Từ ngoài cửa bước vào một người con trai có dung mạo chết người, mái tóc vàng rực tựa nắng, đôi mắt màu đỏ như máu khiến ai nhìn vào cũng lạnh sống lưng. Bọn hắn ở dưới lắp bắp không nói nên lời. Chàng trai đó lạnh lùng nhìn về phía lớp, lạnh nhạt nói
-Triệu Hoàng Minh Quân
-Đó…đó chẳng phải là…là Jin sao-Jun lắp bắp
-Jin? chẳng phải cậu ta chết rồi sao- hắn thật sự đang rất rối vì nếu Jin về thì có nghĩa là Chun sẽ quay lại với Jin
Chàng trai tên Quân kia chậm rãi tiến về phía bàn hắn ngồi ngay chỗ của Chun, hàn khí từ Quân và hắn tỏa ra ngày càng dày đặc khiến mọi người trong lớp như ngạt thở, có người còn ngất ngay tại chỗ, có người thì gọi điện cho người đi mua ngay thuốc trợ tim. Mọi người nhìn vào hai chàng trai có dung mạo tuyệt trần kia thì không khỏi suýt xoa, chẳng ai đẹp hơn ai, từ hai người đó như tỏa ra ánh hào quang khiến mọi người phải đeo kính râm để đỡ chói mắt.
---------Quay lại với nó và Bin----------
Nó cứ đi mãi, rỗi lại quay về biệt thự của mình. Đi dưới mưa cộng với căn bệnh của mình, nó ngất đi trước cổng biệt thự. Cùng lúc đó, Bin đang vội vàng đi tìm nó nhưng khi vừa ra đến cửa, anh đã nhìn thấy một thân ảnh nằm bất động trước cửa. Vội vã bế nó lên đưa vào phòng, Bin chạy ngược chạy xuôi đi lấy thuốc, lấy khăn lạnh để đắp cho nó. Khẽ vuốt tóc nó, anh thở dài, thì thầm
-Xin lỗi vì đã giấu em nhưng Jin không cho anh làm vậy và mong em có hạnh phúc mới, hãy hiểu cho anh. Anh xin lỗi- nói rồi anh hôn lên trán nó rồi quay bước ra ngoài. Nhưng khi vừa đứng dậy, bỗng nhiên, một bàn tay níu anh lại. Bin ngạc nhiên quay lại. Là nó, nó đã tỉnh rồi sao
-Đừng đi, xin anh, em mệt mỏi lắm rồi
Bin quay lại nhẹ nhàng ngồi cạnh nó, đôi mắt lộ rõ vẻ yêu thương, dịu dàng
-Anh xin lỗi, em nghỉ đi anh sẽ ở đây
-Anh…có thể nói cho em biết mọi chuyện được không
Bin không nói gì, đôi mắt màu cà phê cụp xuống
-Thực ra sau khi em ngất, Jin đã dặn anh cất chiếc vòng đó đi vì Jin biết nếu để chiếc vòng đó bên em, em sẽ mãi không thể nào tìm được hạnh phúc mới và trong chiếc vòng đó là cả một bí mật to lớn mà Jin đã cất dấu ngay cả anh cũng không biết.
Nghe Bin nói, nước mắt nó không tự chủ lại rơi xuống, ôm lấy Bin khóc lớn, anh ôm nó vào lòng vỗ vỗ vai nó. Nước mắt của nó ướt đẫm áo anh nhưng anh cũng mặc kệ. Khóc nhiều nên mệt quá nó thiếp đi trong lòng Bin, nhẹ nhàng đặt nó xuống, lấy chiếc khăn lau mặt cho nó, đặt vào tay nó chiếc vòng mà Jin đã để lại rồi hôn lên trán nó. Lúc Bin đi ra ngoài cũng là lúc trên gương mặt nó một giọt nước mắt lại lăn dài, tay nắm chặt chiếc vòng. Hình như trong mơ nó đã được gặp lại anh- người nó yêu thương nhất
-Triệu Hoàng Minh Quân
-Đó…đó chẳng phải là…là Jin sao-Jun lắp bắp
-Jin? chẳng phải cậu ta chết rồi sao- hắn thật sự đang rất rối vì nếu Jin về thì có nghĩa là Chun sẽ quay lại với Jin
Chàng trai tên Quân kia chậm rãi tiến về phía bàn hắn ngồi ngay chỗ của Chun, hàn khí từ Quân và hắn tỏa ra ngày càng dày đặc khiến mọi người trong lớp như ngạt thở, có người còn ngất ngay tại chỗ, có người thì gọi điện cho người đi mua ngay thuốc trợ tim. Mọi người nhìn vào hai chàng trai có dung mạo tuyệt trần kia thì không khỏi suýt xoa, chẳng ai đẹp hơn ai, từ hai người đó như tỏa ra ánh hào quang khiến mọi người phải đeo kính râm để đỡ chói mắt.
---------Quay lại với nó và Bin----------
Nó cứ đi mãi, rỗi lại quay về biệt thự của mình. Đi dưới mưa cộng với căn bệnh của mình, nó ngất đi trước cổng biệt thự. Cùng lúc đó, Bin đang vội vàng đi tìm nó nhưng khi vừa ra đến cửa, anh đã nhìn thấy một thân ảnh nằm bất động trước cửa. Vội vã bế nó lên đưa vào phòng, Bin chạy ngược chạy xuôi đi lấy thuốc, lấy khăn lạnh để đắp cho nó. Khẽ vuốt tóc nó, anh thở dài, thì thầm
-Xin lỗi vì đã giấu em nhưng Jin không cho anh làm vậy và mong em có hạnh phúc mới, hãy hiểu cho anh. Anh xin lỗi- nói rồi anh hôn lên trán nó rồi quay bước ra ngoài. Nhưng khi vừa đứng dậy, bỗng nhiên, một bàn tay níu anh lại. Bin ngạc nhiên quay lại. Là nó, nó đã tỉnh rồi sao
-Đừng đi, xin anh, em mệt mỏi lắm rồi
Bin quay lại nhẹ nhàng ngồi cạnh nó, đôi mắt lộ rõ vẻ yêu thương, dịu dàng
-Anh xin lỗi, em nghỉ đi anh sẽ ở đây
-Anh…có thể nói cho em biết mọi chuyện được không
Bin không nói gì, đôi mắt màu cà phê cụp xuống
-Thực ra sau khi em ngất, Jin đã dặn anh cất chiếc vòng đó đi vì Jin biết nếu để chiếc vòng đó bên em, em sẽ mãi không thể nào tìm được hạnh phúc mới và trong chiếc vòng đó là cả một bí mật to lớn mà Jin đã cất dấu ngay cả anh cũng không biết.
Nghe Bin nói, nước mắt nó không tự chủ lại rơi xuống, ôm lấy Bin khóc lớn, anh ôm nó vào lòng vỗ vỗ vai nó. Nước mắt của nó ướt đẫm áo anh nhưng anh cũng mặc kệ. Khóc nhiều nên mệt quá nó thiếp đi trong lòng Bin, nhẹ nhàng đặt nó xuống, lấy chiếc khăn lau mặt cho nó, đặt vào tay nó chiếc vòng mà Jin đã để lại rồi hôn lên trán nó. Lúc Bin đi ra ngoài cũng là lúc trên gương mặt nó một giọt nước mắt lại lăn dài, tay nắm chặt chiếc vòng. Hình như trong mơ nó đã được gặp lại anh- người nó yêu thương nhất
/28
|