Sự Dịu Dàng Chết Tiệt

Chương 50: Cuộc họp

/88


Trong công việc, An An cố tình tránh ở một mình với Phương Hoa. Cô biết anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định, chỉ là do còn kiêng dè người khác nên không dám làm gì.

Trưa thứ Năm, tại phòng họp của đối tác có tổ chức một cuộc họp trực tuyến, bao gồm trưởng phòng và các thành phần chủ chốt của hai phòng kinh doanh và kỹ thuật, Phương Hoa vừa thấy An An bước vào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô. Cô bực mình tìm một chỗ cách xa anh ta nhất, ẩn sau mấy người đồng nghiệp đ ngăn cái ánh mắt đáng ghét đó lại.

Công ty yêu cầu mỗi nhân viên đều có một tài khoản MSN để thuận tiện cho việc tiến hành họp trực tuyến. Mỗi người một máy tính xách tay, một tai nghe, cô phụ trách mở hộp thoại cho mọi người, sau đó thêm từng người vào. Lúc thêm Phương Hoa vào, anh ta gửi cho cô một tin nhắn: “Gần đây rất vui nhỉ! Thằng nhóc quả nhiên có khả năng, có thể chơi với cô lâu thế”. Cô vừa nhìn thấy li đóngngay cửa sổ hội thoại lại. Con người này không ngờ lại liều lĩnh làm loạn đến thế, trong cuộc họp mà dám nói những câu vô liêm sỉ vậy. Tuy nhiên, cô vẫn thêm anh ta vào không để bị ảnh hưởng bởi sự quấy nhiễu đó, tiếp tục cuộc họp.

Sau khi thử âm thanh, cô bắt đầu bằng thông báo với mọi người chủ đề của buổi họp hôm nay, đầu tiên là báo cáo công việc sau đó là kế hoạch thực hiện. Rồi bộ phận kinh doanh và kỹ thuật báo cáo tiến độ công việc của họ, còn phần kế hoạch công việc thì do An An trực tiếp báo cáo.

Sau khi tổng kết các công việc, giám đốc bắt đầu truyền đạt chỉ thị mới nhất, yêu cầu các bộ phận chú ý tiến độ công việc, đặc biệt là các vấn đề nhỏ, không được chủ quan. Tiện thể cũng biểu dương bộ phận kỹ thuật và chương trình đào tạo của An An, nghe nói đối tác phản ánh rất tốt, hiệu quả thấy rõ. Còn bộ phận kinh doanh, có người phản ánh nói là một số ít nhân viên kinh doanh mượn công việc để có quan hệ nhạy cảm với một số nữ nhân viên của công ty đối tác. Giám đốc nhắc nhở yêu cầu Tống Bộ quản lý cấp dưới chặt chẽ hơn, không được để một ấn tượng xấu nào trong mắt khách hàng, ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty. An An cười khinh bỉ, đoán được đó là kẻ nào rồi.

Trên màn hình lại hiện ra một tin nhắn của Phương Hoa. Thật đáng ghét, nhưng cô vẫn mở ra. “Không ngờ cô cũng thủ đoạn quá, thì ra lén lút báo cáo với sếp, cẩn thận không tôi lôi tên nhóc của cô ra ngoài ánh sáng đó”, anh ta đe dọa.

Đồ điên, cô mà thèm quan tâm đến chuyện của tên này, cô chỉ muốn anh ta đừng có quấy nhiễu mình, nước sông không phạm nước giếng. “Tôi chẳng rảnh rỗi để làm mấy chuyện đó, không liên quan gì đến tôi”. Cô không sợ sự đe dọa của Phương Hoa, chỉ là cảm thấy con người này thật vô vị, cái gì cũng đổ lên đầu cô, bực mình liền đóng hộp thoại của anh ta lại.

Lúc anh ta gửi tiếp tin nhắn đến thì cô quyết định mặc kệ, mỗi lần nhận được cô đều thẳng tay tắt đi. Rốt cuộc cũng yên, tập trung vào cuộc họp, cuối cùng giám đốc yêu cầu bộ phận kinh doanh và kỹ thuật xúc tiến để rút ngắn thời gian, gần đây công ty vừa nhận được một họp đồng mới nên mọi người đang rất khẩn trương.

Cuộc họp kết thúc, An An ngồi lại chỉnh lý biên bản cuộc họp, thấy mọi người đều đang đứng dậy ra về, Phương Hoa còn ngồi ngay đối diện, cô hơi giật mình. Gập máy tính lại, vội vã đi ra phía cửa, nhưng đúng lúc đó anh ta gọi lại: “An An, cô đợi một chút”. Đầu cô căng ra, vội kéo Tống Bộ đang đứng ngay bên cạnh: “Tống Bộ, giám đốcvừa dặn dò mấy việc, chúng ta ở lại nói chuyện một chút, anh đừng về vội”, rồi quay lại nhìn Phương Hoa, mặt anh ta đã tối sầm, trong lòng không khỏi đắc ý, còn cười hỏi: “Chuyên viên Phương, có việc gì?”.

Anh ta thấy Tống Bộ cũng ở đây, hơn nữa sắc mặt sếp có vẻ khó coi vì vừa bị giám đốc chỉ đích danh ra, nên bản thân cũng không dám nói nhiều: “À, biên bản cuộc họp vừa rồi cô gửi cho tôi một bản, có vài thứ tôi quên ghi lại”. An An cười gật đầu: “Không vấn đề gì”. Phương Hoa nói xong ngượng ngùng đi ra.

Cô thở phào nhẹ nhõm, tuyệt đối không để cho anh ta có bất kỳ cơ hội nào, con người này đúng là trắng trợn một cách vô sỉ.

Cô quay người sang Tống Bộ, biết là tâm trạng anh không vui. Cô vội nói: “Tống Bộ, giám đốc tối qua có, công việc của bộ phận kinh doanh ở đây có thể giảm bớt thời gian không, nếu như có thể thì rút một hai người về trước. Công ty đang cần người về nhận hợp đồng mới, nếu không e là mấy người mới vào không thể ứng phó được”, nói xong nhìn Tống Bộ chờ ý kiến của anh.

Tống Bộ suy xét một chút rồi gật đầu: “À, rút một hai người thì có thể. Tôi hiểu giám đốc muốn gọi ai về rồi. Nhưng họp đồng này chủ yếu là do anh ta xúc tiến, nếu bỏvề e rằng khách hàng sẽ có ý kiến”. Cô hiểu là Tống Bộ cũng biết giám đốc đang ám chỉ Phương Hoa, thật tình anh là con người rất hiểu chuyện.

“An An, đối tác bên đây nhờ cô đi xoa dịu giúp, giám đốc Hàn và Đồng chủ nhiệm đều rất tin tưởng cô.” Cô nghĩ ngợi một lúc, cũng đành phải thế. Tống Bộ thở dài lắc đầu: “Phương Hoa này, ngay cả Đồng chủ nhiệm cũng phản ánh qua với tôi rồi”. Thì ra, bên đấy cũng đã có ý kiến về chuyện công tư không rõ ràng của anh ta.

Thứ Sáu, Tống Bộ thông báo vì công ty cần người lo cho họp đồng mới nên sắp xếp Phương Hoa và một nhân viên kinh doanh khác về trước. An An không nhìn thấy bộ mặt đáng ghét của Phương Hoa lúc đó, biết chắc anh ta rất oán hận cô. Có điều việc này chẳng liên quan gì đến cô, do anh ta tự tung tự tác, sống bừa bãi, thật đáng đời.

Không lâu sau công việc của cô cũng kết thúc, tất cả đều vô cùng thuận lợi, cuối cùng đã có thể xả hơi. Thứ Bảy, Tiểu Vũ vẫn phải đào tạo, thời gian của họ còn rất ít. Cô quyết định đi dạo một mình, mua ít quà cho Tiểu Vân và mấy cô nàng ở công ty, tiện thể chọn cho Minh Minh một cái. Không biết anh giờ thế nào, chắc cũng chẳng có gì thay đổi, anh đã quá quen với việc không có cô ở bên cạnh rồi. Đối với Tiểu Vũ, càng ngày càng quen với việc có được cô. Hắn thường hôn trộm cô giữa chốn đông người, ngay lúc cô còn đang ngỡ ngàng thì hắn lại đánh trống lảng như không có chuyện gì quay sang chồ khác, khiến An An cảm thấy tất cả giống như ảo giác; khi nắm tay, hắn cũng bất ngờ ôm eo, kéo đầu cô vào vai hắn giống như những đôi yêu nhau khác; lúc dạo phố hắn sẽ lặng lẽ từ phía sau nhét vào tay cô một thứ gì đó, có thể là một món đồ nho nhỏ cô vừa xem nhưng không mua.

Mỗi đêm nhớ lại những hành động lén lún đó của hắn, cô luôn cảm thấy ấm áp. Thì ra yêu cuồng nhiệt là thế, luôn có những hành động trẻ con. Bỏ mặc những người xung quanh, nếu thế giới này chỉ còn hai người th biết mấy.

Lần nào cũng vậy, khi về đến nơi Tiểu Vũ đều ở trong phòng tắm gọi điện cho cô, thỉnh thoảng vọng lại tiếng nước chảy, chắc là sợ bạn cùng phòng nghe thấy nên cố ý mở vòi nước giống như đang tắm. Cô nằm trên giường, cầm điện thoại lắng nghe âm thanh từ bên kia truyền tới. Thật không ngờ, bình thường lạnh lùng như thế, vậy mà suốt ngày nói những lời âu yếm với cô. An An xót tiền điện thoại, thường giục hắn nói ít đi, mau tắt máy, nhưng Tiểu Vũ không thèm để ý, còn hận giá như không phải ngủ, than thở ban ngày đã mất tám tiếng để đi đào tạo, nên khi nhớ không thể gặp được. Buổi tối mới chỉ được ở bêncô một chút đã phải chia tay rồi. Hắn hay cố ý làm nũng nói không muốn ngủ, nên cô cứ phải nhỏ nhẹ dỗ dành, chẳng khác gì một cậu nhóc đòi mẹ kể chuyện xong mới chịu lên giường.

Thời gian cứ như vậy trôi qua trong sự quấn quýt và say mê. Một tuần cũng sắp hết, ngày mai đã là Chủ nhật rồi.


/88

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status