SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 232: Cùng chung mục tiêu

/751


Đêm đã khuya, dưới màn đêm khách sạn Hồng Tử Cáp giống như ngày thường, đèn đuốc sáng trưng, nhưng lúc này bởi vì chuyện tình xung đột giữa Bùi Đông Lai cùng Hà Hoa nên số lượng khách đến đây cũng đã ít hơn so với ngày thường, bãi đỗ xe lớn như thế, cũng không có nhiều ô tô.

Trong phòng trên tầng cao nhất khách sạn Hồng Tử Cáp, Bùi Đông Lai ngậm một điếu thuốc lá, ánh mắt nhìn theo hướng chiếc Lincoln chở Dương Sách đang chậm rãi di chuyển, Quý Hồng một thân trang phục màu đỏ đứng ở bên cạnh Bùi Đông Lai, ánh mắt cũng giống như Bùi Đông Lai, cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng mà không có giống như Bùi Đông Lai theo dõi chiếc xe Lincoln kia, mà là âm thầm dùng dư quang quan sát Bùi Đông Lai.

Nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Bùi Đông Lai, trong đầu hiện ra hết thảy việc Bùi Đông Lai làm lúc trước, trong lòng Quý Hồng thổn thức không thôi.

Nếu như không phải là biết trước cách đó không lâu việc Bùi Đông Lai huyết tẩy cả Phương gia, khiến cho nàng gặp một cao thủ nhất mà từ lúc xuất đạo bản thân nàng chưa gặp được. Nếu như không phải là được thấy được khí phách duy ngã độc tôn kia của Bùi Vũ Phu, Quý Hồng cũng không thể tin được, thanh niên bên cạnh ngày thường luôn lấy lễ đáp người, bộ dạng rất thấp này, sẽ đột nhiên thay đổi thành một người hoàn toàn khác, cuồng không ai bì nổi.

Cái thế giới này không có nếu như.

Theo Quý Hồng xem ra, chỉ bằng trị giá võ lực cùng thủ đoạn mà Bùi Đông Lai thể hiện ra trong trận đánh tại Hàng Hồ này, hắn liền có đầy đủ tư cách để khinh thường Dương Sách, kẻ thượng vị nhờ vào nhạc phụ cùng nghĩa phụ.

Dù sao, nếu như vứt bỏ chỗ dựa sau lưng của Dương Sách, Dương Sách ngay cả tư cách làm đối thủ của Quý Hồng cũng không có, mà trước đó không lâu, Bùi Đông Lai có thể dựa vào bản thân mình mà làm cho Quý Hồng lâm vào tuyệt cảnh.

So sánh giữa hai người, khác biệt một trời một vực.

Mà kiến thức giá trị võ lực của Bùi Vũ Phu kia cường đại đến mức làm cho người ta tuyệt vọng, Quý Hồng đối với sự tích của Bùi Vũ Phu, có một vạn lý do để tin tưởng, nếu như thế lực của Bùi Vũ Phu chân chính nổi lên mặt nước, cho dù một con chó bên cạnh Bùi Vũ Phu cũng đủ làm cho một tên phú nhị đại nhìn lên, huống chi là nhi tử của hắn?

- Xin lỗi, Quý tỷ, để tỷ đợi lâu rồi.

Mắt thấy Dương Sách cùng chiếc Lincoln kia hoàn toàn biến mất trong dòng xe cộ, Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, chậm rãi bóp tắt tàn thuốc, hơi áy náy nhìn Quý Hồng bên cạnh.

Đối mặt với vẻ mặt xin lỗi của Bùi Đông Lai, Quý Hồng có một loại cảm giác hoảng hốt, dường như nàng không rõ rốt cuộc người nào mới thật sự là Bùi Đông Lai.

- Lão bản thân ái, cậu như vậy làm cho tỷ rất không quen.

Hoảng hốt qua đi, Quý Hồng liền hiểu được, Bùi Đông Lai kế thừa phần cuồng ngạo kia của Bùi Vũ Phu, lần nữa đem phần cuồng ngạo thuộc về nam nhân Bùi gia kia che dấu đi cho nên nàng liền cười trêu.

Bùi Đông Lai hiểu được Quý Hồng ám chỉ hết thảy chuyện mình đã làm vừa rồi, giải thích:

- Dương Sách không biết trời cao đất rộng muốn thu phục Liễu tỷ, ta chỉ làm cho hắn sau này không dám bước vào Đông Hải nửa bước.

- Không trách được cậu đột nhiên lại nổi giận như vậy, hóa ra vì cảm tình với Băng mỹ nhân a?

Nghe được Bùi Đông Lai giải thích, Quý Hồng bừng tỉnh đại ngộ, sau đó… Lại nhịn không được cười:

- Dương Sách không biết trời cao đất rộng, lại không phải bởi vì ngươi che dấu quá sâu —— nếu như hắn biết cậu mới là chủ nhân sau màn của thế giới ngầm Đông Hải, cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám đi thu phục Băng mỹ nhân a?

Bùi Đông Lai âm thầm thở dài, hắn vốn là muốn đợi đến khi hoàn thành mô hình giả thuyết kinh tế mà lão hiệu trưởng phân cho hắn, sau khi cho lão hiệu trưởng một cái công đạo rồi chủ động tìm Trần Anh hiệp đàm, sau đó mới hoàn toàn nổi lên mặt nước, hiện giờ xem ra chỉ có thể từ bỏ thôi.

- Cậu đang lo lắng chuyện tối nay sẽ bị Trần Anh biết?

Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai trầm mặc không nói, liền nhìn thấu tâm tư của Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai khẽ gật đầu một cái.

- Mặc dù tỷ không biết quan hệ của cậu cùng Trần Anh tốt đến mức như thế nào, nhưng là… Lấy tính tình Trần Anh, nếu là nàng biết được cậu trở thành lão đại xã hội đen Đông Hải…

Quý Hồng vừa nói, liền ngừng lại.

Tiếp xúc cùng Bùi Đông Lai càng ngày càng nhiều, nàng đối với câu nói ban đầu của Bùi Vũ Phu nói về Bùi Đông Lai "Người khác kính hắn một thước, hắn kính người khác một trượng, ân oán rõ ràng" càng thêm tin tưởng vững chắc.

Bởi vì hiểu được Bùi Đông Lai đối đãi bằng hữu cùng địch nhân có thái độ hoàn toàn khác nhau, cho nên nàng cũng không nói câu kế tiếp.

Theo nàng xem ra, tin tức Bùi Đông Lai nắm trong tay hai giang sơn hắc đạo Hỗ Hàng một khi nổi lên mặt nước thì trước mặt Trần Anh, Bùi Đông Lai có thể từ bằng hữu trở thành địch nhân hay không thì đây cũng là một điều khó nói.

Đến lúc đó, không riêng gì Trần Anh phải lựa chọn giữa cảm tính cùng lý trí, mà Bùi Đông Lai cũng như vậy.

Mà một khi Trần Anh bởi vì tính cách không cho phép, vì chấp niệm trong lòng, đứng ở phía đối diện với Bùi Đông lai, Bùi Đông Lai cũng phải ở giữa cảm tính cùng lý trì mà đưa ra lựa chọn, so sánh với Trần Anh thì Bùi Đông Lai lại khó khăn hơn nhiều.

Quý Hồng chẳng qua là lấy tính cách ân oán rõ ràng của Bùi Đông Lai mà phân tích, nàng không biết là, linh hồn của Bùi Đông Lai dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, mà Tiêu Phi lại là vị hôn phu của Trần Anh…

Ở dưới loại tình hình này, Bùi Đông Lai phải làm ra lựa chọn, so sánh với trong tưởng tượng của Quý Hồng thì còn khó hơn rất nhiều.

- Nếu như Trần Anh thật sự đứng phía đối lập với cậu, cậu sẽ làm như thế nào?

Do dự một chút, Quý Hồng vẫn là mở miệng hỏi ra nghi ngờ cùng lo lắng trong lòng, sở dĩ như vậy, là bởi vì nàng hiểu được, cái lựa chọn của Bùi Đông Lai chẳng những quyết định tương lai của Bùi Đông Lai sau này, còn có thể quyết định Bùi Đông Lai có thể làm được lời hứa hẹn ban đầu đối với nàng không.

- Không có ai có thể ngăn cản ta tiến vào Yến Kinh.

Dưới ánh đèn, vẻ mặt Bùi Đông Lai bình tĩnh như trước, nhưng mà giọng nói lại vô cùng kiên định, phần kiên định kia phảng phất như trời có sập xuống cũng sẽ không thay đổi:

- Bất quá… Vô luận Trần tỷ làm ra lựa chọn như thế nào, ta cũng sẽ không đem họng súng nhắm vào nàng.

- Điều này thoạt nhìn rất khó làm được.

Quý Hồng cũng nhịn không được thở dài.

Thấy Quý hồng than thở, Bùi Đông Lai cười khổ nói:

- Tất cả hết thảy đều có khả năng, đường là ở dưới chân mình.

- Tốt lắm, lão bản thân ái của ta, cái đề tài này đến đây chấm dứt.

Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai…, sắc mặt Quý Hồng biến đổi so sánh với cởi quần còn nhanh hơn, lộ ra nụ cười mê chết người không đền mạng:

- Kế tiếp, chúng ta nói một chút, cậu nên bồi thường cho tỷ như thế nào —— cậu không làm lão bản thì thôi, năm lần bảy lượt để tỷ phải đợi, một chút như vậy tỷ vẫn còn nhịn được thế mà cuối cùng cậu còn muốn tỷ tới giúp cậu dẫm người, có lão bản nào giống như cậu sao?

- Không phải tất cả lão bản đều như vậy sao?

Bùi Đông Lai thản nhiên nói.

"—— "

Quý Hồng muốn giết người, rất muốn.

- Dựa theo lời nói lúc trước, ta bồi cô uống rượu, ta tự mình phát 1 chai.

Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút nói.

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status