Đối với Quý Hồng mà nói, lúc nàng nghe được âm mưu quỷ kế của Bùi Đông Lai xong, quả nhiên động sát cơ đối với Bùi Đông Lai!
Bởi vì… Cái kế hoạch kia của Bùi Đông Lai thực sự quá mức thâm độc, đủ để đem nàng ném vào vực sâu.
Chỉ là ——
Đồng thời lúc động sát cơ, Quý Hồng cũng rõ ràng, chung quanh đây đều là người đi lại, nếu nàng làm trò chém giết trước nhiều người như vậy, tuyệt đối sẽ lưu lại vô cùng vô tận phiền phức, đồng dạng, nếu nàng chỉ là đem Bùi Đông Lai đánh cho tàn phế, sự trả thù của Bùi Đông Lai, đối với nàng mà nói, cơ hồ không thể chịu nổi.
Huống chi, Quý Hồng cũng nhìn ra được thực lực của Bùi Đông Lai có sự tăng trưởng lớn, cho dù nàng động thủ, cũng chưa chắc có thể trăm phần trăm chiến thắng Bùi Đông Lai.
Có thể nói, tình hình lúc này khiến nàng rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Giờ phút này, nghe Bùi Đông Lai nhắc đến cha mình là Vũ Thần thì Quý Hồng hoàn toàn sợ ngây người.
Đúng vậy...
Nàng hoàn toàn sợ ngây người.
Những người khác nếu nghe được 2 chữ Vũ Thần thì phản ứng đầu tiên là nhân vật trong tiểu thuyết hoặc điện ảnh.
Mà Quý Hồng thì rất rõ, 20 năm trước hai chữ " Vũ Thần " này đại biểu cho cái gì ở Tung của cũng như giới võ học Tung của.
Trời chiều dần dần tắt nắng, Quý Hồng Quý Hồng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Bùi Đông Lai, cả người giống như là mất linh hồn, đứng yên không nhúc nhích.
Từ ý nào đó mà nói thì những lời lúc trước Bùi Đông Lai nói chỉ là nửa thật nửa giả, được cho cáo mượn oai hùm, doạ nạt bắt Quý Hồng thần phục hắn. Hắn tin Liễu Nguyệt sẽ không chối từ sự giúp đỡ của hắn, phía bên kia Bạch Quốc Du cũng không thành vấn đề. Nhưng mà muốn cho Bạch gia ra tay thì đó là việc không có khả năng, càng quan trọng hơn nữa hắn không chắc được Trần Anh vì giúp hắn thượng vị mà đối phó với Quý Hồng.
Dù so thì Trần Anh cũng là một người ghét ác như cừu.
Còn Qua tử chính là lá bài tẩy cuối cùng của hắn.
Lúc này, thấy phản ứng của Quý Hồng, Bùi Đông Lai cảm thấy Qua tử thật đáng sợ, hắn cũng âm thầm may mắn bản thân mình đã đánh cược thành công.
"Hô..."
Không biết qua bao lâu, Quý Hồng mới dần dần lấy lại được tinh thần, nàng nhìn Bùi Đông Lai, nói:
- Cho tới nay, ta đều vô cùng tòo mò, không biết vì sao Liễu Nguyệt lại đối với cậu như thế, đồng dạng ta cũng tò mò không biết vì sao trong thời gian ngắn như vậy mà thực lực của cậu lại tăng lên một cách nhanh chóng. Hiện giờ, nghe nói phụ thân của cậu là Bùi Vũ Phu, như vậy tất cả chuyện này đã có lời giải thích.
- Nói như vậy thì chắc hẳn là cô giúp ta làm việc?
Bùi Đông Lai hỏi.
Đối mặt với vấn đề này của Bùi Đông Lai thì Quý Hồng vẫn nở nụ cười:
- Còn nhớ những gì ta nói không? Trên thế gian này không có nam nhân nào có thể khiến cho Quý Hồng ta thần phục, cậu không được.. thậm chí ngay cả phụ thân của cậu cũng không được.
Ân?
Lúc này đây, đến phiên Bùi Đông Lai kinh ngạc.
- Bùi Đông Lai tuy rằng không biết tại sao cậu muốn vắt óc tìm kế để bước lên trên, nhưng mà nếu muốn ta khuất phục, làm việc cho cậu thì đó là điều không có khả năng.
Quý Hồng lại mở miệng, giọng nói không nóng không lạnh:
- Nếu cậu đã đoán hết thảy được mọi việc thì hãy kêu phụ thân của cậu ra mặt.
Nói xong, Quý Hồng liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai một cái, không đợi Bùi Đông Lai mở miệng, liền xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Quý Hồng rời đi, Bùi Đông Lai cũng không lên tiếng giữ lại, hắn đang âm thầm suy nghĩ.
10" sau.
Bùi Đông Lai ngồi trên chiếc Audi a8 của phc rồi rời đi.
Trên xe, hắn cầm điện thoại bấm số của Liễu Nguyệt.
- Đông Lai, Quý Hồng có đáp ứng không?
Điện thoại được chuyển, Liễu Nguyệt liền mở miệng hỏi.
- Không.
Bùi Đông Lai gật đầu, sau đó hỏi:
- Liễu tỷ, Quý Hồng còn có thế lực nào khác không?
- Hẳn là đã không có.
Liễu Nguyệt trầm ngâm một lát, nói:
- Hệ thống tình báo của Huyết Sát tuy rằng không bằng quân đội nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Mấy năm nay, tỷ luôn cố gắng đề phòng Quý Hồng cho nên luôn điều tra cô ta, tới nay vẫn chưa phát hiện được thế lực nào khác của nàng ta.
Nghe được Liễu Nguyệt nói như vậy thì Bùi Đông Lai cũng không hé rằng, hắn hồi tưởng lại tình hình lúc nãy.
Bùi Đông Lai có thể thấy được Quý Hồng rất kiên quyết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Bởi vì… Cái kế hoạch kia của Bùi Đông Lai thực sự quá mức thâm độc, đủ để đem nàng ném vào vực sâu.
Chỉ là ——
Đồng thời lúc động sát cơ, Quý Hồng cũng rõ ràng, chung quanh đây đều là người đi lại, nếu nàng làm trò chém giết trước nhiều người như vậy, tuyệt đối sẽ lưu lại vô cùng vô tận phiền phức, đồng dạng, nếu nàng chỉ là đem Bùi Đông Lai đánh cho tàn phế, sự trả thù của Bùi Đông Lai, đối với nàng mà nói, cơ hồ không thể chịu nổi.
Huống chi, Quý Hồng cũng nhìn ra được thực lực của Bùi Đông Lai có sự tăng trưởng lớn, cho dù nàng động thủ, cũng chưa chắc có thể trăm phần trăm chiến thắng Bùi Đông Lai.
Có thể nói, tình hình lúc này khiến nàng rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Giờ phút này, nghe Bùi Đông Lai nhắc đến cha mình là Vũ Thần thì Quý Hồng hoàn toàn sợ ngây người.
Đúng vậy...
Nàng hoàn toàn sợ ngây người.
Những người khác nếu nghe được 2 chữ Vũ Thần thì phản ứng đầu tiên là nhân vật trong tiểu thuyết hoặc điện ảnh.
Mà Quý Hồng thì rất rõ, 20 năm trước hai chữ " Vũ Thần " này đại biểu cho cái gì ở Tung của cũng như giới võ học Tung của.
Trời chiều dần dần tắt nắng, Quý Hồng Quý Hồng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Bùi Đông Lai, cả người giống như là mất linh hồn, đứng yên không nhúc nhích.
Từ ý nào đó mà nói thì những lời lúc trước Bùi Đông Lai nói chỉ là nửa thật nửa giả, được cho cáo mượn oai hùm, doạ nạt bắt Quý Hồng thần phục hắn. Hắn tin Liễu Nguyệt sẽ không chối từ sự giúp đỡ của hắn, phía bên kia Bạch Quốc Du cũng không thành vấn đề. Nhưng mà muốn cho Bạch gia ra tay thì đó là việc không có khả năng, càng quan trọng hơn nữa hắn không chắc được Trần Anh vì giúp hắn thượng vị mà đối phó với Quý Hồng.
Dù so thì Trần Anh cũng là một người ghét ác như cừu.
Còn Qua tử chính là lá bài tẩy cuối cùng của hắn.
Lúc này, thấy phản ứng của Quý Hồng, Bùi Đông Lai cảm thấy Qua tử thật đáng sợ, hắn cũng âm thầm may mắn bản thân mình đã đánh cược thành công.
"Hô..."
Không biết qua bao lâu, Quý Hồng mới dần dần lấy lại được tinh thần, nàng nhìn Bùi Đông Lai, nói:
- Cho tới nay, ta đều vô cùng tòo mò, không biết vì sao Liễu Nguyệt lại đối với cậu như thế, đồng dạng ta cũng tò mò không biết vì sao trong thời gian ngắn như vậy mà thực lực của cậu lại tăng lên một cách nhanh chóng. Hiện giờ, nghe nói phụ thân của cậu là Bùi Vũ Phu, như vậy tất cả chuyện này đã có lời giải thích.
- Nói như vậy thì chắc hẳn là cô giúp ta làm việc?
Bùi Đông Lai hỏi.
Đối mặt với vấn đề này của Bùi Đông Lai thì Quý Hồng vẫn nở nụ cười:
- Còn nhớ những gì ta nói không? Trên thế gian này không có nam nhân nào có thể khiến cho Quý Hồng ta thần phục, cậu không được.. thậm chí ngay cả phụ thân của cậu cũng không được.
Ân?
Lúc này đây, đến phiên Bùi Đông Lai kinh ngạc.
- Bùi Đông Lai tuy rằng không biết tại sao cậu muốn vắt óc tìm kế để bước lên trên, nhưng mà nếu muốn ta khuất phục, làm việc cho cậu thì đó là điều không có khả năng.
Quý Hồng lại mở miệng, giọng nói không nóng không lạnh:
- Nếu cậu đã đoán hết thảy được mọi việc thì hãy kêu phụ thân của cậu ra mặt.
Nói xong, Quý Hồng liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai một cái, không đợi Bùi Đông Lai mở miệng, liền xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Quý Hồng rời đi, Bùi Đông Lai cũng không lên tiếng giữ lại, hắn đang âm thầm suy nghĩ.
10" sau.
Bùi Đông Lai ngồi trên chiếc Audi a8 của phc rồi rời đi.
Trên xe, hắn cầm điện thoại bấm số của Liễu Nguyệt.
- Đông Lai, Quý Hồng có đáp ứng không?
Điện thoại được chuyển, Liễu Nguyệt liền mở miệng hỏi.
- Không.
Bùi Đông Lai gật đầu, sau đó hỏi:
- Liễu tỷ, Quý Hồng còn có thế lực nào khác không?
- Hẳn là đã không có.
Liễu Nguyệt trầm ngâm một lát, nói:
- Hệ thống tình báo của Huyết Sát tuy rằng không bằng quân đội nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Mấy năm nay, tỷ luôn cố gắng đề phòng Quý Hồng cho nên luôn điều tra cô ta, tới nay vẫn chưa phát hiện được thế lực nào khác của nàng ta.
Nghe được Liễu Nguyệt nói như vậy thì Bùi Đông Lai cũng không hé rằng, hắn hồi tưởng lại tình hình lúc nãy.
Bùi Đông Lai có thể thấy được Quý Hồng rất kiên quyết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/751
|