Chương 3:
Editor: May
Cha cô ta vốn cũng là người trong thôn này, cha mẹ hai người đã bàn chuyện cưới hỏi, cũng không biết vì sao, người một nhà của người cha này đột nhiên rời đi từ thôn núi nhỏ hẻo lánh
Theo lý thuyết mẹ của cô ta cũng là một người đáng thương, nhưng tệ liền ở chỗ bà ta đã hoài thai.
Tuy rằng niên đại này không có cách nói tròng lồng heo, nhưng cũng đồng dạng khinh thường nữ tử thất trinh trước khi kết hôn, cũng bởi vậy, mẹ của cô ta bị đuổi ra khỏi nhà, đến một chỗ ở cũng không có.
Cuối cùng sinh hạ cô ta ở một từ đường cũ nát trong thôn.
Chỉ là mệnh của mẹ cô ta thật sự là không tốt lắm, khó sinh mà chết, sau đó lão thôn trưởng trình độ văn hóa cũng không cao tốt bụng nuôi cô ta 4-5 năm, đặt một cái tên cho cô ta, “Từ” thật ra chính là hài âm của “Từ” trong từ đường mà thôi.
Đúng rồi, thân thể này còn có một em trai song sinh, tên A Đường……
Bộ dáng thân thể này không tốt, giọng nói cũng coi như không dễ nghe nhất, đặc biệt là trời sinh mang theo một loại cảm giác vội vàng, nghe lên như là giấu đầu lòi đuôi.
“Chị dâu Hoàng, thứ này của chị rơi vào trong tay cô ta vậy đừng nghĩ muốn lấy về, em xem chị coi như là hao tiền miễn tai đi!"
"Chỉ là về sau vẫn là ít lui tới với loại người này sẽ tốt hơn, chị tốt bụng giúp cô ta nhiều lần như vậy, cô ta còn không phải giống nhau xuống tay với chị sao?”
Một người đàn ông bên cạnh mở miệng nói.
“Thật là mất không cái vòng tay, tới trong tay Sở Từ rồi, chỉ sợ không đến ba ngày liền sẽ bị bán, chị dâu Hoàng, hiện tại chúng ta cũng không có chứng cứ, cô ta chết không thừa nhận chúng ta cũng không có biện pháp."
"Nhà này của cô ta một nghèo hai trắng, muốn lấy một đồ vật để gán nợ cũng không được……”
Một người khác bên cạnh cũng thở dài một hơi, vẻ mặt tức giận.
Này nếu là người khác cầm, cho dù bọn họ không thể tìm đồ trở về, vậy cũng có thể giáo huấn người một trận, nhưng Sở Từ này…… quá vô lại!
Nếu ai chạm vào một sợi lông tơ của cô ta, cô ta lập tức có thể kêu cha gọi mẹ, đường hoàng hành hung người khác khắp nơi.
Tuy rằng tất cả mọi người đều biết đức hạnh của cô ta, không sợ cô ta nói bậy, nhưng tính xấu của người này không đổi, ngày thường đều chơi bời lêu lổng, không chừng ngày nào đó lại chạy tới trong sân bọn họ trộm cắp
/1399
|