Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 330 : Hỗn chiến

/606


Hoàn toàn không kịp suy nghĩ, đôi tay Diệp Trùng như phản xạ có điều kiện cấp tốc lướt qua trên bàn điều khiển chính.
Trong đám sinh vật biến dị đông nghìn nghịt ở dưới đột nhiên phụt ra mấy mươi chùm sáng.
Chùm năng lượng!
Mấy mươi chùm sáng này chính xác bắn trúng quang giáp đang trôi nổi trên không, oành oành oành, bốn, năm mươi cái quang giáp nổ tung trên không, hình thành bốn, năm mươi quả cầu lửa, mảnh vỡ của vụ nổ bắn ra xung quanh.
Mọi người đều bị biến cố đột nhiên làm cho sững sờ.
Mà Hãn Quang ở trên không tự nhiên là đối tượng trọng điểm được chiếu cố, ít nhất bảy, tám chùm sáng bắn về phía Diệp Trùng. Phát giác sớm một bước, Diệp Trùng xuýt xoát tránh thoát mấy chùm tia sáng này, nhưng cho dù là thế, hai cánh tay máy của Hãn Quang bị hai chùm tia sáng xẹt qua, bị đánh thành mảnh vụn ngay tại chỗ. May mà không bị đánh trúng chỗ yếu hại, nếu không, với sự phòng thủ yếu ớt của Hãn Quang, lập tức sẽ nổ thành một quả cầu lửa.
Không dám chần chừ, đôi tay của Diệp Trùng liều mạng thực hiện điều khiển trên bàn điều khiển chính. Quang giáp thực hiện né tránh ở mức độ cao nhất, đổi hướng không ngừng làm cho mồ hôi lạnh thấm ra trên trán hắn không ngừng chảy xuống. Cho dù có sự bảo vệ của hệ thống áp suất chất lỏng, đổi hướng gấp gáp kịch liệt thế này cũng làm Diệp Trùng có chút choáng váng.
Nhưng động tác né tránh siêu cực hạn của Diệp Trùng cũng làm hắn thoát được một mạng. Dưới công kích dày đặc thế này, Hãn Quang cũng chỉ lại chịu một cú ở chân phải. Hãn Quang hiện giờ thảm không nỡ nhìn, tứ chi chỉ còn lại chân phải vẫn hoàn hảo, chỗ vết thương đứt gẫy có thể nhìn thấy linh kiện, mạch quang ở bên trong.
Vừa rồi vẫn rực rỡ, sáng chói, Hãn Quang trong nháy mắt liền biến thành thê thảm vô bì. Nếu như không phải Diệp Trùng lanh mắt, hắn đã tiêu tùng rồi. Nhưng hiện giờ ai cũng không có tâm tình quan tâm Hãn Quang, mọi người bị biến cố đột nhiên này làm cho mê muội, bọn họ vẫn chưa nghĩ rõ rốt cuộc là chuyện gì.
Quang giáp trên không đột nhiên bị tập kích đều trở tay không kịp, chính trong khoảng thời gian này lại có mấy mươi cái quang giáp bị bắn rơi. Chính trong thời gian ngắn ngủi này, gần như gần một trăm cái quang giáp bị hủy diệt. Ai cũng không ngờ tác chiến với sinh vật biến dị lại cũng gặp phải tập kích của con người.
Những sư sĩ của ba đội ngũ lúc này mới nháo nhào tỉnh mộng.
Không thể tha thứ, điều này quả thật là không thể tha thứ, tất cả sư sĩ đều phẫn nộ! Mấy cái quang giáp trên không đó ào ào buông bỏ mấy sinh vật biến dị mà lao bổ vào mấy kẻ đánh lén trên mặt đất đó. Công kích tầm xa liền mở hết hỏa lực, mắt đỏ ké khóa chặt mấy quang giáp đánh lén đó.
Trước màn hình cũng đã là rộn cả lên.
Kẻ đánh lén vẫn luôn tiềm phục trong sinh vật biến dị, bọn họ ngụy trang cực kỳ xảo diệu, hoàn toàn khó mà phát giác. Nếu như không phải Diệp Trùng tinh mắt, lúc này chỉ e hắn đã bị bắn thành tro rồi.
Điều làm người ta kinh ngạc nhất là mấy kẻ đánh lén này lại lẫn trong đội ngũ của sinh vật biến dị mà không hề làm cho sinh vật biến dị tấn công.
Người tâm tư linh động đã suy đoán trong lòng giữa mấy kẻ đánh lén này và mấy sinh vật biến dị rốt cuộc là có quan hệ gì. Nhưng vô luận hai bên có quan hệ thế nào, cử động của mấy kẻ đánh lén này lập tức đứng ở phía đối lập với mọi người.
Mấy kẻ đánh lén này có lẽ cũng không ngờ nơi này lại có một máy ghi hình, mà cử động của bọn họ bị máy ghi hình nhỏ bé này đưa tới mọi ngóc ngách của cả thiên hà. Có thể xác định là, từ giờ phút này trở đi, bọn họ đã trở thành công địch của toàn dân.
Thần kinh của Diệp Trùng căng thẳng, trong loại giờ phút này không hề dựa vào thực lực thì có thể xác định ngươi nhất định sẽ sống sót, vận may cũng rất quan trọng. Cũng may vận may của Diệp Trùng không hề là quá tệ, không bị trúng đạn lạc.
Trước mắt hắn chính là một bãi đáp quang giáp. Càng lúc càng tới gần bãi đáp, Hãn Quang lại không có chút ý giảm tốc nào, không phải Diệp Trùng không muốn giảm tốc, mà căn bản hắn không dám giảm tốc. Sau lưng nó, chùm ánh sáng liên tục không ngừng bắn sát rạt. Sở dĩ Hãn Quang tới giờ vẫn không bị bắn nổ hoàn toàn là vì năng lực né tránh cường hãn của Diệp Trùng, nếu như Hãn Quang chỉ vừa hơi giảm tốc, lập tức sẽ bị bắn thành bột, Diệp Trùng tuyệt đối cũng bị bắn thành tro.
Thực lực cường hãn của mấy kẻ đánh lén này vượt xa ý liệu của Diệp Trùng. Thực lực xạ kích của mấy người cứ nhè mình mà đánh sau lưng cực kỳ khủng bố. Sư sĩ có thể ép hắn tới mức này, hắn đã rất lâu không gặp được rồi. Điều làm Diệp Trùng kinh ngạc nhất là cao thủ thế này lại không chỉ hai người, bảy tên nhìn chằm chằm mình, tên nào cũng không tệ.
Khi cách bãi đáp còn có ba mét, buồng lái Hãn Quang đột nhiên mở ra, Diệp Trùng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng như một cái lò xo nén tới mức tối đa, mạnh mẽ nhảy về phía bãi đáp.
Người ở trên không, phần eo của Diệp Trùng bỗng nhiên phát lực, thân hình ngụy dị gập một cái. Một chùm tia sáng xẹt qua cách eo Diệp Trùng vài cm. Da đầu Diệp Trùng tê dại, động tác vừa rồi này của hắn chẳng qua chỉ là do cẩn thận, không ngờ trong mấy tên này thật sự có cao thủ thế này.
Mũi chân vừa chạm mặt đất của bãi đáp, đôi chân Diệp Trùng đột nhiên phồng lên, xẹp xuống kịch liệt, binh một tiếng lớn, trên bãi đáp lại bị một cước này của Diệp Trùng đạp mạnh thành một có hố cạn. Thân thể Diệp Trùng nghiêng tới trước, như tên rời nỏ, đột ngột tăng tốc, mau chóng lao vào phi hành thông đạo.
Chỗ cách sau lưng Diệp Trùng chỉ không tới năm cm lại là một chùm tia sáng xuýt xoát xẹt qua, bắn vào trong không trung, không ngờ lại bắn trúng một cái quang giáp ở trên không. Lập tức oành một tiếng, cái quang giáp bị bắn trúng đó lập tức hóa thành một quả cầu lửa sáng rực.
Diệp Trùng thậm chí cảm thấy hơi nóng của chùm ánh sáng vừa rồi, sau lưng đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm đẫm, hắn ngay cả quay đầu cũng không dám. Mũi chân điểm liên tục, dưới chân đạp thành hình chữ Chi ngụy dị, mau chóng biến vào trong phi hành thông đạo tối đen.
Chui vào trong phi hành thông đạo, Diệp Trùng hả to miệng hít lấy hít để, trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi, thể lực của hắn tiêu hao cực lớn, bên ngoài còn lâu mới có thể hiểu. Thần kinh khẩn trương cao độ, đột nhiên thả lỏng ra, Diệp Trùng thậm chí cảm thấy mình có chút hư thoát. Mồ hôi men theo ngọn tóc chảy xuống, âm thanh rơi trên mặt đất giống như đánh lên trái tim hắn. Quần áo của hắn đã bị mồ hôi thấm ướt toàn bộ.
Mình mấy lần đều suýt nữa thì toi đời, quá trình vừa rồi làm trái tim hắn vẫn còn run sợ.
Loại cảm giác này đã lâu không cảm nhận được rồi!
Không biết từ lúc nào, mình trở nên mạnh hơn, mà mấy cao thủ ban đầu đó ở trước mắt hắn đã không tính là gì, bị động thế này, cục diện nguy hiểm thế này hắn đã rất lâu không gặp được.
Hãn Quang quả nhiên vẫn không được a, hễ gặp được cao thủ, căn bản là một con đường chết, muốn trốn cũng không trốn được.
Trình độ của mấy tên đánh lén này đều khá cao, bảy tên đánh lén mình đó, trừ một tên, thực lực sáu người còn lại chỉ hơi thua Hoa Bách một chút. Điều đáng sợ nhất vẫn là tên lợi hại nhất trong đó, mấy phát cuối cùng đều là do tên này bắn, lần nào đều suýt nữa là bắn trúng mình. Nếu như không phải hôm này vận may của mình không tệ, phỏng chừng đã chết mấy lần rồi.
Dựa vào tường, Diệp Trùng hả miệng hít lấy hít để.
Chiến đấu bên ngoài rất nhanh liền tiến vào giai đoạn căng thẳng tột độ. Số lượng mấy tên đánh lén này không hề coi là nhiều, chỉ có khoảng năm mươi, nhưng trình độ trung bình của bọn chúng so với trình độ của ba đội ngũ sư sĩ này thì cao hơn hẳn. May mà ba đội ngũ sư sĩ này chiếm ưu thế tuyệt đối về mặt số lượng.
Đột nhiên bị đánh lén, bọn họ đã bị đánh tới đỏ cả mắt, sau tổn thất xuýt xoát một trăm cái quang giáp lúc ban đầu, bọn họ rất mau liền ổn định lại, tuy số lượng quang giáp vẫn không ngừng giảm xuống, nhưng tốc độ đã chậm lại. Nhưng số lượng quang giáp của đám đánh lén đó cũng bắt đầu giảm xuống từng chút một.
Quang giáp cận chiến ầm ầm lao bổ xuống mấy quang giáp trong đại quân sinh vật biến dị ở phía dưới đó, đối diện đại quân đen nghìn nghịt, nhưng không có một ai chùn bước.
Không có ai có thể mở mắt trừng trừng nhìn chiến hữu của mình từng người từng người một chết đi ở bên cạnh mình.
Không đánh thì chết! Máu nóng nam nhi trong giờ phút này bị kích thích ra, đại quân sinh vật biến dị vẫn làm người ta dựng đứng lông tóc vừa rồi, bọn họ hiện giờ lại không hề sợ hãi.
Chùm ánh sáng đủ màu giao thoa lẫn nhau, trên không, chốc chốc có quang giáp nổ tung thành từng đốm, từng đốm lửa, sự thảm khốc của chiến tranh lần đầu tiên thể hiện chân thật như vậy trước mặt thế nhân.
Hoa Bách mặt không biểu tình, nhưng sát khí trong mắt lại làm người bình thường xem ra giống như tiên sinh như hắn lộ ra một loại hung tợn nói không ra lời. Đầu óc hắn tuyệt đối linh hoạt hơn nhiều người rất nhiều, rất mau hắn liền liên tưởng ra quan hệ có khả năng tồn tại giữa kẻ đánh lén lẫn trong đám sinh vật biến dị và mấy sinh vật biến dị này. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Hỏa lực của con nhện bung ra hết!
Thứ Hoa Tri Ba dựa vào mà thành danh chính là kỹ xảo xạ kích xuất thần nhập hóa, Hoa Bách từ nhỏ đã thực hiện huấn luyện khắc khổ dưới yêu cầu nghiêm ngặt của cha hắn.
Từ khóa mục tiêu tới xạ kích, hắn trong chớp mắt liền có thể hoàn thành. Mục tiêu xạ kích của hắn đều là chỗ yếu hại của quang giáp. Tới giờ đã có bốn cái quang giáp bị hắn bắn hạ.
Nhuế Băng ở trong Thủ Hộ dưới sự yểm hộ của U Lam Hỏa quan sát cả chiến trường. Diệp tử vừa rồi mấy lần gặp nguy làm trái tim nàng lên tới tận cổ, thấy Diệp tử cuối cùng an toàn, viên đá treo ở trái tim nàng rốt cuộc cũng bỏ xuống. Sinh vật biến dị bị vây bên trong U Lam Hỏa hình tròn đã bị nàng dọn sạch. Khoảng thời gian vừa rồi, nàng đã bắt đầu quen thuộc với thứ đầu tiên Diệp Trùng tặng nàng, quang giáp Thủ Hộ.
Ai cũng không chú ý tới chỗ này lại còn có một cao thủ.
Ánh mắt Nhuế Băng khóa chặt mấy cái quang giáp vừa rồi bắn Diệp tử đó. Cong eo, chân Nhuế Băng phát lực, cả người bình bình lướt qua U Lam Hỏa, tiến vào trong đại quân sinh vật biến dị này.
Tiếp đó, chỉ thấy một bóng người màu vàng kim xuyên qua giữa sinh vật biến dị. Thủ Hộ thích hợp nhất chính là lao vọt đi trong phạm vi nhỏ, tốc độ vốn chính là một trong những sở trường của Nhuế Băng, thêm vào sự tăng cường của Thủ Hộ, càng nhanh như điện xẹt. Mấy sinh vật biến dị đó căn bản là không kịp phản ứng liền mất đi bóng người màu vàng kim này.
Lợi dụng phương thức này, Nhuế Băng từ từ tới gần một quang giáp đánh lén trong đó, cái quang giáp này chính là một trong mấy quang giáp đánh lén Diệp Trùng.
Trong tầm nhìn trắng đen, hình 3D do vô số đường màu trắng nhỏ xíu tạo thành không ngừng xoay chuyển, phóng lớn, vô số số liệu như thác đổ xuống dưới, đường màu trắng ở chỗ khác liền mau chóng nhạt đi, cuối cùng chỉ còn lại ba đường màu trắng giao thoa lẫn nhau!
Sư sĩ truyền thuyết

/606

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status