Sếp Dè Dặt Một Chút!

Chương 39.2: Số nội bộ (tiếp)

/291


Chương 39.2: Số nội bộ (tiếp)

Editor: smizluy1901

Một buổi sáng chạy ba bệnh viện, đến chỗ bệnh viện lão viện trưởng nằm viện, Tòng Thiện nhìn thấy Vương Đình đang đứng ở cửa, cầm di động chần chừ đi tới đi lui, dường như muốn gọi điện rồi lại rất lưỡng lự.

"Vương Đình." Tòng Thiện đến gần, gọi.

Vương Đình vừa mới nhìn thấy Tòng Thiện, phản ứng đầu tiên chính là nhét điện thoại di dộng trở vào, cười nói: "Tòng Thiện, chị đến rồi à."

"Tình hình của lão viện trưởng thế nào?" Tòng Thiện thu hết nét mặt và động tác của cô ấy vào trong mắt, nhưng không vội hỏi, dò hỏi.

"Vẫn như cũ." Vừa nhắc tới bà ngoại, vẻ mặt Vương Đình trở nên có chút u buồn.

"Tôi vào thăm bà một chút." Tòng Thiện đẩy cửa ra, đi vào.

Bởi vì buổi tối chỉ có một mình Vương Đình canh đêm, Tòng Thiện đặc biệt đi tìm bệnh viện, nói rõ tình hình trong nhà của lão viện trưởng, lại lặng lẽ thanh toán tiền hai giường, cho nên bây giờ phòng bệnh chỉ có một bệnh nhân là lão viện trưởng.

Thần sắc của lão viện trưởng vẫn còn mơ hồ, bây giờ đang ngủ mê man, Tòng Thiện đặt quà thăm bệnh ở trên đầu giường, nói cho cô ấy biết tiền chữa bệnh của lão viện trưởng có tin tức, Vương Đình liên tục nói cảm ơn.

Tòng Thiện ngồi ở một mép giường khác, nhìn lão viện trưởng không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào, nhìn Vương Đình, cười hỏi vấn đề vào cửa đã muốn hỏi: "Vương Đình, vừa rồi cô là muốn gọi điện cho ai vậy?"

"À." Vương Đình ngẩn người, dường như không nghĩ tới Tòng Thiện sẽ hỏi cô, ánh mắt có chút mất tự nhiên mà dời đi, nói, "Một người bạn."

"Có phải Câu Tử Minh hay không?" Phản ứng biểu lộ của cô ấy rõ ràng cho thấy là nói dối, Tòng Thiện cũng không tiếp tục vòng vo nữa, hỏi.

Dường như Vương Đình lại càng hoảng, nhìn Tòng Thiện, đầu tiên là sợ run mấy giây, sau đó mới lắc đầu.

Tòng Thiện đến gần cô ấy, nhẹ giọng hỏi: "Vương Đình, cô cho rằng tôi sẽ hại cô sao?"

Vương Đình không chút do dự lắc đầu nói: "Sẽ không."

"Vậy tại sao không thể nói thật với tôi?" Ánh mắt Tòng Thiện nhìn chằm chằm vào cô ấy, dò hỏi.

"Tôi." Vương Đình cắn cắn môi, đấu tranh một lúc, nói ra lời nói thật, "Tòng Thiện, không phải tôi cố ý gạt chị, mà là không muốn để cho người khác cho rằng tôi còn liên lạc với anh ta."

"Cô có thể liên lạc với anh ta?" Tòng Thiện vừa nghe, tò mò hỏi, mấy ngày nay, bọn họ gọi điện cho Câu Tử Minh vẫn luôn không có ai nhận máy, mà cách nói của nhà họ Câu thì người đã đi vùng khác, sử dụng là mã số vùng khác, bọn họ tạm thời cũng liên lạc không ít, nhưng lý do như thế ai sẽ tin?

"Tôi có một số khác của anh ta." Vương Đình thẳng thắn thừa nhận nói.

"Một 


/291

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status