Mộ Quang Ám Nguyệt Khí của Mộ Quang Quân Đại Nhật Thánh Tông, bao phủ khắp nơi.
Hễ là người trong phạm vi của lực tràng này, đều bị Mộ Quang Ám Nguyệt Khí ảnh hưởng.
Nhưng đối thủ của hắn, chính là Thạch Thiết.
Đối mặt với cường giả như vậy, Mộ Quang Quân cũng phải toàn lực ứng phó, không rãnh phân tâm.
Trong phạm vi mà Mộ Quang lực tràng của bao phủ, chỉ có tác dụng che chắn tầm nhìn cùng quấy nhiễm cảm giác, mà không cách nào tổn thương những người khác của Quảng Thừa Sơn.
Yến Triệu Ca nhìn về phía xa, trước mắt vẫn một mảng đen kịt.
Nhưng Nghiêm Húc bị Thạch Thiết làm trọng thương, đạo ánh sáng như kim cương kia xâm nhập vào cơ thể, không ngừng phá hư cơ thể của hắn.
Nghiêm Húc không cách nào trục xuất nó ra ngoài, cho nên kình lực Kim Cương Thân của Thạch Thiết vẫn ở trong cơ thể hắn.
Kim quang không ngừng thấu qua cơ thể của Nghiêm Húc bắn ra ngoài, giống như Nghiêm Húc đang phát sáng vậy, làm chĩ dẫn phương hướng cho Yến Triệu Ca.
Về phần Diệp Cảnh, toàn lực chạy trốn, hoả quang đỏ sậm toàn thân phát sáng, trọng bóng tối chói mắt vô cùng.
Hai người trong bóng tối giống như hai con đom đóm, khiến cho người khác không chú ý đến họ cũng khó a.
Đúng lúc, dưới tình huống hoảng sợ, hai người lại chạy cùng một phương hướng.
Như vậy, Yến Triệu Ca cũng không cùng A Hổ chia ra, mà trực tiếp đuổi theo Nghiêm Húc cùng Diệp Cảnh.
Nghiêm Húc là một Đại Tông Sư, tốc độ thân pháp rất nhanh, ngày đi ngàn dặm.
Nhưng hắn bị Thạch Thiết đánh thương quá nặng, suýt nữa chết tại chỗ, thực lực đã rơi xuống dưới Đại Tông Sư.
Dưới đau đớn quấy rối, tốc độ càng ngày càng chậm.
Hai bên truy đuổi, rốt cục lao ra phạm vi bao phủ của Mộ Quang Ám Nguyệt Khí.
Thấy lại ánh mặt trời, Nghiêm Húc sáng ngời, nhưng sau khi năng lực nhận biết phục hồi, hắn liền cảm thụ phía sau có truy binh đuổi theo.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ, gần trong gang tấc!
Đánh giá tốc độ của hai bên, Nghiêm Húc buồn bực phát hiện, tiếp tục chạy xuống, kết quả cũng bị bắt kịp.
Trong hai mắt hắn hiện lên vẻ khuất nhục cùng hung ác.
Yến Triệu Ca đuổi ở phía sau, thấy Nghiêm Húc đột nhiên dừng bước cũng dừng lại, thân hình gập lại, liền phóng tới!
Nghiêm Húc dữ tợn nói:
- Con nít miệng còn hôi sữa, ngươi muốn tìm chết, lão phu thành toàn cho ngươi.
Diệp Cảnh ở phụ cận, dưới tình huống nóng nảy, làm hắn thiếu linh mẫn khi nhận biết cảnh vật xung quanh.
Lại chạy lên phía trước một đoạn đường, nghe tiếng hét phẫn nộ của Nghiêm Húc, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện Yến Triệu Ca đuổi theo.
Diệp Cảnh thấy Yến Triệu Ca, hai mắt liền đỏ lên, đám người Nghiêm Húc như biến mất trong mắt hắn, chỉ còn lại đôi mắt hận thù đến tận xương tuỷ nhìn Yến Triệu Ca!
Điên cuồng hét lớn, Diệp Cảnh lập tức dừng bước, xoay người chạy tới Yến Triệu Ca!
Yến Triệu Ca nhìn thẳng Nghiêm Húc, sắc mặt lạnh lẽo, ống tay áo phải vung lên, một đạo bích quang như rồng bay ra.
Tiếng long ngâm vang lên, Bích Long Linh Kiếm nghênh đón Nghiêm Húc.
Thương thế của A Hổ chưa lành, nhưng cũng cùng Yến Triệu Ca nghênh đón Nghiêm Húc và Diệp Cảnh.
Nghiêm Húc cười nhạt:
- Chỉ bằng các ngươi, cũng dám đuổi giết lão phu?
- Yến Triệu Ca, mấy ngày này, ngươi đi đường quá thuận lợi, đã không biết trời cao đất rộng rồi?
Khi đang nói chuyện, Nghiêm Húc kéo tay xuống, một đạo u (tối) quang hiện lên trong tay hắn.
Một thanh đoản đao chớp động màu u lam, đón nhận Bích Long Linh Kiếm giữa không trung, đem nó bức lui.
Linh khí xung quang đoản đao, giống như sóng ánh sáng, truyền ra tiếng vang ong ong, phảng phất như có tính mạng.
Là một kiện Trung phẩm Linh binh!
Nghiêm Húc nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca, trong đôi mắt đầy sát khí:
- Chỉ bằng tính tình kêu ngạo nòng nảy của ngươi, ngươi cho là vì cái gì mà có thể sống đến bây giờ?
- Nếu không phải gia thế của ngươi, đem ngươi từ tròn nặn thành vuông, chỉ bằng một ý nghĩ của lão phu mà thôi.
- Hiện tại, ở đây không có Yến Địch cha ngươi, cũng không có Thạch Thiết, không có những Đại Tông Sư khác bảo vệ!
Nghiêm Húc triển khai ánh đao trong tay:
- Bỏ đi kiêng kỵ đối với cha ngươi, lão phu muốn giết ngươi, giống như giết chết một con kiến!
Ánh đao âm u triển khai, trong nháy mắt hoá thành một ngọn đèn cung đình hư ảo trên không trung.
Ngọn đèn chớp động, cảnh tượng biến hoá, đem Yến Triệu Ca bao phủ.
Yến Triệu Ca vẩn như cũ, nhàn nhạt nói:
- Ta có một gia thế xuất sắc, mang cho ta rất nhiều lợi ích, ta chưa bao giờ trốn tránh.
- Ta sẽ không bao giờ già mồm, tất cả nhưng cái này là của cha ta, không phải của ta, ta dùng nó trong lòng liền bất an.
- Thân thể là của cha mẹ cho, thân thể này của ta, có cái gì không đến từ cha mẹ?
- Cha ta có bản lĩnh, có thể cho ta nhiều hơn, mấy thứ này giống như tay chân của ta, ta đương nhiên phải lợi dụng.
Tay trái của Yến Triệu Ca bóp kiếm quyết, Bích Long Linh Kiếm hóa thành bích quang ngang dọc trong không trung:
- Quan trọng không phải hiện tại ta mượn trong nhà bao nhiêu.
- Mà là có điểm xuất phát cao như vậy, tương lai ta có thể đi đến độ cao hơn, báo đáp lại gia đình.
Yến Triệu Ca nhìn Nghiêm Húc cười:
- Ngoài ra, ngươi muốn giết ta, dưới tình huống hiện tại như thế này, cũng không dễ dàng a.
Nghiêm Húc hừ lạnh một tiếng.
Thạch Thiết cho hắn một đòn quá nghiêm trọng, không chỉ làm hắn rơi xuống mấy cảnh giới, thậm chí không thể phát huy toàn bộ uy lực của Trung phẩm Linh binh U Lân Ba Quang Đao.
Hơn nữa không chỉ hắn bị thương.
Trên lưỡi đao của U Lân Ba Quang Đao, chằng chịt vết rạn, làm linh khí di động trên đao đều trở nên ảm đạm.
Trên chết lượng, thậm chí không bằng Hạ phẩm Linh binh Bích Long Linh Kiếm!
Nghiêm Húc cũng phát hiện, dưới tình huống trọng thương như thế này, cũng không thể bắt được đối phương.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ lấy phương thức quấn lấy, từ từ mài hắn.
Theo thời gian đi qua, thương thế của hắn, càng ngày càng ảnh hưởng đến thực lực của hắn.
Yến Triệu Ca hỏi:
- Ngươi nhìn ta không vừa mắt, ta cũng muốn vì cha ta lấy xuống vị trí Chủ Sự Trưởng lão.
- Nhưng tại sao ngươi lại nổi lên sát ý với ta đây? Cũng không phải ta nhiều lần làm mất mặt ngươi chứ?
Động tác của Nghiêm Húc hơi chậm lại, mở miệng nói:
- Ngươi không cần hỏi lão phu.
- Hôm nay ngươi chết trong tay lão phu, lão phu không cần nói nhiều lời với ngươi.
- Nếu hôm nay lão phu không thoát được, bí mật này liền theo ta xuống quan tài đi, ngươi và Yến Địch, từ từ mà tìm.
Hắn nhìn như đang phân tâm, như khí thế đột nhiên mạnh lên!
Sắc mặt của Nghiêm Húc bỗng nổi lên hồng quang, giống như hoả diễm đột ngột bạo phát!
Phong Hỏa Nhị Kiếp, Hỏa Kiếp Chi Lực!
Lực lượng của Nghiêm Húc không ngừng suy sụp, Cương khí toàn thân khởi động, đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn.
U Lân Ba Quang Đao trong tay hắn, lại không còn biến hoá nhiều như Bát Cảnh Linh Đao.
Mà ánh đao âm u nhưng kết lại giữa không trung, hóa thành đạo quang mang đen kịt.
Cương khí tạo thành thiên địa hư ảo, một mảnh hắc ám.
Trong bóng tối có tinh quang sáng lên, kéo ra hoả vĩ (đuôi lửa) thật dài, long trời lở đất!
Tinh thần rơi xuống, lưu tinh giáng xuống, đập tới Yến Triệu Ca!
Một thân lực lượng của Nghiêm Húc, toàn bộ bộc phát ra trong một đao này, khí thế kinh thiên động địa tập trung cùng một chỗ.
Yến Triệu Ca liền cảm thấy trong phạm vi mình nhìn, những cảnh tượng khác biến mất, chỉ còn lưu tinh từ trên trời giáng xuống.
Tinh quang càng ngày càng chói mắt, che khuất tầm mắt.
Đao khí kinh người, như định trụ lại cả người hắn, không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể đứng đó cho Nghiêm Húc chém một đao này.
Yến Triệu Ca không biến sắc, đột nhiên nhàn nhạt nói:
- Trong lòng ngươi có bí mật, làm cho ngươi sợ hãi, sợ cha con chúng ta biết.
- Năm đó Yến tộc ta, từ Triệu châu của Lôi Vực tới Thiên Vực, trên đường phát sinh chuyện ngoài ý muốn, làm rất nhiều tộc nhân gặp nạn.
- Trong đó bao gồm tổ phụ cùng tổ mẫu ta.
- Chuyện này, liên quan cùng ngươi, đúng không?
Ánh đao như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, không thể kìm lại mà run nhẹ, ngừng lại một chút.
Sau đó, càng thêm mạnh mẽ, thậm chí vội vàng hạ xuống!
Nhưng ngay khi hắn dừng lại một chút đó, thì Yến Triệu Ca động!
Hễ là người trong phạm vi của lực tràng này, đều bị Mộ Quang Ám Nguyệt Khí ảnh hưởng.
Nhưng đối thủ của hắn, chính là Thạch Thiết.
Đối mặt với cường giả như vậy, Mộ Quang Quân cũng phải toàn lực ứng phó, không rãnh phân tâm.
Trong phạm vi mà Mộ Quang lực tràng của bao phủ, chỉ có tác dụng che chắn tầm nhìn cùng quấy nhiễm cảm giác, mà không cách nào tổn thương những người khác của Quảng Thừa Sơn.
Yến Triệu Ca nhìn về phía xa, trước mắt vẫn một mảng đen kịt.
Nhưng Nghiêm Húc bị Thạch Thiết làm trọng thương, đạo ánh sáng như kim cương kia xâm nhập vào cơ thể, không ngừng phá hư cơ thể của hắn.
Nghiêm Húc không cách nào trục xuất nó ra ngoài, cho nên kình lực Kim Cương Thân của Thạch Thiết vẫn ở trong cơ thể hắn.
Kim quang không ngừng thấu qua cơ thể của Nghiêm Húc bắn ra ngoài, giống như Nghiêm Húc đang phát sáng vậy, làm chĩ dẫn phương hướng cho Yến Triệu Ca.
Về phần Diệp Cảnh, toàn lực chạy trốn, hoả quang đỏ sậm toàn thân phát sáng, trọng bóng tối chói mắt vô cùng.
Hai người trong bóng tối giống như hai con đom đóm, khiến cho người khác không chú ý đến họ cũng khó a.
Đúng lúc, dưới tình huống hoảng sợ, hai người lại chạy cùng một phương hướng.
Như vậy, Yến Triệu Ca cũng không cùng A Hổ chia ra, mà trực tiếp đuổi theo Nghiêm Húc cùng Diệp Cảnh.
Nghiêm Húc là một Đại Tông Sư, tốc độ thân pháp rất nhanh, ngày đi ngàn dặm.
Nhưng hắn bị Thạch Thiết đánh thương quá nặng, suýt nữa chết tại chỗ, thực lực đã rơi xuống dưới Đại Tông Sư.
Dưới đau đớn quấy rối, tốc độ càng ngày càng chậm.
Hai bên truy đuổi, rốt cục lao ra phạm vi bao phủ của Mộ Quang Ám Nguyệt Khí.
Thấy lại ánh mặt trời, Nghiêm Húc sáng ngời, nhưng sau khi năng lực nhận biết phục hồi, hắn liền cảm thụ phía sau có truy binh đuổi theo.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ, gần trong gang tấc!
Đánh giá tốc độ của hai bên, Nghiêm Húc buồn bực phát hiện, tiếp tục chạy xuống, kết quả cũng bị bắt kịp.
Trong hai mắt hắn hiện lên vẻ khuất nhục cùng hung ác.
Yến Triệu Ca đuổi ở phía sau, thấy Nghiêm Húc đột nhiên dừng bước cũng dừng lại, thân hình gập lại, liền phóng tới!
Nghiêm Húc dữ tợn nói:
- Con nít miệng còn hôi sữa, ngươi muốn tìm chết, lão phu thành toàn cho ngươi.
Diệp Cảnh ở phụ cận, dưới tình huống nóng nảy, làm hắn thiếu linh mẫn khi nhận biết cảnh vật xung quanh.
Lại chạy lên phía trước một đoạn đường, nghe tiếng hét phẫn nộ của Nghiêm Húc, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện Yến Triệu Ca đuổi theo.
Diệp Cảnh thấy Yến Triệu Ca, hai mắt liền đỏ lên, đám người Nghiêm Húc như biến mất trong mắt hắn, chỉ còn lại đôi mắt hận thù đến tận xương tuỷ nhìn Yến Triệu Ca!
Điên cuồng hét lớn, Diệp Cảnh lập tức dừng bước, xoay người chạy tới Yến Triệu Ca!
Yến Triệu Ca nhìn thẳng Nghiêm Húc, sắc mặt lạnh lẽo, ống tay áo phải vung lên, một đạo bích quang như rồng bay ra.
Tiếng long ngâm vang lên, Bích Long Linh Kiếm nghênh đón Nghiêm Húc.
Thương thế của A Hổ chưa lành, nhưng cũng cùng Yến Triệu Ca nghênh đón Nghiêm Húc và Diệp Cảnh.
Nghiêm Húc cười nhạt:
- Chỉ bằng các ngươi, cũng dám đuổi giết lão phu?
- Yến Triệu Ca, mấy ngày này, ngươi đi đường quá thuận lợi, đã không biết trời cao đất rộng rồi?
Khi đang nói chuyện, Nghiêm Húc kéo tay xuống, một đạo u (tối) quang hiện lên trong tay hắn.
Một thanh đoản đao chớp động màu u lam, đón nhận Bích Long Linh Kiếm giữa không trung, đem nó bức lui.
Linh khí xung quang đoản đao, giống như sóng ánh sáng, truyền ra tiếng vang ong ong, phảng phất như có tính mạng.
Là một kiện Trung phẩm Linh binh!
Nghiêm Húc nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca, trong đôi mắt đầy sát khí:
- Chỉ bằng tính tình kêu ngạo nòng nảy của ngươi, ngươi cho là vì cái gì mà có thể sống đến bây giờ?
- Nếu không phải gia thế của ngươi, đem ngươi từ tròn nặn thành vuông, chỉ bằng một ý nghĩ của lão phu mà thôi.
- Hiện tại, ở đây không có Yến Địch cha ngươi, cũng không có Thạch Thiết, không có những Đại Tông Sư khác bảo vệ!
Nghiêm Húc triển khai ánh đao trong tay:
- Bỏ đi kiêng kỵ đối với cha ngươi, lão phu muốn giết ngươi, giống như giết chết một con kiến!
Ánh đao âm u triển khai, trong nháy mắt hoá thành một ngọn đèn cung đình hư ảo trên không trung.
Ngọn đèn chớp động, cảnh tượng biến hoá, đem Yến Triệu Ca bao phủ.
Yến Triệu Ca vẩn như cũ, nhàn nhạt nói:
- Ta có một gia thế xuất sắc, mang cho ta rất nhiều lợi ích, ta chưa bao giờ trốn tránh.
- Ta sẽ không bao giờ già mồm, tất cả nhưng cái này là của cha ta, không phải của ta, ta dùng nó trong lòng liền bất an.
- Thân thể là của cha mẹ cho, thân thể này của ta, có cái gì không đến từ cha mẹ?
- Cha ta có bản lĩnh, có thể cho ta nhiều hơn, mấy thứ này giống như tay chân của ta, ta đương nhiên phải lợi dụng.
Tay trái của Yến Triệu Ca bóp kiếm quyết, Bích Long Linh Kiếm hóa thành bích quang ngang dọc trong không trung:
- Quan trọng không phải hiện tại ta mượn trong nhà bao nhiêu.
- Mà là có điểm xuất phát cao như vậy, tương lai ta có thể đi đến độ cao hơn, báo đáp lại gia đình.
Yến Triệu Ca nhìn Nghiêm Húc cười:
- Ngoài ra, ngươi muốn giết ta, dưới tình huống hiện tại như thế này, cũng không dễ dàng a.
Nghiêm Húc hừ lạnh một tiếng.
Thạch Thiết cho hắn một đòn quá nghiêm trọng, không chỉ làm hắn rơi xuống mấy cảnh giới, thậm chí không thể phát huy toàn bộ uy lực của Trung phẩm Linh binh U Lân Ba Quang Đao.
Hơn nữa không chỉ hắn bị thương.
Trên lưỡi đao của U Lân Ba Quang Đao, chằng chịt vết rạn, làm linh khí di động trên đao đều trở nên ảm đạm.
Trên chết lượng, thậm chí không bằng Hạ phẩm Linh binh Bích Long Linh Kiếm!
Nghiêm Húc cũng phát hiện, dưới tình huống trọng thương như thế này, cũng không thể bắt được đối phương.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ lấy phương thức quấn lấy, từ từ mài hắn.
Theo thời gian đi qua, thương thế của hắn, càng ngày càng ảnh hưởng đến thực lực của hắn.
Yến Triệu Ca hỏi:
- Ngươi nhìn ta không vừa mắt, ta cũng muốn vì cha ta lấy xuống vị trí Chủ Sự Trưởng lão.
- Nhưng tại sao ngươi lại nổi lên sát ý với ta đây? Cũng không phải ta nhiều lần làm mất mặt ngươi chứ?
Động tác của Nghiêm Húc hơi chậm lại, mở miệng nói:
- Ngươi không cần hỏi lão phu.
- Hôm nay ngươi chết trong tay lão phu, lão phu không cần nói nhiều lời với ngươi.
- Nếu hôm nay lão phu không thoát được, bí mật này liền theo ta xuống quan tài đi, ngươi và Yến Địch, từ từ mà tìm.
Hắn nhìn như đang phân tâm, như khí thế đột nhiên mạnh lên!
Sắc mặt của Nghiêm Húc bỗng nổi lên hồng quang, giống như hoả diễm đột ngột bạo phát!
Phong Hỏa Nhị Kiếp, Hỏa Kiếp Chi Lực!
Lực lượng của Nghiêm Húc không ngừng suy sụp, Cương khí toàn thân khởi động, đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn.
U Lân Ba Quang Đao trong tay hắn, lại không còn biến hoá nhiều như Bát Cảnh Linh Đao.
Mà ánh đao âm u nhưng kết lại giữa không trung, hóa thành đạo quang mang đen kịt.
Cương khí tạo thành thiên địa hư ảo, một mảnh hắc ám.
Trong bóng tối có tinh quang sáng lên, kéo ra hoả vĩ (đuôi lửa) thật dài, long trời lở đất!
Tinh thần rơi xuống, lưu tinh giáng xuống, đập tới Yến Triệu Ca!
Một thân lực lượng của Nghiêm Húc, toàn bộ bộc phát ra trong một đao này, khí thế kinh thiên động địa tập trung cùng một chỗ.
Yến Triệu Ca liền cảm thấy trong phạm vi mình nhìn, những cảnh tượng khác biến mất, chỉ còn lưu tinh từ trên trời giáng xuống.
Tinh quang càng ngày càng chói mắt, che khuất tầm mắt.
Đao khí kinh người, như định trụ lại cả người hắn, không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể đứng đó cho Nghiêm Húc chém một đao này.
Yến Triệu Ca không biến sắc, đột nhiên nhàn nhạt nói:
- Trong lòng ngươi có bí mật, làm cho ngươi sợ hãi, sợ cha con chúng ta biết.
- Năm đó Yến tộc ta, từ Triệu châu của Lôi Vực tới Thiên Vực, trên đường phát sinh chuyện ngoài ý muốn, làm rất nhiều tộc nhân gặp nạn.
- Trong đó bao gồm tổ phụ cùng tổ mẫu ta.
- Chuyện này, liên quan cùng ngươi, đúng không?
Ánh đao như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, không thể kìm lại mà run nhẹ, ngừng lại một chút.
Sau đó, càng thêm mạnh mẽ, thậm chí vội vàng hạ xuống!
Nhưng ngay khi hắn dừng lại một chút đó, thì Yến Triệu Ca động!
/205
|