Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 221: Cuối cùng cũng nằm trong tay

/1328


Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen.com

- Mười lăm vạn.

Cô bán hàng quay đầu lại, thản nhiên nói một câu, Lý Dương tim đập nhanh, có cảm giác bị choáng, lúc này anh chỉ muốn ôm khối nguyên thạch chạy đi.

- Mười lăm vạn?

Người kia ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cô bán hàng một cái, sau đó lẳng lặng gật đầu.

- Mười lăm vạn không đắt, tôi mua

Người trung niên liền nói ra một câu làm Lý Dương tuyệt vọng, Lý Dương mờ mắt, suýt nữa ngất, Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng, đây là Thủy Tinh Chủng, lại là Ngọc Lục Bảo, để mất một khối như vậy trước mắt thì thật khiến cho người ta không cam tâm.

- Xin lỗi, tôi không nhận ngân phiếu chỉ nhận tiền mặt.

Câu nói của cô bán hàng làm cho Lý Dương suýt ngất như tỉnh lại, trên tay người trung niên kia đang cầm tờ ngân phiếu tiền mặt, ngơ ngác nhìn cô gái Myanmar trước mặt.

- Đây là ngân phiếu tiền mặt, tới ngân hàng là có thể lấy được tiền mặt.

Người trung niên chỉ tờ ngân phiếu trên tay giải thích với cô bán hàng.

- Xin lỗi, tôi chỉ nhận tiền mặt.

Cô bán hàng lắc đầu một lần nữa, trong lòng Lý Dương lại dâng lên tia hi vọng.

Người trung niên lắc đầu nói lại lần nữa:

- Tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, quẹt thẻ có được không?

Lý Dương giật mình, tự đập tay vào đầu, tại sao ban nãy anh không nghĩ tới quẹt thẻ nhỉ.

- Xin lỗi, tôi là người Myanmar, tôi không có chứng minh thư ở Trung Quốc không quẹt thẻ được.

Cô bán hàng lắc lắc đầu, người trung niên kia trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, trước kia người bán là người Myanmar xuất hiện rồi, lại không phải là việc gì đáng ngạc nhiên.

Những thương nhân ở Myanmar căn bản là người quốc tịch Myanmar, không có chứng minh thư ở Trung Quốc đương nhiên không thể cầm ngân phiếu đến ngân hàng đổi tiền, họ chỉ muốn tiền mặt cũng là điều bình thường.

- Vậy khối nguyên thạch này có thể giữ lại cho tôi không, tôi đi rút tiền mặt?

Người trung niên nói tiếp, Lý Dương nhẹ cả người, mong Lưu Cương sớm quay lại.

Cô bán hàng lại lắc đầu, chỉ Lý Dương nói:

- Anh này cũng đang đi rút tiền rồi, phải giữ lại cho anh ta.

Lý Dương giật mình, trên mặt lộ vẻ vui sướng, nói c huyện với cô gái này từ nãy giờ cũng không uổng phí, có câu nói này thì Lý Dương cũng yên tâm mình có quyền ưu tiên để có khối nguyên thạch này.

Tâm trạng lúc này đã khác nhưng Lý Dương có chút áy náy, Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng, Lý Dương cũng không phải thần thánh gì, nhìn sai thứ tốt như thế này có thể anh gặp phiền phức to.

Người trung niên quay đầu nhìn Lý Dương, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, Lý Dương đoán là chắc ông ngạc nhiên về tuổi của Lý Dương, dân chơi nguyên thạch trẻ như Lý Dương không nhiều, đặc biệt là nguyên thạch toàn đổ thì càng ít.

- Thế này, vậy để tôi quay lại xem thế nào.

Người trung niên đứng lên đi rồi Lý Dương mới thở phào nhẹ nhõm, chơi tàu lượn cũng không bị kích động như thế này, nhưng cô gái Myanmar này cũng biết ý, nếu cô ấy không nói ra mình đang đợi thì người trung niên kia có thể đi rút tiền và khối nguyên thạch chỉ nhìn bề ngoài thì hoàn toàn đáng giá mười lăm vạn.

Lý Dương lại tiếp tục nói chuyện với cô gái, sau mấy phút Lưu Cương cuối cùng cũng xuất hiện ở đằng xa, trên tay cầm một túi xách.

Một lát Lưu Cương đã bước tới trước mặt Lý Dương mở túi xách ra nói:

- Anh Lý, tôi sợ anh chờ lâu nên tạm rút ba mươi vạn.

- Được. được, có ba mươi vạn bây giờ cũng đủ dùng rồi.

Lý Dương kích động quá nói liền hai chữ "được", Ngô Hiều Lỵ ngạc nhiên nhìn Lý Dương, An Văn Bình còn hiếu kỳ hơn nữa.

Từ trong túi xách lấy ra mười lăm xấp tiền mặt, Lý Dương lập tức giao cho cô gái Myanmar, quầy hàng của cô gái có máy đếm tiền nên chỉ trong một lúc số tiền đã đếm xong, mười lăm vạn không thiếu một xu.

- Cảm ơn, khối nguyên thạch này là của anh.

Cô bán hàng lộ hàm răng trắng cười với Lý Dương, lúc này Lý Dương chỉ cảm giác âm thanh của cô gái như tiếng nhạc làm rung động lòng người, Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng cuối cùng đã nằm trong tay anh rồi.

Lý Dương lúc này cảm thấy có chút may mắn, may mắn vì phải ra máy giải nguyên thạch để giải, may mắn vì ban nãy có người mua Phỉ Thúy Can Thanh Chủng đang giải nguyên thạch. Nếu không có hai điều kiện trên thì anh không thể mua được Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng sớm như vậy, đến muộn một chút có thể sẽ bị người trung niên kia mua mất.

Nói chung Lý Dương lần này rất may mắn, bất ngờ có được khối Phỉ Thúy đáng giá như vậy.

Sau khi có được khối hàng trong tay, trong lòng Lý Dương thoải mái hơn rất nhiều, đem khối nguyên thạch toàn đổ đặt vào hòm gỗ trong tay Lưu Cương, chiếc hòm ban nãy người bán đưa cho, chiếc hòm này đặt ba khối nguyên thạch cũng vừa.

Lần này Lưu Cương cũng có cảm giác là lạ, Lý Dương trước giờ đâu có cẩn thận như vậy.

Cầm trong tay Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng Lý Dương quan sát lần nữa mấy khối nguyên thạch khác, chất lượng hàng của cô gái Myanmar cũng không tồi, còn ba khối Phỉ Thúy biểu hiện rất tốt.

Một khối Kim Ti Chủng đã được cắt ra, Phỉ Thúy bên trong không nhiều lắm, Lý Dương dự đoán một chút giá tiền sau đó bỏ qua.

Hai khối khác đều không có gì, một khối Kim Ti Chủng một khối Phù Dung Chủng, Lý Dương hỏi giá tiền một chút, hai khối tổng cộng là mười sáu vạn, có thể mua được một cách đơn giản, Lý Dương vẫn còn một vạn tiền lẻ trên người.

Một lúc Lý Dương đã mua được năm khối nguyên thạch, một khối bán đổ bốn khối toàn đổ, nhìn năm khối này Lý Dương cười.

Đừng nói Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng chỉ cần bốn khối Phỉ Thúy kia giá trị cũng lên tới bảy tám trăm vạn rồi, đại hội giao dịch nguyên thạch đối với Lý Dương mà nói thực sự là nơi vui chơi có thể đãi ra vàng.

Phủi tay một cách hài lòng Lý Dương tạm biệt cô gái Myanmar, anh và Lưu Cương một người ôm hòm gỗ đi tới máy giải nguyên thạch. Năm khối này cũng phải đến ba mươi cân, ôm đi khắp nơi rất bất tiện, giải ra Phỉ Thúy bên trong thì nhẹ nhàng hơn nhiều.

Đứng trước máy giải nguyên thạch vẫn đứng mấy người ban nãy, trên mặt không được vui vẻ cho lắm đặc biệt là người mua khối nguyên thạch một trăm mười vạn kia, trên mặt đang tỏ ra lo lắng.

Nhìn mấy khối nguyên thạch đang cắt trên máy giải nguyên thạch tinh thần Lý Dương lập tức có chút kỳ quái.

Lúc này họ đã cắt hai được hai đao trên khối nguyên thạch này, ban nãy Lý Dương hồi hộp đợi vẫn không chú ý đến thời gian bây giờ nhìn điện thoại mới phát hiện đã quá một tiếng đồng hồ rồi.

Hai đao này họ cắt cũng ổn, Phỉ Thúy bên trong bị lớp đá bao phủ bên ngoài nên vẫn chưa lộ ra chút nào. Mà mặt cắt vốn đã lộ ra thì bị bọn họ xóa đi rồi, chỉ có một chút Phỉ Thúy nhỏ ước tính cũng chỉ một hai vạn tiền.

Một trăm mười vạn và một hai vạn, cách xa nhau hàng trăm lần chắc chắn là lỗ vốn khó trách vẻ mặt bọn họ tỏ ra lo lắng.

Người bán khối nguyên thạch đó cũng ở đó trên mặt cũng không vui vẻ gì, đây là khối hàng của anh, là khối đầu tiên anh bán được ở đại hội giao dịch lần này, không ngờ nó lại đại bại, nếu truyền ra ngoài thì việc làm ăn của anh sẽ bị ảnh hưởng lớn.

Lý Dương lại không chú ý đến điều đó, lúc này tâm trạng của anh rất tốt, đặt khối nguyên thạch bên cạnh máy giải nguyên thạch, ngẩng đầu nhìn mấy người.

- Các anh còn giải nữa không?

Người mua khối nguyên thạch một trăm mười vạn lắc đầu, lẳng lặng thu phế liệu trên máy giải nguyên thạch, lần này anh lỗ hơn một trăm vạn, còn tư tưởng nào để giải nguyên thạch nữa.

- Đợi đã.

Lý Dương bỗng nhiên nhiên vội vàng gọi người kia lại, chỉ vào đống phế liệu trên tay hỏi:

-Chỗ thừa này anh có bán không?

- Cậu muốn mua?

Người kia ngạc nhiên, người bán khối nguyên thạch kia cũng ngạc nhiên nhìn Lý Dương, đống phế liệu giải ra rồi với khối hàng bình thường không giống nhau, khối nguyên thạch như vậy rất ít người muốn mua, ngoại trừ muốn mua để tập giải nguyên thạch chơi, người gặp may cũng rất ít khi chọn khối nguyên thạch như vậy.

- Vâng, nếu anh bán thì tôi mua.

Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, anh thực sự không quan trọng, có được khối Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng đối với khối Can Thanh chủng này thực sự không xem trọng. Nhưng có thể cầm được trong tay Lý Dương cũng không chịu bỏ qua, dù sao cũng là thứ đáng trên trăm vạn.

Mà dáng bộ của Lý Dương càng làm cho người bán kia tin vào phán đoán của mình, Lý Dương chắc chắn là người chơi nguyên thạch mới, muốn mua đống phế liệu này để tập giải.

- Cậu có thể trả tôi bao nhiêu tiền?

Người kia thả khối nguyên thạch xuống ba khối nguyên thạch cắt ra xếp thành một đống hỏi Lý Dương.

- Một vạn.

Lý Dương tiện tay lật hai khối xuống thản nhiên đưa ra giá.

- Một vạn? Mặt cắt này mặc dù tôi giải xuống rồi nhưng vẫn còn nhiều chỗ chưa cắt, mà có một mặt ra Phỉ Thúy rồi, những chỗ khác rất có thể giải ra nữa, cậu định trả tôi một vạn nằm mơ à? - người đàn ông lập tức kêu lên.

- Tùy anh, không bán thì anh cầm đi.

Lý Dương lắc lắc đầu, khối nguyên thạch này thực sự vẫn còn có khả năng đổ nhưng rất thấp.

- Người anh em, có thể trả thêm một chút nữa không, ban nãy cậu cũng nhìn thấy tôi mua khối nguyên thạch này rồi đấy, lỗ to rồi.

Sắc mặt người này đột nhiên khác hẳn, điệu bộ trông rất đau khổ, anh ta đối với khối nguyên thạch này không còn niềm tin nữa rồi, nếu Lý Dương không cần thì một vạn anh cũng không có.

- Thế này đi, tôi chỉ cần miếng nhỏ này, tôi đưa anh tám nghìn, chỗ còn lại anh tiếp tục giải tiếp hay bán đi tùy anh.

Lý Dương chỉ khối nhỏ có Phỉ Thúy nhẹ nhàng nói, người cắt rất có trình độ, cắt mấy milimet liền lộ ra Phỉ Thúy bên trong, cắt đến bên trong đương nhiên không cắt được nữa.

- Được, tám nghìn, bán cho cậu.

Người đó cắn răng, cuối cùng không còn cách nào khác đồng ý. Khối Lý Dương chiếm là một phần tư khối nguyên thạch, là khối nhỏ nhất trong ba khối, có thể bán được tám nghìn cũng không tồi, chỗ còn lại nếu có người mua vẫn có thể bán được, có thể thu về ít một ít một, hơn trăm vạn có thể lấy lại vốn được.

Lý Dương đưa tám nghìn cho người đó, người đó nhận tiền thở dài, một trăm vạn đối với anh ta không phải là một con số nhỏ, có chút đau khổ.

Thông cảm thì thông cảm Lý Dương cũng không thể tốt bụng đưa Phỉ Thúy cho anh ta được, đổ nguyên thạch là phải dựa vào vận may và có mắt nhìn, anh ta không kiên trì thì chỉ có thể trách anh ta, nếu không ai biết được Phỉ Thúy này số mệnh cuối cùng sẽ như thế nào.

- Tiểu huynh đệ, tôi có một thỉnh cầu nhỏ, hi vọng cậu có thể đáp ứng.

Cầm tám nghìn người kia nói với Lý Dương một câu.

Lý Dương ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đang định hỏi thỉnh cầu đó là gì thì đằng xa chạy lại hai dáng người quen thuộc, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cùng chạy lại, trên tay Tư Mã Lâm vẫn đang cầm khối nguyên thạch.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ


/1328

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status