Thiên Cẩu Nhẫn không phải là không từng chịu huấn luyện thống khổ tàn khốc, ngược lại, khi vận nội công đạt đến cực mạnh, thì thân thể của hắn có thể chịu được đạn súng lục bắn gần.
Võ giả bình thường không có được quyền kình chấn động bên trong, nên hắn ta cũng không quan tâm.
Phương diện chịu đựng thống khổ, hắn hoàn toàn có thể dùng ý chí mạnh mẽ để xem nhẹ trình độ thống khổ nhất định, còn với loại đả kích bình thường, với hắn mà nói, cơ hồ như là vết muỗi căn mà thôi.
Hắn chưa từng nghĩ qua, bản thân bởi vì thống khổ mà không thể chống đỡ được toàn thân run rẩy, hắn luôn tin tưởng rằng, cho dù bị người ta chém eo, còn sót lại nửa người, vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Chỉ là khi hắn bị tay của Lục Minh nắm trúng cổ họng, kinh hãi phát hiện ra một thống khổ không thể chịu đựng được, khi bóng ma tử vong ập đến, càng đáng sợ hơn chính là... Trong nháy mắt lúc hắn trúng chiêu, ánh mắt như nhìn thấy cửa địa ngục mở ra, hắn phát hiện bản thân đã vào trong địa ngục, chịu trăm quỷ cắn xé, hoàn toàn không thể giãy dụa, thời gian tuy rằng chỉ có hai giây ngắn ngủn, nhưng loại cảm giác khủng bố này, cả đời khó quên...
Thiên Cẩu Nhẫn cảm thấy cực đau, hoàn toàn không thể chịu được, tâm hồn sợ hãi đến mức điên lên, muốn liều mạng quát to ra.
Mà cổ họng của hắn, đã bị tay của Lục Minh nắm.
Thân thể thống khổ cùng với linh hồn bị tra tấn, làm cho Thiên Cẩu Nhẫn cơ hồ điên luôn.
Hắn lần đầu tiên phát hiện ra mình có cảm xúc sợ hãi, lần đầu tiên phát hiện tay mình có thể run rẩy... như vậy có thể? Cái này là ảo giác, là ảo thuật, tên Kungfu Panda này đang giở trò, hắn dùng ảo thuật để hù dọa mình!
Thiên Cẩu Nhẫn muốn liều mạng hét lớn một tiếng, phát tiết cảm xúc trong lòng, nhưng dù khẩn trương thế nào, hắn cũng không thể nói ra cái gì.
Cổ họng, có một cái gì đó còn nhỏ hơn cả châm đâm vào, chui thẳng vào trong tim rồi từ từ lên não, rất rõ ràng, tựa hồ như có thể nghe thấy tiếng nó chui trong xương!
Loại thống khổ này đã vượt qua cực hạn của con người. Hoàn toàn không thể chịu được, Thiên Cẩu Nhẫn hận không thể đập đầu của mình ra, móc cây châm đáng sợ kia ra, ném ra thật xa. Hắn nắm lấy đầu mình, gắt gao nắm chặt. Thiếu chút nữ là đã vặn gẫy đầu trên cổ xuống luôn rồi, nế có thể gào thét lên, phát tiết ra một chút, có lẽ sẽ tốt một chút, nhưng cổ họng giống như bị ma khí chặn lại, hoàn toàn không thể gào thét được.
Thiên Cẩu Nhẫn đập đầu xuống lôi đài, hung hăng dùng đầu đập vào phiến đá, hy vọng mượn đau đớn bên ngoài, mà áp chế lại thống khổ bên trong xương cốt.
Sự đau đớn của da thịt, hắn căn bản đã không quan tâm.
Chỉ là loại đau đớn tận xương tủy này, làm cho hắn không thể chịu được.
Tất cả người xem đều sợ ngây người, bọn họ thấy Thiên Cẩu Nhẫn đang đánh về hướng Kungfu Panda, bỗng nhiên quỳ xuống đất, đập đầu điên cuồng về hướng Kungfu Panda, tiếng đầu đập xuống mặt đất vang lên bang bang, đến nổi gạch vụn văng tung tóe, máu tươi đầy mặt... hắn điên rồi sao? Thiên Cẩu Nhẫn luyện công nhiều quá đến liệt não? Biến thành Âu Dương Phong?
Lục Minh hít một hơi thật sâu, vận đủ công lực, một cước đá bay Thiên Cẩu Nhẫn.
"Đi chết đi!"
Thiên Cẩu Nhẫn chỉ lo phát tiết đau đớn, căn bản không chống cự, hắn để cho Lục Minh đá trúng người, cả người bay lên không trung, Lục Minh nhảy lên, giơ quyền đấm xuống, làm Thiên Cẩu Nhẫn nặng nề rớt lại xuống lôi đài. Chờ khi rơi xuống đất, lại nắm lấy hai chân Thiên Cẩu Nhẫn, giơ hắn lên, xoay vòng vòng trên không, rồi ném thật mạnh, bắn ra như tên lửa, làm đất đá bay lung tung.
Tất cả mọi người đều choáng váng, cái này... xảy ra chuyện gì?
Thiên Cẩu Nhẫn sao lại giống như bị liệt dương? Hay là giống như siêu nhân Gao, thời gian biến hình bị hạn chế, quá thời gian, liền biến thành bao cát?
Mặc kệ, mọi người không quan tâm, vừa thấy Kungfu Panda phản kích, cũng hoan hô um sùm, nhất là chúng lang của đại học Lam Hải, trước đó ai cũng ủ rũ, bây giờ nhìn thấy Lục Minh như vậy, nhất thời mọi người như được uống viaga, nhảy dựng la hét điên cuồng, nhóm MM thì ôm nhau mà khóc, hoàn toàn không dám nhìn, nghe thấy nhóm lang gào thét, ngẩng hai mắt đầy lệ lên nhìn, thấy hiện trường thay đổi, bây giờ đến phiên Lục Minh điên cuồng đánh Thiên Cẩu Nhẫn, các nàng thiếu chút nữa đã nhảy ầm lên, lập tức hét rầm lên, so với đám lang còn ghê hơn...
Trầm Khinh Vũ các nàng thì luôn xem, bây giờ thấy Lục Minh đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn má nhìn không ra, mới an tâm ôm lấy nhau, cùng nhau khóc rống lên.
Quả nhiên, tin tưởng hắn, hắn sẽ không để cho mọi người thất vọng, hắn vĩnh viễn sẽ không làm mọi người thất vọng!
"Oa oa oa!"Tằng chưởng môn kích động nhảy lên cái bàn hét lớn : "Thắng, thắng, Kungfu Panda thắng, đánh hắn, đánh hắn, đánh mạnh lên, đánh ngã tên ngu ngốc kia đi! Tôi đã sớm nói hắn không được, mọi người không tin, bây giờ nhìn đi, hắn teo rồi, hắn không được, ha ha ha, Kungfu Panda vô địch, vô địch, vô địch!"
"Vô địch, vô địch!"Mọi người cũng không so đo trước kia Tằng chưởng môn nói cái gì, nghe thấy ông ta ồn ào, cũng hoan hô theo.
Chỉ có mười đại cao thủ đang đắc ý vô cùng thì ngây người, bọn họ hoàn toàn không tin vào mắt mình.
Đã xảy ra chuyện gì?
Đang xuông xẻ, tại sao Thiên Cẩu nhẫn ngay cả lực phản công cũng không có? Hắn để cho Kungfu Panda đánh cho thương tích đầy mình, bản thân lại không phản đòn lại, hắn không phải thật sự bị liệt não rồi sao?
Trên chổ ngồi xem, Mục Chi Hiên và Thạch Trung Kiếm cũng choáng váng, cho dù Kungfu Panda có nghịch chuyển càn khôn, thì chuyển cảnh kiểu này có phải quá đột ngột không? Thiên Cẩu Nhẫn sao lại bó tay chịu trận thế này? Hắn khẳng định đã bị Kungfu Panda làm gì đó! Hai người nhìn Lục Minh lại tiếp tục đấm rồi lại đá Thiên Cẩu Nhẫn, trả lại cho hắn gấp trăm lần những gì bản thân phải chịu, đánh cho không thể ngã xuống đất, cả hai đều đổ đầy mồ hôi...
Phong thủy mười năm luân chuyển một lần, lập tức xảy ra sao? Thiên Cẩu Nhẫn gặp xui?
"Một trăm quyền này ta trả lại cho ngươi, còn một trăm quyền này là phần lời, còn một trăm quyền này nữa là ta tặng miễn phí!"Lục Minh đâu chỉ đánh ra ba trăm quyền, trong một giây hắn liên tục đánh ra mấy chục quyền, cả người như mọc thêm mười cánh tay, đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn ôm đầu luôn, thậm chí cũng không thể tránh né hay ngã xuống nữa. Kỳ thật, chiến lực của Thiên Cẩu Nhẫn vẫn còn, lực phòng ngự thân thể vẫn còn, nhưng tâm của hắn quá sợ hãi, nên không phản đòn.
Hắn vừa nhìn thấy cặp mắt đen huyền của Lục Minh, lập tức nhớ lại cảnh tượng đáng sợ trong địa ngục.
Thật ra đau đớn trong xương tủy đã sớm biến mất rồi.
Nó kéo dài không quá mười giây đồng hồ...
Chỉ là cái cảm giác này tạo thành ám ảnh, mang đến sự khủng hoảng kinh hoàng. Tạo thành một vết thương khó có thể lành trong lòng Thiên Cẩu Nhẫn, bây giờ hắn hoàn toàn không có dũng khí đánh về hướng Lục Minh, không biết làm gì đành ôm đầu chịu trận.
Vào giờ phút này, tinh thần của hắn đã hỏng hoàn toàn, không cách nào chiến đấu, đau đớn do nắm đấm của Lục Minh tạo thành, so với sự đau đớn trong xương tủy khi nãy hoàn toàn không đáng kể chút nào. Cái thống khổ vừa rồi, tựa như có một con sâu nhỏ, rất nhỏ, bò lung tung trong đầu hay trong tim. Đó cũng là sự tra tấn mà thân thể và ý chí cũng không thể chống đỡ!
"Đã đến giờ... đã đến giờ, thời gian đã hết!"Bốn gã trọng tài xông lên, cản hai người ra.
"Đáng tiếc!"Lặc ca nhìn Thiên Cẩu Nhẫn vẫn chưa hạ xuống đất, tiếc nuối đập một đấm xuống bàn "Phải chi một trận đấu mười phút thì hay!"Tằng chưởng môn thì thấy Kungfu Panda đại chiến xuất sắc, hận không thể không dừng trận đấu lại, để cho Kungfu Panda tiếp tục lên lôi đài đánh Thiên Cẩu Nhẫn.
"Thật tốt quá, thật tốt quá"Hắc Báo và đám người Tà Dương kích động ôm lấy Lục Minh, mặc dù trước kia Tà Dương và Lạc Vân là kẻ địch của Lục Minh, nhưng bây giờ thì không còn nữa. Tất cả mọi người bây giờ là chiến hữu, vừa thấy Lục Minh đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn chật vật không chịu nổi, bọn họ trong lòng lại tự hào. Đối phương là Thiên Cẩu Nhẫn phía trên thượng, trung, hạ nhẫ. Lúc đầu còn hò hét kiêu ngạo vô cùng, nhưng bây giờ thì sao? Bị Lục Minh đánh cho tơi bời hoa lá.
Cao thủ tám nước bên kia, mỗi người đều muốn hỏi Thiên Cẩu Nhẫn đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Thiên Cẩu Nhẫn làm sao có thể nói được, trong lòng vẫn đang có quỷ, nếu không phải vì trước mặt công chúng, mấy tỷ người xem trận đấu, hắn đã từ bỏ trận này rồi.
Hắn phát hiện ra mình vẫn chưa bại, bản thân vẫn còn có thể đối mặt với cao thủ của thế gian, nhưng, không thể đối mặt với Kungfu Panda.
Sau lưng Kungfu Panda là địa ngục... hắn là truyền nhân của Ma Thần, bản thân tuy rằng mạnh hơn hắn nhiều, nhưng truyền nhân của Ma Thần thật sự rất đáng sợ. Năm đó, trong di thư của chú đã dặn qua, cấm đời sau không được khiêu chiến với Ma Thần, trừ phi đạt đến cảnh giới Vô Thượng Thiên Nhẫn. Bản thân chi là một Thiên Cẩu Nhẫn nho nhỏ, đối mặt với địa ngục khủng bố của Ma Thần, chịu không nổi nhiệt đâu!
"Còn quảng cáo cái gì nữa? Đạo diễn, bị ngu hả? Mau chuyển thiết bị quay phim lại, trận đấu bắt đầu rồi, đã đến giờ!"Tằng chưởng môn rống to, kỳ thật thời gian còn chưa đến hai phút, chỉ là ông lo lắng nên mới bắt đầu trận thứ năm.
Trong lòng ông lo Thiên Cẩu Nhẫn hồi phục lại, rồi lại gây bất lợi cho Kungfu Panda, đương nhiên không muốn để cho Thiên Cẩu Nhẫn có thời gian nghỉ ngơi.
Vừa rồi, mười đại cao thủ cũng thúc dục Kungfu Panda như thế này, bây giờ đương nhiên phải ăn miếng trả miếng! Người xem toàn trường đã đứng dậy, liều mạng ồn ào, bốn trọng tài không có biện pháp, đành phải bắt đầu trước mười giây, bảo hai tuyển thủ lên lôi đài. Lúc này, toàn trường đã hét lớn : "Kungfu Panda, một mình đấu vua, Kungfu Panda, một mình đấu vua!"
Khi lên lôi đài, Lục Minh vươn tay phải ra về hướng Thiên Cẩu Nhẫn, trong miệng thì thào cái gì đó.
Mọi người thấy, sắc mặt Thiên Cẩu Nhẫn đại biến, nhanh chóng thối lui, giống như đang thấy quỷ, sợ đến mức chạy trốn. Mà Kungfu Panda, tiếp tục truy kích phía sau, đấm đá điên cuồng, Thiên Cẩu Nhẫn căn bản không đánh trả, chỉ vội vàng thoát thân.
"Cái này sao có thể?"Cao thủ không thủ đạo Thuyền Việt Chu Sơn và cao thủ hợp khí đạo trợn trừng mắt nhìn.
"Mau quay màn này lại, chụp lại, quay cái hình ảnh lịch sử này lại cho em, nế anh không quay được, em đánh anh chết"Trương Viện Viện nhìn màn ảnh, ý phả Trần Tranh giúp nàng, mà bối cảnh, chính là cảnh Lục Minh truy kích Thiên Cẩu Nhẫn, cử động đó nhắc nhở chúng MM lấy điện thoại ra quay lại.
"Tên ngu xuẩn, mày không xứng đáng làm chỉ huy của bọn tao, tên nhu nhược, tên phương đông vô năng!"Bá Vương Norton và Samson cùng với hai cao thủ quyền anh đã vọt đến bên cạnh lôi đài, hét to với Thiên Cẩu Nhẫn, trách mắng hắn yếu đuối tránh né. Lời này làm Thiên Cẩu Nhẫn phẫn nộ, hắn chỉ sợ địa ngục ma công của Kungfu Panda, chứ không phải thực lực không được, chỉ bằng đống thịt di động này, mà dám mắng mình? Hắn giận tím mặt, nhảy xuống lôi đài, túm lấy Norton và Samson quăng lên lôi đài, còn hai cao thủ quyền anh đánh tới, hắn không thèm quan tâm, hai chân xoay lại đạp cho một cái, đá bay hai người đi.
"Oa..."Lúc này, mọi người mới biết rõ, sự biến thái của Thiên Cẩu Nhẫn.
Hắn không phải không có thực lực, cũng không phải bị liệt, mà là một đại biến thái!
Thiên Cẩu Nhẫn không địch lại Kungfu Panda, đó là bởi vì Kungfu Panda quá mạnh, quá biến thái, mới có thể đánh thắng, còn đối với mười tên cao thủ này, Thiên Cẩu Nhẫn chỉ một chiêu là hạ!
"Ta từ bỏ trận đấu, Kungfu Panda, sẽ có một ngày, ta sẽ trở lại!"Thiên Cẩu Nhẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng đã tiêu tan, bước lên lại lôi đài. Chỉ biết rằng càng đánh càng bị cười, nên chấp nhận chịu thua. Bây giờ hắn đã biết rõ, truyền nhân của Ma Thần, tuy rằng trẻ tuổi, nhưng không phải dễ chọc, trước kia thấy mình thật khờ dại! Hắn âm thầm cảm thấy may mắn, vì truyền nhân Ma Thần còn trẻ tuổi, phòng ngự có thừa, công kích thì không có, nếu không bản thân đã sớm ngủm!
"Ngươi đã già rồi..."Lục Minh cười lại một tiếng.
Hắn biết bản thân tuy rằng đã luyện thành tầng thứ nhất của thập bát khổ địa ngục, nhưng đối mặt với công lực thâm hậu của Thiên Cẩu Nhẫn, mặc dù bản thân đánh hắn te tua, nhưng muốn giết hắn trước mắt bao người, thật không dễ dàng. Trừ phi, dùng đến cấm chiêu mà mẹ dặn chỉ được dùng trong lúc sinh mạng nguy hiểm mới có thể sử dụng, nhưng cấm chiêu vừa ra, tin tưởng rằng họa sẽ vô cùng... Trên Thiên Cẩu Nhẫn, khẳng định còn có kẻ địch mạnh hơn, bản thân không cần vì giết một Thiên Cẩu Nhẫn nhỏ bé mà để lộ cấm chiêu... Công lực của mình đột nhiên tăng lên, tin tưởng rằng không cần bao lâu, là có thể giết chết Thiên Cẩu Nhẫn.
Ví dụ như tu luyện thập bát khổ địa ngục tầng hai, tầng ba.
Lão yêu quái không phải đã nói sao, lão ta tu luyện đến tầng chín của thập bát khổ địa ngục, cũng đã tung hoàng vô địch, sao này mình vẫn còn thời gian, sợ gì luyện không được? Nếu không được, thì quay sang học Tiệt Kim Chỉ của lão yêu quái để gia tăng công kích, tin tưởng rằng Tiệt Kim Chỉ này còn lợi hại hơn Trích Tinh Thủ nhiều.
Thiên Cẩu Nhẫn, chẳng qua hắn chỉ là một người để luyện công thôi!
Trong lòng cân nhắc mãi, cuối cùng Lục Minh vẫn buông tha cách giết tại chổ, nhưng muốn giết Thiên Cẩu Nhẫn, chỉ cần tiến hành bí mật, chẳng phải rất tốt sao?
"Ta tới khiêu chiến ngươi!"Norton bị Thiên Cẩu Nhẫn ném lên đài, liền biết mình sai rồi, bản thân căn bản không phải là đối thủ của Thiên Cẩu Nhẫn, nhưng hắn không cam lòng chịu mất mặt trước mấy tỷ người xem. Hắn cảm thấy được Kungfu Panda cũng không có gì cường đại, động tác chỉ hoa lệ, tốc độ nhanh, về phần Thiên Cẩu Nhẫn thất thường, đó là bởi vì hai người có bí mật gì đó không thể cho ai biết, cho nên Thiên Cẩu Nhẫn sợ đến mức không dám đánh.
Không phải là Thiên Cẩu Nhẫn đánh không lại, mà là hắn không muốn đánh.
Cho nên, Norton quyết tâm khiêu chiến Kungfu Panda, cảm thấy hắn đã bị Thiên Cẩu Nhẫn đánh cho tàn phế, bản thản chỉ cần gạ gục hắn, như vậy thế nhân khẳng định sẽ đưa mình lên vị trí đứng đầu, ở phía trên Kungfu Panda và Thiên Cẩu Nhẫn.
Cùng ý tưởng với hắn, còn có Samson và hai cao thủ quyền anh.
"Các ngươi không xứng động thủ với anh ấy, để ta thu thập các ngươi!"Tà Dương, Lạc Vân cùng xông lên, bọn họ khát vọng được ra tay từ lâu.
"Tà Dương, Lạc Vân, tôi lại làm mẫu, hai tên to con này giao cho tôi, để hai tên quyền anh cho các người!"Lục Minh không muốn ngăn cản Tà Dương và Lạc Vân xuất chiến, nhưng trong lòng hắn muốn thử uy lực của Thập Bát Khổ địa ngục tầng thứ nhất.
Ngay cả Thiên Cẩu Nhẫn cũng không chịu nổi, sử dụng lên người Norton và Samson, sẽ có hiệu quả gì?
Lục Minh suy nghĩ không biết trình độ của mình tăng lên đến trình độ nào rồi... dùng bọn họ luyện chiêu, thử nghiệm tầng thứ nhất xem mạnh như thế nào?
Hắn quyết định một đấu hai, một mình đấu với Norton và Samson.
Vốn Norton và Samson có chút chột dạ, chỉ là nghe nói Kungfu Panda muốn một đấu hai, cái này... không phải hắn muốn chết sao? Bọn họ cao hứng, lập tức đồng ý điên cuồng, lên đài, chờ trọng tài ra lệnh một tiếng, gấp không thể chờ đánh về hướng Lục Minh.
"Hự!"Lục Minh bỗng nhiên hự lên một tiếng, cả người lao về hướng Norton và Samson, hai trảo đã cắm thật sâu vào, một trận máu tươi phun ra. Mọi người thấy Lục Minh nắm lấy đầu của Norton, ném thật mạnh qua một bên, còn Samson, bị Lục Minh đè xuống đất, hai vuốt không ngừng cào trên người hắn, máu me văng khắp nơi, cuối cùng Lục Minh điên cuồng nhìn thoáng qua máy quay, lại điên cuồng dùng hai đấm đập mạnh lên thân hình của Samson.
"Khóc đi, kêu đi, sau đó chết đi!"Lục Minh điên cuồng gào thét lên, thật lâu không thôi!
"..."Tất cả mọi người choáng váng, hai cao thủ kia, bị hạ một cách rất quen thuộc, nhưng nhất thời không phản ứng được, hỏi hỏi, nhưng tất cả cũng lắc đầu.
"Bát Trĩ Nữ, là Bát Trĩ Nữ của Bát Thần điên cuồng!"Chỉ có tiện nhân Trần Tranh nhảy lên : "Bát Trĩ Nữ, là siêu tuyệt chiêu trong số tuyệt chiêu của King Of Fighter!"
"Mau, mau quay chậm lại, mau mau mau..."Tằng chưởng môn thiếu chút nữa đã quăng micro vào mặt đạo diễn, toàn bộ người trên thế giới đều có thể ngẩn người ra, riêng chỉ có đạo diễn là không thể!
Võ giả bình thường không có được quyền kình chấn động bên trong, nên hắn ta cũng không quan tâm.
Phương diện chịu đựng thống khổ, hắn hoàn toàn có thể dùng ý chí mạnh mẽ để xem nhẹ trình độ thống khổ nhất định, còn với loại đả kích bình thường, với hắn mà nói, cơ hồ như là vết muỗi căn mà thôi.
Hắn chưa từng nghĩ qua, bản thân bởi vì thống khổ mà không thể chống đỡ được toàn thân run rẩy, hắn luôn tin tưởng rằng, cho dù bị người ta chém eo, còn sót lại nửa người, vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Chỉ là khi hắn bị tay của Lục Minh nắm trúng cổ họng, kinh hãi phát hiện ra một thống khổ không thể chịu đựng được, khi bóng ma tử vong ập đến, càng đáng sợ hơn chính là... Trong nháy mắt lúc hắn trúng chiêu, ánh mắt như nhìn thấy cửa địa ngục mở ra, hắn phát hiện bản thân đã vào trong địa ngục, chịu trăm quỷ cắn xé, hoàn toàn không thể giãy dụa, thời gian tuy rằng chỉ có hai giây ngắn ngủn, nhưng loại cảm giác khủng bố này, cả đời khó quên...
Thiên Cẩu Nhẫn cảm thấy cực đau, hoàn toàn không thể chịu được, tâm hồn sợ hãi đến mức điên lên, muốn liều mạng quát to ra.
Mà cổ họng của hắn, đã bị tay của Lục Minh nắm.
Thân thể thống khổ cùng với linh hồn bị tra tấn, làm cho Thiên Cẩu Nhẫn cơ hồ điên luôn.
Hắn lần đầu tiên phát hiện ra mình có cảm xúc sợ hãi, lần đầu tiên phát hiện tay mình có thể run rẩy... như vậy có thể? Cái này là ảo giác, là ảo thuật, tên Kungfu Panda này đang giở trò, hắn dùng ảo thuật để hù dọa mình!
Thiên Cẩu Nhẫn muốn liều mạng hét lớn một tiếng, phát tiết cảm xúc trong lòng, nhưng dù khẩn trương thế nào, hắn cũng không thể nói ra cái gì.
Cổ họng, có một cái gì đó còn nhỏ hơn cả châm đâm vào, chui thẳng vào trong tim rồi từ từ lên não, rất rõ ràng, tựa hồ như có thể nghe thấy tiếng nó chui trong xương!
Loại thống khổ này đã vượt qua cực hạn của con người. Hoàn toàn không thể chịu được, Thiên Cẩu Nhẫn hận không thể đập đầu của mình ra, móc cây châm đáng sợ kia ra, ném ra thật xa. Hắn nắm lấy đầu mình, gắt gao nắm chặt. Thiếu chút nữ là đã vặn gẫy đầu trên cổ xuống luôn rồi, nế có thể gào thét lên, phát tiết ra một chút, có lẽ sẽ tốt một chút, nhưng cổ họng giống như bị ma khí chặn lại, hoàn toàn không thể gào thét được.
Thiên Cẩu Nhẫn đập đầu xuống lôi đài, hung hăng dùng đầu đập vào phiến đá, hy vọng mượn đau đớn bên ngoài, mà áp chế lại thống khổ bên trong xương cốt.
Sự đau đớn của da thịt, hắn căn bản đã không quan tâm.
Chỉ là loại đau đớn tận xương tủy này, làm cho hắn không thể chịu được.
Tất cả người xem đều sợ ngây người, bọn họ thấy Thiên Cẩu Nhẫn đang đánh về hướng Kungfu Panda, bỗng nhiên quỳ xuống đất, đập đầu điên cuồng về hướng Kungfu Panda, tiếng đầu đập xuống mặt đất vang lên bang bang, đến nổi gạch vụn văng tung tóe, máu tươi đầy mặt... hắn điên rồi sao? Thiên Cẩu Nhẫn luyện công nhiều quá đến liệt não? Biến thành Âu Dương Phong?
Lục Minh hít một hơi thật sâu, vận đủ công lực, một cước đá bay Thiên Cẩu Nhẫn.
"Đi chết đi!"
Thiên Cẩu Nhẫn chỉ lo phát tiết đau đớn, căn bản không chống cự, hắn để cho Lục Minh đá trúng người, cả người bay lên không trung, Lục Minh nhảy lên, giơ quyền đấm xuống, làm Thiên Cẩu Nhẫn nặng nề rớt lại xuống lôi đài. Chờ khi rơi xuống đất, lại nắm lấy hai chân Thiên Cẩu Nhẫn, giơ hắn lên, xoay vòng vòng trên không, rồi ném thật mạnh, bắn ra như tên lửa, làm đất đá bay lung tung.
Tất cả mọi người đều choáng váng, cái này... xảy ra chuyện gì?
Thiên Cẩu Nhẫn sao lại giống như bị liệt dương? Hay là giống như siêu nhân Gao, thời gian biến hình bị hạn chế, quá thời gian, liền biến thành bao cát?
Mặc kệ, mọi người không quan tâm, vừa thấy Kungfu Panda phản kích, cũng hoan hô um sùm, nhất là chúng lang của đại học Lam Hải, trước đó ai cũng ủ rũ, bây giờ nhìn thấy Lục Minh như vậy, nhất thời mọi người như được uống viaga, nhảy dựng la hét điên cuồng, nhóm MM thì ôm nhau mà khóc, hoàn toàn không dám nhìn, nghe thấy nhóm lang gào thét, ngẩng hai mắt đầy lệ lên nhìn, thấy hiện trường thay đổi, bây giờ đến phiên Lục Minh điên cuồng đánh Thiên Cẩu Nhẫn, các nàng thiếu chút nữa đã nhảy ầm lên, lập tức hét rầm lên, so với đám lang còn ghê hơn...
Trầm Khinh Vũ các nàng thì luôn xem, bây giờ thấy Lục Minh đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn má nhìn không ra, mới an tâm ôm lấy nhau, cùng nhau khóc rống lên.
Quả nhiên, tin tưởng hắn, hắn sẽ không để cho mọi người thất vọng, hắn vĩnh viễn sẽ không làm mọi người thất vọng!
"Oa oa oa!"Tằng chưởng môn kích động nhảy lên cái bàn hét lớn : "Thắng, thắng, Kungfu Panda thắng, đánh hắn, đánh hắn, đánh mạnh lên, đánh ngã tên ngu ngốc kia đi! Tôi đã sớm nói hắn không được, mọi người không tin, bây giờ nhìn đi, hắn teo rồi, hắn không được, ha ha ha, Kungfu Panda vô địch, vô địch, vô địch!"
"Vô địch, vô địch!"Mọi người cũng không so đo trước kia Tằng chưởng môn nói cái gì, nghe thấy ông ta ồn ào, cũng hoan hô theo.
Chỉ có mười đại cao thủ đang đắc ý vô cùng thì ngây người, bọn họ hoàn toàn không tin vào mắt mình.
Đã xảy ra chuyện gì?
Đang xuông xẻ, tại sao Thiên Cẩu nhẫn ngay cả lực phản công cũng không có? Hắn để cho Kungfu Panda đánh cho thương tích đầy mình, bản thân lại không phản đòn lại, hắn không phải thật sự bị liệt não rồi sao?
Trên chổ ngồi xem, Mục Chi Hiên và Thạch Trung Kiếm cũng choáng váng, cho dù Kungfu Panda có nghịch chuyển càn khôn, thì chuyển cảnh kiểu này có phải quá đột ngột không? Thiên Cẩu Nhẫn sao lại bó tay chịu trận thế này? Hắn khẳng định đã bị Kungfu Panda làm gì đó! Hai người nhìn Lục Minh lại tiếp tục đấm rồi lại đá Thiên Cẩu Nhẫn, trả lại cho hắn gấp trăm lần những gì bản thân phải chịu, đánh cho không thể ngã xuống đất, cả hai đều đổ đầy mồ hôi...
Phong thủy mười năm luân chuyển một lần, lập tức xảy ra sao? Thiên Cẩu Nhẫn gặp xui?
"Một trăm quyền này ta trả lại cho ngươi, còn một trăm quyền này là phần lời, còn một trăm quyền này nữa là ta tặng miễn phí!"Lục Minh đâu chỉ đánh ra ba trăm quyền, trong một giây hắn liên tục đánh ra mấy chục quyền, cả người như mọc thêm mười cánh tay, đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn ôm đầu luôn, thậm chí cũng không thể tránh né hay ngã xuống nữa. Kỳ thật, chiến lực của Thiên Cẩu Nhẫn vẫn còn, lực phòng ngự thân thể vẫn còn, nhưng tâm của hắn quá sợ hãi, nên không phản đòn.
Hắn vừa nhìn thấy cặp mắt đen huyền của Lục Minh, lập tức nhớ lại cảnh tượng đáng sợ trong địa ngục.
Thật ra đau đớn trong xương tủy đã sớm biến mất rồi.
Nó kéo dài không quá mười giây đồng hồ...
Chỉ là cái cảm giác này tạo thành ám ảnh, mang đến sự khủng hoảng kinh hoàng. Tạo thành một vết thương khó có thể lành trong lòng Thiên Cẩu Nhẫn, bây giờ hắn hoàn toàn không có dũng khí đánh về hướng Lục Minh, không biết làm gì đành ôm đầu chịu trận.
Vào giờ phút này, tinh thần của hắn đã hỏng hoàn toàn, không cách nào chiến đấu, đau đớn do nắm đấm của Lục Minh tạo thành, so với sự đau đớn trong xương tủy khi nãy hoàn toàn không đáng kể chút nào. Cái thống khổ vừa rồi, tựa như có một con sâu nhỏ, rất nhỏ, bò lung tung trong đầu hay trong tim. Đó cũng là sự tra tấn mà thân thể và ý chí cũng không thể chống đỡ!
"Đã đến giờ... đã đến giờ, thời gian đã hết!"Bốn gã trọng tài xông lên, cản hai người ra.
"Đáng tiếc!"Lặc ca nhìn Thiên Cẩu Nhẫn vẫn chưa hạ xuống đất, tiếc nuối đập một đấm xuống bàn "Phải chi một trận đấu mười phút thì hay!"Tằng chưởng môn thì thấy Kungfu Panda đại chiến xuất sắc, hận không thể không dừng trận đấu lại, để cho Kungfu Panda tiếp tục lên lôi đài đánh Thiên Cẩu Nhẫn.
"Thật tốt quá, thật tốt quá"Hắc Báo và đám người Tà Dương kích động ôm lấy Lục Minh, mặc dù trước kia Tà Dương và Lạc Vân là kẻ địch của Lục Minh, nhưng bây giờ thì không còn nữa. Tất cả mọi người bây giờ là chiến hữu, vừa thấy Lục Minh đánh cho Thiên Cẩu Nhẫn chật vật không chịu nổi, bọn họ trong lòng lại tự hào. Đối phương là Thiên Cẩu Nhẫn phía trên thượng, trung, hạ nhẫ. Lúc đầu còn hò hét kiêu ngạo vô cùng, nhưng bây giờ thì sao? Bị Lục Minh đánh cho tơi bời hoa lá.
Cao thủ tám nước bên kia, mỗi người đều muốn hỏi Thiên Cẩu Nhẫn đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Thiên Cẩu Nhẫn làm sao có thể nói được, trong lòng vẫn đang có quỷ, nếu không phải vì trước mặt công chúng, mấy tỷ người xem trận đấu, hắn đã từ bỏ trận này rồi.
Hắn phát hiện ra mình vẫn chưa bại, bản thân vẫn còn có thể đối mặt với cao thủ của thế gian, nhưng, không thể đối mặt với Kungfu Panda.
Sau lưng Kungfu Panda là địa ngục... hắn là truyền nhân của Ma Thần, bản thân tuy rằng mạnh hơn hắn nhiều, nhưng truyền nhân của Ma Thần thật sự rất đáng sợ. Năm đó, trong di thư của chú đã dặn qua, cấm đời sau không được khiêu chiến với Ma Thần, trừ phi đạt đến cảnh giới Vô Thượng Thiên Nhẫn. Bản thân chi là một Thiên Cẩu Nhẫn nho nhỏ, đối mặt với địa ngục khủng bố của Ma Thần, chịu không nổi nhiệt đâu!
"Còn quảng cáo cái gì nữa? Đạo diễn, bị ngu hả? Mau chuyển thiết bị quay phim lại, trận đấu bắt đầu rồi, đã đến giờ!"Tằng chưởng môn rống to, kỳ thật thời gian còn chưa đến hai phút, chỉ là ông lo lắng nên mới bắt đầu trận thứ năm.
Trong lòng ông lo Thiên Cẩu Nhẫn hồi phục lại, rồi lại gây bất lợi cho Kungfu Panda, đương nhiên không muốn để cho Thiên Cẩu Nhẫn có thời gian nghỉ ngơi.
Vừa rồi, mười đại cao thủ cũng thúc dục Kungfu Panda như thế này, bây giờ đương nhiên phải ăn miếng trả miếng! Người xem toàn trường đã đứng dậy, liều mạng ồn ào, bốn trọng tài không có biện pháp, đành phải bắt đầu trước mười giây, bảo hai tuyển thủ lên lôi đài. Lúc này, toàn trường đã hét lớn : "Kungfu Panda, một mình đấu vua, Kungfu Panda, một mình đấu vua!"
Khi lên lôi đài, Lục Minh vươn tay phải ra về hướng Thiên Cẩu Nhẫn, trong miệng thì thào cái gì đó.
Mọi người thấy, sắc mặt Thiên Cẩu Nhẫn đại biến, nhanh chóng thối lui, giống như đang thấy quỷ, sợ đến mức chạy trốn. Mà Kungfu Panda, tiếp tục truy kích phía sau, đấm đá điên cuồng, Thiên Cẩu Nhẫn căn bản không đánh trả, chỉ vội vàng thoát thân.
"Cái này sao có thể?"Cao thủ không thủ đạo Thuyền Việt Chu Sơn và cao thủ hợp khí đạo trợn trừng mắt nhìn.
"Mau quay màn này lại, chụp lại, quay cái hình ảnh lịch sử này lại cho em, nế anh không quay được, em đánh anh chết"Trương Viện Viện nhìn màn ảnh, ý phả Trần Tranh giúp nàng, mà bối cảnh, chính là cảnh Lục Minh truy kích Thiên Cẩu Nhẫn, cử động đó nhắc nhở chúng MM lấy điện thoại ra quay lại.
"Tên ngu xuẩn, mày không xứng đáng làm chỉ huy của bọn tao, tên nhu nhược, tên phương đông vô năng!"Bá Vương Norton và Samson cùng với hai cao thủ quyền anh đã vọt đến bên cạnh lôi đài, hét to với Thiên Cẩu Nhẫn, trách mắng hắn yếu đuối tránh né. Lời này làm Thiên Cẩu Nhẫn phẫn nộ, hắn chỉ sợ địa ngục ma công của Kungfu Panda, chứ không phải thực lực không được, chỉ bằng đống thịt di động này, mà dám mắng mình? Hắn giận tím mặt, nhảy xuống lôi đài, túm lấy Norton và Samson quăng lên lôi đài, còn hai cao thủ quyền anh đánh tới, hắn không thèm quan tâm, hai chân xoay lại đạp cho một cái, đá bay hai người đi.
"Oa..."Lúc này, mọi người mới biết rõ, sự biến thái của Thiên Cẩu Nhẫn.
Hắn không phải không có thực lực, cũng không phải bị liệt, mà là một đại biến thái!
Thiên Cẩu Nhẫn không địch lại Kungfu Panda, đó là bởi vì Kungfu Panda quá mạnh, quá biến thái, mới có thể đánh thắng, còn đối với mười tên cao thủ này, Thiên Cẩu Nhẫn chỉ một chiêu là hạ!
"Ta từ bỏ trận đấu, Kungfu Panda, sẽ có một ngày, ta sẽ trở lại!"Thiên Cẩu Nhẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng đã tiêu tan, bước lên lại lôi đài. Chỉ biết rằng càng đánh càng bị cười, nên chấp nhận chịu thua. Bây giờ hắn đã biết rõ, truyền nhân của Ma Thần, tuy rằng trẻ tuổi, nhưng không phải dễ chọc, trước kia thấy mình thật khờ dại! Hắn âm thầm cảm thấy may mắn, vì truyền nhân Ma Thần còn trẻ tuổi, phòng ngự có thừa, công kích thì không có, nếu không bản thân đã sớm ngủm!
"Ngươi đã già rồi..."Lục Minh cười lại một tiếng.
Hắn biết bản thân tuy rằng đã luyện thành tầng thứ nhất của thập bát khổ địa ngục, nhưng đối mặt với công lực thâm hậu của Thiên Cẩu Nhẫn, mặc dù bản thân đánh hắn te tua, nhưng muốn giết hắn trước mắt bao người, thật không dễ dàng. Trừ phi, dùng đến cấm chiêu mà mẹ dặn chỉ được dùng trong lúc sinh mạng nguy hiểm mới có thể sử dụng, nhưng cấm chiêu vừa ra, tin tưởng rằng họa sẽ vô cùng... Trên Thiên Cẩu Nhẫn, khẳng định còn có kẻ địch mạnh hơn, bản thân không cần vì giết một Thiên Cẩu Nhẫn nhỏ bé mà để lộ cấm chiêu... Công lực của mình đột nhiên tăng lên, tin tưởng rằng không cần bao lâu, là có thể giết chết Thiên Cẩu Nhẫn.
Ví dụ như tu luyện thập bát khổ địa ngục tầng hai, tầng ba.
Lão yêu quái không phải đã nói sao, lão ta tu luyện đến tầng chín của thập bát khổ địa ngục, cũng đã tung hoàng vô địch, sao này mình vẫn còn thời gian, sợ gì luyện không được? Nếu không được, thì quay sang học Tiệt Kim Chỉ của lão yêu quái để gia tăng công kích, tin tưởng rằng Tiệt Kim Chỉ này còn lợi hại hơn Trích Tinh Thủ nhiều.
Thiên Cẩu Nhẫn, chẳng qua hắn chỉ là một người để luyện công thôi!
Trong lòng cân nhắc mãi, cuối cùng Lục Minh vẫn buông tha cách giết tại chổ, nhưng muốn giết Thiên Cẩu Nhẫn, chỉ cần tiến hành bí mật, chẳng phải rất tốt sao?
"Ta tới khiêu chiến ngươi!"Norton bị Thiên Cẩu Nhẫn ném lên đài, liền biết mình sai rồi, bản thân căn bản không phải là đối thủ của Thiên Cẩu Nhẫn, nhưng hắn không cam lòng chịu mất mặt trước mấy tỷ người xem. Hắn cảm thấy được Kungfu Panda cũng không có gì cường đại, động tác chỉ hoa lệ, tốc độ nhanh, về phần Thiên Cẩu Nhẫn thất thường, đó là bởi vì hai người có bí mật gì đó không thể cho ai biết, cho nên Thiên Cẩu Nhẫn sợ đến mức không dám đánh.
Không phải là Thiên Cẩu Nhẫn đánh không lại, mà là hắn không muốn đánh.
Cho nên, Norton quyết tâm khiêu chiến Kungfu Panda, cảm thấy hắn đã bị Thiên Cẩu Nhẫn đánh cho tàn phế, bản thản chỉ cần gạ gục hắn, như vậy thế nhân khẳng định sẽ đưa mình lên vị trí đứng đầu, ở phía trên Kungfu Panda và Thiên Cẩu Nhẫn.
Cùng ý tưởng với hắn, còn có Samson và hai cao thủ quyền anh.
"Các ngươi không xứng động thủ với anh ấy, để ta thu thập các ngươi!"Tà Dương, Lạc Vân cùng xông lên, bọn họ khát vọng được ra tay từ lâu.
"Tà Dương, Lạc Vân, tôi lại làm mẫu, hai tên to con này giao cho tôi, để hai tên quyền anh cho các người!"Lục Minh không muốn ngăn cản Tà Dương và Lạc Vân xuất chiến, nhưng trong lòng hắn muốn thử uy lực của Thập Bát Khổ địa ngục tầng thứ nhất.
Ngay cả Thiên Cẩu Nhẫn cũng không chịu nổi, sử dụng lên người Norton và Samson, sẽ có hiệu quả gì?
Lục Minh suy nghĩ không biết trình độ của mình tăng lên đến trình độ nào rồi... dùng bọn họ luyện chiêu, thử nghiệm tầng thứ nhất xem mạnh như thế nào?
Hắn quyết định một đấu hai, một mình đấu với Norton và Samson.
Vốn Norton và Samson có chút chột dạ, chỉ là nghe nói Kungfu Panda muốn một đấu hai, cái này... không phải hắn muốn chết sao? Bọn họ cao hứng, lập tức đồng ý điên cuồng, lên đài, chờ trọng tài ra lệnh một tiếng, gấp không thể chờ đánh về hướng Lục Minh.
"Hự!"Lục Minh bỗng nhiên hự lên một tiếng, cả người lao về hướng Norton và Samson, hai trảo đã cắm thật sâu vào, một trận máu tươi phun ra. Mọi người thấy Lục Minh nắm lấy đầu của Norton, ném thật mạnh qua một bên, còn Samson, bị Lục Minh đè xuống đất, hai vuốt không ngừng cào trên người hắn, máu me văng khắp nơi, cuối cùng Lục Minh điên cuồng nhìn thoáng qua máy quay, lại điên cuồng dùng hai đấm đập mạnh lên thân hình của Samson.
"Khóc đi, kêu đi, sau đó chết đi!"Lục Minh điên cuồng gào thét lên, thật lâu không thôi!
"..."Tất cả mọi người choáng váng, hai cao thủ kia, bị hạ một cách rất quen thuộc, nhưng nhất thời không phản ứng được, hỏi hỏi, nhưng tất cả cũng lắc đầu.
"Bát Trĩ Nữ, là Bát Trĩ Nữ của Bát Thần điên cuồng!"Chỉ có tiện nhân Trần Tranh nhảy lên : "Bát Trĩ Nữ, là siêu tuyệt chiêu trong số tuyệt chiêu của King Of Fighter!"
"Mau, mau quay chậm lại, mau mau mau..."Tằng chưởng môn thiếu chút nữa đã quăng micro vào mặt đạo diễn, toàn bộ người trên thế giới đều có thể ngẩn người ra, riêng chỉ có đạo diễn là không thể!
/830
|