Sở Hán Tranh Bá

Chương 106: Hổ Lao Quan (4)

/567


Hổ Lao quan, tây quan.

Kinh Thiên, Bàng Ngọc đã mang theo năm trăm tinh binh im hơi lặng tiếng tiến tới phía tây Hổ Lao quan.

Toàn bộ Hổ Lao quan nam y Tung Sơn dư mạch, ở phía bắc bờ sông, bởi vậy ba mặt trước tường thành đông, tây, bắc đều có trúc, trong đó ở tường phía bắc nước sông đã mấp mé tường, cơ bản không cần phải lo lắng có kẻ địch sẽ lọt vào công kích. Ở phía đông, phía tây tường cao ước chừng ba trượng, không thể nói rõ là sâu bao nhiêu. Tuy nhiên ở Lạc Dương theo hướng đi Trung Nguyên, vị trí địa lý vẫn là cực kỳ trọng yếu.

Lúc này, quân lính canh giữ ở phía tây tường thành cũng rất đông, đa số trạm canh gác đều ở trong thành, giúp sức cho cuộc chiến, chỉ có một số ít trạm canh gác ở lại tuần tra.

Kinh Thiên chìa đầu lưỡi hoàng đao lạnh như băng, hướng về phía Bàng Ngọc nói:

- Đi chứ?

Bàng Ngọc lắc lắc đầu, thấp giọng nói:

- Tướng quân, trước tiên không nên vội vã, chờ một chút xem.

Bàng Ngọc am hiểu về binh pháp, biết rằng đánh lén cơ hội chỉ có một lần, nếu không thận trọng sẽ làm hỏng mọi chuyện.

Ở phía đông quan, Điền Hoành đi nhanh đến trước mặt Trần Hi, thành khẩn nói:

- Trần tướng quân, quân Ngụy đã công chiến hai canh giờ, chắc cũng đã mệt mỏi, kế tiếp không bằng để mạt tướng ra trước được không?

Vừa rồi khi quân Ngụy đóng cửa, Điền Hoành và Vũ Thiệp luôn luôn đứng bên cạnh xem cuộc chiến. Đối với thực hư quân lính coi giữ ở Hổ Lao quan, trong lòng Điền Hoành cơ bản cũng hiểu một phần. Hơn nữa quân Hán cũng đã chém giết gần hai canh giờ, thực sự cũng đã mệt mỏi, lúc này nếu hắn đổi tám trăm binh lính cũ, ít nhất hắn cũng nắm được sáu phần chắc đoạt được đông quan!

Tuy là Điền Hoành có thiện chí, nhưng khó tránh khỏi việc lợi dụng cơ hội để đoạt được công lao. Đại tướng Trương Xuân dưới trướng Trần Hi tính tình nóng nảy, lúc này giận tím mặt nói:

- Quân Ngụy chúng ta chém giết đã hai canh giờ, quân lính đều đã rất vất vả cực nhọc, tiểu tử ngươi lại muốn nhặt cái có sẵn, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy chứ?

- Trương Xuân không được vô lễ.

Trần Hi vội vàng ngăn cản Trương Xuân, lại hướng về phía Điền Hoành nói:

- Ý tốt của Điền tướng quân bản tướng xin được ghi nhận, tuy nhiên chuyện tấn công Hổ Lao quan tất sẽ không phiền toái quý nhân.

Dứt lời, Trần Hi lại giơ lên trường kiếm chỉ về phía tường thành Hổ Lao quan, thản nhiên nói:

- Lúc này đây, nhất định sẽ hạ được Hổ Lao quan!

Dứt lời, Trần Hi lại quay đầu quát lớn:

- Hầu Sưởng nghe lệnh!

Đại tướng Hầu Sưởng đột nhiên tiến lên phía trước hai bước, ngang nhiên nói:

- Có mạt tướng!

Trường kiếm trong tay Trần Hi hướng về phía Hổ Lao quan, cất giọng nói:

- Lấy hai trăm tử sĩ dẫn đường, nghiêng lực công thành!

- Vâng!

Hầu Sưởng tuân lệnh, xoay người về phía sau hướng về phía trận địa quân địch, lớn tiếng quát:

- Các vị huynh đệ, thời điểm để các ngươi thể hiện tài năng của mình đã tới rồi! Theo bản tướng quân….Đi!

Ngay sau đó, Hầu Sưởng nhấc bổng đại kiếm lên, nhanh chóng tiến về phía đông Hổ Lao quan.

Theo sau Hầu Sưởng, hai trăm môn khách cùng gào thét tiến lên, ở phía sau, Hầu Sưởng tỉ mỉ lựa chọn tám trăm tên ở tuổi mười tám đến hai mươi đều rất cường tráng. Hơn nữa tất cả bọn họ đều mặc áo giáp, trong tay cầm kiếm kích, thậm chí còn có cả đại thuẫn. nguồn t r u y ệ n y_y

Ba mươi nghìn đại quân của Trần Hi, binh khí áo giáp đều thiếu, ngoại trừ một số rất ít binh sĩ khoác bố giáp, tay cầm thiết chế kiếm kích, còn lại đa số binh sĩ đều mặc y phục lam lũ bình thường, trong tay cũng chỉ cầm trường mâu làm bằng gỗ, hoặc là kiếm tước từ trúc, cho nên lần này xuất kích tám trăm người tuyệt đối đều là tinh nhuệ.

Trong lúc đó, quân Ngụy đã cách phía đông Hổ Lao quan không tới trăm bước.

Cùng với một tiếng hét to, trên tường các cung thủ quân Hán đều đã giương cung lên bắn, hàng loạt những mũi tên có lửa được bắn ra trông thật chói mắt, hướng về phía quân Ngụy, quân Ngụy trong trận liền kêu rên thảm thiết không ngừng, số quân Ngụy chết rất nhiều.

Tuy nhiên lần này, cung tiễn của quân Hán không đủ để dọa lui quân Ngụy tiến công.

Trong khoảng cách ngắn không đến một trăm bước, ít nhất cũng có khoảng hai trăm binh sĩ của quân Ngụy đã chết. Tuy nhiên số binh lính của quân Ngụy còn lại rốt cuộc đều xung phong liều chết mà xông tới, quân Ngụy đã ném mấy chục chiếc thang để ra sức trèo lên tường. Ngay sau đó, hai trăm binh sĩ mồm ngậm kiếm, sử dụng tay chân trèo lên thang để leo lên tường.

Đóng cửa, những cung thủ của quân Hán đều lùi về phía sau, một đội quân Hán ở phía sau ùa lên.

Tuy nhiên, cũng không thể lường trước được ở giữa lăn cây lôi thạch theo cửa nện xuống, trên lỗ châu mai lộ ra quân Hán nâng một thùng bằng gỗ, sau đó đem cái thùng này chứa nước màu đen đổ xuống, đêm tối cũng không biết là cái gì, chỉ thấy tỏa ra mùi vị, hơn nữa lại có cảm giác nóng bỏng.

Theo thang hướng lên trên quân Ngụy lập tức bị rót cái nước màu đen này vào.

Trong lúc đó, ở phía đông quan vang lên tiếng kêu vô cùng thảm thiết, mấy chục môn khách bị bỏng tróc ra tróc thịt, một đám người đều rống lên kêu thảm thiết lập tức trên thang ngã từ xuống, ở dưới thang quân Ngụy cũng đông đảo những thanh niên cường tráng cũng không ít người bị rót vào, lập tức kêu thảm thiết gã lăn xuống đất.

Đồng tử của Hầu Sưởng nhanh chóng co rút lại, cái mùi vị này…chẳng lẽ là dầu hỏa?

Ngay sau đó, ở xa có bó đuốc được ném xuống, lửa vừa chạm tới, vừa vặn gặp chỗ nước đen rót xuống liền cháy bùng lên. Trong lúc đó, ở phía Đông liền hóa thành một biển lửa! Ở dưới mấy trăm binh sĩ cường tráng của quân Ngụy chạy trốn không kịp, trong nháy mắt đã bị biển lửa nuốt chửng…

Ở phía sau quân Ngụy, Trần Hi nhất thời hít một hơi lạnh thật dài.

Vũ Thiệp trong lòng cũng thở dài, xem ra cuộc chiến ở Hổ Lao quan lành ít dữ nhiều.

Điền Hoành cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát, may mà vừa rồi Trần Hi không đồng ý yêu cầu của hắn, nếu không, hiện tại chắc cũng cùng với mấy trăm binh sĩ nằm ở đông quan hạ kêu gào thảm thiết!

Hổ Lao quan, Lã Đài cùng với hơn mười viên tướng vây quanh chậm rãi đi lên thành.

Đứng ở trên lầu nhìn xuống quân địch ở phía dưới, chỉ thấy đông quan hạ tường đã hoàn toàn biến thành biển lửa. Ban đầu hơn một nghìn quân Ngụy tiến công vào, ngoại trừ không đến bốn trăm người hốt hoảng chạy trốn, còn lại những người không bị cung tên bắn chết, thì cũng bị dầu hỏa thiêu chết cháy. Không khí đã ngập tràn mùi người chết, người ở trong trận cảm thấy muốn nôn ói.

Cảnh tượng nhìn vô cùng thảm thiết, trên khóe miệng của Lã Đài nổi lên một tia cười lạnh thản nhiên.

Mặc dù Hổ Lao quan không phải là cửa ải hiểm yếu, nhưng hiện tại có chừng tám nghìn quân coi giữ, bên trong còn trữ số lượng lớn cung mão tên nó, lăn cây lôi thạch cùng với dầu hỏa, thậm chí chúng có uy lực thật lớn. Chỉ bằng ba mươi hai nghìn đám ô hợp được trang bị vũ khí thô sơ, cũng dám tiến đến tấn công Hổ Lao quan, quả thực là hành động liều lĩnh!

Thuộc hạ cấp dưới nịnh hót nói:

- Trưởng công tử thật không hổ danh là hậu duệ của Bành Việt. Mạt tướng nghĩ đến, Tề vương Hàn Tín lúc này cũng chỉ bằng phân nửa mà thôi? Phản quân này thất bại, e rằng không dám công thành.

- Chưa chắc.

Lã Trạch khoát tay, thản nhiên nói:

- Đừng khinh địch, e rằng Trần Hi sẽ không buông tha dễ dàng như vậy đâu.

Vừa dứt lời, ở đằng sau phía tây quan bỗng nhiên truyền đến một loạt những thanh âm sát phạt, lập tức Lã Đài nhăn mặt nhăn mày, phản quân ở phía đông, làm sao lại có thanh âm phát ra từ phía tây nhỉ?

Chẳng lẽ binh sĩ của Trần Hi thần kì đến lỗi lách ra phía sau Hổ Lao quan?

Phía sau Lã Đài, mười mấy tướng tá quân Hán cũng là ngơ ngác nhìn nhau, cũng không biết ở tây quan đã xảy ra chuyện gì.

- Đi, đi xem một chút!

Trong lòng Lã Đài đột nhiên cảm thấy có điềm xấu, vội vã dần theo hơn mười tướng tá đi xem tình hình thế nào.

Tây quan, Kinh Thiên, Bàng Ngọc đã dẫn theo hơn mười người quân tinh nhuệ.

Vừa rồi, Lã Đài ở tây quan thực hiện hỏa công, ở phía tây quân Hán đều đóng cửa để tới phía đông xem cuộc chiến, kết quả Kinh Thiên, Bàng Ngọc đã lọt qua, đợi cho đến khi quân Hán ở phía tây phát hiện, Kinh Thiên, Bàng Ngọc đã nhanh chóng lên được trên thành. Ở phía trên có hơn mười tên canh gác, rất nhanh đã bị Kinh Thiên, Bàng Ngọc giết sạch.

Càng ngày càng nhiều quân tinh nhuệ xông vào trận địa, đợi đến khi một đội quân Hán ở hai bên sườn ùa lên, thời điểm đến quân tinh nhuệ đã vượt qua ba mươi người, Kinh Thiên, Bàng Ngọc liền mang theo hơn ba mươi người quân tinh nhuệ theo bến trái đường cái hướng về phía quân Hán khởi xướng công kích.

Đóng ở cửa thành rất nhanh hơn năm mươi quân Hán đều đã bị giết!

Đang tụ tập ở đông quan, quân Hán phát hiện có chuyện chẳng lành liền quay lại để chi viện. Kinh Thiên, Bàng Ngọc đã dẫn người đóng cửa thành.

Chỉ trong chốc lát, năm trăm binh lính tinh nhuệ đã vào được trong thành, tất cả đều rút ra kiếm sắc. Kinh Thiên, Bàng Ngọc dẫn đầu gào thét hướng về phía quân Hán ở phía trước mà chém giết. Năm trăm binh sĩ tinh nhuệ của quân Sở tựa như một đám dã lang khát máu, tiến về phía trước.

Khi Lã Đài cùng với hơn mười viên tướng vây quanh vội vàng nhìn xuống địch ở phía đối diện, đám "Phản quân" giống như nước thủy triều dâng tiến vào để đánh lén.

Toàn bộ Hổ Lao quan có hình chữ nhật, nam bắc dài ba dặm.

Theo đường cái lớn hướng Quan Trung đi tới Hổ Lao quan, quân coi giữ doanh trại, kho vũ khí, kho lẫm, dịch quán cùng với cửa hàng, kho hàng, phân bố ở hai bên sườn đường cái.

Tầm nhìn rộng lớn, một chút Lã Đài đã nhìn thấy phía đối diện đám phản quân đang chen chúc tiến lên. Tuy nhiên, điều khiến Lã Đài kinh ngạc chính là, đám phản quân này không ngờ chiến bào hoàn toàn khác với quân Hán?

Đông quan ngoại, đám người Trần Hi cũng đã nghe được tiếng sát phạt từ phía tây truyền tới.

Những tiếng thanh âm chém giết thật hỗn loạn.

Rõ ràng, đang có hai đội quân đang bao vây Hổ Lao quan mà chém giết, thậm chí đang canh giữ ở lỗ châu mai quân Hán cũng vọt tới tường thành mà xem cuộc chiến.

- Tướng quân, tây quan cũng bị công kích!

Trương Xuân đột nhiên vỗ tay hoan hô, hưng phấn chỉ tay về phía Trần Hi quát:

- Nhất định là Thượng Tướng Quân tới rồi, nhất định là!

Cái gọi là Thượng Tướng Quân đương nhiên là chỉ Hạng Trang.

Mặt mày của Vũ Thiệp cũng hồng hảo trở lại, hét lớn:

- Là Thượng Tướng Quân, nhất định là Thượng Tướng Quân!

Điền Hoành lại tiến lên, nói lớn:

- Trần Hi tướng quân, lần này bất luận như thế nào mạt tướng cũng xin được xuất trận!

- Tốt!

Trần Hi gật đầu thật mạnh, lại rút kiếm chỉ về phía đông Hổ Lao quan, lớn tiếng nói:

- Truyền lệnh, các chỗ đóng quân xuất hiện, toàn lực công thành


/567

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status