Sếp! Anh Là Tên Xấu Xa - Phần 1

Chương 7

/10


Chương 7.1: Boss Lôi đi công tác

Tin cô trưa nào cũng dùng cơm với sếp tổng loan truyền khắp công ty. Cả phòng ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ, đặc biệt nhất là Cố Tử Cầm, chị ta nhìn Khả Khả bằng ánh mắt thù địch, thấy Khả Khả là mắt chị ta như nỗi lửa, muốn đốt chết cô. Duy nhất chỉ có Lâm Trình Tử, cô ấy vẫn như trước, Khả Khả biết Lâm Trình Tử tuy không thường nói chuyện với cô nhưng là cô ấy không có ghét cô. Tính Lâm Trình Tử chính là ít nói. Mấy hôm trước cô cám ơn cô ấy về việc bảo cô đắp nước đá lên môi sẽ bớt sưng, Lâm Trình Tử không nói gì chỉ nhìn cô 1 cái rồi thôi.

Mãi đến tận mấy ngày sau này cô mới biết cái món tráng miệng mà Lôi Kình nói phãi dùng trước và sau khi ăn chính là môi cô. Nghĩ tới mỗi lần dùng cơm với anh, cô đều vác cái môi sưng múp về phòng cùng với những cái nhìn kỳ lạ ấy, Khả Khả lại thấy nao núng. Nhưng mà gần đây dường như cô đã bị anh dạy thành sắc nữ, tối nào về nhà cô cũng nghĩ đến anh, nhớ khuôn mặt của anh, đôi môi, vòm ngực rắn chắc, rồi thì lúc anh ôn nhu vuốt lưng giúp cô dễ thở, từng động tác của anh cô đều nhớ rõ.

Nghĩ đến đây đầu Khả Khả đột nhiên bốc hỏa, mặt đỏ rần, cô cúi gằm mặt, chú tâm vào công việc. Từ ngày tiếp xúc với anh dường như cô ngày 1 ngu ngốc đi thì phãi. Khả Khả thầm nghĩ.

(anchan: đến giờ mới biết hả tỷ)

Khả Khả làm Osin đưa cơm mới đó mà đã được 1 tháng. Hôm nay dùng xong cơm đột nhiên Lôi Kình bảo mấy ngày sắp tới không cần đến nữa. Khả Khả thoáng sửng sốt, rồi gật đầu.

Tuy nói không cần phãi hầu anh ăn cơm nữa cô phãi vui mới đúng nhưng cái này ngược lại, Khả Khả cảm giác hình như tim đang bị cái gì đó đục khoét, cứ đau âm ỉ mãi.

Thấy cô biểu cảm như vậy Lôi Kình vui mừng ra mặt, tuy vui là như thế nhưng nhìn bộ dáng ủy khuất của cô anh xót xa trong lòng, không chịu được. Anh ôm cô vào lòng, tỳ cằm trên đầu cô, giọng nói ôn nhu, như đang dỗ dành cô:

- Đừng suy nghĩ lung tung, anh chỉ là đi công tác thôi, khoãng 4, 5 ngày gì đó.

Nghe anh nói vậy trong lòng Khả Khả như trút được gánh nặng, nhưng cô cũng không biết tại sao lại có cảm giác như vậy, bất quá chắc là thời gian gần đây ngày nào cũng ở bên anh nên mới có cảm giác sợ mất mát thôi. Bởi cô vốn cô đơn 1 mình mà nay có người bên cạnh nên có 1 chút cảm giác mất mát mà thôi, chắc chắn là như vậy. Khả Khả thầm nhủ.

Nghĩ tới đây cô chợt thở dài, anh trai mấy hôm trước lại bay sang Mỹ, nghe nói công ty bên đấy xãy ra vấn đề nên anh phải trở về thu xếp. Nay Lôi Kình lại đi công tác cô lại càng thêm buồn. Lôi Quyên tuy nói là cũng khá thân thiết với cô nhưng nhiều lắm 2 người cũng chỉ liên lạc qua lại bằng điện thoại bởi cô ấy bận đi diễn. Đặng Tiểu Tinh thì gần đây không biết lặn mất tăm ở đâu, chỉ để lại cho cô lời nhắn là đi du lịch trốn chủ nợ 1 thời gian, bảo cô đừng lo, không lo sao được chứ. Nhỏ bạn này cô còn không rõ tính khí của nó hay sao, nó không sợ trời, không sợ đất, nay lại trốn chui trốn nhũi, chẳng phãi là gặp phải vấn đề gì rất nan giải. Liên lạc thì chẳng được, cô lo lắng chết đi được.

Thấy Khả Khả hết nhíu mày lại thở dài, Lôi Kình tưởng cô còn phiền chuyện của anh, tiếp tục ôm chặt cô, tiếp tục dỗ dành.

Biết anh hiễu lầm, cô liền nói:

- Em là phiền về chuyện nhỏ bạn, không phãi chuyện của anh.

Nghe cô nói vậy anh có chút phật lòng, nhưng vẫn quan tâm, hỏi:

- Là như thế nào, có thể nói với anh không?

Suy nghĩ hồi lâu Khả Khả thấy nói với anh cũng chẳng sao, liền kể khổ.

Nghe cô kể 1 lèo, anh mới biết, hóa ra chẳng phải chuyện gì to lớn, liền trấn an cô:

- Chẳng có chuyện gì đâu, chắc là bạn em muốn đi đâu đó cho khuây khỏa thôi mà.

- Em còn không rành tính nó hay sao, lười còn hơn heo làm sao mà lại có hứng đi du lịch vào thời gian này chứ?

- Thế em nghĩ cô ấy trốn nợ thật à?

- Chuyện này lại càng khó tin hơn, nó nhiều tiền như thế, lại là chúa keo kiệt làm sao lại mắc nợ ai được.

- Chính là như thế nên chắc cô ấy chỉ đi chơi thôi, đừng lo lắng nữa.

Nghe Lôi Kình nói vậy, Khả Khả thấy cũng có lý, tâm trạng lo lắng vơi đi hơn 1 nữa. Nhưng vẫn là tối nay điện cho tiểu Tinh thử xem.

————————————-

Vừa mới tắm xong thì điện thoại của Khả Khả reo liên hồi, màn hình điện thoại hiện lên 1 dãy số

lạ, cô nhanh chóng bắt máy.

- Khả Khả cậu nhanh đem tiền và quần áo đến đây cứu tớ. Giọng Đặng Tiểu Tinh gấp gáp

- Có chuyện gì? Cậu đi đâu mấy ngày nay mà tớ tìm chẳng thấy? Khả Khả lo lắng hỏi.

- Bỏ qua chuyện đó đi, nhanh qua giúp tớ, về tớ sẽ kể sau. Tiểu Tinh giục.

- Được rồi nhưng hiện tại cậu đang ở đâu?

- Tớ đang ở… Uy, anh làm gì cướp điện thoại của em… Đặng Tiểu Tinh nói chưa hết câu liền mắng sang sảng người nào đó, Khả Khả phải đưa điện thoại ra thật xa để tránh tổn thương đến tai.

- Điện thoại là của anh, cái chăn em đang quấn cũng là của anh, cả người em củng đã là của anh… Một giọng nam trầm ấm vang lên, âm lượng khá lớn nên qua điện thoại Khả Khả cũng nghe được.

Cái gì mà điện thoại rồi chăn quấn rồi cả người, nghe tới đây Khả Khả lần nữa biến thành quả cà chua, mặt đỏ ửng. Cái con nhỏ Tiểu Tinh này…

- Alo! Giọng nam kia lại vang lên.

- Vâng. Khả Khả nhanh chóng tiếp lời.

- Xin chào, tôi là chồng sắp cưới của Đặng Tiểu Tinh, cô ấy bây giờ đang rất an toàn ở bên cạnh tôi, mong cô yên tâm. Nói xong Lăng Ngạo Tuấn liền ngắt máy.

Khả Khả vẫn chưa kịp hỏi lời nào thì bên đầu dây kia đã ngắt tín hiệu. Nhưng nghe giọng của Tiểu Tinh như thế chắc cô ấy cũng ổn, không cần lo lắng nửa. Khả Khả thầm nhủ.

Cô ngã người xuống giường, bất giác nghĩ đến Lôi Kình, sáng sớm hôm nay anh đã lên máy báy chính thức đi công tác. Buổi trưa dùng cơm một mình cũng hơi buồn, may là Lâm Trình Tử cũng dùng cơm tại phòng nên cô bớt cô đơn. Khả Khả trong lòng vạn phần cảm kích Lâm Trình Tử.

Chương 7.2: Tiếp rượi

Lôi Kình đi mới đó mà đã được 3 ngày, Khả Khả cảm thấy sao 3 ngày này dài hơn bình thường. Đang ngẩn ngơ nhớ về ai đó thì trưởng phòng gọi cô vào phòng, thông báo 1 tin giật gân rằng:

trưởng phòng giao cho cô 1 nhiệm vụ cao cả, chính là: Chiều nay Cô, Cố Tử Cầm cùng trưởng phòng và 3 người sẽ tiếp đối tác công ty, bàn giao về hợp đồng kinh doanh giữa hai bên. Đây là lần đầu Khả Khả được giao cho nhiệm vụ to lớn như thế. Trưởng phòng nói, cô cùng 2 người mới kia vào công ty đã lâu, đã đến lúc chính thức cho 3 người bọn họ tham gia các cuộc đàm phán giao dịch đễ quen dần. Chính vì phòng kinh doanh chuyên môn chính là tham gia các cuộc giao dịch trên bàn cơm còn phải tiếp rượu khách nên phòng này rất ít nữ.

Lâm Trình Tử cùng cái người nam nhân mờ nhạt kia cũng có nhiệm vụ tương tự, cũng là đi cùng mấy sư huynh, lão luyện trong phòng.

Văn kiện cùng đề án giao dịch đã chuẩn bị ổn thỏa. Khả Khả ăn mặc chỉnh tề đi theo trưởng phòng cùng Cố Tử Cầm bước vào nhà hàng. Trùng hợp nhà hàng này chính là nhà hàng mà cô và anh trai vẫn thường ăn. Ngồi chẳng bao lâu, bên công ty đối tác cũng đến. Qua vài câu xã giao lịch sự, mọi người chính thức vào chuyên môn chính. Các bản đề án được công ty kia đánh giá khá cao, lại thêm hai tay lão luyện trong ngành là trưởng phòng cùng Cố Tử Cầm ra tay, công ty kia nhanh chóng ký hợp đồng. Chuyện chính đã làm xong, bây giờ chính là chuyện cơm nước rượu chè. Mọi người cùng nhau dùng cơm, thật ra thì mọi chuyện diễn ra rất suôn sẽ, rất perfect nếu như không có ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cô từ 1 người bên công ty đối tác. Khả khả cảm thấy khó chịu khi anh ta cứ nhìn mình còng chọc như thế, 1 tia giấu diếm cũng không có, ánh mắt anh ta chứa đầy lửa dục đối với cô. Đến lúc tiếp rượu anh ta lại không ngừng mời cô, ý đồ muốn chuốc say cô để hạ thủ.

Qua 3 vòng rượu, Khả Khả đã cảm thấy mình sắp chống không nỗi, cô vốn là từ trước đến giờ chưa uống qua rượu lần nào, mà cái tên sắc lang kia cứ bám theo nài nĩ không thôi, Khả Khả còn không biết ý đồ của hắn hay sao, nhưng vì thể diện công ty cô vẫn phải bấm bụng nuốt vào. Khả Khả dường như cảm thấy mình sắp gục, đầu quay mòng mòng, nhìn 1 người ra 2 người, cô xin phép vào phòng vệ sinh. Lúc cô đi còn không biết, Cố Tử Cầm cười gian trá, độc ác hướng theo cô, tiếp đó cô ta nháy mắt với tên sắc lang kia, lại còn nhanh tay cho 1 ít bột vào ly nước lọc vừa mới được bưng ra của Khả Khả.

Vừa mới rữa mặt xong chuông điện thoại của Khả Khả reo, cô lục lọi rất lâu sau mới lấy ra được. Giọng nói bên đầu dây kia vang lên làm tim cô đập nhanh hơn 1 nhịp, lòng cảm thấy ấm áp vô cùng. Anh hỏi:

- Em đang ở đâu?

- Em đang cùng trưởng phòng tiếp rượu công ty đối tác.

Nghe tới đây Lôi Kình thoáng nhíu mày, lại hỏi:

- Em đang ở nhà hàng nào? Lôi Kình vừa xuống sân bay liền gọi cho Khả Khả. 3 ngày qua Anh nhớ cô đến phát điên, chỉ nói chuyện qua điện thoại cơ bản là không đủ, anh muốn ôm cô, cảm nhận hơi ấm từ cô.

- Em đang ở Nghê Thường. Giọng cô khàn khàn, nói.

- Em say à? Anh lo lắng hỏi cô.

- Hình như là vậy em bị ép uống nhưng không uống được nhiều, đầu choáng quá.

Lôi Kình sắc mặt thêm vài phần đen đi. Dám chuốc rượu bảo bối của anh.

- Sau này đừng uống nhiều như thế. Giọng anh ôn nhu vang lên.

Khả Khả lòng thấy thật ngọt ngào vâng vâng dạ dạ đáp lời. Cô thầm nghĩ: ước gì bây giờ được gặp anh. Không biết tại sao, mỗi lần được anh ôm trong lòng, cô lại cảm thấy rất an toàn và ấm áp.

————————–

Lúc trở lại bàn không biết vì sao Cố Tử Cầm tốt bụng đột xuất, đưa cho cô ly nước lọc, bảo uống nước sẽ bớt say. Khả Khả không nghi ngờ, 1 hơi tu sạch ly nước, quả thật có cảm giác bớt chóng mặt 1 chút. Cô thắc mắt không biết sao tên sắc lang kia lại nhân tính bộc phát, không tiếp tục mời rược cô nữa. Nhưng cũng nhanh chóng không nghĩ tới nửa, lúc này đầu óc cô cứ mông lung, phiêu dật trên mây, cảm giác giống như đang chuẩn bị bay lên nóc nhà, Khả Khả biết, cô sắp gục xuống đây mà ngủ, rượu thấm rồi. (anchan: Thực ra mà nói, chính xác hơn là thuốc thấm mới đúng, bởi thuốc mà Cố Tử Cầm hạ thuộc loại dược tính phát tác chậm chính vì sợ bị phát hiện nên mới nhân từ cho Khả Khả chút mặt mũi, dự tính đến lúc vào đến khách sạn thì thuốc vừa kịp phát tác)

Đột nhiên giám đốc bên đối tác nhân từ bộc phát, tuyên bố nhà có việc cần phãi về gấp. Giám đốc đã mở lời vàng ngọc, ai nào dám cãi vì thế mà chính thức tàn tiệc. Nghe được về, Khả Khả như tỉnh táo được vài phần, ý định nhanh chóng lấy xe về nhà

Nhưng trưởng phòng ngăn lại, bảo cô đã chếnh choáng say, để anh đưa cô về, Khả Khả biết anh có ý tốt, nhưng không muốn phiền anh liền từ chối. Chẳng biết hôm nay Cố Tử cầm ăn nhầm cái gì mà lại vô cùng tốt bụng, đứng ra nhận nhiệm vụ đưa cô về nhà. Khả Khả định từ chối nhưng trưởng phòng lại bảo là cũng tốt dù gì để phụ nữ đưa cô về an toàn hơn. (anchan: anh zai, anh vô tình giao trứng cho ác rồi đó)

Từ chối mãi mà chẳng được, đầu óc Khả Khả ngày càng mù mịt, sương giăng đầy trước mắt, cô muốn ngủ quá đi, vì thế mà cô phó thác thân mình cho quỷ dữ.

Cố Tử Cầm thoáng nở nụ cười tà ác quỷ dị, thầm nói: “Hà Khả Khả ơi là Hà Khả Khả, ai bảo cô làm phật lòng tôi, nay thì tự làm tự chịu nhá.” (anchan: đúng là lòng dạ đàn bà, còn thâm hiểm hơn cả rắn độc nữa)

Cố tú bà đang chuẩn bị đưa Khả Khả lên xe đem đi bán thì 1 chiếc xe thể thao màu trắng trề tới, chắn cả lối ra. Một thân ảnh lịch lãm phong độ bước xuống xe, hướng về phía xe Cố má mì đi tới. Đó là Lôi Kình, Cố má mì thoáng sững sốt. Lo sợ trong lòng, chưa kịp suy nghĩ thêm, Lôi Kình đã tiến đến cửa xe, Cố má mì hạ cửa kính xuống, ánh mắt phong tình cười với Lôi Kình, hỏi:

- Lôi tổng hôm nay sao có hứng thú đến đây vậy.

- Tôi đến đón cô ấy. Ngón tay thon dài mãnh khảnh của anh chỉ về phía Khả Khả đang ngủ say trong xe.

Anh thoáng nhíu mày, nghĩ: “ngũ say như vậy không sợ người khác đem đi bán hay sao?”

(anchan: kì thực mà nói, em nó sắp bị bán thật rồi đấy anh ạ)

Cố má mì nụ cười cứng đơ, nói:

- Không được, tôi đã hứa với tiểu Khả là đưa cô ấy về nhà an toàn… Lời còn chưa dứt lôi Kình đã đanh mặt lại gầm lên:

- Mở cửa. Lôi Kình vốn không thích gì người phụ nữ này, nếu Khả Khả còn tiếp xúc với cô ta không sớm thì muộn cũng sẻ bị cô nhúng chàm.

Cố má mì sợ run người, nhanh chóng mở cửa, không dám nói lời nào, chỉ trơ mắt nhìn Lôi Kình mang người đi.


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status