"Ngươi là?" Vân Kiếm Phi đi tới, nhìn Chu Kiệt một cái, mang chút nghi vấn, tựa hồ không nhớ ra hắn.
"Vân đội trưởng, là ta, Chu Kiệt, lần trước cùng ngươi uống rượu! Ngươi quên sao, lần trước chúng ta tại nhà hàng Nhật cùng ăn món sushi trên người mỹ nữ đó......" Chu Kiệt không cẩn thận nói ra bí mật, làm cho Vân Kiếm Phi mặt có điểm gượng ngùng, hắn vốn điều tra án mua bán nội tạng nên mới phải vào nhà hàng Nhật theo dõi dấu vết, hơn nữa còn phải gọi món "loã thể sushi"...... Cho nên Vân Kiếm Phi ho khan một tiếng, cắt đứt lời Chu Kiệt: "Nguyên lai là ngươi, có chuyện gì sao?"
"Ta muốn cáo án, nhưng đầu tiên, các ngươi phải bảo vệ ta, ta mới có thể nói tiếp." Chu Kiệt đương nhiên cũng sợ bị người ta tính sổ, trước tiên phải đảm bảo an toàn.
"Được, có cảnh đội chúng ta, không ai dám động tới ngươi, ngươi có thể yên tâm nói!" Vân Kiếm Phi trấn an hắn.
"Ta muốn cáo phát các cảnh sát đồng sự của ngươi, bọn họ cấu kết xã hội đen, rõ ràng nhìn thấy xã hội đen, chẳng những không có ngăn lại mà chỉ ngồi nhìn, thậm chí còn đe dọa ta báo án......" Chu Kiệt chỉ vào viên cảnh sát trung niên, đem sự tình mới vừa rồi phát sinh thêm mắm thêm muối nói lại, nói bọn đầu to tới thu phí bảo vệ, cuối cùng chỉ Lục Minh, nói hắn là lão Đại xã hội đen, đám người cảnh sát không điều tra, liền dễ dàng buông tha cho hắn, rõ ràng là hành vi bao che.
Vị cảnh sát trung niên hừ 1 tiếng, căn bản không giải thích, thậm chí không hề tức giận, chỉ đưa qua bộ mặt quan tài. Bất quá mười mấy hình cảnh thuộc hạ hắn, mặt mũi tức giận đến méo xệch.
Vân Kiếm Phi nhìn theo ngón tay Chu Kiệt vừa chỉ. Phát hiện Lục Minh đứng ở trong đám người.
"Ngươi. Ngươi nói hắn là lão Đại xã hội đen?" Vân Kiếm Phi kinh ngạc vô cùng hỏi.
"Chính là hắn. Mới vừa rồi mấy người xã hội đen gọi hắn là Minh ca! Ta nghe rõ ràng. Tất cả mọi người đều nghe rõ!" Chu Kiệt chỉ vào Lục Minh lớn tiếng quát: "Các ngươi đang đuổi bắt hung phạm là một đôi nam nữ. Ta dám khẳng định cả chổ này chỉ có một đôi nam nữ vào. Chính là bọn họ, cho nên ta hoài nghi bọn họ chính là người các ngươi đuổi bắt, không chừng là hung phạm cắt cổ giết người!"
"Biểu tỷ hả? Thứ bảy mời ta tới ăn cơm sao? Không đi. Ta muốn đi cũng không có biện pháp. Bây giờ có người đang tố cáo ta. Nói ta là lão Đại xã hội đen. Còn là hung thủ cắt yết hầu. Ta sắp bị người ta bắt rồi. Chút nữa ngươi mang cơm tù tới thăm ta đi!" Lục Minh làm vẻ nghe điện thoại. Thanh âm rất nhỏ. Nhưng Vân Kiếm Phi vừa vặn có thể nghe thấy.
Hắn vừa nghe. Thôi xong đời mình rồi.
Vốn tiểu tử này có ấn tượng xấu với mình. Bây giờ mình nếu đắc tội với hắn nữa thì "biểu tỷ" của hắn, Hoa khôi cảnh sát Niếp Thanh Lam đừng mong mơ tới.
Hơn nữa, nếu Niếp Thanh Lam nghe nói mình đem biểu đệ của nàng biến thành xã hội đen lão Đại, phỏng chừng sẽ trực tiếp móc súng ra...... Chu Kiệt cùng Niếp Thanh Lam biểu đệ xem ra có điểm ân oán, mình bây giờ đứng ở giữa, nếu thiên vị Chu Kiệt, vậy chẳng những đắc tội với La đội trưởng, còn có thể đắc tội Niếp Thanh Lam, kẻ ngu mới làm như vậy.
Chu Kiệt chỉ bất quá chỉ là bằng hữu rượu thịt, người muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cần gì che chở hắn!
"Người nào bắt ta? Chính là lần trước......" Lục Minh nói còn chưa xong, Vân Kiếm Phi vừa nghe thấy không ổn, lập tức nhấc tay hung hăng tát Chu Kiệt một bạt tai, đánh ngã hắn trên mặt đất, hét lớn: "Chu Kiệt, tên đầu heo này! Ngươi thật sự là chó điên, gặp ai cũng cắn hả? Hắn là em trai của sếp lớn Niếp đội trưởng, hắn như thế nào có thể là lão Đại của đám xã hội đen? Ngươi bị hư não hả, ngươi nói hắn là xã hội đen, vậy bằng hữu của hắn tất cả đều là xã hội đen, vậy ngươi có phải hay không nói lão tử cũng là xã hội đen? Hai ngày trước lão tử còn cùng hắn chơi bóng rổ hữu nghị, ban lãnh đạo cấp cao đều có mặt xem, vậy chúng ta đây đều là xã hội đen?"
"A?" Mọi người vừa nghe, vừa sợ ngây người.
Sự tình phát triển tới loại này, đại gia thật đúng là không có thể nghĩ đến.
Vậy, quả thực so với xem diễn còn đặc sắc hơn, biến đổi bất ngờ, liên miên phập phồng, nếu đem quay thành phim, đặt tên là "truyền thuyết tên hư não" hẳn là có thể thu hút cả nước coi!
Vân Kiếm Phi sợ mình biểu hiện không được quyết tuyệt, lại đá 1 cước vào Chu Kiệt: "Lão tử sớm biết ngươi không đàng hoàng, không nghĩ tới ngươi biến thái như vậy, dám đổi trắng thay đen, bôi nhọ người tốt! La đội trưởng là ai? Biết người Lam Hải gọi hắn như nào không? Là "thiết diện truy mệnh", hắn chính là thần canh cửa cho Lam Hải! Hắn bao che xã hội đen? Hắn cấu kết xã hội đen? Lão tử thấy ngươi không chỉ hư não, còn là bại não nữa!"
Lục Minh thấy Vân Kiếm Phi đá có phần quá mạnh, vội vàng ngăn lại, nói: "Vân đội trưởng, đừng đánh nữa!"
Tất cả mọi người có điểm kỳ quái, Lục Minh như thế nào sẽ thay Chu Kiệt cầu tình?
Sau đó, Lục Minh vừa mở miệng, tất cả mọi người cơ hồ té xỉu trên mặt đất, bởi vì Lục Minh xoè bàn tay làm thành ngũ chỉ, nói: "Ta một lát còn định mời Chu tiên sinh ăn "ngũ chỉ thần công" cùng "đầu heo thiết sa chưởng"! Vân đội trưởng, La đội trưởng, các ngươi nếu bận phá án thì cứ đi đi, khỏi lỡ chánh sự, nơi này giao cho chúng ta là được!
"Rãnh rỗi chúng ta đi uống rượu......" Vân Kiếm Phi muốn cải thiện quan hệ với Lục Minh cười nói trước khi bỏ đi.
La đội trưởng nhìn thoáng qua Lục Minh, hắn nhìn không ra Lục Minh thực lực sâu cạn, nhưng tựa hồ có điểm hoài nghi. Cuối cùng không nói chuyện, phất tay mang cả đội rời đi.
Chu Kiệt lúc này cơ hồ ngất xỉu, hắn muốn chạy trốn, chính là có mấy chục người vây quanh muốn xem Lục Minh rốt cuộc trị hắn như thế nào!
"Mọi người tránh ra chút, ta đánh trước, chờ đến ta đánh mệt rồi, thì đến phiên các ngươi!" Lục Minh xắn tay áo, hắn nói làm cho mọi người có một trận cười dữ dội.
"Xếp thành hàng, chúng ta xếp hạng nhanh lên!" Tên đầu to hét đàn em, ra dáng sắp sửa ăn thịt người.
"Người này lắm lời lại đê tiện, nên đánh!" ngay cả Ngu Thanh Y cũng gật đầu đồng ý, nàng kéo Giai Giai lui ra phía sau, nhường đường cho mọi người. Chu Kiệt lúc này phát ra tiếng kêu như heo bị chọc tiết, vang vang không dứt......
"Vân đội trưởng, là ta, Chu Kiệt, lần trước cùng ngươi uống rượu! Ngươi quên sao, lần trước chúng ta tại nhà hàng Nhật cùng ăn món sushi trên người mỹ nữ đó......" Chu Kiệt không cẩn thận nói ra bí mật, làm cho Vân Kiếm Phi mặt có điểm gượng ngùng, hắn vốn điều tra án mua bán nội tạng nên mới phải vào nhà hàng Nhật theo dõi dấu vết, hơn nữa còn phải gọi món "loã thể sushi"...... Cho nên Vân Kiếm Phi ho khan một tiếng, cắt đứt lời Chu Kiệt: "Nguyên lai là ngươi, có chuyện gì sao?"
"Ta muốn cáo án, nhưng đầu tiên, các ngươi phải bảo vệ ta, ta mới có thể nói tiếp." Chu Kiệt đương nhiên cũng sợ bị người ta tính sổ, trước tiên phải đảm bảo an toàn.
"Được, có cảnh đội chúng ta, không ai dám động tới ngươi, ngươi có thể yên tâm nói!" Vân Kiếm Phi trấn an hắn.
"Ta muốn cáo phát các cảnh sát đồng sự của ngươi, bọn họ cấu kết xã hội đen, rõ ràng nhìn thấy xã hội đen, chẳng những không có ngăn lại mà chỉ ngồi nhìn, thậm chí còn đe dọa ta báo án......" Chu Kiệt chỉ vào viên cảnh sát trung niên, đem sự tình mới vừa rồi phát sinh thêm mắm thêm muối nói lại, nói bọn đầu to tới thu phí bảo vệ, cuối cùng chỉ Lục Minh, nói hắn là lão Đại xã hội đen, đám người cảnh sát không điều tra, liền dễ dàng buông tha cho hắn, rõ ràng là hành vi bao che.
Vị cảnh sát trung niên hừ 1 tiếng, căn bản không giải thích, thậm chí không hề tức giận, chỉ đưa qua bộ mặt quan tài. Bất quá mười mấy hình cảnh thuộc hạ hắn, mặt mũi tức giận đến méo xệch.
Vân Kiếm Phi nhìn theo ngón tay Chu Kiệt vừa chỉ. Phát hiện Lục Minh đứng ở trong đám người.
"Ngươi. Ngươi nói hắn là lão Đại xã hội đen?" Vân Kiếm Phi kinh ngạc vô cùng hỏi.
"Chính là hắn. Mới vừa rồi mấy người xã hội đen gọi hắn là Minh ca! Ta nghe rõ ràng. Tất cả mọi người đều nghe rõ!" Chu Kiệt chỉ vào Lục Minh lớn tiếng quát: "Các ngươi đang đuổi bắt hung phạm là một đôi nam nữ. Ta dám khẳng định cả chổ này chỉ có một đôi nam nữ vào. Chính là bọn họ, cho nên ta hoài nghi bọn họ chính là người các ngươi đuổi bắt, không chừng là hung phạm cắt cổ giết người!"
"Biểu tỷ hả? Thứ bảy mời ta tới ăn cơm sao? Không đi. Ta muốn đi cũng không có biện pháp. Bây giờ có người đang tố cáo ta. Nói ta là lão Đại xã hội đen. Còn là hung thủ cắt yết hầu. Ta sắp bị người ta bắt rồi. Chút nữa ngươi mang cơm tù tới thăm ta đi!" Lục Minh làm vẻ nghe điện thoại. Thanh âm rất nhỏ. Nhưng Vân Kiếm Phi vừa vặn có thể nghe thấy.
Hắn vừa nghe. Thôi xong đời mình rồi.
Vốn tiểu tử này có ấn tượng xấu với mình. Bây giờ mình nếu đắc tội với hắn nữa thì "biểu tỷ" của hắn, Hoa khôi cảnh sát Niếp Thanh Lam đừng mong mơ tới.
Hơn nữa, nếu Niếp Thanh Lam nghe nói mình đem biểu đệ của nàng biến thành xã hội đen lão Đại, phỏng chừng sẽ trực tiếp móc súng ra...... Chu Kiệt cùng Niếp Thanh Lam biểu đệ xem ra có điểm ân oán, mình bây giờ đứng ở giữa, nếu thiên vị Chu Kiệt, vậy chẳng những đắc tội với La đội trưởng, còn có thể đắc tội Niếp Thanh Lam, kẻ ngu mới làm như vậy.
Chu Kiệt chỉ bất quá chỉ là bằng hữu rượu thịt, người muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cần gì che chở hắn!
"Người nào bắt ta? Chính là lần trước......" Lục Minh nói còn chưa xong, Vân Kiếm Phi vừa nghe thấy không ổn, lập tức nhấc tay hung hăng tát Chu Kiệt một bạt tai, đánh ngã hắn trên mặt đất, hét lớn: "Chu Kiệt, tên đầu heo này! Ngươi thật sự là chó điên, gặp ai cũng cắn hả? Hắn là em trai của sếp lớn Niếp đội trưởng, hắn như thế nào có thể là lão Đại của đám xã hội đen? Ngươi bị hư não hả, ngươi nói hắn là xã hội đen, vậy bằng hữu của hắn tất cả đều là xã hội đen, vậy ngươi có phải hay không nói lão tử cũng là xã hội đen? Hai ngày trước lão tử còn cùng hắn chơi bóng rổ hữu nghị, ban lãnh đạo cấp cao đều có mặt xem, vậy chúng ta đây đều là xã hội đen?"
"A?" Mọi người vừa nghe, vừa sợ ngây người.
Sự tình phát triển tới loại này, đại gia thật đúng là không có thể nghĩ đến.
Vậy, quả thực so với xem diễn còn đặc sắc hơn, biến đổi bất ngờ, liên miên phập phồng, nếu đem quay thành phim, đặt tên là "truyền thuyết tên hư não" hẳn là có thể thu hút cả nước coi!
Vân Kiếm Phi sợ mình biểu hiện không được quyết tuyệt, lại đá 1 cước vào Chu Kiệt: "Lão tử sớm biết ngươi không đàng hoàng, không nghĩ tới ngươi biến thái như vậy, dám đổi trắng thay đen, bôi nhọ người tốt! La đội trưởng là ai? Biết người Lam Hải gọi hắn như nào không? Là "thiết diện truy mệnh", hắn chính là thần canh cửa cho Lam Hải! Hắn bao che xã hội đen? Hắn cấu kết xã hội đen? Lão tử thấy ngươi không chỉ hư não, còn là bại não nữa!"
Lục Minh thấy Vân Kiếm Phi đá có phần quá mạnh, vội vàng ngăn lại, nói: "Vân đội trưởng, đừng đánh nữa!"
Tất cả mọi người có điểm kỳ quái, Lục Minh như thế nào sẽ thay Chu Kiệt cầu tình?
Sau đó, Lục Minh vừa mở miệng, tất cả mọi người cơ hồ té xỉu trên mặt đất, bởi vì Lục Minh xoè bàn tay làm thành ngũ chỉ, nói: "Ta một lát còn định mời Chu tiên sinh ăn "ngũ chỉ thần công" cùng "đầu heo thiết sa chưởng"! Vân đội trưởng, La đội trưởng, các ngươi nếu bận phá án thì cứ đi đi, khỏi lỡ chánh sự, nơi này giao cho chúng ta là được!
"Rãnh rỗi chúng ta đi uống rượu......" Vân Kiếm Phi muốn cải thiện quan hệ với Lục Minh cười nói trước khi bỏ đi.
La đội trưởng nhìn thoáng qua Lục Minh, hắn nhìn không ra Lục Minh thực lực sâu cạn, nhưng tựa hồ có điểm hoài nghi. Cuối cùng không nói chuyện, phất tay mang cả đội rời đi.
Chu Kiệt lúc này cơ hồ ngất xỉu, hắn muốn chạy trốn, chính là có mấy chục người vây quanh muốn xem Lục Minh rốt cuộc trị hắn như thế nào!
"Mọi người tránh ra chút, ta đánh trước, chờ đến ta đánh mệt rồi, thì đến phiên các ngươi!" Lục Minh xắn tay áo, hắn nói làm cho mọi người có một trận cười dữ dội.
"Xếp thành hàng, chúng ta xếp hạng nhanh lên!" Tên đầu to hét đàn em, ra dáng sắp sửa ăn thịt người.
"Người này lắm lời lại đê tiện, nên đánh!" ngay cả Ngu Thanh Y cũng gật đầu đồng ý, nàng kéo Giai Giai lui ra phía sau, nhường đường cho mọi người. Chu Kiệt lúc này phát ra tiếng kêu như heo bị chọc tiết, vang vang không dứt......
/830
|