Phương Hiểu Hồng rất rõ ràng, hiện giờ Phương Chấn đã chết, việc khẩn trương trước mắt chính là báo thù cho Phương Chấn và Phương Thế Vinh, cùng với việc đem những tài liệu có liên quan đến Tào Nghiễm Giang xóa đi.
Mà muốn làm 2 việc này thì chỉ có một biện pháp đó là xử lý Bùi Đông Lai.
Chỉ cần giết chết Bùi Đông Lai thì chẳng những báo thù được cho Phương Chấn và Phương Thế Kiệt hơn nữa sẽ xóa hết mọi tư liệu có liên quan đến Tào Nghiễm Giang, như vậy thì sẽ không tạo ảnh hưởng gì đến cho nàng và Tào Nghiễm Giang.
Lúc này nghe Tào Nghiễm Giang thề son thề sắt thì Phương Hiểu Hồng nhẹ nhàng thở ra.
Là tình phụ của Tào Nghiễm Giang trong 20 năm thì nàng vô cùng hiểu rõ Tào Nghiễm Giang.
Có thể nói Tào Nghiễm Giang chính là nhân vật số 3 ở Chết Giang cho nên Tào Nghiễm Giang chịu trách nhiệm về hệ thống an ninh.
Dưới tình hình như thế thì cho dù Tào Nghiễm Giang không có chứng cớ gì cũng có thể nói rằng chuyện này là do Bùi Đông Lai làm. Huống hồ là trải qua phân tích thì Tào Nghiễm Giang cũng nhận định là do Bùi Đông Lai làm.
Tào Nghiễm Giang cũng không biết vì Phương Hiểu Hồng muốn phòng ngừa hắn bỏ nàng cho nên nàng đã liên thủ với Phương Chấn để chiếm được không ít chứng cớ của hắn.
Hắn cũng không biết Phương Hiểu Hồng đang lo lắng việc các tư liệu kia sẽ được truyền ra ngoài. Hắn cho rằng Phương Hiểu Hồng đang muốn báo thù cho nên hắn không nói thêm gì nữa, trực tiếp lấy điện thoại gọi cho nhân vật số 1 cục cảnh sát Chiết Giang.
- Lưu cục trưởng, tôi nghe nói tại khu Cửu Khê Mân Côi xảy ra hỏa hoạn, phụ tử Phương Chấn đã chết, tôi rất muốn biết tình huống hiện tại như thế nào rồi?
Điện thoại được chuyển, Tào Nghiễm Giang trầm giọng nói.
Đầu bên kia điện thoại, Lưu cục trưởng thấy Tào Nghiễm Giang chủ động gọi điện đến hỏi chuyện này thì vội vàng nói:
- Tào tỉnh trưởng, trước hết thì đám lửa đã được dập tắc, tại hiện trường phát hiện được thi thể và hài cốt nhưng không biết thân phận của họ, bất quá giống như lời của ngài nói, rất có thể đây là phụ tử Phương Chấn, Phương Thế Vinh.
Tào Nghiễm Giang trầm mặc không nói.
- Mặc khác, xin ngài cứ yên tâm, tôi đã thông tri toàn bộ, tính toán ngay bây giờ sẽ mở hội nghị, thành lập tổ chuyên án. Cố gắng trong thời gian sớm nhất phá vụ án này.
Nói xong câu cuối thì Lưu cục trưởng liền bảo đảm.
- Lưu cục trưởng, tôi biết được một ít tin tức, có thể trợ giúp cho việc điều tra này.
Tào Nghiễm Giang tỉnh bơ nói:
- Căn cứ theo lời nói của cháu Phương Chấn là Phương Thế Kiệt thì nó và Phương Thế Vinh đã từng gặp một gã thanh niên kêu là Bùi Đông Lai tại quán bar BBS. Tên thanh niên kia từng xảy ra xích mích với Phương Thế Vinh ở Đông Hải, Phương Thế Vinh muốn mượn cơ hội này để giáo huấn thanh niên Bùi Đông Lai kia nhưng lại để hắn trốn thoát. Tôi hoài nghi chuyện này có quan hệ đến thanh niên kêu là Bùi Đông Lai kia, thậm chí rát có khả năng là do hắn gây nên.
Có thể hỗn đến vị trí này thì Lưu cục trưởng cũng là một ngươi thông minh, nghe được Tào Nghiễm Giang nói như vậy thì trong lòng hắn biết Tào Nghiễm Giang đã xác định hung thủ là thanh niên Bùi Đông Lai kia.
Dưới tình hình như thế thì Lưu cục trưởng liền vội vàng nói:
- Hiện tại tôi sẽ ra lệnh phong tỏa sân bay, nhà ga, đường cao tốc… kiên quyết không cho thanh niên Bùi Đông Lai kia có cơ hội chạy trốn.
- Hung thủ hướng về phía Phương gia mà tới, vì muốn phòng ngừa thảm kịch sẽ phát sinh nên ông hãy lập tức phái người đến bảo vệ Phương Hiểu Hồng và Phương Thế Kiệt đi.
Tào Nghiễm Giang nghĩ nghĩ, nói:
- Mặt khác, về phần hội nghị bên kia thì ông hãy chuẩn bị đi, tôi sẽ liên hệ với đội Võ Cảnh, 30" tôi sẽ tới chỗ ấy.
- Vâng, Tào cục trưởng.
Nghe được Tào Nghiễm Giang nói như thế, Lưu cục trưởng rất rõ ràng, Phương Chấn chết đã chọc giận Tào Nghiễm Giang. Đây là Tào Nghiễm Giang muốn gây chiến, hắn muốn hung thủ phải bỏ mạng lại ở Chiết Giang này.
30" sau.
Tào Nghiễm Giang đã tới phòng hội nghị, tất cả mọi người đều có mặt ở đó.
Thấy Tào Nghiễm Giang đi vào thì mọi người liền đứng dậy.
Mặt Tào Nghiễm Giang không đổi sắc, đi đến vị trí chủ tọa rồi ngồi xuống, trầm giọng nói:
- Các đồng chí, nói như vậy thì tất cả đã biết chuyện ở Cửu Khê Mân Côi. Tính chất của chuyện này vô cùng nghiêm trọng, vì ngăn ngưa hung thủ sẽ tiếp tục gây án cho nên trong thời gian sớm nhất chúng ta nhất định phải bắt được hung thủ.
- Lưu cục trưởng hãy đem tình huống cụ thể nói rõ một chút.
Nói xong, Tào Nghiễm Giang ra hiệu ý bảo Lưu cục trưởng phát biểu.
- Tào tỉnh trưởng, các đồng chí, căn cứ vào băng thu hình ghi được ở Cửu Khê Mân Côi thì chúng ta đã xác định được hung thủ của vụ án. Hắn tên gọi là Bùi Đông Lai, là người Trầm Thành, 18 tuổi, hiện nay đang học ở ĐH Đông Hải.
Bùi Đông Lai lén vào Cửu Khê Mân Côi thì không ai có thể biết, nhưng mà Lưu cục trưởng biết được Tào Nghiễm Giang cho rằng Bùi Đông Lai là hung thủ cho nên hắn phải nói dối để tăng thêm độ tin tưởng:
- Căn cứ vào tư liệu chúng ta nắm được thì hung thủ Bùi Đông Lai đã từng xảy ra xung đột với Phương Thế Vinh, lần này hắn cùng đồng học đến Hàng Châu du ngoạn thì lại tiếp tục xảy ra xung đột với Phương Thế Vinh cho nên hắn liền làm ra sự việc giết người diệt khẩu.
- Tính đến trước mắt thì người của chúng ta đã phong tỏa sân bay, nhà ga… hơn nữa lại tiến hành kiểm tra ở các khách sạn, các trung tâm tắm rửa.
Lưu cục trưởng trầm giọng nói:
- Trừ việc đó ra thì người của chúng ta đã đi tìm đồng học của hắn, xem thử hắn có liên lạc với đồng học của mình không, từ đó có thể tìm được vị trí của hắn.
- Bởi vì thủ đoạn của hung thủ vô cùng tàn nhẫn nên ta đề nghị để đội Võ Cảnh phối hợp vào hành động lần này.
Lưu cục trưởng nói xong thì dừng lại, đem ánh mắt nhìn về phía Tào Nghiễm Giang.
Không riêng gì Lưu cục trưởng, những người khác cũng sôi nổi nhìn Tào Nghiễm Giang, cùng đợi Tào Nghiễm Giang làm chỉ thị.
- Tôi đồng ý đề nghị của Lưu cục trưởng.
Sắc mặt Tào Nghiễm Giang ngưng trọng nói:
- Đội Võ Cảnh nhất định phải toàn lực phối hợp, cần phải trong thời gian ngắn nhất đem hung thủ vây bắt quy án. Nếu trong quá trình vây bắt, hung thủ tiến hành chống cự thì có thể nổ súng.
Đối với chỉ thị của Tào Nghiễm Giang thì Đội Võ Cảnh lập tức đồng ý.
Tào Nghiễm Giang cũng không nói lời vô ích, trực tiếp kết thúc hội nghị, từ mình lưu lại để chỉ huy.
Cùng lúc đó.
Tin tức phụ tử Phương Chấn gặp chuyện lan truyền rất nhanh ở Hàng Châu.
Bên trong quán rượu BBS, thông qua con đường đặc thù thì đám ăn chơi trác táng cũng biết được chuyện này, cả đám cùng nhau bàn luận.
Sau khi Bùi Đông Lai rời khỏi quán rượu thì hắn đã gọi điện cho Ngô Vũ Trạch nói cho mọi người cứ tiếp tục chơi, không cần phải chờ hắn.
Bởi vì sự việc của Ngô Vũ Trạch và Phương Thế Kiệt, lại thêm chuyện Bùi Đông Lai rời đi cho nên đám người Hạ Y Na liền không có hứng thú mà chơi nữa, vốn cả đám tính toán rời đi, kết quả là Ngô Vũ Trạch ồn ào nói muốn uống rượu, cuối cùng là hắn uống đến bất tỉnh nhân sự.
- Phương Chấn, Phương Thế Vinh đã chết?
Lờ mờ nghe được những tên kia bàn luận thì Hạ Y Na kinh ngạc không thôi.
" Vù"
Lúc này đây, một lượng lớn cảnh sát đã tiến vào quán bar.
Một lát sau, dưới sự yêu cầu của viên chỉ huy thì quán bar liền dừng nhạc, đèn được mở lên.
Thình lình xảy ra một màn làm cho khách nhân trong quán Bar ngạc nhiên, sau đó cả đám bàn tàn.
Tên chỉ huy trực tiếp mang theo thủ hạ đi đến trước đám người Hạ Y Na.
Tên nam nhân âm thầm bảo vệ Hạ Y Na thấy thế thì không nói hai lời, lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Hạ Y Na.
- Mọi người là bạn học của Bùi Đông Lai?
Rất nhanh, tên chỉ huy liền trầm giọng hỏi.
Thấy một đám cảnh sát thì Trang Bích Phàm, qLiễu Nguyệt, Tằng Khả Tâm, dt liền có chút kinh hoảng, mà Cổ Văn Cảnh thì nghi hoặc, còn Hạ Y Na thì trấn định nói:
- Đúng, xin hỏi mọi người đây là…?
- Bạn học của mọi người là Bùi Đông Lai hiện đang là nghi phạm phạm tội, mời mọi người theo chúng tôi đi một chuyến.
Tên chỉ huy dùng một loại giọng điệu không thể nghi ngờ.
"Bá!"
Nghe được tên chỉ huy nói như thế thì tất cả mọi người liền cả kinh.
- Ông có lầm không? Làm sao Bùi Đông Lai lại có thể phạm tội được?
- Đúng a, cảnh sát thúc thúc, Bùi Đông Lai chính là một tờ giấy trắng, không có khả năng làm ra chuyện trái pháp luật đâu a.
Rất kinh ngạc, Hạ Y Na cùng Trang Bích Phàm lần lượt mở miệng.
- Ít nói nhảm, đều đứng lên đi theo ta. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Mà muốn làm 2 việc này thì chỉ có một biện pháp đó là xử lý Bùi Đông Lai.
Chỉ cần giết chết Bùi Đông Lai thì chẳng những báo thù được cho Phương Chấn và Phương Thế Kiệt hơn nữa sẽ xóa hết mọi tư liệu có liên quan đến Tào Nghiễm Giang, như vậy thì sẽ không tạo ảnh hưởng gì đến cho nàng và Tào Nghiễm Giang.
Lúc này nghe Tào Nghiễm Giang thề son thề sắt thì Phương Hiểu Hồng nhẹ nhàng thở ra.
Là tình phụ của Tào Nghiễm Giang trong 20 năm thì nàng vô cùng hiểu rõ Tào Nghiễm Giang.
Có thể nói Tào Nghiễm Giang chính là nhân vật số 3 ở Chết Giang cho nên Tào Nghiễm Giang chịu trách nhiệm về hệ thống an ninh.
Dưới tình hình như thế thì cho dù Tào Nghiễm Giang không có chứng cớ gì cũng có thể nói rằng chuyện này là do Bùi Đông Lai làm. Huống hồ là trải qua phân tích thì Tào Nghiễm Giang cũng nhận định là do Bùi Đông Lai làm.
Tào Nghiễm Giang cũng không biết vì Phương Hiểu Hồng muốn phòng ngừa hắn bỏ nàng cho nên nàng đã liên thủ với Phương Chấn để chiếm được không ít chứng cớ của hắn.
Hắn cũng không biết Phương Hiểu Hồng đang lo lắng việc các tư liệu kia sẽ được truyền ra ngoài. Hắn cho rằng Phương Hiểu Hồng đang muốn báo thù cho nên hắn không nói thêm gì nữa, trực tiếp lấy điện thoại gọi cho nhân vật số 1 cục cảnh sát Chiết Giang.
- Lưu cục trưởng, tôi nghe nói tại khu Cửu Khê Mân Côi xảy ra hỏa hoạn, phụ tử Phương Chấn đã chết, tôi rất muốn biết tình huống hiện tại như thế nào rồi?
Điện thoại được chuyển, Tào Nghiễm Giang trầm giọng nói.
Đầu bên kia điện thoại, Lưu cục trưởng thấy Tào Nghiễm Giang chủ động gọi điện đến hỏi chuyện này thì vội vàng nói:
- Tào tỉnh trưởng, trước hết thì đám lửa đã được dập tắc, tại hiện trường phát hiện được thi thể và hài cốt nhưng không biết thân phận của họ, bất quá giống như lời của ngài nói, rất có thể đây là phụ tử Phương Chấn, Phương Thế Vinh.
Tào Nghiễm Giang trầm mặc không nói.
- Mặc khác, xin ngài cứ yên tâm, tôi đã thông tri toàn bộ, tính toán ngay bây giờ sẽ mở hội nghị, thành lập tổ chuyên án. Cố gắng trong thời gian sớm nhất phá vụ án này.
Nói xong câu cuối thì Lưu cục trưởng liền bảo đảm.
- Lưu cục trưởng, tôi biết được một ít tin tức, có thể trợ giúp cho việc điều tra này.
Tào Nghiễm Giang tỉnh bơ nói:
- Căn cứ theo lời nói của cháu Phương Chấn là Phương Thế Kiệt thì nó và Phương Thế Vinh đã từng gặp một gã thanh niên kêu là Bùi Đông Lai tại quán bar BBS. Tên thanh niên kia từng xảy ra xích mích với Phương Thế Vinh ở Đông Hải, Phương Thế Vinh muốn mượn cơ hội này để giáo huấn thanh niên Bùi Đông Lai kia nhưng lại để hắn trốn thoát. Tôi hoài nghi chuyện này có quan hệ đến thanh niên kêu là Bùi Đông Lai kia, thậm chí rát có khả năng là do hắn gây nên.
Có thể hỗn đến vị trí này thì Lưu cục trưởng cũng là một ngươi thông minh, nghe được Tào Nghiễm Giang nói như vậy thì trong lòng hắn biết Tào Nghiễm Giang đã xác định hung thủ là thanh niên Bùi Đông Lai kia.
Dưới tình hình như thế thì Lưu cục trưởng liền vội vàng nói:
- Hiện tại tôi sẽ ra lệnh phong tỏa sân bay, nhà ga, đường cao tốc… kiên quyết không cho thanh niên Bùi Đông Lai kia có cơ hội chạy trốn.
- Hung thủ hướng về phía Phương gia mà tới, vì muốn phòng ngừa thảm kịch sẽ phát sinh nên ông hãy lập tức phái người đến bảo vệ Phương Hiểu Hồng và Phương Thế Kiệt đi.
Tào Nghiễm Giang nghĩ nghĩ, nói:
- Mặt khác, về phần hội nghị bên kia thì ông hãy chuẩn bị đi, tôi sẽ liên hệ với đội Võ Cảnh, 30" tôi sẽ tới chỗ ấy.
- Vâng, Tào cục trưởng.
Nghe được Tào Nghiễm Giang nói như thế, Lưu cục trưởng rất rõ ràng, Phương Chấn chết đã chọc giận Tào Nghiễm Giang. Đây là Tào Nghiễm Giang muốn gây chiến, hắn muốn hung thủ phải bỏ mạng lại ở Chiết Giang này.
30" sau.
Tào Nghiễm Giang đã tới phòng hội nghị, tất cả mọi người đều có mặt ở đó.
Thấy Tào Nghiễm Giang đi vào thì mọi người liền đứng dậy.
Mặt Tào Nghiễm Giang không đổi sắc, đi đến vị trí chủ tọa rồi ngồi xuống, trầm giọng nói:
- Các đồng chí, nói như vậy thì tất cả đã biết chuyện ở Cửu Khê Mân Côi. Tính chất của chuyện này vô cùng nghiêm trọng, vì ngăn ngưa hung thủ sẽ tiếp tục gây án cho nên trong thời gian sớm nhất chúng ta nhất định phải bắt được hung thủ.
- Lưu cục trưởng hãy đem tình huống cụ thể nói rõ một chút.
Nói xong, Tào Nghiễm Giang ra hiệu ý bảo Lưu cục trưởng phát biểu.
- Tào tỉnh trưởng, các đồng chí, căn cứ vào băng thu hình ghi được ở Cửu Khê Mân Côi thì chúng ta đã xác định được hung thủ của vụ án. Hắn tên gọi là Bùi Đông Lai, là người Trầm Thành, 18 tuổi, hiện nay đang học ở ĐH Đông Hải.
Bùi Đông Lai lén vào Cửu Khê Mân Côi thì không ai có thể biết, nhưng mà Lưu cục trưởng biết được Tào Nghiễm Giang cho rằng Bùi Đông Lai là hung thủ cho nên hắn phải nói dối để tăng thêm độ tin tưởng:
- Căn cứ vào tư liệu chúng ta nắm được thì hung thủ Bùi Đông Lai đã từng xảy ra xung đột với Phương Thế Vinh, lần này hắn cùng đồng học đến Hàng Châu du ngoạn thì lại tiếp tục xảy ra xung đột với Phương Thế Vinh cho nên hắn liền làm ra sự việc giết người diệt khẩu.
- Tính đến trước mắt thì người của chúng ta đã phong tỏa sân bay, nhà ga… hơn nữa lại tiến hành kiểm tra ở các khách sạn, các trung tâm tắm rửa.
Lưu cục trưởng trầm giọng nói:
- Trừ việc đó ra thì người của chúng ta đã đi tìm đồng học của hắn, xem thử hắn có liên lạc với đồng học của mình không, từ đó có thể tìm được vị trí của hắn.
- Bởi vì thủ đoạn của hung thủ vô cùng tàn nhẫn nên ta đề nghị để đội Võ Cảnh phối hợp vào hành động lần này.
Lưu cục trưởng nói xong thì dừng lại, đem ánh mắt nhìn về phía Tào Nghiễm Giang.
Không riêng gì Lưu cục trưởng, những người khác cũng sôi nổi nhìn Tào Nghiễm Giang, cùng đợi Tào Nghiễm Giang làm chỉ thị.
- Tôi đồng ý đề nghị của Lưu cục trưởng.
Sắc mặt Tào Nghiễm Giang ngưng trọng nói:
- Đội Võ Cảnh nhất định phải toàn lực phối hợp, cần phải trong thời gian ngắn nhất đem hung thủ vây bắt quy án. Nếu trong quá trình vây bắt, hung thủ tiến hành chống cự thì có thể nổ súng.
Đối với chỉ thị của Tào Nghiễm Giang thì Đội Võ Cảnh lập tức đồng ý.
Tào Nghiễm Giang cũng không nói lời vô ích, trực tiếp kết thúc hội nghị, từ mình lưu lại để chỉ huy.
Cùng lúc đó.
Tin tức phụ tử Phương Chấn gặp chuyện lan truyền rất nhanh ở Hàng Châu.
Bên trong quán rượu BBS, thông qua con đường đặc thù thì đám ăn chơi trác táng cũng biết được chuyện này, cả đám cùng nhau bàn luận.
Sau khi Bùi Đông Lai rời khỏi quán rượu thì hắn đã gọi điện cho Ngô Vũ Trạch nói cho mọi người cứ tiếp tục chơi, không cần phải chờ hắn.
Bởi vì sự việc của Ngô Vũ Trạch và Phương Thế Kiệt, lại thêm chuyện Bùi Đông Lai rời đi cho nên đám người Hạ Y Na liền không có hứng thú mà chơi nữa, vốn cả đám tính toán rời đi, kết quả là Ngô Vũ Trạch ồn ào nói muốn uống rượu, cuối cùng là hắn uống đến bất tỉnh nhân sự.
- Phương Chấn, Phương Thế Vinh đã chết?
Lờ mờ nghe được những tên kia bàn luận thì Hạ Y Na kinh ngạc không thôi.
" Vù"
Lúc này đây, một lượng lớn cảnh sát đã tiến vào quán bar.
Một lát sau, dưới sự yêu cầu của viên chỉ huy thì quán bar liền dừng nhạc, đèn được mở lên.
Thình lình xảy ra một màn làm cho khách nhân trong quán Bar ngạc nhiên, sau đó cả đám bàn tàn.
Tên chỉ huy trực tiếp mang theo thủ hạ đi đến trước đám người Hạ Y Na.
Tên nam nhân âm thầm bảo vệ Hạ Y Na thấy thế thì không nói hai lời, lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Hạ Y Na.
- Mọi người là bạn học của Bùi Đông Lai?
Rất nhanh, tên chỉ huy liền trầm giọng hỏi.
Thấy một đám cảnh sát thì Trang Bích Phàm, qLiễu Nguyệt, Tằng Khả Tâm, dt liền có chút kinh hoảng, mà Cổ Văn Cảnh thì nghi hoặc, còn Hạ Y Na thì trấn định nói:
- Đúng, xin hỏi mọi người đây là…?
- Bạn học của mọi người là Bùi Đông Lai hiện đang là nghi phạm phạm tội, mời mọi người theo chúng tôi đi một chuyến.
Tên chỉ huy dùng một loại giọng điệu không thể nghi ngờ.
"Bá!"
Nghe được tên chỉ huy nói như thế thì tất cả mọi người liền cả kinh.
- Ông có lầm không? Làm sao Bùi Đông Lai lại có thể phạm tội được?
- Đúng a, cảnh sát thúc thúc, Bùi Đông Lai chính là một tờ giấy trắng, không có khả năng làm ra chuyện trái pháp luật đâu a.
Rất kinh ngạc, Hạ Y Na cùng Trang Bích Phàm lần lượt mở miệng.
- Ít nói nhảm, đều đứng lên đi theo ta. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/751
|