Sau khi Bùi Đông Lai xuống xe thì Ngô Chí Quốc liền giới thiệu mọi người cho hắn biết, mỗi một người thì hắn đều khom người rồi bắt tay.
Tên phóng viên thấy một màn như vậy thì linh quang chợt động, hắn không nói gì mà đem một màn này chụp lại.
- Trần chủ nhiệm, giáo viên cùng với các học sinh đang ở trong hội trường, chúng ta nên đi qua đi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai cùng với lãnh đạo đi đến, Ngô Chí Quốc liền nói với Trần chủ nhiệm.
- Tốt.
Trần chủ nhiệm gật đầu cười, thân thiết vỗ bả vai của Bùi Đông Lai:
- Đông Lai a, hôm nay em làm diễn viên còn chúng ta chỉ làm nền thôi, một hồi khi lên phát biểu thì không cần phải che giấu, cứ đem kinh nghiệm của mình nói ra cho mọi người cùng nghe.
- Dạ!
Bùi Đông Lai gật gật đầu, đi về phía trước hội trường.
Đii vào cổng trường, nhìn thấy tấm biểu ngữ ở trên đầu, nhớ tới 3 tháng trước đây thì quãng đường mình và cha tiến vào hội trường thì hắn không kìm lòng được mà nắm chặt hai bàn tay lại.
- Bùi Đông Lai, Tiêu Phi đã nói ngươi phải làm cho TQ vì ngươi mà kiêu ngạo, đây mới chỉ là bước đầu tiên thôi. Bạn đang đọc truyện tại
Tên phóng viên thấy một màn như vậy thì linh quang chợt động, hắn không nói gì mà đem một màn này chụp lại.
- Trần chủ nhiệm, giáo viên cùng với các học sinh đang ở trong hội trường, chúng ta nên đi qua đi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai cùng với lãnh đạo đi đến, Ngô Chí Quốc liền nói với Trần chủ nhiệm.
- Tốt.
Trần chủ nhiệm gật đầu cười, thân thiết vỗ bả vai của Bùi Đông Lai:
- Đông Lai a, hôm nay em làm diễn viên còn chúng ta chỉ làm nền thôi, một hồi khi lên phát biểu thì không cần phải che giấu, cứ đem kinh nghiệm của mình nói ra cho mọi người cùng nghe.
- Dạ!
Bùi Đông Lai gật gật đầu, đi về phía trước hội trường.
Đii vào cổng trường, nhìn thấy tấm biểu ngữ ở trên đầu, nhớ tới 3 tháng trước đây thì quãng đường mình và cha tiến vào hội trường thì hắn không kìm lòng được mà nắm chặt hai bàn tay lại.
- Bùi Đông Lai, Tiêu Phi đã nói ngươi phải làm cho TQ vì ngươi mà kiêu ngạo, đây mới chỉ là bước đầu tiên thôi. Bạn đang đọc truyện tại
/751
|