Sau Khi Tỉnh Dậy, Ta Chinh Phục Toàn Thế Giới

Chương 14: Chấn Minh, làm việc cho tốt.

/1132


Chương 14: Chấn Minh, làm việc cho tốt.
Trên bàn cơm, bầu không khí rất yên tĩnh.
Kiều Phỉ không thấy cặp con trai song sinh của mình, nhìn xung quanh, rồi hỏi Mục Chấn Minh: “Chồng ơi, Tề Sở và Tề Liên đâu?”
Mục Chấn Minh hơi khựng lại, ánh mắt đảo qua Kiều Kim đang ngồi đánh giá bát đũa ở bên kia, lập tức thu lại: “Bị bạn bè rủ ra ngoài rồi.”
Thật ra chỉ không muốn nhìn thấy Kiều Kim thôi.
Dù sao người làm cha cũng có thể hiểu được hai người này suy nghĩ gì, đơn giản là trách Kiều Kim độc chiếm sự sưng chiều của Kiều Phỉ hai mươi năm, thấy rất khó chịu với Kiều Kim.
Biết tối nay Kiều Kim sẽ về còn nổi giận, nhưng không dám nổi giận trước mặt Kiều Phỉ, lấy lý do để đi ra ngoài.
Kiều Phỉ hơi mất mát, lập tức thấy hơi khó chịu, lẩm bẩm: “Em gái quay về cũng không đến gặp một chút.”
Không có quan hệ huyết thống thì cũng do bà nuôi.
Lúc trước Kiều Kim còn chưa trở về, Kiều Phỉ đã muốn giới thiệu cho bọn họ làm quen, mấy đứa con trai lại sống chết không chịu gặp.
Kiều Kim xua tay, “Ôi, Phỉ Phỉ, không cần để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này, sáng mai là gặp được, bà yên tâm.”
Mục Chấn Minh: “…”
Nghe được một câu Phỉ Phỉ này, khóe mắt của ông ta cũng giật giật.
Đám người giúp việc đang bê bát đũa cũng không nhịn được run tay, suýt nữa ném đồ xuống.
Kiều Phỉ trải qua một tuần lễ tàn phá, đã vô cùng tự nhiên chấp nhận cách gọi Phỉ Phỉ này, chỉ tò mò hỏi: “Sao Tiểu Kim biết sáng mai có thể gặp được anh trai?”
Kiều Kim: “Tôi bấm ngón tay tính toán là biết.”
Kiều Phỉ: “…”
Điên rồi, điên rồi, bà lập tức ngậm miệng lại.
Mục Chấn Minh: “…”
Ông ta cũng không muốn ăn cơm nữa, không hiểu sao lại khó chịu.
Lúc nhìn thấy Kiều Phỉ đưa Kiều Kim về, ông ta đã có linh cảm không hay.
Chỉ là linh cảm, ông ta cũng không nói ra được là chỗ nào.
Nhà họ Mục ăn cơm đều ăn phần riêng, cho dù ăn đồ Trung cũng mỗi người một phần riêng, sẽ không xuất hiện tình trạng ăn chung.
Kiều Phỉ vẫn rất quan tâm Kiều Kim: “Tiểu Kim, đồ ăn có hợp khẩu vị của con không?”
Kiều Kim: “Tạm được.”
Cô ăn đồ ăn chỉ để duy trì sự sống, thật ra hương vị cũng được, như so với đồ ăn của cô lúc trước, thật sự kém xa.
Dù sao khi đó, có rất nhiều linh khí làm đồ ăn ngon, tất nhiên mùi hương thơm ngát không thể so với bây giờ.
Nếu không phải Mục Chấn Minh có tố chất tốt, đã không kiềm chế được không ngừng cười lạnh rồi.
Đầu bếp của nhà họ Mục là đầu bếp Michelin ba sao, ngay cả nấu đồ Trung cũng là đầu bếp quốc tế, là cái loại từng làm bữa tiệc quốc gia, đến chỗ Kiều Kim lại chỉ được một câu tạm được.
Kiều Phỉ mỉm cười lúng túng, nhận ra bây giờ Kiều Kim không dễ nói chuyện, sợ cô nói lung tung, không dám hỏi nữa.
Lúc ăn gần xong, Kiều Phỉ nhắc đến việc đi học của Kiều Kim: “Tiểu Kim, con không thể không đi học, mẹ đã xin nghỉ cho con một tháng rồi, khi hết ngày nghỉ, con vẫn phải tiếp tục đi học, được không?”
Kiều Kim: “Được.”
Thấy cô đồng ý dứt khoát, Kiều Phỉ thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may, còn một khoảng thời gian nữa, Kiều Kim cẩn thận dưỡng bệnh trong khoảng thời gian này, có lẽ đầu óc cũng khôi phục bình thường?
Mục Chấn Minh không đưa ra ý kiến, ăn cơm xong, cầm khăn tay ưu nhã lau khóe môi: “Anh ăn xong rồi, anh đi lên làm việc trước.”
Kiều Phỉ cười híp mắt vẫy tay: “Chồng, anh đi đi.”
Kiều Kim cũng gật đầu nói: “Chấn Minh, đi thôi, làm việc cho tốt.”
Nụ cười của Kiều Phỉ lại cứng đờ.
Mục Chấn Minh vừa đứng dậy, bước chân suýt nữa lảo đảo, lập tức đỡ bàn, ông ta từ từ nhắm mắt lại, khiến bản thân bình tĩnh hơn, mang theo sự khó chịu khó giải thích, đi lên trên tầng.


/1132

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status