Sống Lại Có Anh Bên Em Là Đủ

Chương 73 - Chương 59

/160


Rất nhanh đã đến ngày tựu trường, sáng sớm Tần Trạch vội vã mang theo Tô Nhiên chạy vội xuống lầu.

“Tần, chúc mừng cậu tiến vào đại học. Tôi cùng Shary làm cho cậu bữa ăn sáng, mau lại đây cùng ăn đi nào.” Mới vừa đi tới cửa cầu thang, vợ chồng ông Henry đã quen thuộc với vẻ mặt tươi cười xuất hiện trước mắt Tần Trạch, ông Henry càng thêm nhiệt tình đối với Tần Trạch.

Không đợi cho Tần Trạch bày tỏ ý kiến, ông Henry đã nhanh tay túm lấy anh đẩy về phía bàn ăn.

Tần Trạch cảm thấy da đầu có chút đau nhức lại mang thêm một chút ngượng ngùng.

Ông Henry chiêu đãi Tần Trạch là một bữa ăn địa phương, là một món trộn màu hồng hồng, gồm các loại dau dưa không biết tên, Tô Nhiên vừa liếc mắt nhìn một cái cũng cảm thấy có chút sợ hãi, cái này giống như một loại món hỗn hợp gì đó, có thể ăn được không đây?

Đang lúc Tô Nhiên còn đang nghi ngờ, Tần Trạch đã nuốt vào một miếng thật to.

“Oa… Ăn ngon quá, cô Shary, tài nấu ăn của cô quá tuyệt vời.” Tần Trạch giơ ngón tay cái lên với Shary, thật lòng khen.

Shary trọn tròn mắt lên, làm ra một vẻ mặt ‘Đó là chuyện đương nhiên’. “Ha ha, tất nhiên rồi.”

Tần Trạch cười lên ha hả, vợ chồng Henry là một cặp vợ chồng ở nước Mĩ điển hình, không chỉ nhiệt tình sáng sủa, tự nhiên hào phóng, hơn nữa lại có hình thức hài hước điển hình của nước Mĩ bộc lộ vô cùng rõ ràng tự nhiên trên người họ.

Sống chung với hai người bọn họ, làm cho người ta có cảm giác rất thoải mái.

Sau khi nhìn Tần Trạch ăn rất ngon miệng,Tô Nhiên suy nghĩ, lại dùng cái tai thỏ của mình khều khều Tần Trạch: Cô cũng muốn ăn a…

Ăn xong sớm một chút, chào tạm biệt vợ chồng ông Henry, hai người liền đi tới đại học Vincent.

Đại học Vincent là một trường đại học tư nhân, có diện tích rộng lớn, hoàn cảnh bên trong vô cùng đẹp đẽ.

Tần Trạch cười, đón ánh nắng mặt trời, đạp lên sân cỏ xanh biếc, nhìn hình thái những người Mĩ ở xung quanh, thỉnh thoảng cũng sẽ nhìn thấy một vài người châu Á giống anh, anh lặng lẽ ở trong lòng nói chuyện phiếm với Tô Nhiên.

“Tô Nhiên cuối cùng chúng ta cũng lên đại học rồi.”

Ánh mắt của Tô Nhiên lộ ra bên ngoài, quan sát phong cảnh mới mẻ,di-ễ-n đ[à]n l'ê q/u/ý đô/n trong mắt thỏ hoàn toàn là sự hưng phấn: “Lên đại học vốn đã là chuyện làm cho người ta đủ hưng phấn, huống chi còn là học đại học ở nước ngoài, ha ha, trong lòng em đang tùm tùm bõm bõm nhảy lên đây này.”

“Cám ơn anh thế nào đây?” Tần Trạch đưa tay vào trong túi áo, điểm một cái lên trên đầu thỏ.

“Hắc hắc, lấy thân báo đáp nhá.” Tay nhỏ thỏ trắng noãn ôm chặt lấy đầu ngón tay của Tần Trạch muốn đem nó đẩy ra ngoài.

Không ngờ trong mắt Tần Trạch hiện lên ý xấu, ngón tay nhấc con thỏ nhỏ ra trước mặt.

Con thỏ nhỏ ôm chặt lấy ngón tay Tần Trạch, hai chân vẫy đạp lung tung, hai cái tai thỏ bị ép chặt vào sau đầu, cứ như vậy con thỏ bị treo lơ lửng trên không trung, Tần Trạch vui vẻ cười nhẹ.

“Tần Trạch anh thật xấu xa, cố ý treo em lên. Mau đưa em xuống nhanh lên, em không muốn bị ngã đâu.” Tô Nhiên sợ hãi kêu to, ô ô, Tần Trạch, bốn năm sau em sẽ trả lại anh gấp bội.

“Được, được.” Tần Trạch vừa cười hì hì vừa nói, một bàn tay khác vững vàng đỡ vào phía dưới của con thỏ nhỏ Tô Nhiên. “Thỏ ngoan nào, buông tay đi, anh đỡ rồi đây.”

Tô Nhiên nhìn một chút xem chỗ chân mình sắp đặt xuống, cắn răng buông tay ra.

Bộp. rời vào lòng bàn tay của Tần Trạch.

Cô bất mãn ngẩng đầu lên, lại thấy một ánh mắt tràn đầy cưng chiều, đang nhìn về phía cô.

“Này. Làm em giật cả mình.” Tô Nhiên tức giận trách mắng, trợn mắt nhìn Tần Trạch một cái.

Tần Trạch nhìn ánh mắt đen bóng cùng động tác thú vị của con thỏ nhỏ, ha ha cười lên: “Thỏ ngoan, em thật đáng yêu, càng ngày anh càng thích em hơn đấy, phải làm thế nào bây giờ?”

“Anh ít chọc ghẹo em đi một chút.”

“Vậy cũng không được, cảm giác khi trêu chọc em rất thoải mái nha.” Tần Trạch hướng về phía Tô Nhiên nháy mắt mấy cái.

Tô Nhiên hộc máu, nắm chặt cái tay, em cũng thích chọc ghẹo anh, lầm bầm nói, sau này nhìn xem ai trêu chọc ai nhiều hơn.

Vì vậy cuộc sống đại học không còn nghe những ý kiến phê bình nữa chính thức bắt đầu, trong mấy tuần ban đầu, Tần Trạch vẫn bận rộn xuyên qua giữa phòng học và các địa phương khác, tham gia các bữa tiệc, ăn những bữa

/160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status