Lượt xem: 201
Nghe lời giới thiệu của mẹ Lý, giảng viên Phùng vội vàng tiến lên, "Chị là mẹ của Lý Yến Thanh sao? Xin chào, tôi họ Phùng, đồng nghiệp của tôi họ Vệ, chúng tôi đều là giảng viên của Khoa Đại. Trường chúng tôi muốn tổ chức một lớp thiếu niên, muốn tuyển hai mươi nhân tài có chỉ số IQ cao trên toàn quốc vào học, chúng tôi nhận được thư giới thiệu nói con của chị - Lý Yến Thanh là cậu bé vô cùng thông minh, cho nên cố ý tới đây hỏi thăm một chuyến."
"Xin chào giảng viên." Thẩm Y Y nở nụ cười khách khí và thân thiện, mời bọn họ vào nhà, "Yến Thanh với em trai đã đi học rồi, chắc cũng sắp về, mọi người vào trong nhà ngồi một chút nhé?"
Hai vị giảng viên nghe vậy, có chút kinh hoàng nhìn Lang Nha.
"Lang Nha," Thẩm Y Y kêu một tiếng, Lang Nha trong nháy mắt liền thu hồi biểu tình hung ác và phòng bị, chạy đến bên chân Thẩm Y Y, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn.
Hai giảng viên thở phào nhẹ nhõm rồi đi vào.
Chủ nhiệm Hoàng đi theo phía sau bọn họ, lúc đi ngang qua Thẩm Y Y, cười nói một câu, "Đồng chí Thẩm, lại gặp mặt!"
"Chủ nhiệm Hoàng còn nhớ rõ cháu sao?" Thẩm Y Y cũng cười chào hỏi ông ấy.
"Dẫu sao thì bài luận văn đó của cháu khiến bác đến giờ vẫn còn nhớ như in," Chủ nhiệm Hoàng nói.
Thẩm Y Y: "Bài luận văn vụng về đấy có thể khiến chủ nhiệm nhớ lâu như vậy cũng là niềm hạnh phúc của cháu."
Chủ nhiệm Hoàng hừ cười một tiếng, thái độ khiêm tốn hài hước của Thẩm Y Y càng làm cho ông ấy thích, hơn nữa còn có một phần ân cứu mạng vợ ông ấy.
Ông ấy thấp giọng dặn dò một câu: "Hai vị giảng viên khoa kia chỉ là tới khảo sát tình huống của con trai cháu, không chắc chắn họ sẽ nhận con trai cháu đâu, cho nên cháu tốt nhất nên nói thật về tình huống của đứa bé, bằng không..."
Chủ nhiệm Hoàng liếc mắt nhìn đám người phía sau tới hóng chuyện, người đông nghìn nghịt, ý tứ không cần nói cũng biết.
Thẩm Y Y nghe hiểu, ý của chủ nhiệm Hoàng là hai vị giảng viên tới đây chỉ là xem Đại Bảo có tư cách tham gia tuyển chọn vào lớp thiếu niên hay không, chứ không phải Đại Bảo có thể tiến vào lớp thiếu niên.
Cho nên nếu như Đại Bảo không đáp ứng yêu cầu của lớp thiếu niên ở Khoa Đại thì phải sớm nói ra, bằng không hôm nay náo loạn lớn như vậy, cuối cùng Đại Bảo không vào được lớp thiếu niên, nhất định sẽ bị mọi người cười nhạo.
Sự quan tâm của chủ nhiệm Hoàng, Thẩm Y Y nhận, nhưng nhà bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện trong vòng xoáy dư luận trong thôn.
Thiên phú của Đại Bảo thế nào, chính Thẩm Y Y và Đại Bảo đều biết.
Cho dù Đại Bảo không thi đậu vào lớp thiếu niên, đối với bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Chỉ có thể nói Đại Bảo không phù hợp với tiêu chuẩn tuyển sinh của Khoa Đại, không thể nói Đại Bảo không thông minh được.
Mặt khác, ai nói Đại Bảo có thể theo học lớp thiếu niên hay không, là do đối phương định đoạt?
Khoa đại có thể xem Đại Bảo có thích hợp với trường học của bọn họ hay không, Đại Bảo nhà cô đương nhiên cũng có thể xem Khoa Đại có thích hợp với mình hay không.
Đây là một sự lựa chọn đến từ hai bên!
Chủ nhiệm Hoàng biết Thẩm Y Y là một người thông minh, biết lời ông ấy nói có ý gì, nói xong liền vào phòng.
Mẹ Lý vội vàng đi theo vào.
Thẩm Y Y vừa định đi vào, Vương Yến lập tức chạy tới, chuyện náo nhiệt như vậy, sao có thể thiếu cô ấy đây?
Thẩm Y Y nhướng mày, "Mẹ Vệ Đông, nhà bọn em hiện giờ có khách đến, nên bây giờ không thể tiếp đãi chị được!"
"Quan hệ giữa hai nhà chúng ta còn cần em tiếp đãi sao?" Vương Yến ra vẻ hào sảng vỗ vỗ bả vai Thẩm Y Y, "Chị chính là nhìn thấy nhà em có khách đến, mới đặc biệt tới đây giúp em, mấy chuyện như bưng trà rót nước cứ để chị lo!"
Thẩm Y Y: "..." Đừng tưởng rằng cô không biết cô ta đến đây chỉ là muốn hóng chuyện!
Nhìn Vương Yến đi vào, mấy người theo sau cũng muốn nói vài câu để đi vào, nhưng... Lang Nha xuất hiện!
Mọi người: "......" Bọn họ rốt cục biết vì sao Vương Yến phải đi theo Thẩm Y Y vào nhà.
Trong nhà, mẹ Lý đã ân cần chiêu đãi hai vị giảng viên và chủ nhiệm Hoàng, mời bọn họ ngồi xuống, rót nước cho bọn họ uống.
Thẩm Y Y trở về phòng lấy một nắm kẹo và bánh quy, lúc Vương Yến đi ngang qua, nhét cho cô ta mấy viên kẹo trái cây và một gói bánh quy.
Vương Yến cười đến híp mắt lại.
Cô ta đã nói quan hệ giữa cô ta và Thẩm Y Y không giống nhau!
Nhìn kìa, bánh kẹo và bánh quy đều đưa cho cô ta trước!
Chính là Thẩm Y Y quá cứng miệng, không thừa nhận quan hệ của bọn họ, cũng không biết là thẹn thùng cái gì!
Thẩm Y Y đặt kẹo lên mặt bàn, để chủ nhiệm Hoàng và hai giảng viên ăn, sau đó ngồi đối diện bọn họ.
Giảng viên Phùng và giảng viên Vệ vừa tiến vào nhìn thấy sân nhà đơn giản gọn gàng liền có chút kinh ngạc, nhìn thấy Thẩm Y Y lấy ra nhiều kẹo như vậy để tiếp đãi bọn họ, lại càng kinh ngạc hơn.
Bọn họ cũng đã đến thăm những nơi khác trước khi họ đến thôn Thanh Thủy.
Không thiếu những người ở nông thôn, sau khi những người đó biết bọn họ là giảng viên của Khoa Đại, tất nhiên cũng sẽ lấy ra những món đồ tốt nhất trong nhà mình tiếp đãi bọn họ.
Nhưng hào phóng giống như Thẩm Y Y, thật đúng là không có!
Hơn nữa khi cô biết được bọn họ là giảng viên của Khoa Đại cũng không kích động hay kinh hỉ như người khác, cảm thấy con trai nhà mình có thể thi vào Khoa Đại.
Giống như chuyện bọn họ đến thăm nhà này chỉ là một chuyện bình thường mà thôi.
Cho dù là bề ngoài hay là hành vi đều không giống như một người phụ nữ nông phụ bình thường nên có!
Bối cảnh gia đình cũng là một trong những thứ mà những người làm công tác tuyển sinh như bọn họ cần phải điều tra, giảng viên Phùng cân nhắc mở miệng: "Mẹ Yến Thanh, vừa mới nghe chị nói Yến Thanh đang đi học, không phải đứa nhỏ thi đại học rồi sao? Sao vẫn còn đi học?"
"Đứa nhỏ đi học với em trai, " Thẩm Y Y cười nói, "Đứa nhỏ còn có một đứa em trai sinh đôi, hai đứa nhỏ học cùng lớp!"
Giảng viên Phùng lại hỏi: "Còn cha của đứa nhỏ thì sao?"
"Ba đứa bé làm việc ở đội vận tải." Thẩm Y Y nói, tuy rằng Lý Thâm đã đề nghị nghỉ việc, nhưng sau khi vụ thu hoạch mùa thu kết thúc, nhu cầu vận chuyển lương thực tăng lên, đội vận tải bận tối mặt mày, Lương Quân lại bảo Lý Thâm ở lại hỗ trợ thêm vài ngày.
Lương Quân có ân với Lý Thâm, cho dù là Lý Thâm hay Thẩm Y Y đều không thể cự tuyệt thỉnh cầu của ông ấy, cho nên khi kì thi đại học kết thúc, Lý Thâm lại chạy tới hỗ trợ đội vận tải.
Hai vị giảng viên hiểu rõ, trách không được nhà bọn họ lại có điều kiện như vậy, thì ra là người đàn ông trụ cột trong nhà làm việc trong đội vận tải.
"Có lẽ hai vị giảng viên còn không biết đúng không?" Chủ nhiệm Hoàng đúng lúc mở miệng, "Đồng chí Thẩm trước mặt các vị cũng là một người có trình độ văn hóa."
"Là thanh niên tri thức đúng không?" Giảng viên Phùng cười hỏi.
"Đúng vậy, " Thẩm Y Y cười nói.
Sau đó bọn họ liền tiếp tục nói chuyện, hai vị giảng viên muốn hỏi thăm tình huống nhà Thẩm Y Y, Thẩm Y Y biết ý đồ của bọn họ, nên bọn họ hỏi gì cô liền trả lời nấy.
Sau khi tìm hiểu tình huống nhà Thẩm Y Y xong, đề tài lại thuận thế chuyển đến trên người nhân vật chính là Đại Bảo.
Sau khi biết rằng Đại Bảo không chỉ đạt đến trình độ trung học phổ thông, mà còn đọc qua về tiếng Anh, thư pháp, Olympic Toán học Quốc tế, y học, chuyện này làm cho hai giảng viên vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Khi nghe mẹ tự nói về tình hình của con thì vẫn đáng tin cậy hơn một chút.
Dù sao thì bây giờ bọn họ đều đã đến tận nhà rồi, nếu nói dối thì cũng rất dễ bị chọc thủng.
Giảng viên Vệ lớn tuổi hơn giảng viên Phùng, chức vị hẳn là cũng cao hơn giảng viên Phùng.
Bởi vì khi mỗi khi giảng viên Phùng cần quyết định chuyện gì đó, đều theo bản năng nhìn về phía giảng viên Vệ.
Chỉ là giảng viên Vệ này từ khi tới đây, chưa từng nói chuyện, chưa nói đến việc có lễ phép hay không, nhưng nhìn quả thật khiến cho người ta cảm thấy anh ta là một người kiêu ngạo!
Nhưng lúc này anh ta lại mở miệng, nói với Thẩm Y Y: "Nếu thật sự là như vậy, bạn học Lý Yến Thanh kia rất thích hợp với ngành vật lý!"
Thẩm Y Y cười lắc đầu, "Yến Thanh nhà chúng tôi thích phương diện dược học học, về sau có thể học y hoặc là tham gia chế tạo dược phẩm, có lẽ sẽ không tham gia vào những ngành liên quan đến vật lý..."
"Không đúng, " Giảng viên Vệ lắc đầu, "Như lời cô vừa nói, mỗi môn học của bạn học Lý Yến Thanh đều có thành tích không tệ, vậy vật lý của đứa nhỏ khẳng định cũng không tệ, điều này chứng minh đứa nhỏ cũng không chán ghét môn vật lý."
"Hơn nữa hiện nay quốc gia đang rất thiếu nhân tài ngành vật lý, bạn học Lý Yến Thanh có thiên phú như vậy, nếu như có thể tham gia nghiên cứu vật lý, tương lai nhất định có thể trở thành nhân tài vật lý hàng đầu quốc tế, đóng góp lớn cho sự phát triển của quốc gia trong lĩnh vực vật lý!"
"..." Thẩm Y Y nhíu nhíu mày.
Nghe lời giới thiệu của mẹ Lý, giảng viên Phùng vội vàng tiến lên, "Chị là mẹ của Lý Yến Thanh sao? Xin chào, tôi họ Phùng, đồng nghiệp của tôi họ Vệ, chúng tôi đều là giảng viên của Khoa Đại. Trường chúng tôi muốn tổ chức một lớp thiếu niên, muốn tuyển hai mươi nhân tài có chỉ số IQ cao trên toàn quốc vào học, chúng tôi nhận được thư giới thiệu nói con của chị - Lý Yến Thanh là cậu bé vô cùng thông minh, cho nên cố ý tới đây hỏi thăm một chuyến."
"Xin chào giảng viên." Thẩm Y Y nở nụ cười khách khí và thân thiện, mời bọn họ vào nhà, "Yến Thanh với em trai đã đi học rồi, chắc cũng sắp về, mọi người vào trong nhà ngồi một chút nhé?"
Hai vị giảng viên nghe vậy, có chút kinh hoàng nhìn Lang Nha.
"Lang Nha," Thẩm Y Y kêu một tiếng, Lang Nha trong nháy mắt liền thu hồi biểu tình hung ác và phòng bị, chạy đến bên chân Thẩm Y Y, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn.
Hai giảng viên thở phào nhẹ nhõm rồi đi vào.
Chủ nhiệm Hoàng đi theo phía sau bọn họ, lúc đi ngang qua Thẩm Y Y, cười nói một câu, "Đồng chí Thẩm, lại gặp mặt!"
"Chủ nhiệm Hoàng còn nhớ rõ cháu sao?" Thẩm Y Y cũng cười chào hỏi ông ấy.
"Dẫu sao thì bài luận văn đó của cháu khiến bác đến giờ vẫn còn nhớ như in," Chủ nhiệm Hoàng nói.
Thẩm Y Y: "Bài luận văn vụng về đấy có thể khiến chủ nhiệm nhớ lâu như vậy cũng là niềm hạnh phúc của cháu."
Chủ nhiệm Hoàng hừ cười một tiếng, thái độ khiêm tốn hài hước của Thẩm Y Y càng làm cho ông ấy thích, hơn nữa còn có một phần ân cứu mạng vợ ông ấy.
Ông ấy thấp giọng dặn dò một câu: "Hai vị giảng viên khoa kia chỉ là tới khảo sát tình huống của con trai cháu, không chắc chắn họ sẽ nhận con trai cháu đâu, cho nên cháu tốt nhất nên nói thật về tình huống của đứa bé, bằng không..."
Chủ nhiệm Hoàng liếc mắt nhìn đám người phía sau tới hóng chuyện, người đông nghìn nghịt, ý tứ không cần nói cũng biết.
Thẩm Y Y nghe hiểu, ý của chủ nhiệm Hoàng là hai vị giảng viên tới đây chỉ là xem Đại Bảo có tư cách tham gia tuyển chọn vào lớp thiếu niên hay không, chứ không phải Đại Bảo có thể tiến vào lớp thiếu niên.
Cho nên nếu như Đại Bảo không đáp ứng yêu cầu của lớp thiếu niên ở Khoa Đại thì phải sớm nói ra, bằng không hôm nay náo loạn lớn như vậy, cuối cùng Đại Bảo không vào được lớp thiếu niên, nhất định sẽ bị mọi người cười nhạo.
Sự quan tâm của chủ nhiệm Hoàng, Thẩm Y Y nhận, nhưng nhà bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện trong vòng xoáy dư luận trong thôn.
Thiên phú của Đại Bảo thế nào, chính Thẩm Y Y và Đại Bảo đều biết.
Cho dù Đại Bảo không thi đậu vào lớp thiếu niên, đối với bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Chỉ có thể nói Đại Bảo không phù hợp với tiêu chuẩn tuyển sinh của Khoa Đại, không thể nói Đại Bảo không thông minh được.
Mặt khác, ai nói Đại Bảo có thể theo học lớp thiếu niên hay không, là do đối phương định đoạt?
Khoa đại có thể xem Đại Bảo có thích hợp với trường học của bọn họ hay không, Đại Bảo nhà cô đương nhiên cũng có thể xem Khoa Đại có thích hợp với mình hay không.
Đây là một sự lựa chọn đến từ hai bên!
Chủ nhiệm Hoàng biết Thẩm Y Y là một người thông minh, biết lời ông ấy nói có ý gì, nói xong liền vào phòng.
Mẹ Lý vội vàng đi theo vào.
Thẩm Y Y vừa định đi vào, Vương Yến lập tức chạy tới, chuyện náo nhiệt như vậy, sao có thể thiếu cô ấy đây?
Thẩm Y Y nhướng mày, "Mẹ Vệ Đông, nhà bọn em hiện giờ có khách đến, nên bây giờ không thể tiếp đãi chị được!"
"Quan hệ giữa hai nhà chúng ta còn cần em tiếp đãi sao?" Vương Yến ra vẻ hào sảng vỗ vỗ bả vai Thẩm Y Y, "Chị chính là nhìn thấy nhà em có khách đến, mới đặc biệt tới đây giúp em, mấy chuyện như bưng trà rót nước cứ để chị lo!"
Thẩm Y Y: "..." Đừng tưởng rằng cô không biết cô ta đến đây chỉ là muốn hóng chuyện!
Nhìn Vương Yến đi vào, mấy người theo sau cũng muốn nói vài câu để đi vào, nhưng... Lang Nha xuất hiện!
Mọi người: "......" Bọn họ rốt cục biết vì sao Vương Yến phải đi theo Thẩm Y Y vào nhà.
Trong nhà, mẹ Lý đã ân cần chiêu đãi hai vị giảng viên và chủ nhiệm Hoàng, mời bọn họ ngồi xuống, rót nước cho bọn họ uống.
Thẩm Y Y trở về phòng lấy một nắm kẹo và bánh quy, lúc Vương Yến đi ngang qua, nhét cho cô ta mấy viên kẹo trái cây và một gói bánh quy.
Vương Yến cười đến híp mắt lại.
Cô ta đã nói quan hệ giữa cô ta và Thẩm Y Y không giống nhau!
Nhìn kìa, bánh kẹo và bánh quy đều đưa cho cô ta trước!
Chính là Thẩm Y Y quá cứng miệng, không thừa nhận quan hệ của bọn họ, cũng không biết là thẹn thùng cái gì!
Thẩm Y Y đặt kẹo lên mặt bàn, để chủ nhiệm Hoàng và hai giảng viên ăn, sau đó ngồi đối diện bọn họ.
Giảng viên Phùng và giảng viên Vệ vừa tiến vào nhìn thấy sân nhà đơn giản gọn gàng liền có chút kinh ngạc, nhìn thấy Thẩm Y Y lấy ra nhiều kẹo như vậy để tiếp đãi bọn họ, lại càng kinh ngạc hơn.
Bọn họ cũng đã đến thăm những nơi khác trước khi họ đến thôn Thanh Thủy.
Không thiếu những người ở nông thôn, sau khi những người đó biết bọn họ là giảng viên của Khoa Đại, tất nhiên cũng sẽ lấy ra những món đồ tốt nhất trong nhà mình tiếp đãi bọn họ.
Nhưng hào phóng giống như Thẩm Y Y, thật đúng là không có!
Hơn nữa khi cô biết được bọn họ là giảng viên của Khoa Đại cũng không kích động hay kinh hỉ như người khác, cảm thấy con trai nhà mình có thể thi vào Khoa Đại.
Giống như chuyện bọn họ đến thăm nhà này chỉ là một chuyện bình thường mà thôi.
Cho dù là bề ngoài hay là hành vi đều không giống như một người phụ nữ nông phụ bình thường nên có!
Bối cảnh gia đình cũng là một trong những thứ mà những người làm công tác tuyển sinh như bọn họ cần phải điều tra, giảng viên Phùng cân nhắc mở miệng: "Mẹ Yến Thanh, vừa mới nghe chị nói Yến Thanh đang đi học, không phải đứa nhỏ thi đại học rồi sao? Sao vẫn còn đi học?"
"Đứa nhỏ đi học với em trai, " Thẩm Y Y cười nói, "Đứa nhỏ còn có một đứa em trai sinh đôi, hai đứa nhỏ học cùng lớp!"
Giảng viên Phùng lại hỏi: "Còn cha của đứa nhỏ thì sao?"
"Ba đứa bé làm việc ở đội vận tải." Thẩm Y Y nói, tuy rằng Lý Thâm đã đề nghị nghỉ việc, nhưng sau khi vụ thu hoạch mùa thu kết thúc, nhu cầu vận chuyển lương thực tăng lên, đội vận tải bận tối mặt mày, Lương Quân lại bảo Lý Thâm ở lại hỗ trợ thêm vài ngày.
Lương Quân có ân với Lý Thâm, cho dù là Lý Thâm hay Thẩm Y Y đều không thể cự tuyệt thỉnh cầu của ông ấy, cho nên khi kì thi đại học kết thúc, Lý Thâm lại chạy tới hỗ trợ đội vận tải.
Hai vị giảng viên hiểu rõ, trách không được nhà bọn họ lại có điều kiện như vậy, thì ra là người đàn ông trụ cột trong nhà làm việc trong đội vận tải.
"Có lẽ hai vị giảng viên còn không biết đúng không?" Chủ nhiệm Hoàng đúng lúc mở miệng, "Đồng chí Thẩm trước mặt các vị cũng là một người có trình độ văn hóa."
"Là thanh niên tri thức đúng không?" Giảng viên Phùng cười hỏi.
"Đúng vậy, " Thẩm Y Y cười nói.
Sau đó bọn họ liền tiếp tục nói chuyện, hai vị giảng viên muốn hỏi thăm tình huống nhà Thẩm Y Y, Thẩm Y Y biết ý đồ của bọn họ, nên bọn họ hỏi gì cô liền trả lời nấy.
Sau khi tìm hiểu tình huống nhà Thẩm Y Y xong, đề tài lại thuận thế chuyển đến trên người nhân vật chính là Đại Bảo.
Sau khi biết rằng Đại Bảo không chỉ đạt đến trình độ trung học phổ thông, mà còn đọc qua về tiếng Anh, thư pháp, Olympic Toán học Quốc tế, y học, chuyện này làm cho hai giảng viên vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Khi nghe mẹ tự nói về tình hình của con thì vẫn đáng tin cậy hơn một chút.
Dù sao thì bây giờ bọn họ đều đã đến tận nhà rồi, nếu nói dối thì cũng rất dễ bị chọc thủng.
Giảng viên Vệ lớn tuổi hơn giảng viên Phùng, chức vị hẳn là cũng cao hơn giảng viên Phùng.
Bởi vì khi mỗi khi giảng viên Phùng cần quyết định chuyện gì đó, đều theo bản năng nhìn về phía giảng viên Vệ.
Chỉ là giảng viên Vệ này từ khi tới đây, chưa từng nói chuyện, chưa nói đến việc có lễ phép hay không, nhưng nhìn quả thật khiến cho người ta cảm thấy anh ta là một người kiêu ngạo!
Nhưng lúc này anh ta lại mở miệng, nói với Thẩm Y Y: "Nếu thật sự là như vậy, bạn học Lý Yến Thanh kia rất thích hợp với ngành vật lý!"
Thẩm Y Y cười lắc đầu, "Yến Thanh nhà chúng tôi thích phương diện dược học học, về sau có thể học y hoặc là tham gia chế tạo dược phẩm, có lẽ sẽ không tham gia vào những ngành liên quan đến vật lý..."
"Không đúng, " Giảng viên Vệ lắc đầu, "Như lời cô vừa nói, mỗi môn học của bạn học Lý Yến Thanh đều có thành tích không tệ, vậy vật lý của đứa nhỏ khẳng định cũng không tệ, điều này chứng minh đứa nhỏ cũng không chán ghét môn vật lý."
"Hơn nữa hiện nay quốc gia đang rất thiếu nhân tài ngành vật lý, bạn học Lý Yến Thanh có thiên phú như vậy, nếu như có thể tham gia nghiên cứu vật lý, tương lai nhất định có thể trở thành nhân tài vật lý hàng đầu quốc tế, đóng góp lớn cho sự phát triển của quốc gia trong lĩnh vực vật lý!"
"..." Thẩm Y Y nhíu nhíu mày.
/463
|