Nghiêm Húc tất nhiên sẽ không tự mình đi liên hệ với Đại Nhật Thánh Tông.
Bằng không ở bên Đại Nhật Thánh Tông, lưu lại nhược điểm, ngày sau sao có thể yên ổn ở Quảng Thừa Sơn nữa?
Mặc dù, Nghiêm Húc là Võ giả Đại Tông Sư, chính là tiền vốn lớn nhất của hắn.
Trước đây càng là một phương chủ sự, nắm giữ không ít thông tin có tác dụng.
Nhưng nếu không bất đắc dĩ, Nghiêm Húc sẽ không bao giờ phản bội sơn môn, tìm kiếm Đại Nhật Thánh Tông che chở.
Không tính tới toàn bộ căn cơ đều mất hết, ngay cả tích luỹ tài sản cùng mạng lưới giao thiệp cũng yếu đi.
Đến Đại Nhật Thánh Tông, là người bên ngoài vào, cho dù đối phương có dùng thiên kim mua mã cốt (ngàn vàng mua xương ngựa) đối xử tử tế với hắn, hắn cũng không bao giờ có hy vọng tiến vào hạch tâm.
Vì vậy, Nghiêm Húc truyền tin cho Đại Nhật Thánh Tông, đều trãi qua mấy giai đoạn, để tránh đối phương điều tra.
Cho dù Đại Nhật Thánh Tông nhận được tin tức, cũng khó có thể tìm đến hắn.
Cho nên, khi Thạch Thiết bắt trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông đối chất, Nghiêm Húc cũng không lo lắng.
Nhưng mọi thứ, cuối cùng vẫn là do tâm phúc của Nghiêm Húc xử lý.
Trang viên này, chính là sản nghiệp bí mật của Nghiêm Húc, nhưng vẫn không thể gạt được Thạch Thiết.
Nghiêm Húc ngửa mặt lên trời thở dài, Thạch Thiết bất ngờ xuất hiện tại Đông Đường, hắn cũng cảm thấy lần này khó thoát thân, nhưng vẫn mang tâm lý may mắn, không chịu buông tha một phần vạn hy vọng.
Chỉ cần không bị Thạch Thiết đánh chết tại chỗ, không bị nhốt vào Tỏa Thiên Hạp, hắn liền có hy vọng.
Thông đồng với Đại Nhật Thánh Tông nhằm mượn đao giết người , chỉ vì tranh đấu phe phái mà vu oan cho Yến Triệu Ca, hắn có thể thừa nhận được tội này.
Chức vị Chủ Sự Trưởng lão tuy rằng sẽ bị bãi miễn, nhưng hơn phân nữa sẽ đến chiến trường lập công.
Khi đó hắn có cơ hội chạy thoát.
Ở Quảng Thừa Sơn đông sơn tái khởi , hắn không thể trông cậy vào đó, mà chỉ có thể trốn vào Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng bây giờ, hy vọng đều tan vỡ.
Nghiêm Húc nhìn về phía Yến Triệu Ca, ánh mắt sâu thẳm, đến lúc này, hắn như thế nào không biết, Thạch Thiết bất ngờ xuất hiện, tất nhiên là thủ bút của Yến Triệu Ca.
Hắn nhìn Yến Triệu Ca, Yến Triệu Ca cũng nhìn hắn!
Chuyên môn đào một cái hố to, chờ hắn nhảy vào, vạn kiếp bất phục!
Thạch Thiết nhìn Nghiêm Húc nói:
- Ta cũng không hiểu, tại sao ngươi muốn đưa Triệu Ca vào chỗ chết, còn muốn liên luỵ Hứa Xuyên và nhưng đồng môn khác, còn có người của Đông Đường quốc nữa.
- Khí lượng của ngươi lại nhỏ hẹp, ánh mắt nông cạn đến vậy sao? Hay trong đó có ẩn tình gì khác?
- Hiện tại, nói cho chúng ta biết tại sao đi.
- Lúc này, ngươi muốn giấu diếm cũng vô ích.
Dưới ánh mắt của Thạch Thiết nhìn chăm chú, Nghiêm Húc hơi trầm mặc, cảm thấy cổ họng khô khốc.
Yến Triệu Ca nhìn Nghiêm Húc, đột nhiên cười:
- Trước đây, ta không nghĩ ra tại sao Nghiêm trưởng lão muốn đưa ta vào chỗ chết.
- Nhưng mà khi ta gặp Diệp Cảnh, ta hình như hiểu một chút.
Nghiêm Húc ngạc nhiên, hắn chỉ cầm Diệp Cảnh làm đao , không liên hệ với động cơ của bản thân.
Lúc này nghe Yến Triệu Ca nói như vậy, trong lòng của Nghiêm Húc hiện lên dự cảm không tốt.
Diệp Cảnh cũng bị Thạch Thiết mang đến, trong lúc này bị Thạch Thiết trấn áp, không thể động đậy cũng không thể nói, chỉ oán hận nhìn đám người Quảng Thừa Sơn.
Lúc nghe thấy mình cùng Nghiêm Húc có liên quan, cho dù đầu óc hắn không thanh tĩnh, nhưng cũng cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt vô ý nhìn về Nghiêm Húc.
Thạch Thiết cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối với Nghiêm Húc mà nói, ven đường vô ý nhặt được Diệp Cảnh đang hôn mê, cách nói này, Thạch Thiết cũng không tin hoàn toàn.
Nhưng hắn cũng không cho là Nghiêm Húc sẽ trợ giúp Diệp Cảnh báo thù, liền muốn tính mệnh của Yến Triệu Ca.
Trong lúc nhất thời, sự chú ý của mọi người đều đặt trên người Yến Triệu Ca.
Bị mọi người nhìn chăm chú, Yến Triệu Ca vẫn ung dung nói:
- Nghi thức Huyết Hồn Hồi Quang vừa rồi, tất cả mọi việc trong Trấn Long Uyên, các vị cũng thấy được.
- Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, nhục thân của Diệp Cảnh đã bị phá thành mảnh nhỏ, huỷ diệt trong vực sâu.
- Hôm nay có thể trọng tố thân thể, công pháp như thế, tất nhiên không phải tầm thường.
Mọi người đều gật đầu, toàn thân nghiền nát chỉ còn Linh hồn, lại có thể trọng tố lại, pháp môn như vậy quả thật khó lường.
Yến Triệu Ca đi tới trước mặt Diệp Cảnh, nhìn hắn nói:
- Hết thảy nguyên nhân đều từ chiếc nhẫn này, cùng với quanh ảnh bộc phát từ trong đó.
- Trong Trấn Long Uyên, ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng không rõ ràng, vì vậy không suy nghĩ tiếp.
- Nhưng bây giờ Diệp Cảnh tái sinh ngay mặt, nghi hoặc trong lòng càng ngày càng nhiều.
Yến Triệu Ca quay đầu nhìn về phía Thạch Thiết:
- Đại sư bá, ngài đã từng tiếp xúc với cường giả Viêm Ma, có cảm thấy quen mắt hay không?
Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi, Nghiêm Húc càng chấn động, lớn tiếng quát:
- Công pháp của Diệp Cảnh mặc dù có thể trọng tố thành Hoả Linh Chi Thể, nhưng cùng thân thể của Viêm Ma không giống!
Ánh mắt của Thạch Thiết khẽ động, nhưng cũng gật đầu nói:
- Có chỗ tương đồng, nhưng không hoàn toàn giống nhau.
Những người khác đều gật đầu, nếu hoàn toàn giống với Viêm Ma, bọn họ sẽ không bình tĩnh như trước nữa.
Yến Triệu Ca nói:
- Với sự hiểu biết của mọi người về Viêm Ma hiện tại, quả thật không giống. Nhưng Đại sư bá ngài cũng biết, lại lịch của Viêm Ma Đại thế giới mà Bát Cực Đại thế giới chúng ta phỏng đoán.
Thạch Thiết khẽ động, biểu tình như cứng ngắc, lần đầu xuất hiện biến hoá lớn:
- Viêm Ma Đại Đế?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Không sai, Viêm Ma Đại Đế, cũng được xưng là Thiên Hỏa Đại Đế, trước Đại Phá Diệt vang danh thiên hạ, là một cường giả trong truyền thuyết, sau Đại Phá Diệt đã không có tin tức.
- Hiện tại Bát Cực Đại thế giới chúng ta đối với Viêm Ma Đại thế giới phỏng đoán, phần lớn là như thế, chính là truyền thừa của Viêm Ma Đại Đế tạo nên.
- Cũng giống như Bát Cực Đại thế giới chúng ta, khai quật truyền thừa của các tiền bối lưu lại sau Đại Phá Diệt làm cơ sở rồi không ngừng diễn biến, phát triển.
Yến Triệu Ca nói tiếp:
- Võ đạo hiện nay của Quảng Thừa Sơn chúng ta, hoặc là của Đại Nhật Thánh Tông, Bích Hải Thành cùng các Thánh địa khác, thậm chí các tông môn thế lực khác, trãi qua nhiều năm phát triển, so với trước Đại Phá Diệt đã có biến hoá rất lớn.
- Truyền thừa lực lượng của Viêm Ma, trải qua nhiều năm tháng diễn biến, cùng chân truyền của Viêm Ma Đại Đế khẳng định có khác nhau.
Đông Châu Chấp Pháp Trưởng lão đứng một bên, lúc này đã hồi phục lại tinh thần, trầm giọng hỏi:
- Ý của ngươi là truyền thừa mà Diệp Cảnh lấy trong chiếc nhẫn này là chân truyền của Viêm Ma Đại Đế sao?!
- Từ trước Đại Phá Diệt, hoàn chỉnh truyền thừa sao?
Yến Triệu Ca mỉm cười, ngừng lại một chút rồi nói:
- Đây là dự đoán cá nhân của ta mà thôi, sự thật trong này cần phải nghiệm chứng.
- Ngoài ra, Diệp Cảnh bây giờ có quan hệ với Viêm Ma Đại thế giới hay không? Cái này cần phải biết rõ ràng.
Yến Triệu Ca nói, không biết vô tình hay cố ý liếc nhìn Nghiêm Húc:
- Và tại sao Nghiêm trưởng lão lại phải giúp đỡ Diệp Cảnh. . .
Nghiêm Húc lúc này đã hoàn toàn biến sắc, giận dữ hét:
- Nói bậy!
Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông tranh đấu kịch liệt, cho dù toàn bộ khai chiến cũng có thể hoàn hoãn.
Mà Viêm Ma là công địch của Bát Cực Đại thế giới, bất kỳ người nào nhấc lên quan hệ, đều không có bánh ngon nào để ăn.
Viêm Ma, lấy sinh linh khác làm thức ăn, lại yêu thích Võ giả trãi qua tu luyện!
Yến Triệu Ca cười không nói, Thạch Thiết chậm rãi nói:
- Liên hệ giữa Nghiêm Húc và Diệp Cảnh, còn không tốt kết luận, nhưng truyền thừa của Diệp Cảnh, rất có khả năng liên quan đến Viêm Ma Đại Đế.
Lời này của Thạch Thiết, làm cho những người khác rùng mình.
Hắn nhìn về phía Diệp Cảnh:
- Nghi thức Huyết Hồn Hồi Quang hiện ra cảnh tượng, Linh hồn của Diệp Cảnh bị chiếc nhẫn này thu lại, trong đó có một khí tức vô cùng cường đại hiện ra.
- Cho dù là Huyết Hồn Hồi Quang, nhưng không trãi qua thực tế, ta cũng cảm thấy khí tức kia quá mạnh mẽ, nếu đối phương buông xuống thật sự, sẽ kinh khủng cỡ nào.
Thạch Thiết nói khẳng định:
- Theo tư liệu ghi chép, Đại Viêm Ma Vương chết dưới tay Hám Thiên Tôn tổ sư năm đó, cũng không kinh khủng như vậy!
Vẻ mặt của mọi người đều trở nên nghiêm túc, Đại Viêm Ma Vương năm đó, là Viêm Ma mạnh nhất từ trước tới nay xuất hiện tại Viêm Ma Đại thế giới.
Nếu so với hắn còn kinh khủng hơn mà nói. . .
Nghiêm Húc xanh mặt.
Tuy Thạch Thiết không đồng ý Yến Triệu Ca đưa hắn cùng Diệp Cảnh liên hệ với nhau.
Nhưng dù vậy, tình hình phát triển đến giờ, so với kết quả bết bát nhất mà hắn nghĩ còn muốn xấu hơn!
Nghiêm Húc chợt nghĩ đến tâm phúc của mình, Văn Ninh Chi.
Yến Triệu Ca nhìn hắn, trong lòng bĩu môi:
Chuyện tát nước bẩn vào người này, ta cũng biết a.
Bằng không ở bên Đại Nhật Thánh Tông, lưu lại nhược điểm, ngày sau sao có thể yên ổn ở Quảng Thừa Sơn nữa?
Mặc dù, Nghiêm Húc là Võ giả Đại Tông Sư, chính là tiền vốn lớn nhất của hắn.
Trước đây càng là một phương chủ sự, nắm giữ không ít thông tin có tác dụng.
Nhưng nếu không bất đắc dĩ, Nghiêm Húc sẽ không bao giờ phản bội sơn môn, tìm kiếm Đại Nhật Thánh Tông che chở.
Không tính tới toàn bộ căn cơ đều mất hết, ngay cả tích luỹ tài sản cùng mạng lưới giao thiệp cũng yếu đi.
Đến Đại Nhật Thánh Tông, là người bên ngoài vào, cho dù đối phương có dùng thiên kim mua mã cốt (ngàn vàng mua xương ngựa) đối xử tử tế với hắn, hắn cũng không bao giờ có hy vọng tiến vào hạch tâm.
Vì vậy, Nghiêm Húc truyền tin cho Đại Nhật Thánh Tông, đều trãi qua mấy giai đoạn, để tránh đối phương điều tra.
Cho dù Đại Nhật Thánh Tông nhận được tin tức, cũng khó có thể tìm đến hắn.
Cho nên, khi Thạch Thiết bắt trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông đối chất, Nghiêm Húc cũng không lo lắng.
Nhưng mọi thứ, cuối cùng vẫn là do tâm phúc của Nghiêm Húc xử lý.
Trang viên này, chính là sản nghiệp bí mật của Nghiêm Húc, nhưng vẫn không thể gạt được Thạch Thiết.
Nghiêm Húc ngửa mặt lên trời thở dài, Thạch Thiết bất ngờ xuất hiện tại Đông Đường, hắn cũng cảm thấy lần này khó thoát thân, nhưng vẫn mang tâm lý may mắn, không chịu buông tha một phần vạn hy vọng.
Chỉ cần không bị Thạch Thiết đánh chết tại chỗ, không bị nhốt vào Tỏa Thiên Hạp, hắn liền có hy vọng.
Thông đồng với Đại Nhật Thánh Tông nhằm mượn đao giết người , chỉ vì tranh đấu phe phái mà vu oan cho Yến Triệu Ca, hắn có thể thừa nhận được tội này.
Chức vị Chủ Sự Trưởng lão tuy rằng sẽ bị bãi miễn, nhưng hơn phân nữa sẽ đến chiến trường lập công.
Khi đó hắn có cơ hội chạy thoát.
Ở Quảng Thừa Sơn đông sơn tái khởi , hắn không thể trông cậy vào đó, mà chỉ có thể trốn vào Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng bây giờ, hy vọng đều tan vỡ.
Nghiêm Húc nhìn về phía Yến Triệu Ca, ánh mắt sâu thẳm, đến lúc này, hắn như thế nào không biết, Thạch Thiết bất ngờ xuất hiện, tất nhiên là thủ bút của Yến Triệu Ca.
Hắn nhìn Yến Triệu Ca, Yến Triệu Ca cũng nhìn hắn!
Chuyên môn đào một cái hố to, chờ hắn nhảy vào, vạn kiếp bất phục!
Thạch Thiết nhìn Nghiêm Húc nói:
- Ta cũng không hiểu, tại sao ngươi muốn đưa Triệu Ca vào chỗ chết, còn muốn liên luỵ Hứa Xuyên và nhưng đồng môn khác, còn có người của Đông Đường quốc nữa.
- Khí lượng của ngươi lại nhỏ hẹp, ánh mắt nông cạn đến vậy sao? Hay trong đó có ẩn tình gì khác?
- Hiện tại, nói cho chúng ta biết tại sao đi.
- Lúc này, ngươi muốn giấu diếm cũng vô ích.
Dưới ánh mắt của Thạch Thiết nhìn chăm chú, Nghiêm Húc hơi trầm mặc, cảm thấy cổ họng khô khốc.
Yến Triệu Ca nhìn Nghiêm Húc, đột nhiên cười:
- Trước đây, ta không nghĩ ra tại sao Nghiêm trưởng lão muốn đưa ta vào chỗ chết.
- Nhưng mà khi ta gặp Diệp Cảnh, ta hình như hiểu một chút.
Nghiêm Húc ngạc nhiên, hắn chỉ cầm Diệp Cảnh làm đao , không liên hệ với động cơ của bản thân.
Lúc này nghe Yến Triệu Ca nói như vậy, trong lòng của Nghiêm Húc hiện lên dự cảm không tốt.
Diệp Cảnh cũng bị Thạch Thiết mang đến, trong lúc này bị Thạch Thiết trấn áp, không thể động đậy cũng không thể nói, chỉ oán hận nhìn đám người Quảng Thừa Sơn.
Lúc nghe thấy mình cùng Nghiêm Húc có liên quan, cho dù đầu óc hắn không thanh tĩnh, nhưng cũng cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt vô ý nhìn về Nghiêm Húc.
Thạch Thiết cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối với Nghiêm Húc mà nói, ven đường vô ý nhặt được Diệp Cảnh đang hôn mê, cách nói này, Thạch Thiết cũng không tin hoàn toàn.
Nhưng hắn cũng không cho là Nghiêm Húc sẽ trợ giúp Diệp Cảnh báo thù, liền muốn tính mệnh của Yến Triệu Ca.
Trong lúc nhất thời, sự chú ý của mọi người đều đặt trên người Yến Triệu Ca.
Bị mọi người nhìn chăm chú, Yến Triệu Ca vẫn ung dung nói:
- Nghi thức Huyết Hồn Hồi Quang vừa rồi, tất cả mọi việc trong Trấn Long Uyên, các vị cũng thấy được.
- Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, nhục thân của Diệp Cảnh đã bị phá thành mảnh nhỏ, huỷ diệt trong vực sâu.
- Hôm nay có thể trọng tố thân thể, công pháp như thế, tất nhiên không phải tầm thường.
Mọi người đều gật đầu, toàn thân nghiền nát chỉ còn Linh hồn, lại có thể trọng tố lại, pháp môn như vậy quả thật khó lường.
Yến Triệu Ca đi tới trước mặt Diệp Cảnh, nhìn hắn nói:
- Hết thảy nguyên nhân đều từ chiếc nhẫn này, cùng với quanh ảnh bộc phát từ trong đó.
- Trong Trấn Long Uyên, ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng không rõ ràng, vì vậy không suy nghĩ tiếp.
- Nhưng bây giờ Diệp Cảnh tái sinh ngay mặt, nghi hoặc trong lòng càng ngày càng nhiều.
Yến Triệu Ca quay đầu nhìn về phía Thạch Thiết:
- Đại sư bá, ngài đã từng tiếp xúc với cường giả Viêm Ma, có cảm thấy quen mắt hay không?
Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi, Nghiêm Húc càng chấn động, lớn tiếng quát:
- Công pháp của Diệp Cảnh mặc dù có thể trọng tố thành Hoả Linh Chi Thể, nhưng cùng thân thể của Viêm Ma không giống!
Ánh mắt của Thạch Thiết khẽ động, nhưng cũng gật đầu nói:
- Có chỗ tương đồng, nhưng không hoàn toàn giống nhau.
Những người khác đều gật đầu, nếu hoàn toàn giống với Viêm Ma, bọn họ sẽ không bình tĩnh như trước nữa.
Yến Triệu Ca nói:
- Với sự hiểu biết của mọi người về Viêm Ma hiện tại, quả thật không giống. Nhưng Đại sư bá ngài cũng biết, lại lịch của Viêm Ma Đại thế giới mà Bát Cực Đại thế giới chúng ta phỏng đoán.
Thạch Thiết khẽ động, biểu tình như cứng ngắc, lần đầu xuất hiện biến hoá lớn:
- Viêm Ma Đại Đế?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Không sai, Viêm Ma Đại Đế, cũng được xưng là Thiên Hỏa Đại Đế, trước Đại Phá Diệt vang danh thiên hạ, là một cường giả trong truyền thuyết, sau Đại Phá Diệt đã không có tin tức.
- Hiện tại Bát Cực Đại thế giới chúng ta đối với Viêm Ma Đại thế giới phỏng đoán, phần lớn là như thế, chính là truyền thừa của Viêm Ma Đại Đế tạo nên.
- Cũng giống như Bát Cực Đại thế giới chúng ta, khai quật truyền thừa của các tiền bối lưu lại sau Đại Phá Diệt làm cơ sở rồi không ngừng diễn biến, phát triển.
Yến Triệu Ca nói tiếp:
- Võ đạo hiện nay của Quảng Thừa Sơn chúng ta, hoặc là của Đại Nhật Thánh Tông, Bích Hải Thành cùng các Thánh địa khác, thậm chí các tông môn thế lực khác, trãi qua nhiều năm phát triển, so với trước Đại Phá Diệt đã có biến hoá rất lớn.
- Truyền thừa lực lượng của Viêm Ma, trải qua nhiều năm tháng diễn biến, cùng chân truyền của Viêm Ma Đại Đế khẳng định có khác nhau.
Đông Châu Chấp Pháp Trưởng lão đứng một bên, lúc này đã hồi phục lại tinh thần, trầm giọng hỏi:
- Ý của ngươi là truyền thừa mà Diệp Cảnh lấy trong chiếc nhẫn này là chân truyền của Viêm Ma Đại Đế sao?!
- Từ trước Đại Phá Diệt, hoàn chỉnh truyền thừa sao?
Yến Triệu Ca mỉm cười, ngừng lại một chút rồi nói:
- Đây là dự đoán cá nhân của ta mà thôi, sự thật trong này cần phải nghiệm chứng.
- Ngoài ra, Diệp Cảnh bây giờ có quan hệ với Viêm Ma Đại thế giới hay không? Cái này cần phải biết rõ ràng.
Yến Triệu Ca nói, không biết vô tình hay cố ý liếc nhìn Nghiêm Húc:
- Và tại sao Nghiêm trưởng lão lại phải giúp đỡ Diệp Cảnh. . .
Nghiêm Húc lúc này đã hoàn toàn biến sắc, giận dữ hét:
- Nói bậy!
Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông tranh đấu kịch liệt, cho dù toàn bộ khai chiến cũng có thể hoàn hoãn.
Mà Viêm Ma là công địch của Bát Cực Đại thế giới, bất kỳ người nào nhấc lên quan hệ, đều không có bánh ngon nào để ăn.
Viêm Ma, lấy sinh linh khác làm thức ăn, lại yêu thích Võ giả trãi qua tu luyện!
Yến Triệu Ca cười không nói, Thạch Thiết chậm rãi nói:
- Liên hệ giữa Nghiêm Húc và Diệp Cảnh, còn không tốt kết luận, nhưng truyền thừa của Diệp Cảnh, rất có khả năng liên quan đến Viêm Ma Đại Đế.
Lời này của Thạch Thiết, làm cho những người khác rùng mình.
Hắn nhìn về phía Diệp Cảnh:
- Nghi thức Huyết Hồn Hồi Quang hiện ra cảnh tượng, Linh hồn của Diệp Cảnh bị chiếc nhẫn này thu lại, trong đó có một khí tức vô cùng cường đại hiện ra.
- Cho dù là Huyết Hồn Hồi Quang, nhưng không trãi qua thực tế, ta cũng cảm thấy khí tức kia quá mạnh mẽ, nếu đối phương buông xuống thật sự, sẽ kinh khủng cỡ nào.
Thạch Thiết nói khẳng định:
- Theo tư liệu ghi chép, Đại Viêm Ma Vương chết dưới tay Hám Thiên Tôn tổ sư năm đó, cũng không kinh khủng như vậy!
Vẻ mặt của mọi người đều trở nên nghiêm túc, Đại Viêm Ma Vương năm đó, là Viêm Ma mạnh nhất từ trước tới nay xuất hiện tại Viêm Ma Đại thế giới.
Nếu so với hắn còn kinh khủng hơn mà nói. . .
Nghiêm Húc xanh mặt.
Tuy Thạch Thiết không đồng ý Yến Triệu Ca đưa hắn cùng Diệp Cảnh liên hệ với nhau.
Nhưng dù vậy, tình hình phát triển đến giờ, so với kết quả bết bát nhất mà hắn nghĩ còn muốn xấu hơn!
Nghiêm Húc chợt nghĩ đến tâm phúc của mình, Văn Ninh Chi.
Yến Triệu Ca nhìn hắn, trong lòng bĩu môi:
Chuyện tát nước bẩn vào người này, ta cũng biết a.
/205
|