Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 340 - Chương 340

/463


Qua biểu hiện liên tiếp của Thẩm Y Y, hiện tại đám người đã không dám xem Thẩm Y Y như cô gái phổ thông mà đối đãi, hơn nữa tất cả mọi người loáng thoáng cảm giác được mặc dù xưởng nhỏ này có ba bà chủ, nhưng người làm chủ rõ ràng là Thẩm Y Y trẻ tuổi nhất, đẹp nhất!

Thím béo là người không chịu ngồi yên, nhìn thấy Thẩm Y Y khó tránh khỏi sẽ nảy sinh tâm tư nhiều chuyện để làm thân bảo, "Y Y, cháu có người yêu chưa?"

Thím Vương bên cạnh bà ta nghe thế đã nghe ra thím béo có ý gì, vội vàng nói: "Y Y, tôi có đứa cháu ngoại trai..."

"Cháu không có người yêu, nhưng cháu đã kết hôn." Thẩm Y Y lập tức tiêu diệt mưu toan muốn giới thiệu đối tượng cho cô của bọn họ.

Thế mà đã kết hôn rồi!

Đám người có chút thất vọng, tất cả mọi người không ngốc, dáng dấp Thẩm Y Y tốt, nhìn quần áo ăn diện trên người cô, lời nói cử chỉ của cô, rõ ràng là điều kiện gia đình cũng không tệ, mặt khác, con người cũng rất độc lập thông minh, ưu tú, hào phóng. Cô gái thế này, ai có thể lấy cô về nhà thì thật sự là lời to.

Nghĩ đến cái này, bọn họ không nén được hiếu kì, người giống Thẩm Y Y, gả cho người đàn ông như thế nào?

Cơm trưa đã đến giờ.

Ngày đầu tiên tới làm, mọi người cũng đều không biết tình hình nơi này là thế nào, đều không mang cơm tới, cho nên muốn ăn cơm trưa, về nhà thì về nhà, không trở về nhà thì cũng chuẩn bị đến tiệm cơm quốc doanh ăn chực một bữa.

Ba người Thẩm Y Y thì về nhà ăn, vừa về tới nhà, Thẩm Y Y đã phát hiện bầu không khí trong nhà có chút kỳ lạ.

Vừa nhìn thấy các cô trở về, bọn nhỏ liên tiếp hô "mẹ", hơn nữa đứa này hô lớn hơn đứa kia, sau đó liền đi chơi.

Mẹ Lý vàophòng bếp bưng cơm cho các cô, vẻ mặt rất khó chịu, bưng cơm xong lấy cớ muốn chăm Khoái Khoái, Lạc Lạc cũng rời đi.

"Tại sao chị cảm giác mẹ có gì kỳ lạ?" Lý Đại Nha kỳ quái nói.

"Em cũng cảm thấy vậy, còn có đám con nít nữa.” Lâm Đại Nữu nói.

Thẩm Y Y sờ vỏ sau ti vi, vừa bực mình vừa buồn cười: "Lén xem ti vi rồi.”

"Hả?" Lý Đại Nha giật mình.

Lâm Đại Nữu cũng dở khóc dở cười: "Cho nên bọn nhỏ thừa dịp lúc chúng ta không có ở đây, lén xem ti vi rồi. Sao bác gái Lý còn giúp bọn nó giấu diếm thế kia?"

"Chắc chắn là mẹ cho phép." Lý Đại Nha nói một cách khẳng định: "Nếu không sao bà ấy chột dạ thế?"

"Khả năng cao là thế rồi.” Thẩm Y Y cười nói.



"Mẹ quá ấu trĩ.” Lý Đại Nha nói: "Lại còn giúp bọn nhỏ che giấu.”

"Mặc kệ bọn nhỏ đi." Thẩm Y Y nói: “Ti vi vừa mua về, đang là lúc mới mẻ, nếu bọn nhỏ thật sự nghe lời em nói một ngày chỉ xem hai giờ thế mới kỳ lạ, chỉ cần bọn nhỏ đều kiêng dè là được."

Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha ngẫm nghĩ, cũng đúng, không quan tâm nữa.

Cơm nước xong xuôi, Thẩm Y Y nói: "Ở nhà nghỉ ngơi lát rồi đi nhỉ?"

"Được.” Lý Đại Nha cũng muốn ở nhà chơi một lát với con của cô ấy, thuận tiện nghỉ ngơi một chút.

Lâm Đại Nữu lại nói: "Hai chị nghỉ ngơi đi, em đi cửa hàng trông nom."

Bởi vì là nguyên nhân tính theo sản phẩm nên nhóm chị cả, bác gái đó rất liều, vừa rồi lúc bọn họ trở về, vẫn có người làm việc không muốn trở về đi ăn cơm, muốn kiếm nhiều một chút.

Lâm Đại Nữu suy đoán trong bọn họ có ít người giữa trưa chắc chắn không nghỉ ngơi, cô ấy không yên lòng để bọn họ ở đó một mình, muốn đi trông chừng.

Thẩm Y Y cảm thấy không sao cả, bảo: "Bọn họ đều là người quen tay, không cần lúc nào cũng nhìn bọn họ, em nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, buổi chiều còn có rất nhiều việc phải làm mà.”

"Không có việc gì, em không mệt." Lâm Đại Nữu nói.

Thẩm Y Y không lay chuyển được cô ấy, chỉ có thể để mặc cô ấy đi.

Thẩm Y Y và Lý Đại Nha ở nhà nghỉ ngơi hơn một giờ, lúc chuẩn bị đến cửa hàng, Lý Thâm trở về rồi.

"Sao anh trở về rồi?" Thẩm Y Y nhìn dáng vẻ phong trần mệt mỏi của anh, lấy làm lạ hỏi.

"Hôm qua không phải đã nói phải đi đổi đèn cho bên cửa hàng sao?" Lý Thâm rửa mặt.

Lúc này Thẩm Y Y mới nhớ tới quả thực có chuyện như vậy, đưa cho anh một tấm khăn lông, Lý Thâm nhận, xoa xoa mặt.

"Vậy buổi chiều có phải anh đã hết việc rồi không?" Thẩm Y Y hỏi.

"Hết việc rồi.”

"À, hóa ra là quạt điện đến." Thẩm Y Y bỗng nhiên lên tiếng nói một câu, nháy mắt mấy cái với Lý Thâm.

Lý Thâm hiểu ý của cô là bảo anh đánh yểm trợ giúp cô, buồn cười gật đầu với cô.

Cha Lý, mẹ Lý, Lý Đại Nha đều nghe thấy, mẹ Lý vội hỏi: "Mua quạt điện rồi à?"



"Đúng vậy, tìm một người bạn ở Hải thị hỗ trợ mua, anh ấy gửi trên xe lửa vận chuyển tới." Thẩm Y Y cười nói: "Một hồi con và anh Thâm đi lấy, mang mấy chiếc vào cửa hàng, xách mấy chiếc đặt ở trong nhà, ban đêm có thể ngủ thoải mái chút."

"Cha mẹ già rồi không cần đâu?" Mặc dù mẹ Lý biết hiện tại vợ chồng Thẩm Y Y kiếm được không ít tiền, nhưng thói quen cả đời rất khó từ bỏ, luôn luôn theo bản năng tiết kiệm.

"Đưa cho mẹ dùng thì mẹ đừng từ chối." Lý Thâm nói: "Không cần tiết kiệm ít tiền này!"

Nghe thấy lời Lý Thâm nói, Mẹ Lý vừa có chút ngượng ngùng vừa có chút vui mừng. Mặc dù Lý Thâm nói chuyện với vợ chồng bọn họ không dịu dàng như vợ anh nói chuyện với bọn họ, nhưng anh quả thật là đang quan tâm hiếu thuận bọn họ, bà bèn bảo: "Vậy cũng được."

"Chị cả, vậy chị đến cửa hàng trước đi." Thẩm Y Y nói: “Bọn em đi lấy quạt điện xong sẽ đi qua."

"Được.” Lý Đại Nha đang chuẩn bị đi, Khoái Khoái và Lạc Lạc nhìn thấy mẹ muốn đi, “oa” lên một tiếng khóc lên, thất tha thất thểu ôm đùi của mẹ, không cho cô ấy đi.

Cha Lý, mẹ Lý vội vàng tiến lên bế bọn nhỏ, cho bọn nhỏ ăn kẹo, bọn nhỏ mới ngừng khóc. Cha Lý, mẹ Lý nửa dỗ nửa cưỡng chế bế bọn nhỏ trở về trong phòng, lúc này Lý Đại Nha mới có thể đi làm.

Thẩm Y Y đau lòng Lý Thâm vất vả, không có lập tức đến trạm xe lửa với anh, mà là trở về lại ngủ thêm một tiếng, tỉnh dậy rồi với anh rồi mới lái xe đến nhà ga.

Trở về, trên xe đã có mười chiếc quạt điện, cho cha Lý, mẹ Lý một chiếc, Chu Phong Thu, Lý Đại Nha một chiếc, bởi vì Vượng Tài ngủ một mình cho nên để lại cho Trần Cường, Lâm Đại Nữu hai chiếc. Về phần gia đình nhỏ của Thẩm Y Y, mỗi người đều là ngủ riêng, trước đó lúc nóng, Thẩm Y Y đã lấy một chiếc ra cho mỗi người dùng, không cần lấy ra thêm. Còn lại sáu chiếc, cô mang toàn bộ đến cửa hàng.

Lâm Đại Nữu đã từ chỗ Lý Đại Nha biết vợ chồng Thẩm Y Y đi lấy quạt điện rồi, nghe thấy tiếng nổ rền vang của xe hàng thì biết bọn họ đã tới, vội vàng chạy đến: "Y Y, anh Thâm!"

Thẩm Y Y nhảy xuống từ trên xe hàng: "Nhanh, tới hỗ trợ xách quạt điện."

"Nhiều như vậy?" Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha nhìn thấy sáu chiếc quạt điện phía sau kho chuyên chở, bị kinh hãi.

"Không nhiều, sau đó còn phải tiếp tục tuyển người mà.” Thẩm Y Y nói, hiển nhiên bên trong cửa hàng thì không thể một người một chiếc, cô bảo: "Trong nhà chị để lại cho em hai chiếc.”

"Để lại cho bọn em hai chiếc?" Lâm Đại Nữu vội hỏi: "Bao nhiêu tiền thế?"

"Một trăm hai mươi đồng," Thẩm Y Y nói, biết Lâm Đại Nữu không có ý định lấy không đồ của cô, cô nói tiếp: "Yên tâm, không phải cho nhà em miễn phí đâu, ký sổ cho các em hết, kiếm được tiền trả lại cho anh chị là được!"

"Được.” Lâm Đại Nữu đáp, thử tính toán cô ấy thiếu Thẩm Y Y bao nhiêu tiền, lúc nào mới có thể trả hết nợ.

"Chị cả, bọn em có để lại cho chị và Phong Thu một chiếc!" Thẩm Y Y nói.

"Hầy, được, thế cũng ghi nợ cho chị luôn nhé.” Lý Đại Nha vội đáp.

Cô ấy không hề để trong lòng, hiện tại cô ấy và Chu Phong Thu đều có thể kiếm tiền, cuộc sống càng ngày càng tốt, coi như thiếu tiền vợ chồng Thẩm Y Y thì bọn họ cũng tin rất nhanh sau đó bọn họ có thể trả hết. Sau đó khiêng một chiếc quạt điện vào.

/463

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status