Đám người Yến Triệu Ca biết kết quả của Thái Âm Chi Thí lần thứ ba, bên Thương Mang Sơn tất nhiên cũng nhận được tin tức.
Mặc dù đối phương không bài ra mặt, nhưng Yến Triệu Ca có thể cảm giác được, Thương Mang Sơn đối với đoàn người của mình càng thêm nhiệt tình.
Đại Nhật Thánh Tông càng cường thế, Thương Mang Sơn tuy không trực diện mũi nhọn, nhưng cũng đề phòng.
Khi đang không đủ sức mạnh, có Quảng Thừa Sơn ngăn trở Đại Nhật Thánh Tông, đối với Thương Mang Sơn hiển nhiên là chuyện tốt.
Nhưng mà, Yến Triệu Ca vẫn cảm thấy, vấn đề mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch ở Vân Triệu Sơn, Thương Mang Sơn vẫn tỏ thái độ mập mờ.
Trong lúc giao tiếp cùng Quảng Thừa Sơn, Thương Mang Sơn giống như không biết vô tình hay cố ý, mưu cầu hợp tác trong phương diện khác.
Chuyện này làm Yến Triệu Ca lưu ý thêm vài phần.
Tuy thái độ của Thương Mang Sơn mập mờ không rõ, nhưng đám người Yến Triệu Ca, Phó Ân Thư dưới sự dẫn đường của đối phương, đã đặt chân lên Vân Triệu lĩnh.
- Công tử, thật đúng dịp, vợ chồng Triệu Minh cũng đến Vân Triệu Lĩnh.
Đang đi trên đường, A Hổ chỉnh lý tin tức từ thủ hạ truyền tới, sau đó báo cáo cho Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca ngẩng đầu suy nghĩ một chút:
- A, Xích Hồng Phái cùng Vân Triệu Lĩnh của Sơn Vực, nhưng có trao đổi qua lại.
A Hổ gật đầu:
- Đúng vậy, địa phương Cô Âm Uẩn Cô Dương rất hiếm thấy, Xích Hồng Phái trồng Linh thảo, có vài loại phẩm chất tốt hơn khi trồng nơi Cô Âm Uẩn Cô Dương.
- Cho nên bọn họ mướn một mảnh đất ở Vân Triệu Sơn, mở ra dược điền.
Yến Triệu Ca gật đầu, đối với chuyện này, Quảng Thừa Sơn hiểu rõ tình hình cũng không cấm.
Quảng Thừa Sơn cùng Thương Mang Sơn, tuy có quan hệ cạnh tranh, nhưng không khẩn trương như với Đại Nhật Thánh Tông.
Nhiều thế lực của Thiên Vực dưới trướng Quảng Thừa Sơn, cùng các thế lực của Sơn Vực dưới trướng Thương Mang Sơn có trao đổi qua lại, cũng không hiếm thấy.
Vân Triệu Sơn là trọng địa của Thương Mang Sơn, nhưng chỉ cần không tới gần mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch thì không cấm người ngoài.
Dĩ nhiên, nếu là thế lực cùng cấp độ như Quảng Thừa Sơn tới gần, nhất định sẽ khiến Thương Mang Sơn chú ý, còn thế lực như Xích Hồng Phái thì không sao.
A Hổ nói tiếp:
- Nghe nói lần này là dược điền xảy ra vấn đề, cho nên Triệu Minh cùng Cảnh Vân Chi đều tới.
Cảnh Vân Chi chính là con gái của chưởng môn Xích Hồng Phái, nhưng không có vào Xích Hồng, mà bái nhập Quảng Thừa Sơn, giống như Yến Triệu Ca, Triệu Minh, đều là đệ tử Quảng Thừa.
Yến Triệu Ca nói:
- Sau khi chúng ta đến Vân Triệu Sơn, có thể thông báo cho bọn họ, mọi người có thể tụ họp lúc rãnh một chút, theo lễ thì bọn họ phải bái kiến Phó sư bá.
A Hổ thật thà cười:
- Vâng, công tử.
Khi đặt chân lên Vân Triệu Lĩnh, xuyên qua Vân Triệu Sơn Mạch, đám người Yến Triệu Ca đi về hướng đông.
Ngọn núi cao nhất của Vân Triệu Sơn Mạch, Vân Triệu Sơn, dần hiện ra trước mắt mọi người.
Cả Vân Triệu Sơn Mạch, giống như một con rồng đang nằm, mà Vân Triệu Sơn như đầu rồng.
Dưới chân Vân Triệu Sơn, cùng nhiều ngọn núi tương liên khác, hình thành một thung lũng nhỏ, nơi đó chính là mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch.
Mà giữa sườn núi của Vân Triệu Sơn, có một Linh Tuyền, tên là Âm Dương Vân.
Âm Dương Vân Linh Tuyền này, chính là địa phương Cô Âm Uẩn Cô Dương hiếm có trên thế gian.
Bởi vì mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch Mạch, ngoại trừ thủ toạ trưởng lão của Thương Mang Sơn quản lý công việc ở Vân Triệu Lĩnh, còn có một trưởng lão Đại Tông Sư lâu năm chuyên môn toạ trấn Vân Triệu Sơn, gọi là Huyền Thạch trưởng lão.
Cộng thêm trưởng lão của Thương Mang Sơn cùng đi theo, Vân Triệu Sơn lúc này, có ba Đại Tông Sư lâu năm của Thương Mang Sơn tề tụ.
Thủ toạ trưởng lão quản lý công việc ở Vân Triệu Lĩnh của Thương Mang Sơn họ Tả, là một nam tử trung niên với khuôn mặt uy nghiêm.
Yến Triệu Ca nhìn vị Tả trưởng lão này, ánh mắt hơi ngưng lại.
Chủ Sự trưởng lão của Thương Mang Sơn đóng quân tại Đông Đường quốc Thiên Đông châu, chính là thuộc hạ của vị Tả trưởng lão này.
Trong hỗn loạn Đông Đường trước đây, động tác của Thương Mang Sơn không thể thiếu cái bóng của vị này.
- Mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, nếu nói đến là chuyện quan trọng nhất, quý phái đột nhiên đăng môn, làm chúng ta có chút ngoài dự liệu.
Tả trưởng lão không nhanh không chậm nói.
Yến Triệu Ca ngồi yên lặng một bên không nói gì, tự nhiên có Phó Ân Thư giao tiếp:
- Chính vì sự việc quan trọng, nếu không đủ nắm chắc, bản phải sao có thể tuỳ tiện nói ra?
Những năm gần đây, bởi vì mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch dần khô kiệt, mắt thấy sẽ miệng ăn núi lở .
Thương Mang Sơn một mặt tìm kiếm cách giải quyết, một mặt hạn chế khai thác.
Vì vậy, làm cho bản thân chậm phát triển theo.
Nếu vấn đề này được giải quyết, có thể khai thác lượng lớn Cự Linh Huyền Thạch lần nữa, Thương Mang Sơn tất nhiên sẽ đi vào giai đoạn phát triển mãnh mẽ lần nữa.
Phó Ân Thư nhàn nhạt nói:
- Bản phái rất thành ý, quý phái không cần khẩn trương như vậy.
Tả trưởng lão đối với tính cách của Phó Ân Thư cũng có hiểu biết, nghe vậy thì mỉm cười.
Nếu như Quảng Thừa Sơn tới nơi này phá hư, coi như triệt để đem Thương Mang Sơn hướng về Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng mà, hắn cũng có ý nghĩ của chính mình.
Quảng Thừa Sơn chắc chắn không vô duyên vô cớ trợ giúp Thương Mang Sơn, nếu là hợp tác, đó chính là theo nhu cầu của hai biên, lấy nhiều lấy ít chính là vấn đề.
- Quý phái nói, muốn khảo sát thực địa? Như vậy sau khi ổn thoả, đi theo ta là được.
Tả trưởng lão nói rằng.
Phó Ân Thư trực tiếp quay đầu nhìn về phía Yến Triệu Ca nói:
- Ngươi cần nghỉ ngơi không?
Yến Triệu Ca nhịn xuống xung động muốn trợn trắng mắt, đối với tính tình nôn nóng của sư bá mình có nhận thức trực quan lần nữa:
- Ta lúc nào cũng có thể.
Phó Ân Thư gật đầu, quay đầu nhìn về phía Tả trưởng lão:
- Hiện tại thời gian còn sớm, chúng ta đi thôi.
Tả trưởng lão giao tiếp ánh mắt với các trưởng lão Thương Mang Sơn khác, đều gật đầu.
Huyền Thạch trưởng lão toạ trấn Vân Triệu Sơn nói:
- Đi theo lão phu.
Đoàn người tiến vào sơn cốc, trực tiếp đi xuống mạch khoáng, Yến Triệu Ca cảm nhận dao động linh khí trong đó, lại chuyên chú vào khu vực tuỷ khoáng, trong lòng càng nắm chắc.
Hình thức khai thác quá lạc hậu, khai sơn tổ sư của Thương Mang Sơn chỉ lấy được Cự Linh Huyền Công, nhưng không có kỷ thuật thăm dò cùng khai thác Cự Linh Huyền Thạch, sau này phát triển ra phương thức khai thác, quá thô bạo, không ngừng tổn thương tuỷ khoáng.
Yến Triệu Ca tính toán trong đầu, nhưng trong lòng lại lo lắng:
Ngoại trừ chúng ta ra, giống như có người đang suy nghĩ khôi phục mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, cái này không giống bản thân Thương Mang Sơn tự mình nghiên cứu, mà có vài phần giống cổ pháp trước Đại Phá Diệt. . .
Ha ha, hèn chi thái độ lại mập mờ không rõ, quả nhiên có cái khác dựa vào, cho nên đối với chúng ta không quá nhiệt tình.
Nhưng mà, bên đó cũng đang trong giai đoạn thí nghiệm, nên chúng ta tới cửa, cũng không trực tiếp cự tuyệt.
Yến Triệu Ca nâng cằm suy nghĩ.
Nhưng biểu hiện bên ngoài, Yến Triệu Ca như không có chuyện gì.
Yến Triệu Ca đi ra mạch khoáng, đi vòng quanh thung lũng, tiến thêm một bước nhận biết nhịp đập của linh khí nơi này.
Sao ta lại cảm thấy, ở đây có Nghịch Dương Khí từ trên núi xuyên vào lòng đất đây?
Yến Triệu Ca nhíu mày, đi ra sơn cốc, ngẩng đầu nhìn lại Vân Triệu Sơn.
Chỉ thấy giữa sườn núi của Vân Triệu Sơn, đột nhiên có ánh lửa hiện lên.
Yến Triệu Ca nháy mắt mấy cái:
Cái này là trò quỷ gì? Thương Mang Sơn tự đốt nhà mình sao?
Khi đang suy nghĩ, A Hổ bay tới, mang về một người hôn mê, Yến Triệu Ca nhận biết, chính là tuỳ tùng thiếp thân của Triệu Minh.
Làm người này tỉnh lại, đối phương nhìn thấy Yến Triệu Ca, liền mừng rỡ.
- Yến công tử, ngươi ở đây thì tốt quá, Tứ Hoàng tử ở trên núi, nổi lên xung đột với người của Thương Mang Sơn!
Mặc dù đối phương không bài ra mặt, nhưng Yến Triệu Ca có thể cảm giác được, Thương Mang Sơn đối với đoàn người của mình càng thêm nhiệt tình.
Đại Nhật Thánh Tông càng cường thế, Thương Mang Sơn tuy không trực diện mũi nhọn, nhưng cũng đề phòng.
Khi đang không đủ sức mạnh, có Quảng Thừa Sơn ngăn trở Đại Nhật Thánh Tông, đối với Thương Mang Sơn hiển nhiên là chuyện tốt.
Nhưng mà, Yến Triệu Ca vẫn cảm thấy, vấn đề mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch ở Vân Triệu Sơn, Thương Mang Sơn vẫn tỏ thái độ mập mờ.
Trong lúc giao tiếp cùng Quảng Thừa Sơn, Thương Mang Sơn giống như không biết vô tình hay cố ý, mưu cầu hợp tác trong phương diện khác.
Chuyện này làm Yến Triệu Ca lưu ý thêm vài phần.
Tuy thái độ của Thương Mang Sơn mập mờ không rõ, nhưng đám người Yến Triệu Ca, Phó Ân Thư dưới sự dẫn đường của đối phương, đã đặt chân lên Vân Triệu lĩnh.
- Công tử, thật đúng dịp, vợ chồng Triệu Minh cũng đến Vân Triệu Lĩnh.
Đang đi trên đường, A Hổ chỉnh lý tin tức từ thủ hạ truyền tới, sau đó báo cáo cho Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca ngẩng đầu suy nghĩ một chút:
- A, Xích Hồng Phái cùng Vân Triệu Lĩnh của Sơn Vực, nhưng có trao đổi qua lại.
A Hổ gật đầu:
- Đúng vậy, địa phương Cô Âm Uẩn Cô Dương rất hiếm thấy, Xích Hồng Phái trồng Linh thảo, có vài loại phẩm chất tốt hơn khi trồng nơi Cô Âm Uẩn Cô Dương.
- Cho nên bọn họ mướn một mảnh đất ở Vân Triệu Sơn, mở ra dược điền.
Yến Triệu Ca gật đầu, đối với chuyện này, Quảng Thừa Sơn hiểu rõ tình hình cũng không cấm.
Quảng Thừa Sơn cùng Thương Mang Sơn, tuy có quan hệ cạnh tranh, nhưng không khẩn trương như với Đại Nhật Thánh Tông.
Nhiều thế lực của Thiên Vực dưới trướng Quảng Thừa Sơn, cùng các thế lực của Sơn Vực dưới trướng Thương Mang Sơn có trao đổi qua lại, cũng không hiếm thấy.
Vân Triệu Sơn là trọng địa của Thương Mang Sơn, nhưng chỉ cần không tới gần mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch thì không cấm người ngoài.
Dĩ nhiên, nếu là thế lực cùng cấp độ như Quảng Thừa Sơn tới gần, nhất định sẽ khiến Thương Mang Sơn chú ý, còn thế lực như Xích Hồng Phái thì không sao.
A Hổ nói tiếp:
- Nghe nói lần này là dược điền xảy ra vấn đề, cho nên Triệu Minh cùng Cảnh Vân Chi đều tới.
Cảnh Vân Chi chính là con gái của chưởng môn Xích Hồng Phái, nhưng không có vào Xích Hồng, mà bái nhập Quảng Thừa Sơn, giống như Yến Triệu Ca, Triệu Minh, đều là đệ tử Quảng Thừa.
Yến Triệu Ca nói:
- Sau khi chúng ta đến Vân Triệu Sơn, có thể thông báo cho bọn họ, mọi người có thể tụ họp lúc rãnh một chút, theo lễ thì bọn họ phải bái kiến Phó sư bá.
A Hổ thật thà cười:
- Vâng, công tử.
Khi đặt chân lên Vân Triệu Lĩnh, xuyên qua Vân Triệu Sơn Mạch, đám người Yến Triệu Ca đi về hướng đông.
Ngọn núi cao nhất của Vân Triệu Sơn Mạch, Vân Triệu Sơn, dần hiện ra trước mắt mọi người.
Cả Vân Triệu Sơn Mạch, giống như một con rồng đang nằm, mà Vân Triệu Sơn như đầu rồng.
Dưới chân Vân Triệu Sơn, cùng nhiều ngọn núi tương liên khác, hình thành một thung lũng nhỏ, nơi đó chính là mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch.
Mà giữa sườn núi của Vân Triệu Sơn, có một Linh Tuyền, tên là Âm Dương Vân.
Âm Dương Vân Linh Tuyền này, chính là địa phương Cô Âm Uẩn Cô Dương hiếm có trên thế gian.
Bởi vì mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch Mạch, ngoại trừ thủ toạ trưởng lão của Thương Mang Sơn quản lý công việc ở Vân Triệu Lĩnh, còn có một trưởng lão Đại Tông Sư lâu năm chuyên môn toạ trấn Vân Triệu Sơn, gọi là Huyền Thạch trưởng lão.
Cộng thêm trưởng lão của Thương Mang Sơn cùng đi theo, Vân Triệu Sơn lúc này, có ba Đại Tông Sư lâu năm của Thương Mang Sơn tề tụ.
Thủ toạ trưởng lão quản lý công việc ở Vân Triệu Lĩnh của Thương Mang Sơn họ Tả, là một nam tử trung niên với khuôn mặt uy nghiêm.
Yến Triệu Ca nhìn vị Tả trưởng lão này, ánh mắt hơi ngưng lại.
Chủ Sự trưởng lão của Thương Mang Sơn đóng quân tại Đông Đường quốc Thiên Đông châu, chính là thuộc hạ của vị Tả trưởng lão này.
Trong hỗn loạn Đông Đường trước đây, động tác của Thương Mang Sơn không thể thiếu cái bóng của vị này.
- Mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, nếu nói đến là chuyện quan trọng nhất, quý phái đột nhiên đăng môn, làm chúng ta có chút ngoài dự liệu.
Tả trưởng lão không nhanh không chậm nói.
Yến Triệu Ca ngồi yên lặng một bên không nói gì, tự nhiên có Phó Ân Thư giao tiếp:
- Chính vì sự việc quan trọng, nếu không đủ nắm chắc, bản phải sao có thể tuỳ tiện nói ra?
Những năm gần đây, bởi vì mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch dần khô kiệt, mắt thấy sẽ miệng ăn núi lở .
Thương Mang Sơn một mặt tìm kiếm cách giải quyết, một mặt hạn chế khai thác.
Vì vậy, làm cho bản thân chậm phát triển theo.
Nếu vấn đề này được giải quyết, có thể khai thác lượng lớn Cự Linh Huyền Thạch lần nữa, Thương Mang Sơn tất nhiên sẽ đi vào giai đoạn phát triển mãnh mẽ lần nữa.
Phó Ân Thư nhàn nhạt nói:
- Bản phái rất thành ý, quý phái không cần khẩn trương như vậy.
Tả trưởng lão đối với tính cách của Phó Ân Thư cũng có hiểu biết, nghe vậy thì mỉm cười.
Nếu như Quảng Thừa Sơn tới nơi này phá hư, coi như triệt để đem Thương Mang Sơn hướng về Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng mà, hắn cũng có ý nghĩ của chính mình.
Quảng Thừa Sơn chắc chắn không vô duyên vô cớ trợ giúp Thương Mang Sơn, nếu là hợp tác, đó chính là theo nhu cầu của hai biên, lấy nhiều lấy ít chính là vấn đề.
- Quý phái nói, muốn khảo sát thực địa? Như vậy sau khi ổn thoả, đi theo ta là được.
Tả trưởng lão nói rằng.
Phó Ân Thư trực tiếp quay đầu nhìn về phía Yến Triệu Ca nói:
- Ngươi cần nghỉ ngơi không?
Yến Triệu Ca nhịn xuống xung động muốn trợn trắng mắt, đối với tính tình nôn nóng của sư bá mình có nhận thức trực quan lần nữa:
- Ta lúc nào cũng có thể.
Phó Ân Thư gật đầu, quay đầu nhìn về phía Tả trưởng lão:
- Hiện tại thời gian còn sớm, chúng ta đi thôi.
Tả trưởng lão giao tiếp ánh mắt với các trưởng lão Thương Mang Sơn khác, đều gật đầu.
Huyền Thạch trưởng lão toạ trấn Vân Triệu Sơn nói:
- Đi theo lão phu.
Đoàn người tiến vào sơn cốc, trực tiếp đi xuống mạch khoáng, Yến Triệu Ca cảm nhận dao động linh khí trong đó, lại chuyên chú vào khu vực tuỷ khoáng, trong lòng càng nắm chắc.
Hình thức khai thác quá lạc hậu, khai sơn tổ sư của Thương Mang Sơn chỉ lấy được Cự Linh Huyền Công, nhưng không có kỷ thuật thăm dò cùng khai thác Cự Linh Huyền Thạch, sau này phát triển ra phương thức khai thác, quá thô bạo, không ngừng tổn thương tuỷ khoáng.
Yến Triệu Ca tính toán trong đầu, nhưng trong lòng lại lo lắng:
Ngoại trừ chúng ta ra, giống như có người đang suy nghĩ khôi phục mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, cái này không giống bản thân Thương Mang Sơn tự mình nghiên cứu, mà có vài phần giống cổ pháp trước Đại Phá Diệt. . .
Ha ha, hèn chi thái độ lại mập mờ không rõ, quả nhiên có cái khác dựa vào, cho nên đối với chúng ta không quá nhiệt tình.
Nhưng mà, bên đó cũng đang trong giai đoạn thí nghiệm, nên chúng ta tới cửa, cũng không trực tiếp cự tuyệt.
Yến Triệu Ca nâng cằm suy nghĩ.
Nhưng biểu hiện bên ngoài, Yến Triệu Ca như không có chuyện gì.
Yến Triệu Ca đi ra mạch khoáng, đi vòng quanh thung lũng, tiến thêm một bước nhận biết nhịp đập của linh khí nơi này.
Sao ta lại cảm thấy, ở đây có Nghịch Dương Khí từ trên núi xuyên vào lòng đất đây?
Yến Triệu Ca nhíu mày, đi ra sơn cốc, ngẩng đầu nhìn lại Vân Triệu Sơn.
Chỉ thấy giữa sườn núi của Vân Triệu Sơn, đột nhiên có ánh lửa hiện lên.
Yến Triệu Ca nháy mắt mấy cái:
Cái này là trò quỷ gì? Thương Mang Sơn tự đốt nhà mình sao?
Khi đang suy nghĩ, A Hổ bay tới, mang về một người hôn mê, Yến Triệu Ca nhận biết, chính là tuỳ tùng thiếp thân của Triệu Minh.
Làm người này tỉnh lại, đối phương nhìn thấy Yến Triệu Ca, liền mừng rỡ.
- Yến công tử, ngươi ở đây thì tốt quá, Tứ Hoàng tử ở trên núi, nổi lên xung đột với người của Thương Mang Sơn!
/205
|