Hôm sau, ma quân Đoạn Thần vác khuôn mặt thối ra dùng bữa sáng xong liền ôm quả trứng đến điện Huyền Diệp. Thấy đại trưởng lão của Tộc Bách Điểu và Tộc Dã Kê đều đã đến thì sắc mặt mới dịu đi.
Đoạn Thần uy nghiêm ngồi trên ghế đầu hổ làm bằng bạch ngọc, gật đầu, ý bảo bọn họ có thể ngồi xuống. Nói thẳng vào vấn đề: Lần này Bản quân triệu các ngươi đến đây là vì muốn hỏi chút chuyện.
Hai đại trưởng lão nhìn thấy quả trứng khổng lồ trong lòng Ma Quân thì cũng đoán được chút ít, lần này Ma Quân triệu bọn họ đến đây chắc chắn có liên quan đến nó. Nhưng mà bọn họ đoán không ra cụ thể là chuyện gì.
Thu trưởng lão của Tộc Bách Điểu vội vàng tỏ thái độ lên tiếng trước: Quân Thượng có chuyện tìm thuộc hạ, đó là vinh hạnh của thuộc hạ. Không biết Quân Thượng có gì muốn biết, nếu thuộc hạ biết thì chắc chắn sẽ nói, một khi đã nói thì sẽ nói hết mà không giấu diếm!
Thấy Thu trưởng lão của Tộc Bách Điểu lên tiếng nịnh hót, Minh trưởng lão của Tộc Dã Kê bất mãn. Trong lòng thầm mắng Thu trưởng lão là lão già mưu mô, mặt không cam lòng nói: Quân Thượng, thuộc hạ cũng vậy! Hễ biết thì sẽ nói hết không giấu diếm! Ngài muốn biết cái gì, thuộc hạ nhất định sẽ không do dự mà nói hết cho ngài nghe!
Nhìn thấy hai vị hạ thần nóng lòng thể hiện sự trung thành, Đoạn Thần hết sức hài lòng với sự thống trị của mình. Sắc mặt cũng dần dần khôi phục lại trạng thái bình thường, bình thản mở miệng nói: Bản quân triệu hai vị trưởng lão đến đây là vì quả trứng này. Nó đến từ Tộc Dã Kê cho nên bản quân muốn hỏi ngươi quả trứng này xuất hiện thế nào.
Minh trưởng lão nghe vậy thì sợ hết hồn. Sao Tộc Dã Kê của bọn họ lại có quả trứng khổng lồ như vậy được! Cho dù có thì cũng thì cũng là một quả trứng vô cùng xấu xí. Cũng đã sớm đưa đến Thượng cung của Ma Quân rồi, dien*dann;lle&quy[do0n Thượng cung... Nghĩ đến điều gì đó, Minh trưởng lão trợn to mắt gà lên, không dám tin nhìn quả trứng khổng lồ trong lòng Ma Quân, kinh sợ hô: Quân Thượng, không lẽ nó là quả trứng xấu xí mà tộc của ta đưa tới Thượng cung cách đây không lâu sao!
Đoạn Thần lạnh nhạt nhẹ gật đầu thừa nhận.
Minh trưởng lão kinh sợ ngẩng cái cổ gà lên, trong đôi mắt gà cũng đầy sự kinh ngạc. Thu trưởng lão đứng bên cạnh thấy vậy thì cười nhạo nói: Không phải ngay cả đồ mà tộc mình đưa đến cho Quân Thượng Minh trưởng lão cũng không biết đó chứ? Trí nhớ thật không thua gì con nít! Tộc Dã Kê có một đại trưởng lão trí nhớ kém như vậy thật sự là bất hạnh. Quân Thượng...
Minh trưởng lão cắn răng hung hăng liếc nhìn Thu trưởng lão, ngắt lời hắn: Quân Thượng, thuộc hạ nhất thời không nhận ra nên có chút ít kinh ngạc thôi. Thuộc hạ sẽ kể cặn kẽ về quả trứng này.
Đoạn Thần lẳng lặng nghe xong, sâu xa liếc nhìn quả trứng trong lòng. Lên tiếng nói: Cho nên quả trứng này không phải được sinh ra từ tộc các ngươi đúng không, ngươi cũng không có cách nào xác nhận sao?
Minh trưởng lão lúng túng cười tự giễu: Quân Thượng, quả trứng này xuất hiện trong ổ trứng lúc nửa đêm. Bởi vì quá lớn, nên đã chèn ép nhiều quả trứng khác. Thuộc hạ cũng không xác định được rốt cục là nó đột ngột xuất hiện trong tộc của ta hay thật sự do trứng trong tộc bị đột biến mà thành. Cho nên mới đưa đến Thượng cung, muốn nhờ Quân Thượng xem thử nó có phải là chủng loại của Tộc Dã Kê hay không.
Không hỏi được tin tức gì từ Tộc Dã Kê nên Đoạn Thần nhìn về phía đại trưởng lão của Tộc Bách Điểu, hỏi: Thu trưởng lão lấy quả trứng này thế nào?
Thu trưởng lão híp mắt nhìn chằm chằm quả trứng trong lòng Ma Quân, tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa. Suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng trả lời: Quân Thượng, quả trứng này không hề tầm thường!
Hơn một trăm năm qua, điều khiến Minh trưởng lão khó chịu nhất chính là rõ ràng Thu trưởng lão này không biết gì cả mà vẫn cố làm ra vẻ huyền bí. Hừ! Lão già mưu mô không biết xấu hổ! Oán thầm một cái, Minh trưởng lão mở miệng
Đoạn Thần uy nghiêm ngồi trên ghế đầu hổ làm bằng bạch ngọc, gật đầu, ý bảo bọn họ có thể ngồi xuống. Nói thẳng vào vấn đề: Lần này Bản quân triệu các ngươi đến đây là vì muốn hỏi chút chuyện.
Hai đại trưởng lão nhìn thấy quả trứng khổng lồ trong lòng Ma Quân thì cũng đoán được chút ít, lần này Ma Quân triệu bọn họ đến đây chắc chắn có liên quan đến nó. Nhưng mà bọn họ đoán không ra cụ thể là chuyện gì.
Thu trưởng lão của Tộc Bách Điểu vội vàng tỏ thái độ lên tiếng trước: Quân Thượng có chuyện tìm thuộc hạ, đó là vinh hạnh của thuộc hạ. Không biết Quân Thượng có gì muốn biết, nếu thuộc hạ biết thì chắc chắn sẽ nói, một khi đã nói thì sẽ nói hết mà không giấu diếm!
Thấy Thu trưởng lão của Tộc Bách Điểu lên tiếng nịnh hót, Minh trưởng lão của Tộc Dã Kê bất mãn. Trong lòng thầm mắng Thu trưởng lão là lão già mưu mô, mặt không cam lòng nói: Quân Thượng, thuộc hạ cũng vậy! Hễ biết thì sẽ nói hết không giấu diếm! Ngài muốn biết cái gì, thuộc hạ nhất định sẽ không do dự mà nói hết cho ngài nghe!
Nhìn thấy hai vị hạ thần nóng lòng thể hiện sự trung thành, Đoạn Thần hết sức hài lòng với sự thống trị của mình. Sắc mặt cũng dần dần khôi phục lại trạng thái bình thường, bình thản mở miệng nói: Bản quân triệu hai vị trưởng lão đến đây là vì quả trứng này. Nó đến từ Tộc Dã Kê cho nên bản quân muốn hỏi ngươi quả trứng này xuất hiện thế nào.
Minh trưởng lão nghe vậy thì sợ hết hồn. Sao Tộc Dã Kê của bọn họ lại có quả trứng khổng lồ như vậy được! Cho dù có thì cũng thì cũng là một quả trứng vô cùng xấu xí. Cũng đã sớm đưa đến Thượng cung của Ma Quân rồi, dien*dann;lle&quy[do0n Thượng cung... Nghĩ đến điều gì đó, Minh trưởng lão trợn to mắt gà lên, không dám tin nhìn quả trứng khổng lồ trong lòng Ma Quân, kinh sợ hô: Quân Thượng, không lẽ nó là quả trứng xấu xí mà tộc của ta đưa tới Thượng cung cách đây không lâu sao!
Đoạn Thần lạnh nhạt nhẹ gật đầu thừa nhận.
Minh trưởng lão kinh sợ ngẩng cái cổ gà lên, trong đôi mắt gà cũng đầy sự kinh ngạc. Thu trưởng lão đứng bên cạnh thấy vậy thì cười nhạo nói: Không phải ngay cả đồ mà tộc mình đưa đến cho Quân Thượng Minh trưởng lão cũng không biết đó chứ? Trí nhớ thật không thua gì con nít! Tộc Dã Kê có một đại trưởng lão trí nhớ kém như vậy thật sự là bất hạnh. Quân Thượng...
Minh trưởng lão cắn răng hung hăng liếc nhìn Thu trưởng lão, ngắt lời hắn: Quân Thượng, thuộc hạ nhất thời không nhận ra nên có chút ít kinh ngạc thôi. Thuộc hạ sẽ kể cặn kẽ về quả trứng này.
Đoạn Thần lẳng lặng nghe xong, sâu xa liếc nhìn quả trứng trong lòng. Lên tiếng nói: Cho nên quả trứng này không phải được sinh ra từ tộc các ngươi đúng không, ngươi cũng không có cách nào xác nhận sao?
Minh trưởng lão lúng túng cười tự giễu: Quân Thượng, quả trứng này xuất hiện trong ổ trứng lúc nửa đêm. Bởi vì quá lớn, nên đã chèn ép nhiều quả trứng khác. Thuộc hạ cũng không xác định được rốt cục là nó đột ngột xuất hiện trong tộc của ta hay thật sự do trứng trong tộc bị đột biến mà thành. Cho nên mới đưa đến Thượng cung, muốn nhờ Quân Thượng xem thử nó có phải là chủng loại của Tộc Dã Kê hay không.
Không hỏi được tin tức gì từ Tộc Dã Kê nên Đoạn Thần nhìn về phía đại trưởng lão của Tộc Bách Điểu, hỏi: Thu trưởng lão lấy quả trứng này thế nào?
Thu trưởng lão híp mắt nhìn chằm chằm quả trứng trong lòng Ma Quân, tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa. Suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng trả lời: Quân Thượng, quả trứng này không hề tầm thường!
Hơn một trăm năm qua, điều khiến Minh trưởng lão khó chịu nhất chính là rõ ràng Thu trưởng lão này không biết gì cả mà vẫn cố làm ra vẻ huyền bí. Hừ! Lão già mưu mô không biết xấu hổ! Oán thầm một cái, Minh trưởng lão mở miệng
/83
|