"Hiểu lầm hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm......"
Phía sau, gã kính đen chẳng biết khi nào đã đuổi tới, hắn vẫn một mực dùng camera chụp ảnh Lục Minh, nhìn thấy tên mập dẫn người tới, nhanh nhảy ra kêu to hiểu lầm.
Lục Minh thấy đám người đi theo gã mập mang theo đao thương kiếm kích, lại có người mặc quần áo binh lính cổ đại, chợt hiểu ra, nguyên lai bọn người kia là đang quay phim, đến công viên này lấy cảnh.
Gã mập phát hiện có người đánh nhau, định là muốn dẫn người đi ra kiếm chút uy phong, đặc biệt bên người hắn còn có 1 nữ minh tinh nhỏ, không nghĩ cũng biết, hắn khẳng định là muốn trước mặt mỹ nhân diệu võ dương oai một phen.
Gã kính đen chạy tới trước tên mập cười nói: "Phó đạo, đây là hiểu lầm, hắn là ta vừa mới phát hiện ra, ta chuẩn bị dẫn hắn cho Vương đạo diễn xem, vừa rồi hắn cùng bọn lão hổ xảy ra xung đột nhỏ......"
"Tiểu tử này cũng có thể làm minh tinh? Không có bộ dáng, cho hắn đóng loại vcd đầu đường cũng không đủ cách!" Tên mập mạp phát hiện cô nàng tiểu minh tinh thấy Lục Minh thì con mắt đờ đẫn, hủ dấm chua đại phát, lửa giận bốc lên.
Bỗng hắn chuyển mắt đánh giá qua Giai Giai, giả bộ lấy lại phong độ, mỉm cười nói: "Muỗi, của ngươi ánh mắt cũng quá tốt đi? Nam minh tinh nói khí chất, nói hành động, hoàn toàn không có trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, như thế nào có thể diễn xuất, nhưng thật ra vị tiểu thư này, hình dạng xuất chúng, khí chất tao nhã, nếu chúng ta chỉ điểm bồi dưỡng một chút, hẳn là sẽ là một minh tinh tương lai...... Tiểu thư, ngươi tên là gì? Có hứng thú diễn xuất không? Chúng ta đang cần một vai nữ rất quan trọng......"
Lục Minh vừa nghe tên Vương bát đản đem chủ ý mời mọc Giai Giai, trong lòng cuồng nộ, nhưng mặt ngoài vẫn lạnh lùng.
Gã mập nói xong liền xấn lại Giai Giai, nhưng hắn chưa kịp tới gần, Lục Minh không khách khí tung một cước cho hắn bay ra xa.
Giai Giai nhìn thấy nhiều người như vậy có điểm kinh sợ. Nhưng chính nàng cũng không biết tại sao lúc này đối với Lục Minh có một loại tin tưởng đặc biệt. Nàng cảm giác rất an toàn. Nhìn thấy Lục Minh một cước đem gã mập đuổi đi. Trong lòng cũng hiểu được phi thường vui vẻ, thiếu điều muốn vỗ tay khen hay.
Tất cả mọi người ngẩn người ra. Ai cũng không nghĩ tới. Trước nhiều người như vậy, tiểu tử này còn dám một cước đem phó đạo diễn đuổi thẳng.
"An đạo diễn! Ngươi. Ngươi không sao chớ? A chảy máu rồi...... Các ngươi đứng ở chỗ này làm gì? Lên. Lên cho ta. Đem tiểu tử này bắt lại. Dám hướng An đạo diễn của chúng ta hạ độc thủ!" Một tên mặt du đãng vội vàng chạy đi đỡ gã mập lên.
Hắn muốn người khác tiến lên công kích Lục Minh. Chính mình lôi gã mập lui ra phía sau. Đúng là 1 tên ham sống sợ chết thật sự.
Nghe hắn nói, mọi người lập tức phản ứng lại. Vài người hung tợn xông lên. Chính là bọn họ còn không kịp xuất quyền, Lục Minh đã đấm đá túi bụi. Trong chớp mắt khiến cả bọn té lăn quay trên mặt đất.
"Các ngươi còn chờ cái gì? Đây là mưu sát, các ngươi còn không mau động thủ, ngăn hắn lại!" Tên mặt du đãng sợ đến sắc mặt trắng bệch, hai chân phát run, nhưng vẫn cố gỡ lại cục diện.
"Có chuyện gì vậy?" 1 nam tử anh tuấn có cái bề ngoài cao lớn, mặc quần áo binh lính đi đến, hắn giọng nói mang từ tính, phi thường nghiêm túc đặt câu hỏi, hắn hẳn là nam diễn viên chính. Nhìn thấy nam tử anh tuấn đã đến, tên mặt du côn tươi cười nói: "Kiệt ca, không phải xã hội đen, là tiểu tử này, hắn tập kích An đạo diễn và mấy người khác"
"Dám ở đây gây nháo sự? Ngươi là ai?" Gã thanh niên tên Chu Kiệt lạnh lùng nhìn Lục Minh một cái.
Lục Minh không có trả lời, chỉ là nhàm chán đánh nhìn.
Chu Kiệt cuồng nộ, vung tay lên, lúc này đám người cổ trang cũng đem Lục Minh cùng Giai Giai vây quanh ở giữa. Xa xa, gã kính đen hô to: "Chờ một chút, đừng động thủ, đạo diễn cùng thanh y tiểu thư tới!"
Nguyên lai mới vừa rồi hắn xem tình hình không ổn, chạy đi mời đạo diễn.
Đạo diễn khắp người đeo vòng vàng, tuổi không tính là già, nhưng gương mặt tựa như vỏ cây thô ráp.
Bên người hắn có một nữ minh tinh xinh đẹp động lòng người, dung nhan phảng như thiên tiên hạ phàm, nàng mặc đồ cổ trang màu tuyết trắng, làn da trắng noãn không tỳ vết, càng tôn thêm nét đẹp cổ điển. Nếu nói tướng mạo, Giai Giai cùng nàng không phân cao thấp, nhưng nếu bàn về khí chất, nữ minh tinh có một loại khí chất cao sang quý phái.
Mặc dù nàng vô thanh vô tức đi phía sau, bất luận kẻ nào dù chỉ là tùy tiện nhìn một cái, liền tập trung chú ý tới sự tồn tại của nàng mà bỏ qua những người khác.
Nàng trời sanh chính là một minh tinh, một viên kim cương sáng chói, làm cho người ta phải sợ hãi than thầm 1 câu tuyệt thế kiều nhan.
"Minh tinh ngự tỷ a...... " Lục Minh nhìn thấy, tim đập cũng có chút gia tốc.
"Di? Là ngươi, ai, ngươi không phải Giai Giai học hệ tin tức sao?" nữ minh tinh nọ đột nhiên tách khỏi đám người, đi ra.
Phía sau, gã kính đen chẳng biết khi nào đã đuổi tới, hắn vẫn một mực dùng camera chụp ảnh Lục Minh, nhìn thấy tên mập dẫn người tới, nhanh nhảy ra kêu to hiểu lầm.
Lục Minh thấy đám người đi theo gã mập mang theo đao thương kiếm kích, lại có người mặc quần áo binh lính cổ đại, chợt hiểu ra, nguyên lai bọn người kia là đang quay phim, đến công viên này lấy cảnh.
Gã mập phát hiện có người đánh nhau, định là muốn dẫn người đi ra kiếm chút uy phong, đặc biệt bên người hắn còn có 1 nữ minh tinh nhỏ, không nghĩ cũng biết, hắn khẳng định là muốn trước mặt mỹ nhân diệu võ dương oai một phen.
Gã kính đen chạy tới trước tên mập cười nói: "Phó đạo, đây là hiểu lầm, hắn là ta vừa mới phát hiện ra, ta chuẩn bị dẫn hắn cho Vương đạo diễn xem, vừa rồi hắn cùng bọn lão hổ xảy ra xung đột nhỏ......"
"Tiểu tử này cũng có thể làm minh tinh? Không có bộ dáng, cho hắn đóng loại vcd đầu đường cũng không đủ cách!" Tên mập mạp phát hiện cô nàng tiểu minh tinh thấy Lục Minh thì con mắt đờ đẫn, hủ dấm chua đại phát, lửa giận bốc lên.
Bỗng hắn chuyển mắt đánh giá qua Giai Giai, giả bộ lấy lại phong độ, mỉm cười nói: "Muỗi, của ngươi ánh mắt cũng quá tốt đi? Nam minh tinh nói khí chất, nói hành động, hoàn toàn không có trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, như thế nào có thể diễn xuất, nhưng thật ra vị tiểu thư này, hình dạng xuất chúng, khí chất tao nhã, nếu chúng ta chỉ điểm bồi dưỡng một chút, hẳn là sẽ là một minh tinh tương lai...... Tiểu thư, ngươi tên là gì? Có hứng thú diễn xuất không? Chúng ta đang cần một vai nữ rất quan trọng......"
Lục Minh vừa nghe tên Vương bát đản đem chủ ý mời mọc Giai Giai, trong lòng cuồng nộ, nhưng mặt ngoài vẫn lạnh lùng.
Gã mập nói xong liền xấn lại Giai Giai, nhưng hắn chưa kịp tới gần, Lục Minh không khách khí tung một cước cho hắn bay ra xa.
Giai Giai nhìn thấy nhiều người như vậy có điểm kinh sợ. Nhưng chính nàng cũng không biết tại sao lúc này đối với Lục Minh có một loại tin tưởng đặc biệt. Nàng cảm giác rất an toàn. Nhìn thấy Lục Minh một cước đem gã mập đuổi đi. Trong lòng cũng hiểu được phi thường vui vẻ, thiếu điều muốn vỗ tay khen hay.
Tất cả mọi người ngẩn người ra. Ai cũng không nghĩ tới. Trước nhiều người như vậy, tiểu tử này còn dám một cước đem phó đạo diễn đuổi thẳng.
"An đạo diễn! Ngươi. Ngươi không sao chớ? A chảy máu rồi...... Các ngươi đứng ở chỗ này làm gì? Lên. Lên cho ta. Đem tiểu tử này bắt lại. Dám hướng An đạo diễn của chúng ta hạ độc thủ!" Một tên mặt du đãng vội vàng chạy đi đỡ gã mập lên.
Hắn muốn người khác tiến lên công kích Lục Minh. Chính mình lôi gã mập lui ra phía sau. Đúng là 1 tên ham sống sợ chết thật sự.
Nghe hắn nói, mọi người lập tức phản ứng lại. Vài người hung tợn xông lên. Chính là bọn họ còn không kịp xuất quyền, Lục Minh đã đấm đá túi bụi. Trong chớp mắt khiến cả bọn té lăn quay trên mặt đất.
"Các ngươi còn chờ cái gì? Đây là mưu sát, các ngươi còn không mau động thủ, ngăn hắn lại!" Tên mặt du đãng sợ đến sắc mặt trắng bệch, hai chân phát run, nhưng vẫn cố gỡ lại cục diện.
"Có chuyện gì vậy?" 1 nam tử anh tuấn có cái bề ngoài cao lớn, mặc quần áo binh lính đi đến, hắn giọng nói mang từ tính, phi thường nghiêm túc đặt câu hỏi, hắn hẳn là nam diễn viên chính. Nhìn thấy nam tử anh tuấn đã đến, tên mặt du côn tươi cười nói: "Kiệt ca, không phải xã hội đen, là tiểu tử này, hắn tập kích An đạo diễn và mấy người khác"
"Dám ở đây gây nháo sự? Ngươi là ai?" Gã thanh niên tên Chu Kiệt lạnh lùng nhìn Lục Minh một cái.
Lục Minh không có trả lời, chỉ là nhàm chán đánh nhìn.
Chu Kiệt cuồng nộ, vung tay lên, lúc này đám người cổ trang cũng đem Lục Minh cùng Giai Giai vây quanh ở giữa. Xa xa, gã kính đen hô to: "Chờ một chút, đừng động thủ, đạo diễn cùng thanh y tiểu thư tới!"
Nguyên lai mới vừa rồi hắn xem tình hình không ổn, chạy đi mời đạo diễn.
Đạo diễn khắp người đeo vòng vàng, tuổi không tính là già, nhưng gương mặt tựa như vỏ cây thô ráp.
Bên người hắn có một nữ minh tinh xinh đẹp động lòng người, dung nhan phảng như thiên tiên hạ phàm, nàng mặc đồ cổ trang màu tuyết trắng, làn da trắng noãn không tỳ vết, càng tôn thêm nét đẹp cổ điển. Nếu nói tướng mạo, Giai Giai cùng nàng không phân cao thấp, nhưng nếu bàn về khí chất, nữ minh tinh có một loại khí chất cao sang quý phái.
Mặc dù nàng vô thanh vô tức đi phía sau, bất luận kẻ nào dù chỉ là tùy tiện nhìn một cái, liền tập trung chú ý tới sự tồn tại của nàng mà bỏ qua những người khác.
Nàng trời sanh chính là một minh tinh, một viên kim cương sáng chói, làm cho người ta phải sợ hãi than thầm 1 câu tuyệt thế kiều nhan.
"Minh tinh ngự tỷ a...... " Lục Minh nhìn thấy, tim đập cũng có chút gia tốc.
"Di? Là ngươi, ai, ngươi không phải Giai Giai học hệ tin tức sao?" nữ minh tinh nọ đột nhiên tách khỏi đám người, đi ra.
/830
|