Tôi còn nhớ như in ngày đầu tiên tôi và Ly gặp nhau, khi ấy tôi cùng các thành viên trong câu lạc bộ Khám Phá tới nhà H tầng 401 để gặp tân sinh viên đồng thời tuyển thành viên mới. Tôi bước vào lớp với thái độ vô cùng tự tin, hùng dũng. Cầm lấy mic, alo các kiểu rồi lướt một lượt xuống dưới lớp. Tôi khá bất ngờ vì hầu như khoa LT các năm của trường có truyền thống ko có con trai học. Vậy mà đếm sơ qua năm nay phải trên chục bạn rồi.
Xin chào tất cả các em, anh tên là Hiếu là chủ tịch câu lạc bộ Khám Phá của trường
Trai xinh gái đẹp phía dưới dường như ko chú ý đến tôi lắm, các em chỉ cắm đầu vào đt, lướt qua lướt lại. Chứng kiến thái độ dửng dưng của các em, tôi ko khỏi thất vọng nhưng ko muốn bỏ cuộc, tôi lôi ra một tờ 10k, dõng dạc nói: Các em có muốn chơi trò chơi cùng anh ko?
Có vài ba em đã chú ý, tôi như có thêm động lực, tiếp tục: Một bạn hãy chơi cùng anh trò đếm từ 1 đến 30. Nếu bạn đó đếm được tới số 30 thì chiến thắng và phần thưởng là tờ 10k này
Anh ơi ít thế? Một bạn nữ khá xinh đẹp chê bai số tiền mà Hiếu bỏ ra, cô bạn chống cằm chăm chú anh sẽ nói gì.
Các em chơi càng nhiều thì càng được tiền lớn. Nào chơi ko?
Lớp rất ngoan, ngoan một cách quá đáng. Trái ngược với khoa LT, khoa QTVP vô cùng sôi nổi, các em ấy thậm chí tranh nhau lên chơi, giành giật tờ 5k bằng được. Hết cách khi tôi định từ bỏ thì một em nữ bước vào, thú thật em ấy khiến tôi hơi ngỡ ngàng vì quá xinh đẹp. Em ấy bước vào lớp, thấy tôi thì bỗng dừng lại, gương mặt tỏ vẻ hoang mang. Tôi đoán em tưởng mình vào nhầm lớp.
Em là sinh viên khoa LT à? Về chỗ đi
Em ấy đi ngang qua tôi, thấy tờ 10k trên tay tôi, em ngừng lại: Em tham gia trò chơi được ko anh?
Được chứ? Như vớ được vàng tôi mừng quýnh lên giải thích về cách chơi. Em ấy gật đầu lia lịa như đã hiểu.
Trò chơi bắt đầu, tôi là người chơi trước: 1,2,3,4,5
Em ấy tiếp lời: 6,7,8,9,10
11,12
13,14,15,16,17,18,19,20
21,22,23,24,25
26,27,28
28,29
Đến lượt tôi là số 30, tôi thắng, xem ra tiền nào thì về chủ nấy thôi. Ai ngờ em ấy bất ngờ cướp tờ 10k khỏi tay tôi rồi chạy ụp xuống cuối lớp. Quá nhanh quá nguy hiểm tôi còn ko rõ em ấy đâu nữa vì phía dưới có lẽ em đã được đồng bọn bao che. Mất 10k, tôi cay đắng gạt trò chơi sang một bên vì thời gian có hạn. Tôi bước vào công cuộc giới thiệu về câu lạc bộ, về mục đích, về những ưu điểm mà thành viên được hưởng.
Phát giấy cho tân sinh viên, tôi vẫn ko quên nhìn xuống dưới lớp tia em nhưng dường như em đã bốc hơi rồi thì phải.
Xin chào tất cả các em, anh tên là Hiếu là chủ tịch câu lạc bộ Khám Phá của trường
Trai xinh gái đẹp phía dưới dường như ko chú ý đến tôi lắm, các em chỉ cắm đầu vào đt, lướt qua lướt lại. Chứng kiến thái độ dửng dưng của các em, tôi ko khỏi thất vọng nhưng ko muốn bỏ cuộc, tôi lôi ra một tờ 10k, dõng dạc nói: Các em có muốn chơi trò chơi cùng anh ko?
Có vài ba em đã chú ý, tôi như có thêm động lực, tiếp tục: Một bạn hãy chơi cùng anh trò đếm từ 1 đến 30. Nếu bạn đó đếm được tới số 30 thì chiến thắng và phần thưởng là tờ 10k này
Anh ơi ít thế? Một bạn nữ khá xinh đẹp chê bai số tiền mà Hiếu bỏ ra, cô bạn chống cằm chăm chú anh sẽ nói gì.
Các em chơi càng nhiều thì càng được tiền lớn. Nào chơi ko?
Lớp rất ngoan, ngoan một cách quá đáng. Trái ngược với khoa LT, khoa QTVP vô cùng sôi nổi, các em ấy thậm chí tranh nhau lên chơi, giành giật tờ 5k bằng được. Hết cách khi tôi định từ bỏ thì một em nữ bước vào, thú thật em ấy khiến tôi hơi ngỡ ngàng vì quá xinh đẹp. Em ấy bước vào lớp, thấy tôi thì bỗng dừng lại, gương mặt tỏ vẻ hoang mang. Tôi đoán em tưởng mình vào nhầm lớp.
Em là sinh viên khoa LT à? Về chỗ đi
Em ấy đi ngang qua tôi, thấy tờ 10k trên tay tôi, em ngừng lại: Em tham gia trò chơi được ko anh?
Được chứ? Như vớ được vàng tôi mừng quýnh lên giải thích về cách chơi. Em ấy gật đầu lia lịa như đã hiểu.
Trò chơi bắt đầu, tôi là người chơi trước: 1,2,3,4,5
Em ấy tiếp lời: 6,7,8,9,10
11,12
13,14,15,16,17,18,19,20
21,22,23,24,25
26,27,28
28,29
Đến lượt tôi là số 30, tôi thắng, xem ra tiền nào thì về chủ nấy thôi. Ai ngờ em ấy bất ngờ cướp tờ 10k khỏi tay tôi rồi chạy ụp xuống cuối lớp. Quá nhanh quá nguy hiểm tôi còn ko rõ em ấy đâu nữa vì phía dưới có lẽ em đã được đồng bọn bao che. Mất 10k, tôi cay đắng gạt trò chơi sang một bên vì thời gian có hạn. Tôi bước vào công cuộc giới thiệu về câu lạc bộ, về mục đích, về những ưu điểm mà thành viên được hưởng.
Phát giấy cho tân sinh viên, tôi vẫn ko quên nhìn xuống dưới lớp tia em nhưng dường như em đã bốc hơi rồi thì phải.
/17
|