“Xem ra vụ của em đã gây trấn động lớn rồi đấy.” Nhìn đám đông phóng viên, Tần Sâm cảm thán, mấy tháng trước Lâm Lam vẫn chỉ là một người mẫu nhỏ vắt óc tìm kế chỉ để giành được một cái hợp đồng đại diện địa phương, bây giờ lại đã thành người mẫu nổi tiếng, tuy còn chưa sánh được với người mẫu quốc tế đẳng cấp như Trần Văn, nhưng cứ phát triển theo đà này, mai sau tiếp tục tỏa sáng trên sân khấu quốc tế tuyệt đối không phải chỉ là một điều mơ mộng.
Tần Sâm bắt đầu hối hận vì chỉ ký kết hợp đồng với Lâm Lam có một năm.
“Không phải cái mà tôi muốn.” Lâm Lam cũng cảm thấy bất lực.
Vương Đại nhìn lướt một vòng xung quanh, rồi quay ra nói với Lâm Lam.
“Xuống xe đi, còn có một tiếng nữa là bắt đầu rồi.” Lâm lam không muốn quay quảng cáo xong thì bị trễ show lớn DR đầu tiên của mình, cho nên cô cũng phải bất chấp có phóng viên hay không, bắt buộc phải xuống xe.
Vương Đại vâng dạ bước ra, sau đó nhanh chân đến cửa xe. Tần Sâm cũng xuống từ cửa khác, rất hào hoa phong độ mở cánh cửa xe cho Lâm Lam.
Lộ Tam không biết xuất hiện từ khi nào giờ đang cùng Vương Đại chặn các phóng viên trong đám đông đó, mở đường cho Lâm Lam và Tần Sâm.
Dù như vậy những phóng viên đó cũng không dễ dàng bỏ qua, tiếp tục đuổi theo Lâm Lam và Tần Sâm, câu hỏi chính là vụ bê bối của Lâm Lam và Thẩm Hoằng, muốn đào ra được nhiều tin hóng hớt hơn.
Nhưng tiếc là lúc lên xe Tần Sâm đã nhắc nhở Lâm Lam, việc này tạm thời không đưa ra câu trả lời nào cả.
Rất khó mới thoát khỏi được đám phóng viên đó, Cố Nguyệt cũng chạy đến bảo Lâm Lam nhanh chóng trang điểm, buổi show hôm nay họ đã mời được ông Tổng Tài Đỉnh Thịnh, nghe bảo ông lần này đến đây là chọn trang sức cho phu nhân của mình.
Lâm Lam ngẩn ra: “Người mà cô nói là ông Diêm?”
“Đúng rồi, cô quen biết ông ta à?” Cố Nguyệt nhìn thấy phản ứng của Lâm Lam, hơi bất ngờ.
Lâm Lam nghe xong liền vội vàng lắc đầu: “Làm gì có, chỉ là lần trước vừa khéo chính ông Diêm trao lễ cho tôi.”
Tần Sâm cũng thắc mắc: “Ông Diêm đã lấy vợ rồi? Việc này mình mới nghe lần đầu.”
“Đúng rồi, không biết bây giờ đã có bao nhiêu thiếu nữ đau lòng vỡ mộng rồi.” Cố Nguyệt cảm thán một câu, sau đó háo hức kéo Lâm Lam đi chuẩn bị. Còn Tần Sâm đã được mời ngồi hàng ghế đầu thưởng thức show.
Tối nay là show diễn bộ sưu tập DR “Truelove” kinh điển, có một vòng cổ kim cương màu xanh có tên là “Biển Xanh” đó vô cùng lộng lẫy, là một trong những sản phẩm nổi tiếng và kinh điển nhất của DR, không ít người đến đây chỉ vì muốn ngắm nhìn vẻ đẹp rực rỡ của bộ trang sức này.
Lâm Lam nghe thấy Cố Nguyệt nói vậy, đã đoán được Diêm Quân Lệnh đến đây chính là vì mình.
Khác với mấy show diễn trước, Lâm Lam lần này là nhân vật chính của Hoàn Kim DR.
Lâm Lam nhìn lại người trong gương lại nghĩ về buổi show đầu tiên tại DR, lúc đó còn chỉ đơn giản là làm người mẫu sản phẩm trình bày tại cửa hàng thôi. Nhưng bây giờ những tờ dán quảng cáo mà cô chụp cho DR đã lan truyền khắp từng thành phố, ngay cả buổi show diễn cũng có quyền phát ngôn của mình.
Nghĩ đến việc này ngay cả bản thân Lâm Lam cũng không nhịn được phải cảm thán vài câu trong lòng.
Chỉnh lý lại trang dung, Lâm Lam đeo đồ trang sức, chậm rãi vào sàn diễn theo nhạc. Cất đi biểu cảm bình lặng như nước lúc trước, giây phút này, phối hợp từng nhịp nhạc và phong cách trang sức trên người, ánh mắt kiên định, đẹp một cách rực rỡ.
Diêm Quân Lệnh đang ngồi ở dưới, ánh mắt thâm tình nhìn Lâm Lam.
Trần Văn đang ngồi bên cạnh Diêm Quân Lệnh, cô rất ngạc nhiên khi Diêm Quân Lệnh đến show DR, điều bất ngờ nhất là nghe trợ lý của mình bảo anh ta đã kết hôn rồi, lần này đến đây là vì muốn mua trang sức cho vợ.
“Cậu Diêm, không ngờ anh cũng đến tham dự một buổi show như này.” Không để ý đến thần tình hiện tại của Diêm Quân Lệnh, Trần Văn quay trở về từ suy nghĩ của mình, nghiêng đầu bắt chuyện với Diêm Quân Lệnh.
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh giờ mới phát hiện người đang đội chiếc mũ lưỡi trai ở bên cạnh mình lại là Trần Văn hôm nay mới về nước, có chút ngạc nhiên, nhưng cuối cùng anh chỉ ừm một cách không nặng không nhẹ.
“Em nhớ là trước đây anh không thích đến những nơi như thế này.” Trần Văn tiếp tục nói, đôi mắt có chút chuyển động.
“Có thể là vì con người đều sẽ dần thay đổi.” Diêm Quân Lệnh nhạt nhạt trả lời, buổi diễn show của bánh bao nhỏ, anh không muốn bỏ lỡ.
Trần Văn sững sờ, cô luôn cho rằng loại đàn ông như Diêm Quân Lệnh, bất kể gặp phải chuyện gì, bản tính cũng không thể nào thay đổi, đây cũng là nguyên nhân tại sao cô rời bỏ anh, vì không nhìn thấy được niềm hi vọng nào, ai ngờ hôm nay Diêm Quân Lệnh lại nói với cô là con người đều có thể dần đổi thay.
Trong lòng cay đắng, Trần Văn thì thầm: “Là vì em hay sao?”
Lần này người bị sững sờ lại là Diêm Quân Lệnh, nghiêng đầu nhìn Trần Văn, anh không hiểu sao đối phương lại móc nối sự việc trở thành dính dáng đến bản thân cô ta.
“Em biết hồi xưa em bỏ đi, là em không đúng, anh cũng biết là em có nỗi khổ riêng của mình, nhưng mà thật sự không ngờ đã hơn mấy năm rồi, anh vẫn còn thù hận em.” Nhìn vào biểu cảm của Diêm Quân Lệnh, Trần Văn lại tưởng mình đã đoán đúng, Diêm Quân Lệnh nói là đến đây là muốn mua đồ trang sức cho cô vợ mình, chắc là vì biết cô có đến đây xem show, nên mới cố tình làm vậy để chọc tức cô.
“Oh.” Diêm Quân Lệnh nghe xong liền nheo mày lại, lúc này Lâm Lam lại một lần nữa bước ra sân khấu, tầm nhìn của Diêm Quân Lệnh ngay lập tức lại quay trở về trên sàn diễn, oh một tiếng một cách không hề để tâm, ánh măt chuyên chú nhìn vào người vợ của mình.
Trần Văn cũng hướng theo ánh mắt của Diêm Quân Lệnh nhìn lên người đang đứng trên sân khấu, trang sức đang đeo trên người Lâm Lam chính là khuyên tai bích ngọc từng nổi tiếng một thời của DR, do nhà thiết kế kim hoàn hàng đầu của DR dày công chế tác, phải trải qua mấy chục giai đoạn công nghệ mới hoàn thành, quan trọng nhất là hai viên đá ngọc lục bảo đó là loại ngọc phỉ thúy hiếm có, nó thực sự là một kiệt tác, không ngờ hôm này lại cùng triển lãm với vòng cổ kim cương xanh đó.
Nhưng so với vòng cổ thanh nhã đó, Trần Văn thích khuyên tai này hơn, việc này Diêm Quân Lệnh cũng biết.
Trong lòng Trần Văn tràn lên một luồng ấm áp, chẳng lẽ anh ấy thật sự là vì mình mới đến đây?
Diêm Quân Lệnh hoàn toàn không biết được nhưng cử chỉ vô ý của mình lại mang cho Trần Văn nhiều hoang tưởng như vậy, nhưng Trần Văn vì trong lòng đã có kỳ vọng nên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ mong chờ, lần này cô về nước một là củng cố lại sự nghiệp tại Trung Quốc, hai là tìm lại tình yêu của mình.
Ban đầu Trần Văn cho rằng Diêm Quân Lệnh sẽ căm hận cô, ghét cô, bây giờ cô đã hiểu, Diêm Quân Lệnh chưa bao giờ quên cô.
Biết được những điều này Trần Văn đã rất thỏa mãn.
“Tối nay công ty có tổ chức bữa tiệc tiếp đón cho em, không biết sếp Diêm có chịu nể mặt qua đó không?” Bộ trang sức nhóm cuối cùng đã sắp kết thúc, Trần Văn đột nhiên gửi lời mời cho Diêm Quân Lệnh.
Diêm Quân Lệnh liếc Trần Văn, đang muốn từ chối, nhưng lại đột nhiên nhớ đến việc gì đó: “Được.”
Trần Văn chợt vui mừng, ngẩng đầu lên vừa hay đối mặt với ánh mắt của Lâm Lam.
Lâm Lam lúc này đang mặc bộ lễ phục có cổ chữ V màu trắng, đang đeo bộ “biển xanh” kinh điển của Hoàn Kim DR, như nàng tiên bước xuống trần gian, xinh đẹp huyền ảo vô cùng, toàn bộ người tại đây đều đang ngơ ngẩn ngắm nhìn.
Giám đốc thiết kế của DR cũng không nhẫn nhịn được phải cảm thán, có thể điều phối bộ trang sức này một cách hoàn hảo như này, lại không làm mất đi đặc sắc và vẻ đẹp của bản thân người mẫu, Lâm Lam quả thật là có tiềm năng, một lần nữa khâm phục đôi mắt nhìn người của sếp Trần.
Lâm Lam mỉm cười nhìn về phía dưới sân khấu, vừa khéo thấy Trần Văn đang nói chuyện vui vẻ với Diêm Quân Lệnh, trong sâu đáy mắt thoáng qua một chút ngạc nhiên, nhưng lại lập tức khôi phục, ngay cả máy ảnh cũng không kịp bắt được khoảnh khắc đó.
Quay lại hậu trường, tiếng vỗ tay vẫn đang vang lên. Cố Nguyệt nhanh chóng chạy lên: “Lâm Lam, cô hôm nay quá tuyệt, show hôm này rất hoàn hảo!”
Lâm Lam cười nhẹ, khách sáo cảm ơn một câu. Sau đó hạ ý thức đi tìm Tăng Tuyết, tự nhiên nhớ lại chị Tuyết vẫn đang ở bệnh viện, đôi mắt ánh lên một tia buồn bã.
Cố Nguyệt có chút bất mãn về thái độ của Lâm Lam, rõ ràng hồi trước chính mình là người đề cử cô ta đi show diễn của DR, bây giờ nổi tiếng rồi, lại không hề có chút thái độ cảm kích nào, ngay cả việc khách sáo cũng mang theo cảm giác xa lạ, còn không bằng Vu Giai.
Nhưng mà trong lòng Cố Nguyệt lại hạnh tai lạc họa, lần này Trần Văn về rồi, dựa vào khả năng của đối phương, e là Lâm Lam cũng không đắc ý được bao lâu nữa, nghe nói Trần Văn từng là mối tình đầu của sếp Diêm, nếu nhận được sự nâng đỡ của Đỉnh Thịnh, dù Lâm Lam có Tần Sâm, cũng không làm nên được trò trống gì đâu.
Tần Sâm bắt đầu hối hận vì chỉ ký kết hợp đồng với Lâm Lam có một năm.
“Không phải cái mà tôi muốn.” Lâm Lam cũng cảm thấy bất lực.
Vương Đại nhìn lướt một vòng xung quanh, rồi quay ra nói với Lâm Lam.
“Xuống xe đi, còn có một tiếng nữa là bắt đầu rồi.” Lâm lam không muốn quay quảng cáo xong thì bị trễ show lớn DR đầu tiên của mình, cho nên cô cũng phải bất chấp có phóng viên hay không, bắt buộc phải xuống xe.
Vương Đại vâng dạ bước ra, sau đó nhanh chân đến cửa xe. Tần Sâm cũng xuống từ cửa khác, rất hào hoa phong độ mở cánh cửa xe cho Lâm Lam.
Lộ Tam không biết xuất hiện từ khi nào giờ đang cùng Vương Đại chặn các phóng viên trong đám đông đó, mở đường cho Lâm Lam và Tần Sâm.
Dù như vậy những phóng viên đó cũng không dễ dàng bỏ qua, tiếp tục đuổi theo Lâm Lam và Tần Sâm, câu hỏi chính là vụ bê bối của Lâm Lam và Thẩm Hoằng, muốn đào ra được nhiều tin hóng hớt hơn.
Nhưng tiếc là lúc lên xe Tần Sâm đã nhắc nhở Lâm Lam, việc này tạm thời không đưa ra câu trả lời nào cả.
Rất khó mới thoát khỏi được đám phóng viên đó, Cố Nguyệt cũng chạy đến bảo Lâm Lam nhanh chóng trang điểm, buổi show hôm nay họ đã mời được ông Tổng Tài Đỉnh Thịnh, nghe bảo ông lần này đến đây là chọn trang sức cho phu nhân của mình.
Lâm Lam ngẩn ra: “Người mà cô nói là ông Diêm?”
“Đúng rồi, cô quen biết ông ta à?” Cố Nguyệt nhìn thấy phản ứng của Lâm Lam, hơi bất ngờ.
Lâm Lam nghe xong liền vội vàng lắc đầu: “Làm gì có, chỉ là lần trước vừa khéo chính ông Diêm trao lễ cho tôi.”
Tần Sâm cũng thắc mắc: “Ông Diêm đã lấy vợ rồi? Việc này mình mới nghe lần đầu.”
“Đúng rồi, không biết bây giờ đã có bao nhiêu thiếu nữ đau lòng vỡ mộng rồi.” Cố Nguyệt cảm thán một câu, sau đó háo hức kéo Lâm Lam đi chuẩn bị. Còn Tần Sâm đã được mời ngồi hàng ghế đầu thưởng thức show.
Tối nay là show diễn bộ sưu tập DR “Truelove” kinh điển, có một vòng cổ kim cương màu xanh có tên là “Biển Xanh” đó vô cùng lộng lẫy, là một trong những sản phẩm nổi tiếng và kinh điển nhất của DR, không ít người đến đây chỉ vì muốn ngắm nhìn vẻ đẹp rực rỡ của bộ trang sức này.
Lâm Lam nghe thấy Cố Nguyệt nói vậy, đã đoán được Diêm Quân Lệnh đến đây chính là vì mình.
Khác với mấy show diễn trước, Lâm Lam lần này là nhân vật chính của Hoàn Kim DR.
Lâm Lam nhìn lại người trong gương lại nghĩ về buổi show đầu tiên tại DR, lúc đó còn chỉ đơn giản là làm người mẫu sản phẩm trình bày tại cửa hàng thôi. Nhưng bây giờ những tờ dán quảng cáo mà cô chụp cho DR đã lan truyền khắp từng thành phố, ngay cả buổi show diễn cũng có quyền phát ngôn của mình.
Nghĩ đến việc này ngay cả bản thân Lâm Lam cũng không nhịn được phải cảm thán vài câu trong lòng.
Chỉnh lý lại trang dung, Lâm Lam đeo đồ trang sức, chậm rãi vào sàn diễn theo nhạc. Cất đi biểu cảm bình lặng như nước lúc trước, giây phút này, phối hợp từng nhịp nhạc và phong cách trang sức trên người, ánh mắt kiên định, đẹp một cách rực rỡ.
Diêm Quân Lệnh đang ngồi ở dưới, ánh mắt thâm tình nhìn Lâm Lam.
Trần Văn đang ngồi bên cạnh Diêm Quân Lệnh, cô rất ngạc nhiên khi Diêm Quân Lệnh đến show DR, điều bất ngờ nhất là nghe trợ lý của mình bảo anh ta đã kết hôn rồi, lần này đến đây là vì muốn mua trang sức cho vợ.
“Cậu Diêm, không ngờ anh cũng đến tham dự một buổi show như này.” Không để ý đến thần tình hiện tại của Diêm Quân Lệnh, Trần Văn quay trở về từ suy nghĩ của mình, nghiêng đầu bắt chuyện với Diêm Quân Lệnh.
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh giờ mới phát hiện người đang đội chiếc mũ lưỡi trai ở bên cạnh mình lại là Trần Văn hôm nay mới về nước, có chút ngạc nhiên, nhưng cuối cùng anh chỉ ừm một cách không nặng không nhẹ.
“Em nhớ là trước đây anh không thích đến những nơi như thế này.” Trần Văn tiếp tục nói, đôi mắt có chút chuyển động.
“Có thể là vì con người đều sẽ dần thay đổi.” Diêm Quân Lệnh nhạt nhạt trả lời, buổi diễn show của bánh bao nhỏ, anh không muốn bỏ lỡ.
Trần Văn sững sờ, cô luôn cho rằng loại đàn ông như Diêm Quân Lệnh, bất kể gặp phải chuyện gì, bản tính cũng không thể nào thay đổi, đây cũng là nguyên nhân tại sao cô rời bỏ anh, vì không nhìn thấy được niềm hi vọng nào, ai ngờ hôm nay Diêm Quân Lệnh lại nói với cô là con người đều có thể dần đổi thay.
Trong lòng cay đắng, Trần Văn thì thầm: “Là vì em hay sao?”
Lần này người bị sững sờ lại là Diêm Quân Lệnh, nghiêng đầu nhìn Trần Văn, anh không hiểu sao đối phương lại móc nối sự việc trở thành dính dáng đến bản thân cô ta.
“Em biết hồi xưa em bỏ đi, là em không đúng, anh cũng biết là em có nỗi khổ riêng của mình, nhưng mà thật sự không ngờ đã hơn mấy năm rồi, anh vẫn còn thù hận em.” Nhìn vào biểu cảm của Diêm Quân Lệnh, Trần Văn lại tưởng mình đã đoán đúng, Diêm Quân Lệnh nói là đến đây là muốn mua đồ trang sức cho cô vợ mình, chắc là vì biết cô có đến đây xem show, nên mới cố tình làm vậy để chọc tức cô.
“Oh.” Diêm Quân Lệnh nghe xong liền nheo mày lại, lúc này Lâm Lam lại một lần nữa bước ra sân khấu, tầm nhìn của Diêm Quân Lệnh ngay lập tức lại quay trở về trên sàn diễn, oh một tiếng một cách không hề để tâm, ánh măt chuyên chú nhìn vào người vợ của mình.
Trần Văn cũng hướng theo ánh mắt của Diêm Quân Lệnh nhìn lên người đang đứng trên sân khấu, trang sức đang đeo trên người Lâm Lam chính là khuyên tai bích ngọc từng nổi tiếng một thời của DR, do nhà thiết kế kim hoàn hàng đầu của DR dày công chế tác, phải trải qua mấy chục giai đoạn công nghệ mới hoàn thành, quan trọng nhất là hai viên đá ngọc lục bảo đó là loại ngọc phỉ thúy hiếm có, nó thực sự là một kiệt tác, không ngờ hôm này lại cùng triển lãm với vòng cổ kim cương xanh đó.
Nhưng so với vòng cổ thanh nhã đó, Trần Văn thích khuyên tai này hơn, việc này Diêm Quân Lệnh cũng biết.
Trong lòng Trần Văn tràn lên một luồng ấm áp, chẳng lẽ anh ấy thật sự là vì mình mới đến đây?
Diêm Quân Lệnh hoàn toàn không biết được nhưng cử chỉ vô ý của mình lại mang cho Trần Văn nhiều hoang tưởng như vậy, nhưng Trần Văn vì trong lòng đã có kỳ vọng nên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ mong chờ, lần này cô về nước một là củng cố lại sự nghiệp tại Trung Quốc, hai là tìm lại tình yêu của mình.
Ban đầu Trần Văn cho rằng Diêm Quân Lệnh sẽ căm hận cô, ghét cô, bây giờ cô đã hiểu, Diêm Quân Lệnh chưa bao giờ quên cô.
Biết được những điều này Trần Văn đã rất thỏa mãn.
“Tối nay công ty có tổ chức bữa tiệc tiếp đón cho em, không biết sếp Diêm có chịu nể mặt qua đó không?” Bộ trang sức nhóm cuối cùng đã sắp kết thúc, Trần Văn đột nhiên gửi lời mời cho Diêm Quân Lệnh.
Diêm Quân Lệnh liếc Trần Văn, đang muốn từ chối, nhưng lại đột nhiên nhớ đến việc gì đó: “Được.”
Trần Văn chợt vui mừng, ngẩng đầu lên vừa hay đối mặt với ánh mắt của Lâm Lam.
Lâm Lam lúc này đang mặc bộ lễ phục có cổ chữ V màu trắng, đang đeo bộ “biển xanh” kinh điển của Hoàn Kim DR, như nàng tiên bước xuống trần gian, xinh đẹp huyền ảo vô cùng, toàn bộ người tại đây đều đang ngơ ngẩn ngắm nhìn.
Giám đốc thiết kế của DR cũng không nhẫn nhịn được phải cảm thán, có thể điều phối bộ trang sức này một cách hoàn hảo như này, lại không làm mất đi đặc sắc và vẻ đẹp của bản thân người mẫu, Lâm Lam quả thật là có tiềm năng, một lần nữa khâm phục đôi mắt nhìn người của sếp Trần.
Lâm Lam mỉm cười nhìn về phía dưới sân khấu, vừa khéo thấy Trần Văn đang nói chuyện vui vẻ với Diêm Quân Lệnh, trong sâu đáy mắt thoáng qua một chút ngạc nhiên, nhưng lại lập tức khôi phục, ngay cả máy ảnh cũng không kịp bắt được khoảnh khắc đó.
Quay lại hậu trường, tiếng vỗ tay vẫn đang vang lên. Cố Nguyệt nhanh chóng chạy lên: “Lâm Lam, cô hôm nay quá tuyệt, show hôm này rất hoàn hảo!”
Lâm Lam cười nhẹ, khách sáo cảm ơn một câu. Sau đó hạ ý thức đi tìm Tăng Tuyết, tự nhiên nhớ lại chị Tuyết vẫn đang ở bệnh viện, đôi mắt ánh lên một tia buồn bã.
Cố Nguyệt có chút bất mãn về thái độ của Lâm Lam, rõ ràng hồi trước chính mình là người đề cử cô ta đi show diễn của DR, bây giờ nổi tiếng rồi, lại không hề có chút thái độ cảm kích nào, ngay cả việc khách sáo cũng mang theo cảm giác xa lạ, còn không bằng Vu Giai.
Nhưng mà trong lòng Cố Nguyệt lại hạnh tai lạc họa, lần này Trần Văn về rồi, dựa vào khả năng của đối phương, e là Lâm Lam cũng không đắc ý được bao lâu nữa, nghe nói Trần Văn từng là mối tình đầu của sếp Diêm, nếu nhận được sự nâng đỡ của Đỉnh Thịnh, dù Lâm Lam có Tần Sâm, cũng không làm nên được trò trống gì đâu.
/612
|