Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 168: Cao Băng Chủng màu vàng chanh.

/1328


Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen.com

Bên trong khối thạch này thực sự đã bị ghẻ hủy hoại rất nặng, nhưng khối thạch này rất lớn, sức hủy hoại của ghẻ không ảnh hưởng đến toàn bộ Phỉ Thúy bên trong.

Phỉ Thúy bên trong khoảng một phần năm ở giữa khối ngọc là giữ lại được tính hoàn chỉnh, toàn bộ chỗ đó là Phỉ Thúy Cao Băng Chủng.

Khối thạch nặng ba bốn mươi cân, chiếm một phần năm ở giữa khối Phỉ Thúy cũng là không nhỏ, Lý Dương dự tính một chút, Phỉ Thúy bên trong nặng khoảng hai ba cân, làm được mấy cái vòng đeo tay hoàn toàn không vấn đề gì.

Đây không phải vấn đề mấu chốt, quan trọng là bên trong là một khối Phỉ Thúy, màu sắc của Phỉ Thúy lại là màu vàng chanh hiếm gặp, Phỉ Thúy có màu vàng giống như quả chanh trông rất cuốn hút.

Phỉ Thúy màu vàng chanh được xếp vào hàng độc, giống như màu xanh lục rất khó kiếm, Cao Băng Chủng ngọc lục bảo đã là một loại hàng tinh xảo hiếm thấy rồi, Cao Băng Chủng màu vàng chanh lại càng khó hơn, tính cao quý của nó có thể so với loại thủy tinh thông thường rồi.

Loại Phỉ Thúy này nếu xuất hiện ở những nơi khác, Lý Dương sẽ không do dự mà mua ngay, nhìn thấy một lần đã làm cho người ta kinh ngạc, chủ nhân của khối thạch này lại là một đứa trẻ đáng thương, thời khắc này Lý Dương có chút do dự.

-Anh lừa tôi à? Ban nãy bảo mua bây giờ lại không mua?

Nhị Căn trong mắt có chút thất vọng, lại ngồi xuống ôm khối thạch, xem ra đây không phải lần đầu tiên hắn bán khối thạch này, nhưng những người khác chắc chắn đã bị giá của khối thạch này dọa cho chạy hết rồi.

-Đợi tý, tôi không nói là không mua.

Lý Dương đột nhiên cười, gọi Nhị Căn, quay người nói với ông chủ Ngưu:

-Mẹ của Nhị Căn còn liên lạc gì không? Nếu còn thì trong gia đình anh ta rốt cuộc còn nợ bao nhiêu tiền?

Nhìn Lý Dương , ông chủ Ngưu có chút do dự, sau mới từ từ gật đầu, nói:

-Tiểu huynh đệ, không giấu gì cậu, theo tôi được biết thông qua hắn thì mẹ hắn sống ở bên ngoài rất khổ, có liên lạc với tôi mấy lần nhưng tôi không liên lạc được với bà ấy. bố hắn lúc đó thì đổ thạch đổ phát điên, tổng cộng nợ khoảng hơn hai trăm vạn, nghe nói ở Thủy Lệ còn nợ một ít nữa, tất cả khoảng hơn ba trăm vạn, bố hắn bây giờ cũng không dám về.

Hơn ba trăm vạn, không phải là một con số nhỏ, cứ cho là bán khối thạch kia được một trăm vạn cũng không thể trả hết nợ, nhưng Nhị Căn chả nghĩ nhiều như thế, trí lực của anh đâu nghĩ được nhiều như thế.

Lý Dương gật đầu, nói với Nhị Căn:

-Tôi mua khối thạch của cậu, một trăm vạn, nếu đổ tăng tôi sẽ giúp cậu trả hết nợ, để mẹ cậu có thể quay về đoàn tụ với cậu, cậu xem có được không?

Nhị Căn và ông chủ Ngưu giật mình, ông chủ Ngưu không dám tin nhìn Lý Dương, sau đó lắc đầu cười một cách khổ sở, ông biết Nhị Căn đã gặp được người tốt, đồng ý mua khối thạch ghẻ lở với gia một trăm vạn Lý Dương đúng là một người tốt.

Ông chủ Ngưu không nghĩ khối thạch này sẽ đổ tăng cho nên không dám nói hết câu.

-Những điều anh nói là thật chứ? Nếu đổ tăng anh đồng ý giúp tôi trả nợ để mẹ tôi có thể quay về chứ?

Nhị Căn lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó hỏi một cách vui mừng, nhìn Nhị Căn không giống với vẻ trong sáng của một thanh niên, Lý Dương gật đầu.

-Tiểu huynh đệ, tôi biết anh là người tốt nhưng một trăm vạn không phải là một con số nhỏ, hơn nữa đưa một trăm vạn cho Nhị Căn cũng chưa chắc là một chuyện tốt.

Ông chủ Ngưu do dự một hồi lâu, cuối cùng mới cắn răng nói với Lý Dương, bố của Nhị Căn nợ ông chủ Ngưu năm trăm nghìn. Nếu Nhị Căn có một trăm vạn ông chủ Ngưu lập tức có số tiền này trong tay nhưng còn năm mươi vạn không đủ để trả các chủ nợ, đến lúc đó Nhị Căn chắc chắn sẽ gặp phiền phức.

Ông chủ Ngưu và bố của Nhị Căn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, ông là người tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của Nhị Căn, tự trong tâm Nhị Căn cũng coi ông như bố đẻ của mình, ông chủ Ngưu thà không có số tiền này chứ không muốn Nhị Căn gặp phiền phức, một mình Nhị Căn không thể đối phó được với bọn chủ nợ.

Lý Dương lắc đầu:

-Ông yên tâm, tôi xem kỹ khối thạch này rồi, tôi tin là có thể đổ tăng để giúp Nhị Căn trả nợ.

Lý Dương lại không biết điều này, ông chủ Ngưu rất quan tâm tới Nhị Căn người tốt trên thế giới này thì cũng không ít.

-Xem kỹ rồi, chính là Phỉ Thúy nhưng cũng không dám khẳng định.

Thấy Lý Dương có chút kiên trì ông chủ Ngưu cũng không có ý kiến gì, chỉ lắc đầu cười miệng lẩm nhẩm một câu.

-Ông yên tâm, tôi chắc chắn sẽ làm, Lý ca tôi chỉ cần nói có thể tăng là chắc chắn sẽ tăng.

Lưu Cương đột nhiên lăc đầu cười, tiếng ông chủ Ngưu thì thầm rất nhỏ, người khác nghe không rõ nhưng không giấu được Lưu Cương được huấn luyện một cách đặc biệt.

Ông chủ Ngưu há miệng giật mình, cuối cùng không nói được gì chỉ cảm thấy những người trước mặt thật ầm ĩ, vua Phỉ Thúy cũng không nhìn thấy.

-Yên tâm, nếu ngươi thấy được thực lực của Lý huynh đệ thì sẽ có niềm tin ngay.

Trịnh Khải Đạt cười bên cạnh, anh giống Lưu Cương luôn có một niềm tin mơ hồ vào Lý Dương, Tần Dũng và Triệu Dân lại có chút hưng phấn. đồn rằng Lý Dương đổ thạch vô cùng lợi hại, đồ đệ của vua ngọc cũng bị Lý Dương đánh bại không ngẩng đầu lên được, nhưng hai người vẫn chưa thấy thực lực thật sự của Lý Dương, đối với khối thạch xấu xí này cũng rất kỳ vọng.

Trong khi Lưu Cương và Trịnh Khải Đạt nói chuyện Lý Dương đã kỹ xong ngân phiếu, xung quanh vẫn còn mấy ông chủ của những tiệm bên cạnh vẫn chưa đi, đơn giản chỉ muốn đứng đó cho náo nhiệt, xem chàng thanh niên tự phụ kia đổ thạch như thế nào.

Ông chủ Ngưu ký thay Nhị Căn, cầm tờ ngân phiếu một trăm vạn lăc đầu cười một cách khổ sở, trong lòng cũng thầm cảm ơn ông trời có mắt, việc mà Nhị Căn không thế làm được nay đã làm được rồi, ông trời thực sự đang giúp Nhị Căn.

Lưu Cương và Trịnh Khải Đạt cùng nhau giúp Lý Dương đem khối thạch lên máy giải, Lý Dương đã đồng ý mua khối thạch này với giá một trăm vạn và phải giải ở đây theo như yêu cầu của Nhị Căn.

-Giải thạch nào

Nhị Căn đột nhiên cao hứng chạy ra thốt lên một tiếng, ông chủ Ngưu lắc đầu cười một cách khổ sở nói với Lý Dương: “tên nhỏ này từ nhỏ lớn lên cùng với đổ thạch, thấy ai đổ thạch hay đổ tăng là vô cùng hưng phấn.

Lý Dương gật đầu, khó trách Nhị Căn ban nãy chạy ra thốt lên, đây có thể là thói quen của hắn.

Tần Dũng và Triệu Dân cũng đến giúp một tay, họ nhìn khối thạch này không đẹp nhưng Lý Dương lại rất tin tưởng nên họ cũng nhiệt tình giúp.

Lý Dương đứng trước máy cắt, đeo kính, giá trị của khối thạch này không ai nhìn rõ hơn anh, nghĩ đến Cao Băng Chủng màu vàng chanh bên trong trong lòng Lý Dương lại rạo rực hơn.

Tần Dũng sắp xếp thạch rất đẹp, đợi Lý Dương đến kẻ đường, đổ khối hàng len dạ đều phải kẻ đường trước khi cắt, kẻ đường cũng là một nghệ thuật, thông qua phân tích bên ngoài khối thạch để phán đoán sự phân bổ Phỉ Thúy bên trong, người có tay nghề đều có thể kẻ tàm tạm, như một vua Phỉ Thúy ở Vân Nam nghe nói kẻ một đường là chuẩn luôn.

-Ở đây đi.

Lý Dương vẫn chưa nhìn kỹ tùy ý gạch một đường bên cạnh, các chi tiết bên trong khối thạch anh đã nắm rõ, gạch ở chỗ nào cũng giống nhau. nhưng Lý Dương tuyệt đối không chọn ở giữa vì như vậy có thể ảnh hưởng tới Phỉ Thúy bên trong, những chỗ khác thì không sao, Phỉ Thúy Cao Băng Chủng màu vàng chanh quý hiếm như vậy mà bị làm hỏng thì thật tội lỗi.

Nhìn thấy đường mà Lý Dương tùy ý gạch mọi người xung quanh lắc đầu, họ đều cảm thấy Lý Dương đúng là một tên ngốc, chỉ vì một tên ngốc làm loạn mà động lòng thương mua khối thạch ghẻ lở với giá một trăm vạn, nhìn thái độ của Lý Dương không phải là đổ thạch một cách cẩn thận.

Trịnh Khải Đạt rất tin tưởng Lý Dương lập tức tiến lên giúp đỡ, đổ thạch bề ngoài chỉ là tham khảo không ai dám bảo đảm bên trong có phải là Phỉ Thúy hay không, Lý Dương đổ tăng những Phỉ Thúy có bề ngoài xấu không phải một lần.

-Rè rè

Sau khi máy cắt cắt vào hàng len dạ lập tức kêu lên âm thanh inh ỏi, Nhị Căn không giống như ban nãy, bây giờ trông rất nghiêm túc nhìn khối thạch. ông chủ Ngưu biết khối thạch này là một vật quý mà bố hắn để lại cho hắn, bình thường hắn không cho phép ai chạm vào, nếu không phải là vì trả nợ cho gia đình thì hắn cũng không đồng ý bán.

Nhắc đến cái giá mà Nhị Căn bán khối thạch này ông chủ Ngưu lại lắc đầu cười một cách khổ sở, ông có cảm giác hôm nay gặp phải chuyện không thể xảy ra mà lại thành sự thật, giá tiền như vậy mà cũng có người mua.

Khối thạch lớn nên cắt chậm, may mà những người xung quanh đều là người trong ngành nên không cảm thấy tẻ nhạt.

Qua hơn nửa tiếng đồng hồ, khối thạch này mới bị cắt ra, đây là kết quả của việc Lý Dương không chọn ở giữa, nếu cắt ở giữa thời gian sẽ lâu hơn.

"Rầm"

Khối thạch phân làm đôi, Trịnh Khải Đạt nhanh chóng lên dội nước, sau đó đứng ngây người ra đó.

-Tăng rồi, rõ ràng tăng rồi.

Bên trên mặt cắt lại lộ ra Phỉ Thúy, nhưng rất xấu, màu sắc thì càng lờ mờ, rõ ràng đã bị ghẻ làm hỏng, vẫn còn rất nhiều vết nứt và ngọc vụn, biểu hiện như vậy dường như tăng hết rồi, bây giờ nhìn Phỉ Thúy bên trong thực không đáng đồng tiền.

Ông chủ Ngưu không chịu được quay đầu lại, Nhị Căn cũng ngây ngô nhìn, trí lực của cậu ta rất thấp nhưng cũng thấy giải thạch nhiều lần rồi có thể phân biệt rõ cái gì là xấu cái gì là đẹp.

-Không thể nào, rõ ràng bố tôi nói sẽ đại tăng mà.

Nhị Căn lẩm bẩm một mình, mắt hơi đỏ, ông chủ Ngưu kéo Nhị Căn lại cạnh bên thở dài một tiếng.

Chỉ có đứa trẻ nhỏ này mới tưởng những lời dỗ dành của người lớn là sự thật, mà Nhị Căn là một đứa trẻ không lớn được, trí lực chỉ như một đứa trẻ con.

Những người xung quanh bắt đầu bàn luận xôn xao, hết nhìn Lý Dương lại nhìn Nhị Căn trong ánh mắt những người này Lý Dương thực sự là một tên ngốc, một trăm vạn coi như mất.

-Không sao Trịnh đại ca, chúng ta tiếp tục giải

Lý Dương lại không thèm để ý gì tới điều này, sau khi phân tích kỹ mặt cắt lại đưa lên máy cắt, Lý Dương bảo Tần Dũng giúp anh bày thạch cho thẳng, thạch Tần Dũng bày đẹp rồi khi hạ đao cảm giác thoải mái khác thường, đây là sự khac biệt giữa chuyên nghiệp và nghiệp dư.

Không quan tâm đến những lời bình luận xung quanh tiếp tục cắt, nhát dao này có thể cắt ra Phỉ Thúy bên trong, và không một chút xước.

- Rè rè.

Máy cắt thạch lại vang lên, âm thanh của nó át hẳn tiếng bàn luận của mọi người, Nhị Căn lại đứng lên, mắt mở to nhìn kỳ vọng vào khối thạch đang cắt kia, đối với Nhị Căn khối thạch này cũng là một hi vọng của cậu ta.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ


/1328

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status