Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 667: Mời Trần lão xuất sơn

/1328


Đối với những người này, những người trong hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương có thể nói một chút cũng không hoan nghênh, trơ mắt nhìn cuộc thi kết thúc, đối phương lại thua, tất nhiên tất cả bọn họ bị đuổi ra, đến nỗi muốn ở lại xin bọn họ ăn chút điểm tâm cũng không được.

Người Dương Minh rất hiếu khách, nhưng cũng phải xem là khách gì, người tới là khách xấu, vậy thì thôi, phải đuổi đi, thái độ đã rất tốt rồi, mấy ngày nay kiêu ngạo của bọn họ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người.

Giả gì mà giả, sau này còn phải tham gia hoạt động Phỉ Thúy có liên quan với anh, ai cũng thích tham gia hoạt động của anh!

Ra tới cửa, người Hồ Thanh đó lập tức la lên, còn phun ra nước bọt, trong lòng của y đối với Lý Dương có chút oán hận, y tự cho rằng mình là người hòa nhã, đối phương nên cho mình một chút mặt mũi mới đúng, bây giờ thì ngược lại, một chút mặt mũi Lý Dương cũng không cho y, còn trực tiếp đuổi bọn họ ra, làm cho Hồ Thanh rất tức giận.

- Câm miệng

Dư Lục lập tức lớn tiếng quở trách Hồ Thanh, cái tên công tử kêu ngạo này tới bây giờ vẫn chưa hiểu được mình đã mắc sai lầm.

Hồ Thanh giật mình nhìn Dư Lục, Dư Lực trước giờ chưa bao giờ dùng giọng điệu này nói chuyện với y.

Dư Lục nhìn Hồ Thanh, lại lắc đầu lần nữa, thở dài hung hăng, Hồ Thanh tên công tử bột này không biết năng lực của Lý Dương, xuất thân của hắn chính là vô cùng rõ ràng.

Dư Lục cùng không biết Lý Dương còn có mạch khoáng ở Myanmar, không biết thân phận của hắn trong hiệp ngọc, nhưng y biết có ảnh hưởng rất lớn đến Phỉ Thúy, ở Vân Nam, bất cứ công ty nào chỉ cần nói phải trị Phỉ Thúy Vương, một câu Phỉ Thúy Vương nói như vậy công ty của bọn họ xem như sụp đổ.

Lý Dương ngay cả Phỉ Thúy Vương cũng có thể thắng, vậy thì sức ảnh hưởng không cần phải nói, Trong lòng Dư Lục có dự cảm không hay, còn có chút lo lắng.

- Hồ công tử, chúng ta ngay đêm về Côn Minh, cậu lập tức đêm chuyện xảy ra hôm nay gọi điện cho Hồ đổng, chuyện này không thể giấu diếm, để cho Hồ đổng nghĩ cách giải quyết chuyện này

Dư Lục nhìn Hồ Thanh, nhẹ lắc đầu, nói xong lại dừng lại một chút, trên mặt còn lộ vẻ chua xót:

- Chúng ta, quay về chịu phạt đi.

Đắc tội Lý Dương, chuyện này nhất định phải bị phạt, chỉ là không biết trừng phạt rốt cuộc có nghiêm trong nhiều không, Dư Lục lúc này thật sự hối hận, tại sao phải nghe theo sự khiêu khích của Hồ Thanh, đi theo y chuyến này.

Dư Lục đi chuyến này cảm thấy oan uổng vô cùng, không được gì, còn mang tiếng bại trận, quay về không biết có bao nhiêu sự trừng phạt đang chờ bọn họ.

- Lý lão đệ, chúng tôi thắng rồi, Tư Mã, anh nhanh gọi điện cho giám đốc Từ của quán Vương Triều, tối hôm nay tôi mời khách, tôi bao, toàn bộ chúng ta đi, không say không về!

trong Phỉ Thúy Hiên, Trương Vĩ vui vẻ nói lớn, y bây giờ quả thật rất vui mừng, bao cả quán rượu Vương Triều, mời tất cả mọi người ăn một bữa phải tốn không ít tiền.

- Ha ha, hiếm khi được Trương tổng chịu tiêu tốn thế này, rõ ràng tất cả thành viên chúng ta đều kêu lên, tối nay phải tụ tập cho đông đủ!

Tư Mã Lâm cười lớn, xung quanh lập tức cười theo, hôm nay đối với bọn họ mà nói là một ngày vô cùng vui vẻ, cũng là một ngày hạnh phúc, rất nhiều người đều đang lén nhìn Lý Dương.

Bọn họ đều hiểu, công lao của Lý Dương là lớn nhất, nghĩ tới bộ dạng chán nản của mấy người Vân Nam đó lúc rời khỏi, mỗi người đều có cảm giác rất sảng khoái.

Các thành viên trong hiệp hội ngọc thạch rất nhiều người đều có xe, sau khi Tư Mã gọi điện, đoàn xe cuồn cuộn chạy tới quán rượu Triều Đại.

Hôm nay Trương Vĩ bỏ ra số tiền khá lớn, mời mọi người một bữa.

Nhưng y bỏ ra số tiền này cũng rất vui, lúc ăn uống, y từ Lý Dương mua khối Phỉ Thúy Dương Lục thứ hai của ngày hôm nay giải, cao cấp Băng Chủng Ngọc Lục Bảo y cũng rất muốn có, đáng tiếc y chưa có đủ tài lực, chỉ có thể lui lại lần sau mua khối Băng Chủng khác của Lý Dương

Khối Phỉ Thúy này Trương Vĩ có được trên 150 vạn, số tiền này y và Vương Hạo Dân cùng nhau kiếm ra, dựa vào y cũng không thể được.

Có khối Phỉ Thúy này, sức ảnh hưởng của Trương Vĩ và Vương Hạo Minh gia tăng không ít nguồn hàng, đối với phát triển của bọn họ cực kỳ có lợi, làm cho Trương Vĩ luôn tươi cười hớn hở, nụ cười trên mặt không bao giờ biết mất.

Buổi tuối rượu uống không ít, người của hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương đã có hơn hai trăm người, ngoài trừ mấy người ở bên ngoài không thể vào, người còn lại nghe nói Lý Dương đều chạy đến, xem ra đây là lần đầu tiên hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương tụ tập nhiều người nhất.

Rất nhiều người lần đầu tiên gặp Lý Dương đều chạy đến quán rượu tìm hắn, kết quả cuối cùng ai có thể ngờ, Lý Dương ngàn chén không say uống với tất cả mọi người ở đây, làm cho mọi người càng khâm phục Lý Dương.

Ngoại trừ Lý Dương ra, Trương Vĩ là đối tượng bị mọi người chuốt rượu, y cũng không ngờ tửu lượng Lý Dương lại tốt như vậy, cuối cùng say khướt trở về, Trương Vĩ say bất tỉnh nhân sự, trên khóe miệng vẫn thản nhiên cười.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Dương lái xe chạy thẳng về Lật Thành, hắn ở Lật Thành chỉ có nữa ngày, trưa thì ngồi máy bay đi Quảng Châu.

Thấy Lý Dương về nhà, vợ chồng Lý Quân Sơn và Lý Thành rất vui, đặc biệt là vợ chồng Lý Thành, lần này Lý Dương trở về lại mang theo tin tức cực kỳ tốt, Lý Dương đính hôn, mời hai người tới Bắc Kinh chủ trì đại cuộc.

Đối với ông nội mà nói, không có việc gì quan trọng hơn con cái lập gia đình, ông Lưỡng Khấu vất vả cả đời, tâm tư này cuối cùng cũng có thể buông xuống rồi.

Vợ chồng Lý Quân Sơ rất kiêu ngạo, biểu hiện của hai người con đều rất tốt, đối với bọn họ như thế là đủ rồi, nhiều chuyện vui đến như vậy, gia đình của hắn đã hạnh phúc vô cùng.

Yêu cầu của ông nội không cao, gia hòa vạn sự hưng chính là đeo đuổi lớn nhất của bọn họ.

Ông cũng có chút tiếc nuối, Lý Dương không thể ở nhà, còn phải vội vàng đi, nhưng ông rất rõ, mấy ngày qua bọn họ đi Bắc Kinh, tới Bắc Kinh đoàn tụ cũng không muộn.

Trên chuyến bay Minh Dương đi Quảng Châu, Lý Dương quay đầu lại nhìn thấy Trương Vĩ đang ngủ, đành lắc đầu.

Hôm qua Trương Vĩ uống nhiều thật, tới hôm nay vẫn chưa trở lại bình thường, nhưng y vẫn một mực đòi mình tới Quảng Châu, Lý Dương lần này đến Quảng Châu là có chuyện rất quan trọng, có Trương Vĩ đi cùng cũng tốt một chút.

Sinh thọ của ông nội không còn bao nhiêu ngày, hắn là tìm lễ thọ thích hợp, một viên thủy tinh cao cấp loại chí tôn hoàng, đáng tiếc khối phỉ thúy trên tay hắn là nguyên thạch, vẫn chưa được điêu khắc, phỉ thúy sáng ngời như thế này không thể làm lễ thọ tặng ông nội được.

Sau lần trở về thì vẫn lo nghĩ vấn đề này, phỉ thúy cấp đỉnh trước đây là thông qua ông nội tìm giúp bậc thầy chạm ngọc gia công, lần này vì làm lễ thọ cho ông nội, bậc thầy chạm ngọc chỉ có thể tự mình tìm lấy.

Bậc thầy chạm ngọc mà Lý Dương biết không ít, có tư cách chạm khắc khối phỉ thúy cấp đỉnh này lại càng ít.

Trong số người Lý Dương biết, chỉ có một người thích hợp nhất, đó chính là Nam Trần nổi tiếng tứ đại chạm ngọc trong nước Trần Vô Cực, trình độ của Trần lão Lý Dương đã thấy qua, khối Phỉ Thúy đỉnh cấp này chỉ có thể phát huy giá trị cao nhất khi ở trong tay của vị bậc thầy này.

Điều là Lý Dương không chắc chắn chính là Trần Vô Cực đã phóng đao nhiều năm, Lý Dương cũng không biết mời được ông ta không, nếu mời không được thầy điêu khắc chân chính, Lý Dương thà đổi lễ thọ, cũng không muốn để người khác làm hư khối phỉ thúy cấp đỉnh này.

Muốn tìm được Trần lão, Lý Dương cũng chỉ có thể nghĩ tới một nơi, Thúy Ngọc của Bình Châu Ngọc Khí Phố, quản lý Trương ở đó hình như có mối quan hệ thân thiết với Trần lão.

Lý Dương và quản lý Trương cũng không có qua lại gì, nhưng biết Trương Vĩ và y có quan hệ rất thân thiết, đây cũng là mục đích của Lý Dương đi Minh Dương Phủy Thúy Ngọc Hiên tìm Trương Vĩ, khiêu chiến của mấy người bọn Dư Lục, tiện tay giúp hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương giải quyết phiền toái này, đồng thời dạy cho Hồ Thanh một bài học sâu sắc.

Chiếc máy bay từ từ đáp xuống sân bay Quảng Châu, lúc này Trương Vĩ mới mở mắt, mơ hồ tỉnh táo lại.

- Thằng nhóc này, độc ác quá.

Thấy Lý Dương, Trương Vĩ chợt tỉnh, nhỏ giọng phàn nàn, là Lý Dương bị chuốc say nhiều nhất, tiếp theo chính là y, đáng tiết y không có tửu lượng như Lý Dương, cuối cùng bị mọi người khiên về nhà

- Trương tổng, có cần uống thêm chén nữa không.

Lý Dương lắc đầu bất đắc dĩ, sáng nay Trương Vĩ vẫn không ngừng uống rượu, bằng không không chừng cũng không xuống máy bay nổi.

- Không cần, tôi tốt hơn rồi?

Trương Vĩ đi đường vẫn còn chút lay động, đi vài bước không chịu nỗi lắc đầu, loại rượu khó chịu này Lý Dương đã từng uống qua, có chút gì đó đặc biệt, hắn rất rõ cảm giác của Trương Vĩ lúc này.

Cửa sân bay có không ít người đang đứng chờ, Lý Dương và Trương Vĩ vừa mới ra cửa, đằng xa có một người mập mạp không ngừng phất tay chào bọn họ.

- Trương tiên sinh sao lại tới đây?

Trương Vĩ vô cùng thản nhiên, không ai đang khác vẫy tay với bọn họ, chính là Trương quản lý người họ họ muốn tìm truong chuyến đi này, Trương Vĩ biết mục đích của Lý Dương nên gọi điện cho quản lý Trương, nói mình và Lý Dương trưa đến, chỉ là không ngờ quản lý Trương đích thân tới sân bay Quảng Châu đón bọn họ.

- Lý tiên sinh, Trương tổng

Trương Vĩ sửng sờ một hồi, quản lý Trương của Bình Châu Phỉ Thúy Hiên đã đi tới bọn họ, Lý Dương và Trương Vĩ cũng vội vàng đi lại, lần này bọn họ chính là để tìm người giúp đỡ

- Chúng tôi nói đi Bình Châu để tìm ông, ông sao đến sân bay?

Câu nói trước làm cho Trương Vĩ rất kinh ngạc, quản lý Trương mập cũng lắc đầu cười, nhẹ giọng nói:

- Chuyện các cậu đến tôi đã nói với chú Trần rồi, ông ấy bảo tôi đến đón các cậu, sau đó đi thẳng tới Yết Dương, ông ấy đang ở nhà chờ các cậu đó!

- Trần lão cũng đã biết rồi

Lần này đến lượt Lý Dương kinh ngạc, trên mặt hắn còn có chút vui mừng, hắn đến chính là muốn gặp Trần Vô Cực, không ngờ rằng vừa xuống máy bay thì nhận được tin tốt lành này, có thể tới thẳng nhà của Trần Vô Cực, cái này giúp cho Lý Dương tránh đi rất nhiều phiền toái.

- Đúng vậy, Lý tiên sinh, xe đang ở bên ngoài, mời ngài đi trước.

Quản lý Trương mỉm cười gật đầu, còn liếc nhìn Lý Dương có chút cảm khái, lúc trước y cho rằng người thanh niên này rất tài giỏi, ai có thể ngờ rằng sẽ trở thành bây giờ y cũng rất ngưỡng mỗ, Ngọc Thánh chiến thắng Phỉ Thúy Vương, nghĩ lại thật kinh khủng.


/1328

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status