn quan sát, thỉnh thoảng cà cho An Nhu một cái ‘máy chạy bộ mèo’, ‘túi mèo vũ trụ’, ‘hạt dinh dưỡng cho mèo’... Cứ như muốn đưa toàn bộ đồ trong danh mục quà tặng một lần vậy.
An Nhu thấp thỏm bất an phát đủ bốn giờ, vừa kết thúc đã vội gọi điện cho thím Dương.
Bởi vì quá khiếp sợ, An Nhu nói chuyện cũng lộn xộn không rõ, chờ thím Dương chạy đi xem thử xong lại bình tĩnh đáp: “Trạng thái tinh thần cậu Thịnh Hoan rất ổn định. Còn việc tặng quà… chồng chồng tặng quà cho nhau không phải là chuyện bình thường sao?
/187
|