Dạo này nó và bốn đứa nhóc Tứ Qủy cơ hồ rất bận rộn. Ngoài việc học của nó, việc chuyên tâm khác là đào tạo mấy đứa nhóc này. Vậy nên sau giờ học là chúng vọt lẹ lên xe đi mất tích, khiến hai người bọn Tuyết vừa tò mò vừa bực mình.
- mấy đứa này dạo này cứ thần thần bí bí, hỏi thì chẳng thàm trả lời, cứ ấp a ấp úng, ra về lại chạy như ma đuổi. Người ta mà không biết tưởng họ đi đầu thai không chừng.
Tuyết bất mãn nhìn theo năm bóng lưng đang cuống quýt lên xe.
- phì.. cậu làm như họ suốt hai tháng này là bận gặp oan hồn.
Mạc Dạ cười phì lên khi nghe Tuyết nói như vậy.
- chả phải sao?
Tuyết hỏi lại
- có lẽ họ có việc gì cần làm chăng?
Mạc Dạ nói đỡ
- việc gì mà kéo dài vậy? con nít thỳ có gì mà làm?
Tuyết bác bỏ ý kiến của Mạc Dạ ngay
- cũng phải.
Mạc Dạ thở dài
- Tớ thấy chúng ta tuy làm bạn đươc với Hân mà chả biết gì về cậu ấy. giữa chúng ta và câu ta cứ có một khoảng cách vô hình, thật khó chịu.
Tuyết than thở nói. dù dạo này tuy nó nói chuyện nhiều hơn, nhưng vẫn giữ khoảng cách với tụi Tuyết.
Nhà của nó.
- mạnh hơn nữa. đấu hết mình xem nào.
đó là tiếng của nó. suốt thời gian này nó cứ bắt lũ nhóc tập võ, luyện kĩ năng vô cùng khốc liệt. và giờ thì nó đang một mình chấp bốn thằng nhóc. Thế nhưng mặt mũi, đầu tóc đứa nào cũng rất thê thảm. còn nó thì vẫn y nguyên.
- chị ơi, em chịu.. hết nổi.
đó là giọng của Yen. cậu ta nói xong thì gục xuống ngất lun tại chỗ
- aizz.. dừng thôi
nó thửo dài, bảo ba đứa còn lại dừng đấu, một mình vác Yen về phòng. Ba đứa còn lại thấy vậy cũng lon ton theo sau
Nửa ngày sau, Yen tỉnh lại.
- không có bị gì chứ?
nó ân cần hỏi.
- em không sao.
Yen nói. để nó không lo lắng
- cái này cho em.
nó bưng một cái mâm ngát hương thơm để trước mặt Yen
- thơm quá.. ực ưc..
Yen nuốt nước miếng, hai con mắt rực sáng chăm chăm nhìn vào cái mâm trên tay nó
- ăn đi.
nó mở nắp ra, mùi hương lại càng lan tỏa
- em không ngại đâu.
Yen nhào vào món tôm hùm nướng thơm ngon mà cắn xé
- xem cậu ta ăn tới hai con. có phải chị quá thiên vị hông?
Yin đứng tựa ở cửa, giọng nói chua lè đầy mùi vị ghen tị
- nếu lần sau em ngất xỉu, chị cho em ăn ba con.
nó thờ ơ nói
- cái đó là chị nói à.
Yin hớn hở
- tất nhiên.
nó thản nhiên nhận lời.
- em sẽ xỉu cho chị coi.
nói rôi Yin té xuống giả xỉu. Nó thấy vậy liền lên tiếng
- Yan, Wolf hai em xông vào xử Yin.
- rõ.
hai thằng nhóc đứng gần đó hứng khởi đáp ứng nhào vào Yin đang nằm dưới đất mà đánh. Yin tá hỏa la toáng lên:
- chị ơi, em không dám... á ..á.. các cậu là những thằng bạn tồi.
- xin lỗi nha. đó là mệnh lệnh của chị hai. Yan cười gian xảo nói
- a..a.. cứu.. chị ơi cứu em. Yin bị hội đồng te tua
- biết sợ chưa? nó hỏi
- á..á.. dạ.. biết .. biết rồi Yin van xin
- dừng thôi, kẻo cậu ta xỉu, chị mất ba con tôm hùm. nó trêo ghẹo nói
- haahaha..
cả bọn bị cậu nói của nó chọc cười, còn Yin thì mặt mũi méo xệch trông thê thảm vô đối
- mấy đứa này dạo này cứ thần thần bí bí, hỏi thì chẳng thàm trả lời, cứ ấp a ấp úng, ra về lại chạy như ma đuổi. Người ta mà không biết tưởng họ đi đầu thai không chừng.
Tuyết bất mãn nhìn theo năm bóng lưng đang cuống quýt lên xe.
- phì.. cậu làm như họ suốt hai tháng này là bận gặp oan hồn.
Mạc Dạ cười phì lên khi nghe Tuyết nói như vậy.
- chả phải sao?
Tuyết hỏi lại
- có lẽ họ có việc gì cần làm chăng?
Mạc Dạ nói đỡ
- việc gì mà kéo dài vậy? con nít thỳ có gì mà làm?
Tuyết bác bỏ ý kiến của Mạc Dạ ngay
- cũng phải.
Mạc Dạ thở dài
- Tớ thấy chúng ta tuy làm bạn đươc với Hân mà chả biết gì về cậu ấy. giữa chúng ta và câu ta cứ có một khoảng cách vô hình, thật khó chịu.
Tuyết than thở nói. dù dạo này tuy nó nói chuyện nhiều hơn, nhưng vẫn giữ khoảng cách với tụi Tuyết.
Nhà của nó.
- mạnh hơn nữa. đấu hết mình xem nào.
đó là tiếng của nó. suốt thời gian này nó cứ bắt lũ nhóc tập võ, luyện kĩ năng vô cùng khốc liệt. và giờ thì nó đang một mình chấp bốn thằng nhóc. Thế nhưng mặt mũi, đầu tóc đứa nào cũng rất thê thảm. còn nó thì vẫn y nguyên.
- chị ơi, em chịu.. hết nổi.
đó là giọng của Yen. cậu ta nói xong thì gục xuống ngất lun tại chỗ
- aizz.. dừng thôi
nó thửo dài, bảo ba đứa còn lại dừng đấu, một mình vác Yen về phòng. Ba đứa còn lại thấy vậy cũng lon ton theo sau
Nửa ngày sau, Yen tỉnh lại.
- không có bị gì chứ?
nó ân cần hỏi.
- em không sao.
Yen nói. để nó không lo lắng
- cái này cho em.
nó bưng một cái mâm ngát hương thơm để trước mặt Yen
- thơm quá.. ực ưc..
Yen nuốt nước miếng, hai con mắt rực sáng chăm chăm nhìn vào cái mâm trên tay nó
- ăn đi.
nó mở nắp ra, mùi hương lại càng lan tỏa
- em không ngại đâu.
Yen nhào vào món tôm hùm nướng thơm ngon mà cắn xé
- xem cậu ta ăn tới hai con. có phải chị quá thiên vị hông?
Yin đứng tựa ở cửa, giọng nói chua lè đầy mùi vị ghen tị
- nếu lần sau em ngất xỉu, chị cho em ăn ba con.
nó thờ ơ nói
- cái đó là chị nói à.
Yin hớn hở
- tất nhiên.
nó thản nhiên nhận lời.
- em sẽ xỉu cho chị coi.
nói rôi Yin té xuống giả xỉu. Nó thấy vậy liền lên tiếng
- Yan, Wolf hai em xông vào xử Yin.
- rõ.
hai thằng nhóc đứng gần đó hứng khởi đáp ứng nhào vào Yin đang nằm dưới đất mà đánh. Yin tá hỏa la toáng lên:
- chị ơi, em không dám... á ..á.. các cậu là những thằng bạn tồi.
- xin lỗi nha. đó là mệnh lệnh của chị hai. Yan cười gian xảo nói
- a..a.. cứu.. chị ơi cứu em. Yin bị hội đồng te tua
- biết sợ chưa? nó hỏi
- á..á.. dạ.. biết .. biết rồi Yin van xin
- dừng thôi, kẻo cậu ta xỉu, chị mất ba con tôm hùm. nó trêo ghẹo nói
- haahaha..
cả bọn bị cậu nói của nó chọc cười, còn Yin thì mặt mũi méo xệch trông thê thảm vô đối
/36
|